Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


"Thần phục, hoặc là chết!"
 
Mấy vị Long Chủ và một đám Kim Ô Vệ bao vây người của Ngô Đồng sơn, uy áp như bão, mọi người cảm thấy áp lực trước đó chưa từng có.

 
"Muốn ta thần phục, các ngươi nằm mơ đi! !"
 
Mắt của Hoàng sơn chủ đỏ đến mức muốn nứt ra, nói.

 
Phu quân của nàng bị mấy vị Long Chủ cường thế vây giết, hiện tại lại muốn nàng thần phục, đây tuyệt đối là chuyện không thể nào.

 
"Ha, Hoàng sơn chủ, ngươi không muốn sống, cũng không có nghĩ là Phượng Hoàng còn lại muốn đi theo ngươi để cùng mất mạng.

" Kim Long chủ cười lạnh nói.

 
Ánh mắt của hắn nhìn qua đám Phượng Hoàng còn lại, lạnh nhạt nói: "Nơi này đã bị chúng ta bao vây, người đầu hàng sẽ không bị giết! !"
 
Lời nói thốt ra.

 
Trong đám người xảy ra một trận nghị luận ầm ĩ.

 
Đại đa số sinh linh đều là muốn sống sót, cho dù là Phượng Hoàng cũng giống vậy, nếu như có thể, bọn họ cũng không muốn chết ở đây.

 
Hiện tại, Kim Long chủ cho bọn họ cơ hội để lựa chọn.

 
"Sơn chủ, hay là, chúng ta đầu hàng đi.

"
 
Một Hoàng Tiên chần chờ một chút nói ra.

 
"Không có khả năng! !"
 
Hoàng sơn chủ cười lạnh một tiến: "Hôm nay dù ta có tử chiến cũng tuyệt đối sẽ không đầu hàng đảo Thần Long, Chí Tôn Yêu Đình.

"
 
Nói xong, nàng nhìn về phía một đám Phượng Hoàng sau lưng, hít sâu một hơi nói: "Nhưng Tân Hỏa Ngô Đồng sơn không thể tuyệt hậu, nếu các ngươi muốn đầu hàng bảo vệ mạng sống, ta cũng sẽ không trách các ngươi.

"
 
Nàng hiểu rõ, ai cũng muốn sống sót.

 
Nàng cũng sẽ không ích kỷ đến mức lôi kéo tất cả mọi người chôn cùng một chỗ với nàng.

 
"Chuyện này.

.

.

"
 
Chúng Phượng Hoàng hai mặt nhìn nhau.

 
"Sự kiên nhẫn của ta có hạn, thời gian của các ngươi không nhiều lắm.

"
 
Kim Long chủ lạnh nhạt nói.

 
Sau lưng, một đám Thần Long đang nhìn chằm chằm.

 
"Ta, ta đầu hàng.

"
 
Một con Phượng Hoàng giơ tay lên, hắn vẫn chưa muốn chết ở đây.

 
"Sơn chủ, thật xin lỗi.

"
 
Sắc mặt hắn đỏ bừng nhìn Hoàng sơn chủ một chút, hổ thẹn nói ra.

 
Hoàng sơn chủ không nói gì thêm.

 
Khi có một con Phượng Hoàng đầu hàng, cũng không ít Phượng Hoàng còn lại lựa chọn đầu hàng, mà Phượng Hoàng lựa chọn ngoan cố chống lại chỉ còn 10%.

 
"Phượng Hoàng chính là Thần Thú, không có khả năng đầu hàng.

"
 
"Hừ, chỉ là một mái mạng mà thôi, muốn thì tới lấy đi!"
 
Hoàng sơn chủ nhìn về phía Thanh Phong và Sở Hồng bên cạnh, bất đắc dĩ thở dài một hơi nói ra: "Thanh Phong, các ngươi đi đi.

"
 
Thanh Phong lắc đầu,:"Mẫu thân, ta sẽ không đi.

"
 
"Ta là tới báo ân, không phải xin đầu hàng.

"
 
Sở Hồng tiến tới một bước, khí tức Thần Hoàng thuần huyết thức tỉnh lần thứ hai trên người không giữ lại chút nào, ào ào tuôn ra, Hoàng Hỏa màu vàng đỏ ngút trời, thiêu đốt chân trời, lại khiến Long Chủ đối diện cũng cảm nhận được một chút áp chế.

 
"Thần Hoàng thuần huyết thức tỉnh lần thứ hai sao? Quả nhiên không tầm thường, coi như ngươi muốn đầu hàng, ta cũng tuyệt đối không cho phép! !"
 
Trong mắt Kim Long chủ lộ ra hận ý: "Ngày xưa chính là bởi vì ngươi, đảo Thần Long ta mới có thể bị Sở Cuồng Nhân đánh trọng thương, con ta bị sỉ nhục, hiện tại, con ta cũng bị Sở Cuồng Nhân giết chết!"
 
"Ngươi cho rằng, ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Nằm mơ! !"
 
Kim Long chủ nhìn chằm chằm Sở Hồng, uy áp Thiên Tiên hoàn toàn bạo phát, cho dù Sở Hồng là Thần Hoàng thuần huyết thức tỉnh lần thứ hai, nhưng dù sao tu vi cũng chỉ là cửu phẩm Tiên nhân, đối mặt với uy áp cái vượt qua hai cảnh giới vẫn có chút khó có thể chịu đựng, nhưng nàng vẫn cắn răng chèo chống, không lùi nửa bước!
 
"Con trai của ngươi tự tìm đường chết, không thể đổ lên người kẻ khác!"
 
Sở Hồng lạnh giọng nói ra.

 
"Muốn chết!"
 
Kim Long chủ nhịn không được, vươn tay thúc giục tiên nguyên: "Ta giết ngươi trước, để cho Sở Cuồng Nhân nếm thử thống khổ khi mất đi chí thân!"
 
Hắn vươn một tay ra, tiên nguyên hóa thành long trảo kim sắc!
 
Đối mặt với một kích này, Sở Hồng thúc giục Hoàng Hỏa đến cực hạn, ở sau lưng nàng, Hoàng sơn chủ, Thanh Phong, Hoàng Ánh Hồng cũng xuất thủ.

 
Sức mạnh Hoàng Hỏa, Thanh Loan liên tiếp đánh vào phía trên long trảo kim sắc kia.

 
Ầm!
 
Sức mạnh trùng kích, khiến cho hư không nổ tung, sóng không khí cuồn cuộn.

 
Bọn người Sở Hồng, Hoàng Ánh Hồng đều bị đẩy lui.

 
Hoàng sơn chủ vốn đã bị trọng thương thì vết thương ngày càng nặng.

 
"Để mạng lại đi.

"
 
Long khí quanh người Kim Long chủ phun ra ngoài, lại lần nữa hóa thành một long trảo to lớn, Hoàng sơn chủ vốn đã trọng thương thét dài một tiếng, trực tiếp hóa thành bản thể, Hoàng Hỏa trên người bùng cháy, vọt tới chỗ long trảo.

 
Một tiếng đùng vang lên, lượng lớn hoàng huyết vương trên mặt biển.

 
Hoàng sơn chủ bay ngược ra ngoài, té xuống đất mặt, đập thành một cái hố to, nàng nằm ở đáy hố, tiên huy ảm đạm, hấp hối.

 
"Mẫu thân!"
 
"Sơn chủ!"
 
Mấy người Thanh Phong, Sở Hồng vội vàng xông tới.

 
"Coi như ngươi cược cả tánh mạng, cũng chỉ uổng công.

"
 
Kim Long chủ cười lạnh nói.

 
Cách đó không xa, sau khi nhóm Phượng Hoàng đã đầu hàng thấy cảnh này, không khỏi nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn thêm nữa.

 
"Chẳng lẽ cơ hội chuyển mình thật sự không đến sao?"
 
Ánh mắt Thanh Phong lộ ra vẻ tuyệt vọng.

 
Thanh Loan có khả năng dự đoán.

 
Nàng đã từng báo trước trận chiến này, có lẽ Ngô Đồng sơn có cơ hội chuyển mình, nhưng bây giờ đã lâm sâu vào tuyệt cảnh, nhưng cơ hội chuyển mình rốt cuộc ở đâu?
 
"Hô.

.

.

"
 
Sở Hồng hít sâu một hơi, đứng ở trước mặt mọi người, Hoàng Hỏa trên người bùng cháy đến cực hạn, chuẩn bị đánh cược lần cuối.

 
"Sau hôm nay, Thanh Lan Tiên giới sẽ không còn Thần Hoàng thuần huyết!"
 
Kim Long chủ lại lần nữa đánh ra một chưởng.

 
Một lượng lớn đạo văn trộn lẫn trong hư không, tạo thành một long trảo khổng lồ, trong đó ẩn chứa tiên nguyên kinh khủng, hư không bốn phía vỡ vụn!
 
Lúc này.

 
"Muốn chết! !"
 
Trong hư không, truyền đến một tiếng quát lạnh.

 
Một cái chớp mắt tiếp theo.

 
Một luồng uy áp kinh thiên động địa bao phủ trời đất, một lô đỉnh ba chân màu xanh lướt đến từ trong hư không, đánh về phía long trảo kim sắc kia.

 
Lô đỉnh ba chân màu xanh và long trảo va chạm nhau trong nháy mắt, khi một tiếng đùng vang lên, hư không không chịu nổi mà nổ tung, kình khí dồi dào quét ngang, làm cả mặt biển cũng vì đó maf chấn động, thủy triều cuồn cuộn.

 
Chỉ thấy long trảo bị phá nát, đạo văn tán loạn, Kim Long chủ nhịn không được lùi lại mấy chục bước, sắc mặt âm trầm nhìn về phía nơi xa.

 
Nơi xa.

 
Tầng mây cuồn cuộn.

 
Một bóng người mặc bạch y đạp không mà đến, mỗi bước chân có thể vượt qua khoảng cách mấy vạn dặm, mỗi một bước đi, kéo theo một phần uy áp mạnh trên người mẽ, ùn ùn kéo đến, bao phủ mặt biển nơi đây.

 
Mà ở phía sau hắn, có Lam Vũ, tiểu hồ ly theo sau.

 
Hắn đi đến trước mặt mấy người Sở Hồng.

 
Tất cả mọi người ở đây nhìn thấy hắn, ánh mắt vô cùng kiêng kị.

 
"Sở Cuồng Nhân! !"
 
Kim Long chủ cắn răng nghiến lợi nói ra.

 
Hắn nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, trong mắt lộ ra hận ý ngập trời, bởi vì con của hắn chính là thiếu chủ Kim Long, đã chết trong tay người này.

 
"Tốt lắm, nơi này là chiến trường Long Hoàng, các đại thế lực đều không dám bước đến, ngươi lại dám tới nơi này chịu chết! !"
 
"Vậy thì hôm nay ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
 
Kim Long chủ sát ý đầy mình nói.

 
Hắn không nói hai lời, long khí trên người được thúc giục đến cực hạn, long khí kim sắc kéo theo khí tức vô cùng bá đạo tuôn ra.

 
Sở Cuồng Nhân đứng bất động tại chỗ, vươn tay ra, lại có một Cửu Châu Đỉnh bay ra, cộng thêm một lô đỉnh trước đó, hai Cửu Châu Đỉnh đồng thời đập ra, kéo theo uy thế vô biên đánh về phía long khí của Kim Long chủ.

 
Bên trong tiếng vang, nước biển bốn phía cuồn cuộn, hòn đảo dưới chân càng khó có thể chịu đựng sức mạnh vô cùng to lớn, trực tiếp nứt ra, hơn phân nửa chìm vào đáy biển.

 
Sau lớp bụi mù, mọi người chỉ thấy Sở Cuồng Nhân sừng sững tại chỗ, giống như một ngọn thần phong đỉnh thiên lập địa từ xưa đến nay, không nhúc nhích tí nào.

 
Ở bên người hắn, hai Cửu Châu Đỉnh xoay quanh, sau cùng vững vàng rơi trên mặt đất, một phần còn lại của hòn đảo sắp chìm dường như bị trấn áp, trực tiếp dừng rung chuyển.

 
Sắc mặt tu sĩ đảo Thần Long, đám người Kim Ô vệ biến hóa.

 
"Đây chính là thực lực của Sở Cuồng Nhân sao? Có thể đối chọi với Thiên Tiên! !"
 
"Thật mạnh, người này nhúng tay vào địa chiến Long Hoàng, thắng thua trận này chỉ sợ là khó đoán được.

"
 
Mọi người nghị luận ầm ĩ, thần sắc Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt, phất tay áo lên, nhìn Kim Long chủ lạnh nhạt nói: "Các nàng, có ta bảo vệ, mà về phần ngươi, phải chết! !"
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui