Trên bục giảng.
Sở Cuồng Nhân ngồi xếp bằng, đợt giảng đạo vừa rồi, tuy hắn giảng cho mọi người nghe, nhưng bản thân hắn, cũng có chút tâm đắc.
Hắn nhìn dị tượng quanh người mình, âm thầm kinh ngạc.
"Xem ra lần giảng đạo này gây ra động tĩnh không nhỏ đây.
"
Sau đó, ánh mắt của hắn liền đặt ở trên dị tượng Chư Tử Bách Gia Đồ sau lưng, trong mắt lộ ra vẻ do dự.
Không giống với những dị tượng còn lại, Sở Cuồng Nhân cảm tháy, Chư Tử Bách Gia Đồ này mình có thể nắm trong tay, hóa thành lực lượng.
Tâm niệm của hắn vừa động, Chư Tử Bách Gia Đồ kia từ từ tán đi.
Dị tượng còn lại, cũng dần dần biến mất.
Nhưng Sở Cuồng Nhân có loại cảm giác, chỉ cần mình nghĩ, Chư Tử Bách Gia Đồ này có thể xuất hiện lần nữa, cho mình sử dụng.
"Thú vị, xem ra lần giảng bài này, thu hoạch không nhỏ.
"
Sở Cuồng Nhân hài lòng cười một tiếng.
Sau đó, hắn nói với mọi người: "Lần giảng bài này, đến đây là kết thúc, sau ba tháng, ta sẽ giảng lại một lần nữa.
"
Nói xong, hắn liền đứng dậy rời đi.
Mọi người liền vội vàng đứng lên cúi người chào.
"Cung tiễn tiên sinh!"
"Cung tiễn tiên sinh!"
Cho dù là những tiên sinh kia, cũng đứng dậy hành lễ giống như vậy, ngay cả viện trưởng thư viện cũng thật tâm hành lễ.
Hắn nhìn Sở Cuồng Nhân rời đi, nỉ non nói: "Xem ra thời đại này, thư viện ta lại có thêm một vị Chí Thánh tiên sư rồi.
"
Nơi xa.
Những tiên nhân thông qua tiên thức lắng nghe Sở Cuồng Nhân giảng đạo trầm ngâm một hồi, sau đó hành lễ với thư viện ở phía xa.
Lần này Sở Cuồng Nhân giảng đạo, cũng cho bọn họ lợi ích không nhỏ.
Cái thi lễ này, hắn chịu được.
Đồng thời, mọi người cũng rất mong chờ đối với lần giảng đạo vào ba tháng sau.
Bên trong thư viện Bách Gia.
Sau khi Sở Cuồng Nhân trở về liền nghiên cứu dị tượng Chư Tử Bách Gia Đồ kia.
Dị tượng, đây là biểu hiện của Đạo.
Có khi, cũng có thể nguồn sức mạnh hóa thành cho tu sĩ, thật lâu trước đó, Sở Cuồng Nhân vừa bước vào con đường tu hành là đã có thể nắm giữ.
Thậm chí, hiện tại hắn cũng có thể điều khiển không ít dị tượng.
Những cái kia, phần lớn là các loại Tiên Thể tự có.
Nhưng so sánh những dị tượng kia với Chư Tử Bách Gia Đồ, lại hoàn toàn không cùng một cấp bậc, thậm chí là, không cách nào đánh đồng.
Làm một phép so sánh.
Một cái là than, một cái thì là kim cương.
Cả hai có bản chất giống nhau, nhưng không thể nghi ngờ, giá trị của cái sau lớn hơn.
"Chư Tử Bách Gia Đồ xuất hiện lúc ta giảng đạo, nếu muốn tự do nắm giữ trong lòng bàn tay, còn phải nghiên cứu một phen.
"
Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.
Trước lần giảng đạo tiếp theo, Sở Cuồng Nhân một mực nghiên cứu Chư Tử Bách Gia Đồ, thỉnh thoảng sẽ đọc Đạo Đức Kinh mấy lần.
Sau ba tháng.
Bên trong chỗ ở của Sở Cuồng Nhân.
Một trận bạch quang lưu động, một luồng đạo vận huyền diệu hiển hóa, sau đó chỉ thấy trong hư không hiện ra từng bóng người.
Hoặc tay nâng quyển sách, hoặc tay cầm binh khí, hoặc tay cầm thước.
.
.
Những hư ảnh này, chính là Chư Tử Bách Gia.
Mỗi một hư ảnh, đại diện cho một loại đạo tu hành của Nhân tộc.
"Rốt cục cũng có thể tự do nắm trong tay.
"
Sở Cuồng Nhân hài lòng cười một tiếng, trải qua ba tháng lĩnh hội nghiên cứu, bây giờ rốt cục hắn có thể tự do nắm giữ Chư Tử Bách Gia Đồ.
Dị tượng này, có trợ giúp rất lớn đối với hắn.
Có thể tính là một lá bài tẩy.
"Nên đi giảng đạo.
"
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
Thời gian trôi qua tháng ba, hắn đứng trên bục giảng một lần nữa.
Lần này, bên dưới vẫn không còn chỗ ngồi như cũ, người người nhốn nháo, thậm chí Sở Cuồng Nhân còn phát hiện được nơi xa còn có nhiều tiên thức đang nhìn trộm nơi này, nhưng hắn vẫn không thèm để ý đến những thế đó.
"Gặp qua tiên sinh.
"
Sau khi Sở Cuồng Nhân đi vào, mọi người liền vội vàng đứng lên hành lễ.
"Ừm.
"
Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, sau đó tiếp tục giảng đạo.
Cùng với tiếng ầm ầm của bầu trời, hắn bắt đầu giảng đạo, từng âm thanh truyền ra, từng đóa kim liên nở rộ, khí thế vẫn vô cùng rộng rãi như cũ.
Dù cho đây không phải lần đầu tiên mọi người thấy, nhưng mỗi lần nhìn thấy loại cảnh tượng này xong, bọn họ vẫn sẽ nhịn không được tán thưởng, rung động.
Lần giảng đạo này lâu hơn lần trước một chút.
Sở Cuồng Nhân giảng nhiều lần.
Mọi người vẫn say mê nghe giảng như cũ, được ích lợi không nhỏ.
Sau khi kết thúc giảng đạo, Sở Cuồng Nhân cũng không ở thêm.
!
Đùng!
Bên trong Chí Tôn Yêu Đình, nơi nào đó.
Một trận dao động khí tức cường đại ầm ầm bạo phát, chỉ thấy bên trong một cây cổ thụ che trời, một thanh niên mặc kim bào bỗng nhiên mở hai mắt ra.
Nam tử này, chính là thái tử Yêu Đình Kim Đế Nhất!
"Rốt cục đột phá đến Địa Tiên ngũ phẩm!"
Kim Đế Nhất nỉ non nói.
Trong mắt của hắn, có hỏa quang kim sắc chợt lóe lên, vươn tay ra, có một đạo hỏa diễm vàng óng ánh đang bùng cháy trong tay hắn.
Ngọn lửa này có nhiệt độ cực kỳ đáng sợ, bốn phía hư không dường như đều bị ngọn lửa này thiêu đến vặn vẹo, như muốn sụp đổ.
"Kim Ô thần hỏa này, ta cũng đã hoàn toàn nắm giữ, cộng thêm năm đạo ý chí Tiên giới, hiện tại, ta đã mạnh hơn trước đây rất nhièu!"
"Hiện tại, ta có thể chiến một trận với Sở Cuồng Nhân, không, thậm chí ta có thể vượt qua hắn! !" Kim Đế Nhất hít sâu một hơi, trong mắt lóe ra tinh quang, trên người dần dần lộ ra chiến ý.
Một lát sau, hắn bình tĩnh lại: "Tuy hiện tại ta có lòng tin, nhưng rốt cuộc vẫn không thể khinh thực lực của Sở Cuồng Nhân, muốn đối phó hắn, ta còn cần có sách lược vẹn toàn mới được.
"
Hắn lấy ra mấy cái ngọc giản.
Ở bên trong ngọc giản kia, cất giấu các loại tư liệu có quan hệ với Sở Cuồng Nhân, trong đó phần lớn là thủ đoạn tu hành của hắn, và ghi chép chiến đấu.
Những năm gần đây, Kim Đế Nhất luôn nghiên cứu.
"Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
"
"Sở Cuồng Nhân, ta đã hoàn toàn nghiên cứu ngươi rõ ràng, còn lại, chính là phải đánh bại ngươi! !"
!
Bên trong thư viện Bách Gia.
Khoảng cách Sở Cuồng Nhân giảng đạo lần thứ hai lại trôi qua mấy tháng.
Trong khoảng thời gian này, hắn không hề giảng đạo, mà chuyên tâm chỉ điểm đám người Lam Vũ, Sở Hồng, tiểu hồ ly tu hành.
Dưới sự chỉ điểm của hắn, mấy người tiến bộ nhanh chóng.
Leng keng leng keng.
.
.
Trên bầu trời, hai bóng người đang đánh nhau.
Là Lam Vũ còn có Ân Hồng Hoa.
Hai người là đang luận bàn, đánh cho hừng hực khí thế.
Nếu có người ở chỗ này nhìn thấy thủ đoạn của hai nữ tử, nhất định sẽ hết sức kinh ngạc, bởi vì bây giờ tu vi hai nữ tử đã cùng đạt đến Địa Tiên.
"Lam Vũ, Quang Minh Chiến Tiên Thể của ngươi thật sự quá mạnh, tdù ta có xuất ra toàn lực cũng không thể ngăn cản được.
"
Ân Hồng Hoa thu hồi trường thương, tán thưởng một tiếng nói.
"Ngươi cũng không tệ.
"
"So với ngươi, thì kém xa, ta cảm thấy ý chí Tiên giới trong cơ thể ta đã bắt đầu bão hoà, khó có thể tiến bộ nửa phần.
"
Ân Hồng Hoa bất đắc dĩ nói ra, thật ra nàng hiểu rõ, bản thân có thể tiến bộ đến mức này, phần lớn là bởi vì ý chí Tiên giới trong cơ thể.
Nếu như không có phần cơ duyên này, nàng rất khó tiến bộ nhanh đến như vậy.
"Coi như không có ý chí Tiên giới, thiên phú của ngươi cũng không kém, có thể có thành tựu như hôm nay, cùng có cố gắng của ngươi trong đó.
"
Lam Vũ nói ra.
Hai nữ tử trở lại chỗ ở của Sở Cuồng Nhân.
Bên trong sân nhỏ, tiểu hồ ly và Sở Hồng đang chơi đùa, mà Sở Cuồng Nhân và Hạc Vân đang loay hoay với một đống dược liệu, giống như là đang luyện đan.
Trong lúc rảnh rỗi, những ngày này Sở Cuồng Nhân luôn nghiên cứu bốn đạo bàng môn, trên phương diện trận pháp, hắn đã đạt tới bình cảnh, nhưng phù văn, luyện khí và cả luyện đan, ở trong đó, còn rất nhiều kiến thức, đáng giá nghiên cứu.
"Hồng Hoa, ngươi đã đến, vừa tốt, ta có vật này muốn cho ngươi.
" Sở Cuồng Nhân nói ra, lấy ra một cái ngọc giản.
"Đây là vật gì?"
Ân Hồng Hoa có chút ngoài ý muốn.
Nàng tiếp nhận ngọc giản, tâm niệm nhất động, sau một khắc, vô số Tự Văn huyền diệu hiện lên trong đầu, hóa thành một phần tiên kinh.
Cửu Tiêu Thần Sát Kinh! !