Trên chiến thuyền, sư huynh hâm mộ Sở Cuồng Nhân kể cho chính sư muội của mình không ít truyền kỳ liên quan tới Sở Cuồng Nhân.
Không biết sao, người sư muội này lại không có hứng thú lắm.
Dù sao chỉ là tin đồn, cũng chưa từng thấy tận mắt, vị sư muội này rất khó tin tưởng thế gian này có người ưu tú như thế.
"Thái tử Yêu Đình kia đã là tuyệt đỉnh thiên kiêu thế gian, khí thế kia ít có người so được, thực sự có người có thể sánh ngang với hắn sao?"
Người sư muội này nhìn về phía Kim Đế Nhất, có chút hiếu kỳ thầm nghĩ.
Bên cạnh, sư huynh thanh niên kia còn đang kể về Sở Cuồng Nhân: "Sư muội, ngươi có biết là ngoại trừ tu vi, thiên phú, chuyện về Sở Cuồng Nhân làm cho người ta say mê nhất là gì hay không?"
"Là cái gì?" Sư muội hững hờ hồi đáp.
"Là tướng mạo! Nghe nói diện mạo của Sở Cuồng Nhân, thế gian không người nào có thể so sánh, không biết có bao nhiêu nữ tu chỉ nhìn hắn một lần là nhớ mãi không quên, nhớ nhung ngày đêm.
" Sư huynh thanh niên cảm khái nói ra.
"Làm sao có thể có nam tử như thế?"
Sư muội rõ ràng không tin.
Nhưng lúc này, nơi xa đột nhiên truyền đến một tiếng hoàng kêu, chỉ thấy bên trong mặt trời đang từ từ ló rạng, một con Thần Hoàng tuyệt mỹ bay đến, mà phía trên Thần Hoàng, một bóng người mặc bạch y đứng ngược hướng gió, siêu phàm thoát tục.
Tia nắng ban mai chiếu vào mặt của người kia, bay đến từ trên bầu trời nơi mọi người đứng, không ít người đều thấy được gương mặt hoàn mỹ không một tì vết kia.
Sư muội cũng nhìn thấy.
Trong nháy mắt đónàng ngây ngẩn cả người.
"Sư huynh, hắn chính là Sở Cuồng Nhân ngươi nói tới?"
Bên cạnh, sư huynh thanh niên đã sớm kích động đến đỏ bừng cả khuôn mặt, nhìn Thần Hoàng ở phía xa nói: "Không sai, hắn đến ứng chiến.
"
"Trên thế gian, vậy mà thật sự có nam từ kỳ lạ đến vậy! "
Sư muội nỉ non nói.
Giờ khắc này, nàng thừa nhận, nàng động tâm, nàng đoán chừng cũng sẽ giống với những nữ tu kia, nhớ mãi không quên, nhớ nhung ngày đêm.
! !
Sâu bên trong Hư Không cốc.
"Ha ha, ta đã nói Sở đạo hữu sẽ tới đúng giờ.
"
Viện trưởng khẽ cười một tiếng nói.
Chúng tiên nhân nhìn Sở Cuồng Nhân ngồi trên lưng Thần Hoàng mà đến, mặt mũi cũng đầy vẻ kinh thán.
"Hắn tới.
"
"Chậc chậc, đây chính là Thần Hoàng thuần huyết duy nhất ở Thanh Lan Tiên giới, vậy mà bị hắn cưỡi tới, không tầm thường không tầm thường.
"
Kim Đế Nhất đứng lên trên chiến thuyền hoàng kim, vô cùng khí phái.
Mà Sở Cuồng Nhân, biển mây cưỡi phượng hoàng, càng hơn một bậc.
Dù sao, đó cũng là Thần Thú.
Hơn nữa, đó còn là Thần Hoàng thuần huyết duy nhất bên trong Thanh Lan Tiên giới, tính về thiên phú tiềm lực, chỉ có hơn chứ không kém hơn Kim Đế Nhất.
Mà một Thần Thú không kém gì Kim Đế Nhất cũng cam nguyện làm vật cưỡi của Sở Cuồng Nhân, trong đó, Sở Cuồng Nhân chưa chiến đã chặn một đầu của Kim Đế Nhất.
Sở Cuồng Nhân đi đến trên không Hư Không cốc, bóng người nhảy lên, nhảy xuống từ độ cao 10 ngàn dặm, giống như một viên sao băng rơi xuống đất, khoảnh khắc chạm đất, toàn bộ Hư Không cốc ầm ầm chấn động, hư không tan tành!
Mọi người thấy thế, không khỏi mắng đậu đen rau muống một trận.
Hai người này không thể đáp đất nhẹ hơn một chút sao?
Nhưng khi nghĩ đến chút nữa sẽ bắt đầu đại chiến, thiệt hại từ lần đáp đất này, căn bản không đáng là bao.
"Rốt cuộc ngươi cũng đến!"
Kim Đế Nhất nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt tràn đầy vẻ hưng phấn, ngọn lửa trên người bùng cháy càng mạnh mẽ hơn.
Không gian bốn phía liên tục bị thiêu đến sụp đổ, lõm vào, hiện ra cảnh tượng mảng hư không đen nhánh to lớn.
So với chiến ý dạt dào của Kim Đế Nhất, thì Sở Cuồng Nhân lộ ra vẻ vô cùng bình tĩnh, hai mắt như một cái giếng cổ, không nổi sóng.
Nhưng mà, hắn cũng chú ý tới hoàn cảnh bốn phía.
"Không gian hỗn loạn không ổn định, còn có địa mạch bị phá hư hầu như không còn, nơi này, ngược lại các ngươi lựa chọn rất tốt, là vì phòng ngừa ta sử dụng thủ đoạn không gian còn có đại trận địa khí đúng chứ, các ngươi kiêng kị ta, còn hơn những gì ta tưởng tượng.
"
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Trong giọng nói, mang theo một chút mỉa mai.
Ngụ ý chính là, quyết chiến mà còn làm nhiều thủ đoạn như vậy, rốt cuộc các ngươi sợ ta đến mức nào?
Kim Đế Nhất cũng nghe ra ý tứ của Sở Cuồng Nhân, nhưng hắn lại không để ý chút nào, ngược lại còn cười một tiếng: "Sở Cuồng Nhân, ngươi không phải đối thủ bình thường, đương nhiên không thể dùng thủ đoạn bình thường để đối phó!"
"Ngươi là dị số, mà ta là thiên mệnh chi tử, giữa ta và ngươi vốn đã là kẻ thủ, chỉ cần có thể đánh bại ngươi, thủ đoạn gì cũng có thể! "
"Im ngay!"
Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên quát lạnh một tiếng, ngăn lời của Kim Đế Nhất, lạnh lùng nói: "Có phải ngươi quá đề cao bản thân rồi không?"
Kim Đế Nhất sững sờ, không biết đối phương có ý gì.
Sở Cuồng Nhân lạnh giọng nói: "Cái gọi là kẻ địch trời sinh, là chỉ năng lực hai bên không khác nhau lắm, đồng thời có thể mang lại nhiều chuyện phiền phức cho đối phương, mà ngươi, có tư cách sao? Ta không cho phép ngươi tự nâng cao giá trị của bản thân như thế! !"
Nghe lời nói của hắn, sắc mặt Kim Đế Nhất dần dần trở nên tái nhợt, nắm chặt tay, trong mắt tuôn ra lửa giận.
Hắn xem đối phương thành kẻ địch trời sinh, những năm gần đây, luôn nghiên cứu đối phương, trong đầu một lần rồi lại một lần diễn tập trận chiến giữa mình và đối phương, ngày nối tiếp đêm, một chút cũng không dám lơ là.
Có thể nói, vì đánh bại Sở Cuồng Nhân, hắn đã dồn toàn bộ tinh thần và thể xác của mình vào, phát huy hai trăm phần trăm tiềm năng của mình!
Nhưng ở trong mắt Sở Cuồng Nhân, bản thân không hề có tư cách trở thành địch nhân, ở trong mắt đối phương tất cả hành động của bản thân, chỉ là vì! Tự nâng giá trị của bản thân? ! !
Giận!
Sự tức giận trước nay chưa từng có!
Dù tức giận đến mức như thế, Kim Đế Nhất cũng không đánh mất lý trí, hắn biết, bị lửa giận thao túng, bản thân sẽ không cách nào đánh bại Sở Cuồng Nhân.
Hắn muốn đánh bại Sở Cuồng Nhân!
Hắn muốn khiến cho đối phương trả giá đắt vì xem thường mình!
"Sở Cuồng Nhân, hôm nay, ta muốn khiến truyền kỳ bất bại của ngươi ngừng tại đây, ta muốn khiến cho dị số như ngươi hoàn toàn biến mất! Ta muốn đạp lên thi thể của ngươi, trở thành thiên mệnh giới tử, trèo lên đỉnh phong! !"
Mỗi một chữ Kim Đế Nhất nói ra, khí tức trên người cũng mạnh hơn một phần, Kim Ô Hỏa trên người cũng bùng cháy dữ dội hơn!
Hắn xuất thủ!
Tiên nguyên phun trào, vươn tay đánh ra một quyền, lượng lớn Kim Ô Hỏa phun ra ngoài, đánh về phía Sở Cuồng Nhân.
Ngọn lửa này, mạnh mẽ vô biên, thiêu đốt cả một vùng không gian rộng lớn, khiến nó sụp đổ, trong chớp mắt đã nuốt chửng Sở Cuồng Nhân.
Nhưng Kim Đế Nhất lại biết, đòn tấn công như vậy không có cách nào giết chết Sở Cuồng Nhân.
Cho nên hắn cũng không hề từ bỏ tấn công, liên tục đánh ra một ngọn rồi lại một ngọn Kim Ô Hỏa, đánh về phía Sở Cuồng Nhân.
Rất nhanh, lấy Sở Cuồng Nhân làm trung tâm, phương viên hơn mười dặm cũng đã hóa thành một biển lửa kim sắc, mặt đất bị đốt thành bùn cát, không gian bốn phía vỡ nát, làm xuất hiện một mảng hư không đen nhánh.
"Đây là đòn tấn công của ngươi sao?"
Một giọn nói lạnh nhạt theo vang lên từ bên trong biển lửa, chỉ thấy một đóa hỏa liên to lớn màu vàng đỏ từ từ nở rộ.
Kim Ô Hỏa ở bốn phía tự động tránh xa hỏa liên màu vàng đỏ trước mặt, căn bản không thể gây thương tổn cho bóng người mặc bạch y bên trong Hồng Liên.
"Quả nhiên.
"
Kim Đế Nhất cũng không cảm thấy ngoài ý muốn: " Hoàng Hỏa kỳ lạ được dung hợp từ Vạn Hỏa Chi Tinh Hoàng Hỏa và Hồng Liên Nghiệp Hỏa, tuy Kim Ô Hỏa của ta lợi hại, nhưng ở phương diện hỏa diễm, ta cũng không chiếm cứ bất kỳ ưu thế nào.
"
Ầm!
Giờ phút này, một đạo hỏa diễm màu vàng đỏ bay ra từ trong biển lửa kim sắc, đánh về phía Kim Đế Nhất!
Kim Đế Nhất đưa tay đập ra một quyền, Kim Ô Hỏa và Hoàng Hỏa ầm ầm đụng vào nhau, ai đi đường nấy.
"Tuy trên phương diện hỏa diễm ta không chiếm ưu thế, nhưng Hoàng Hỏa của ngươi cũng đừng hòng làm gì được ta!"
Kim Đế Nhất cười lạnh nói, một cái chớp mắt tiếp theo, hắn lấy ra một thanh trường kích màu vàng sẫm, trường kích kia lóe ra hàn quang, đạo văn phía trên trộn lẫn, toát ra một luồng dao động vô cùng mạnh mẽ.
Đây là một thanh Tiên Khí, hơn nữa là Tiên Khí có đẳng cấp cực cao!.