Từ lần trước tiên nhân Lâm gia đến đây thương lượng với Sở Cuồng Nhân cũng đã qua ba ngày, trong mấy ngày này, Lâm gia luôn không có động tĩnh gì, nhưng Sở Cuồng Nhân, vẫn có thể phát giác được ánh mắt thăm dò.
Không chỉ là Lâm gia.
Còn có một số thế lực khác.
"A, xem ra ta rời khỏi thư viện, có không ít người đều không yên lòng đây." Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, trong mắt lại là lộ ra một tia lạnh lùng.
.
.
Một ngày này.
Lam Vũ và Hạc Phi đi dạo trong thành để mua chút gì đó.
Hạc gia am hiểu luyện đan, Hạc Phi cũng giống vậy, trong khoảng thời gian này vẫn luôn phải tránh né sự truy sát của Lâm gia, cũng đã một khoảng thời gian rất dài nàng không có đụng vào đan dược, cho nên muốn mua chút dược liệu để luyện đan.
Nhưng lúc này.
Ở bên cạnh, ánh mắt Lam Vũ ngưng trọng.
Chỉ thấy trong hư không xuất hiện một đại thủ tiên nguyên đánh về phía Lam Vũ, Lam Vũ không cam lòng yếu thế, đưa tay đánh ra một quyền.
Khi một tiếng vang thật lớn vang lên, hư không trực tiếp nổ tung, sóng khí đáng sợ quét qua, Lam Vũ bay ngược ra sau mấy chục trượng, một vị tiên nhân cũng bị đánh trúng một đòn, bước ra khỏi hư không, có chút sợ hãi nhìn Lam Vũ.
"Tốt cho một thiên kiêu tiên nhân."
"Lâm gia các ngươi là đang muốn chết!" Lam Vũ nhận ra tiên nhân kia, chính là tiên nhân Lâm gia đến đây tìm Sở Cuồng Nhân thương lượng lúc trước.
"Đây là do các ngươi ép."
Tiên nhân Lâm gia kia xuất thủ ngăn cản Lam Vũ.
Mà trong hư không, lại cso thêm một tiên nhân lao ra, bay về phía Hạc Phi, uy thế tiên nguyên bạo phát, hoàn toàn khóa chặt đối phương.
"Ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi!"
Tiên nhân kia quát lạnh, với thực lực của hắn, muốn lập tức đánh Hạc Phi trọng thương rồi mang đi, cũng hoàn toàn không có vấn đề gì.
"Không tốt!"
Sắc mặt Hạc Phi thay đổi, muốn rời khỏi đây, nhưng với thực lực của nàng, ở trước mặt Tiên Nhân căn bản không có bất cứ chỗ nào có thể trốn.
Tiên nguyên vọt tới, đã rơi vào trên người Hạc Phi.
Trên mặt tiên nhân kia lộ ra nụ cười lạnh.
Nhưng vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, trong cơ thể của Hạc Phi đột nhiên có một đạo kiếm ý không có gì sánh kịp, ầm ầm bạo phát! !
Kiếm khí như bão, như thác mà trút xuống, trong chớp mắt đã đập vỡ nát tiên nguyên của tiên nhân kia, trong nháy mắt, nụ cười lạnh trên mặt đối phương cũng biến thành hoảng sợ: "Làm sao có thể! ! !"
Đùng! !
Trong nháy mắt, tiên nhân kia bị kiếm khí chém chết tại chỗ!
Không chỉ có như thế, kiếm khí kia như thế chẻ tre, khí thế như bão, bay vút về phía tiên nhân Lâm gia đang giao thủ với Lam Vũ.
"Sở Cuồng Nhân!"
Đồng tử của tiên nhân Lâm gia kia đột nhiên co rụt lại.
Trong nháy mắt, hắn liền hiểu rõ, đây là do Sở Cuồng Nhân làm ra.
Bọn họ biết Sở Cuồng Nhân rất mạnh, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới sẽ mạnh đến như vậy, chỉ một đạo kiếm khí được để lại trên người Hạc Phi đã có năng lực chém giết tiên nhân, thủ đoạn này, quá mức dọa người.
"Thần hỏa khai dương phá!"
Tiên nhân Lâm gia nổi giận gầm lên một tiếng, thúc giục thần hỏa trong cơ thể, hóa thành một luồng hoả diễm hung mãnh bay vút về phía đạo kiếm khí kia.
Nhưng, còn chưa đủ!
Trong nháy mắt, kiếm khí chém rách hoaar diễm, đồng thời rơi vào trên người tiên nhân Lâm gia, nghiền nát hắn rồi chém giết.
Tu sĩ xung quanh nhìn thấy, mặt mũi tràn đầy rung động.
Đây là thủ đoạn gì vậy?
Một đạo kiếm khí, trảm hai tiên nhân? !
Mà Hạc Phi cũng sững sờ ngay tại chỗ, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, đồng thời cảm thấy không thể tin được: "Cái này, đây chính là năng lực của Sở Cuồng Nhân?"
Nàng nghe nói không ít lời đồn liên quan tới Sở Cuồng Nhân.
Nhưng vẫn chưa từng tận mắt chứng kiến chuyện rung động này!
Vốn dĩ, lúc tiên nhân kia đánh ra tiên nguyên, nàng đã tuyệt vọng, nhưng không nghĩ tới, trong chớp mắt, đối phương cộng thêm một vị tiên nhân khác, toàn bộ đều bị một đạo kiếm khí trong cơ thể mình chém chết!
Mà chính mình, lại không bị tổn thương chút lông tóc nào!
Ở nơi xa.
Trong gian phòng nào đó ở tửu lâu.
Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên mở hai mắt ra, một luồng uy thế dồi dào đột nhiên phóng lên tận trời, đâm thẳng vào mây trời, tạo thành một lỗ thủng lớn trên tầng mây.
Người của cả tòa thành cũng nhịn không được mà run lẩy bẩy.
"Khá lắm Lâm gia, dám ra tay với người của ta!"
Giọng nói lạnh lùng như sấm sét đánh ầm ầm, tất cả tu sĩ trăm triệu dặm xung quanh đều nghe được giọng nói của Sở Cuồng Nhân.
Trong lúc nhất thời, nghị luận ầm ĩ.
"Lâm gia này điên rồi sao? Lại đi trêu chọc Sở Cuồng Nhân."
"Chậc chậc, tên kia cũng chẳng hề kém cuồng đồ, chuyện xảy ra ở đảo Thần Long, ta còn rõ mồn một trước mắt đây."
"Lâm gia muốn làm gì?"
Mà ở trong Lâm gia.
Lâm Chiêu Thiên nắm chặt tay, sắc mặt âm trầm như nước: "Tốt cho một Sở Cuồng Nhân, hắn đang dự định ăn thua đủ với chúng ta sao?"
"Gia chủ, thực lực của Sở Cuồng Nhân thâm sâu khó dò, tạm thời không thích hợp xảy ra xung đột với hắn, chúng ta vẫn nen.
.
.
Không ổn!"
Một trưởng lão còn muốn khuyên giải Lâm Chiêu Thiên.
Nhưng chỉ trong một chớp mắt tiếp theo, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, nhìn về phía nơi xa.
Chỉ thấy từ chỗ của Sở Cuồng Nhân, một đạo kiếm ảnh màu tím bỗng nhiên phóng lên tận trời, kéo theo uy thế vô biên, chém về phía Lâm gia!
Kiếm ảnh kia, che lấp trời đất, vô số người đều nhìn thấy.
"Thật là kiếm khí cường đại!"
"Sở Cuồng Nhân là đang khai chiến với Lâm gia sao? !"
Tất cả mọi người nhìn chăm chú kiếm ảnh, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.
Trong Lâm gia.
Lâm Chiêu Thiên cũng nhìn thấy kiếm ảnh màu tím đang bay từ nơi cách đó trăm triệu dặm chém tới, hắn bay lên không trung, quanh người có ngọn lửa màu vàng óng gào thét tuôn ra, đạo văn trộn lẫn, tạo thành một Hỏa Diễm Cự Nhân!
"Cản lại cho ta! !"
Lâm Chiêu Thiên quát lạnh một tiếng, Hỏa Diễm Cự Nhân chắp tay trước ngực, nắm kiếm ảnh to lớn kia trong tay, hai luồng sức mạnh va chạm, trong nháy mắt, sóng trùng kích vô cùng mạnh mẽ khuếch tán, làm đất của toàn bộ Lâm gia sụp xuống 100 trượng! !
Kiếm ảnh, hỏa diễm gần như đồng thời tán đi.
Nhưng sắc mặt Lâm Chiêu Thiên lại không dễ nhìn lắm: "Sức mạnh của hắn đã gần đến vô hạn Thiên Tiên."
Hắn là Địa Tiên đỉnh phong, nhưng cho dù là hắn, khi nhận lấy một kiếm này cũng cảm thấy có chút cố hết sức, có thể thấy được thực lực của Sở Cuồng Nhân đã mạnh đến mức nào.
"Trừ phi lão tổ tự mình ra mặt, nếu không Lâm gia không có người nào là đối thủ của hắn, thiên kiêu thế này, quả thật là đáng sợ."
Còn chưa chờ Lâm Chiêu Thiên cảm khái xong, giọng nói của Sở Cuồng Nhân truyền đến từ phía xa: "Hành động của Lâm gia, Sở mỗ sẽ trả lại vào ngày khác!"
Giọng nói này truyền đến, toàn bộ người của Lâm gia đều kinh ngạc.
Lời này của Sở Cuồng Nhân, là đang tuyên chiến với toàn bộ Lâm gia!
"Gia hỏa này, lại muốn khiêu chiến một đạo thống Tiên Cổ? !"
"Đúng là điên cuồng!"
Không chỉ có Lâm gia, gần như hơn phân nửa Thanh Lan Tiên giới đều ngây người.
Sau đảo Thần Long, Sở Cuồng Nhân lại tuyên chiến với Lâm gia!
Gia hỏa này, là đang ăn thua đủ với đạo thống Tiên Cổ sao?
"Tới thì tới, thật sự coi Lâm gia ta ăn chay sao, căn cơ của Lâm gia ta sẽ khiến ngươi thất bại ở đây!" Lâm Chiêu Thiên hừ lạnh nói.
Hạ xong chiến thư, Lâm Chiêu Thiên trầm ngâm một hồi, lập tức nói với trưởng lão bên cạnh: "Xem ra không thể bắt được Hạc Phi, bảo người chuẩn bị Ích Hỏa Đan, chúng ta chỉ có thể mạnh mẽ bắt lấy Hồng Liên Nghiệp Hỏa kia."
"Dạ."
Trưởng lão Lâm gia gật đầu: "Nếu như có thể có được Hồng Liên Nghiệp Hỏa, đến lúc đó, đối đầu với Sở Cuồng Nhân cũng có thể thêm mấy phần tự tin."
.
.
Trong tửu lâu.
Lam Vũ, Hạc Phi đã trở về.
Mà Hạc Phi cũng nghe được chuyện Sở Cuồng Nhân tuyên chiến với Lâm gia, trong mắt mang theo cảm kích: "Đại ân của tiên sinh, Hạc Phi vô cùng cảm kích."
"Lâm gia tự tìm đường chết thôi."
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói: "Các ngươi không có sao chứ."
"Không sao."
"May là tiên sinh đã đoán trước, lưu lại trong cơ thể ta một đạo kiếm khí, bằng không hậu quả cũng không dễ tưởng tượng được."
"Ừm, ngày mai liền xuất phát, tiến về di tích Vạn Hỏa cốc."
Sở Cuồng Nhân không lập tức đi tìm người của Lâm gia, mà là muốn lấy được Hồng Liên Nghiệp Hỏa vào trong tay trước rồi mới tính tiếp.
Hơn nữa, Lâm gia cũng đang khai thác di tích Vạn Hỏa cốc, đến chỗ đó tất nhiên sẽ gặp phải, đến lúc đó lại thanh lý môn hộ cũng không muộn.
Dù sao, cũng đã tìm xong một cái cớ..