Tứ đại thiên môn đồng thời chấn động.
Các loại dị tượng điềm lành liên tiếp xuất hiện, oanh động vũ trụ.
Mỗi đại năng trong vũ trụ liên tiếp phóng thích tiên thức nhìn trộm, cuối cùng khóa chặt trên người Sở Cuồng Nhân ở Bắc Thiên môn, vẻ mặt khiếp sợ không gì sánh nổi.
"Khá lắm, dị tượng này thật sự do một Địa Tiên gây ra?"
"Đại La Kim Tiên cũng không có loại đãi ngộ này."
"Người không biết còn tưởng rằng Chủ Nhân Tiên Giới về Tiên giới nữa đó."
"Người này là ai?"
Nơi nào đó trong vũ trụ.
Một trung niên tóc đen bỗng nhiên mở hai mắt ra, lập tức nhịn không được cười to lên: "Ha ha, tốt, không hổ là một trong Hỗn Độn Thần Ma Thể mạnh nhất từ trước tới nay, quả nhiên đủ kinh thiên động địa! !"
Sau khi cười xong, trung niên tóc đen cũng lộ ra vẻ suy tư.
"Nhưng mà, cho dù là Hỗn Độn Thần Ma Thể cũng không đủ gây ra loại khí tượng không hề tầm thường này, xét đến cùng, có thể gây ra loại khí tượng này, có lẽ là bởi vì bản thân Sở Cuồng Nhân.
.
."
"Tự Cường chi đạo trước nay chưa có, mệnh cách hư không chưa từng có, tương lai của hắn, không thể tưởng tượng.
.
."
Chính vì vậy, trung niên tóc đen là Bắc Minh mới cảm thấy mình cần phải bảo vệ tốt đối phương, chỉ cần hắn có thể trưởng thành thật tốt, tương lai nhất định có thể giúp cho Thần Ma nhất mạch lại huy hoàng lần nữa!
.
.
Sở Cuồng Nhân cũng không quá để ý đối với việc mình đưa tới nhiều động tĩnh lớn, hắn mang theo mọi người tiến vào Tiên giới.
Khi hắn vừa bước vào Tiên giới, đã phát hiện Tiên giới lúc này và Tàn Tiên giới rõ ràng rất khác nhau.
Không chỉ linh khí càng thêm nồng đậm, không gian càng thêm vững chắc, đại đạo thiên địa và khí tức bản nguyên càng thêm rõ ràng, một câu, Tiên giới hoàn chỉnh, giúp cho điều kiện tu hành của hắn còn tốt hơn nhiều so với Tàn Tiên giới.
"Trước tiên, đi tìm thư viện đã."
Tiên thức của Sở Cuồng Nhân chuyển động, bắt đầu thu thập tình báo ở đây.
So với Tàn Tiên giới, cương vực của Tiên giới hoàn chỉnh lớn hơn rất rất nhiều, vô biên vô hạn, mênh mông bát ngát.
Thậm chí Sở Cuồng Nhân phát hiện, ở phía trên thiên khung, còn có các hành tinh nằm rải rác, đó là, Tiên giới tinh không!
Trong Tiên giới hoàn chỉnh lại nắm giữ một mảnh tinh không thuộc về mình!
Rất nhanh, Sở Cuồng Nhân đã thu tập được đầy đủ tình báo.
"Thư viện, hợp nhất.
.
."
Thư viện Bách Gia chính là đạo thống Tiên Cổ, thư viện Bách Gia ở Thanh Lan Tiên giới chỉ là thư viện mà một học sinh ngày xưa tạo ra.
Mà bên trong các Tàn Tiên giới còn lại cũng có thư viện Bách Gia.
Bây giờ, khi các đại Tàn Tiên giới dung hợp, những thư viện Bách Gia bên trong Tàn Tiên giới cũng hợp nhất thành một.
Hình thành một thư viện Bách Gia mới.
"Vậy xem ra, bọn người viện trưởng đã đến thư viện Bách Gia mới hợp nhất, vậy thì đi xem một chút đi."
Sở Cuồng Nhân nói ra.
Thư viện Bách Gia ở trong Tiên giới hoàn chỉnh có danh khí rất lớn, dù sao cũng là đạo thống Tiên Cổ, chỗ của nó, tất nhiên cũng không phải bí mật gì.
Bên trong thư viện Bách Gia hoàn toàn mới.
"Muốn sát nhập, thôn tính sao?"
Viện trưởng của thư viện Thanh Lan Tiên giới nhìn một tờ văn thư trong tay không khỏi cau mày, mà ở phía đối diện hắn, thì là một văn sĩ áo trắng.
Văn sĩ này, là một trong những người đứng đầu của thư viện Bách Gia mới.
"Đúng, hiện tại thư viện Bách Gia có quá nhiều phân viện, nhất định phải hợp nhất với nhau, sau này phân chia tài nguyên cũng sẽ dễ dàng."
Văn sĩ áo trắng từ tốn nói.
"Ta hiểu được."
Thanh Lan viện trưởng gật đầu, cho dù trong lòng có chút không muốn, nhưng hắn cũng biết, dưới bố cục bây giời, đây là cách làm tốt nhất.
"Phía trên dự định quy hoạch một số thư viện không có đại diện giới tử cho những thư viện có đại diện giới tử quản lý."
"Thư viện Thanh Lan các ngươi bị quy hoạch cho.
.
.
thư viện Mặc Tuyết."
Bên cạnh, sắc mặt Cố Lưu Phương hơi đổi một chút: "Mặc Tuyết? Không được, có thể đổi một cái hay không."
"Đây là quyết định của phía trên, các ngươi không có quyền lựa chọn."
Văn sĩ áo trắng nói ra.
Thanh Lan viện trưởng cũng không nhịn được cau mày, trong khoảng thời gian gần đây, thư viện Mặc Tuyết và thư viện Thanh Lan phát sinh xung đột, mà sức mạnh tổng thể của đối phương cao hơn thư viện Thanh Lan, hiện tại, bọn họ lại bị quy hoạch để cho đối phương quản lý, chỉ sợ không phải chuyện tốt.
Hắn thì có thể nhịn, nhưng nếu để học sinh ở thư viện Thanh Lan chịu ủy khuất, đây là chuyện hắn không muốn nhìn thấy nhất.
"Thật không thể đổi một cái khác sao?"
"Không được, hiện tại thế cục ở Tiên giới căng thẳng, chuyện hợp nhất nhất định phải nhanh chóng giải quyết, không có chỗ để các ngươi tuỳ hứng."
Văn sĩ áo trắng trực tiếp cự tuyệt Thanh Lan viện trưởng: "Hai ngày nữa người của thư viện Mặc Tuyết sẽ đến khảo sát, đến lúc đó sẽ căn cứ vào sức mạnh của giáo viên các ngươi, mức độ học sinh, phân phát tài nguyên cho các ngươi."
Vài ngày sau.
Nhân viên khảo sát của thư viện Mặc Tuyết đi vào, trong đó, dẫn đầu chính là một thanh niên mặc bạch y, trong tay đong đưa một cây quạt.
Thanh niên nhìn hoàn cảnh bên trong thư viện Thanh Lan, trên mặt lộ ra vẻ chi sắc: "Thư viện Thanh Lan này thật sự quá tồi tàn, nhìn xem, những giáo sư này, học sinh, tiên nhân cũng không có mấy cái."
"Nhất là mấy tiên sinh kia, buồn cười quá, chỉ là cảnh giới Phổ Tiên cũng được gọi là tiên sinh, thật sự là mất mặt thư viện chúng ta."
Thanh niên tên là Lâm Hiến, là một trong các học tử xuất sắc nhất thư viện Mặc Tuyết, lần này hắn chính là một trong những nhân viên đến đây khảo sát.
Nói là đến khảo sát, chẳng bằng nói là đến kiếm chuyện.
Từ nguyên nhân nào đó, hắn và học sinh thư viện Thanh Lan có một số cừu hận, cho nên nhịn không được châm chọc đối phương khắp nơi.
"Lâm Hiến, ngươi đừng quá mức."
Sắc mặt Cố Lưu Phương có chút không dễ nhìn.
"Sao lại quá đáng?"
Lâm Hiến nghiền ngẫm nói.
"Không phải vì chúng ta không chịu đưa gốc Phù Tang Thụ kia cho ngươi nên ngươi mới nhằm vào chúng ta ở khắp nơi sao? Lòng dạ không khỏi quá nhỏ hẹp đi."
Đúng vậy.
Khi hợp nhất, thư viện Thanh Lan và thư viện Mặc Tuyết từng đụng chạm một lần, mà Lâm Hiến cũng nhìn thấy gốc Phù Tang Thụ mà Sở Cuồng Nhân chuyển về, muốn nhổ nó đến trồng ở chỗ của mình.
Nhưng lại bị cự tuyệt.
Bởi vì nguyên nhân này nên phát sinh không ít xung đột.
"Được rồi, Lâm Hiến, ngươi nghiêm túc khảo sát đi."
Lúc này, văn sĩ áo trắng đi tới nói ra.
Nhìn thấy hắn, Lâm Hiến khom mình hành lễ: "Dạ, Bạch thúc thúc."
Xem ra, hắn có chút quen biết với người văn sĩ áo trắng này.
Tình cảnh này không khỏi làm trong long Thanh Lan viện trưởng, Cố Lưu Phương lộp bộp một chút, văn sĩ áo trắng này và Lâm Hiến có quen biết?
Vậy lần này, thư viện Thanh Lan bị quy hoạch cho thư viện Mặc Tuyết quản lý, có phải cũng do đối phương nhúng tay vào hay không?
Nghĩ tới đây, sắc mặt của mọi người có chút khó coi.
Tuy ngoài miệng Lâm Hiến nói phải xem xét cho thật kỹ, nhưng vẫn phê bình thư viện Thanh Lam không ra gì.
"Nói như vậy, với tình hình của thư viện Thanh Lan, chúng ta không có khả năng cho quá nhiều tài nguyên, nhiều nhất chỉ có thể dựa theo 10% quy cách của thư viện Mặc Tuyết." Lâm Hiến từ tốn nói.
Nghe đến đây, sắc mặt Thanh Lan viện trưởng có chút không dễ nhìn: "Bên trong thư viện Thanh Lan có nhiều học sinh có tiềm lực.
.
."
"Ngay cả giới tử mà các ngươi cũng không có, không có có tư cách nói đến tiềm lực." Lâm Hiến không khách khí chút nào nói.
Hắn nhìn về phía cổ thụ kim sắc cách đó không xa,:"Mặt khác, thép tốt dùng ở trên lưỡi đao, Phù Tang Thụ này đặt ở thư viện Thanh Lan các ngươi thật sự là quá lãng phí, mang đến thư viện Mặc Tuyết của chúng ta đi."
Phù Tang Thụ có tác dụng tụ dẫn linh khí, đối với việc tu hành của tiên nhân có tác dụng xúc tiến vô cùng lớn, Lâm Hiến ngấp nghé đã lâu, hiện tại thư viện Thanh Lan phải chịu sự quản lý của thư viện Mặc Tuyết, hắn tất nhiên muốn lấy nó đi.
"Không có khả năng, Phù Tang Thụ này là của Sở tiên sinh, không cho phép ngươi lấy đi." Cố Lưu Phương trở nên gấp gáp.
"Các ngươi không có tư cách cự tuyệt."
Lâm Hiến phất tay áo lên, lạnh giọng nói ra.
"Đồ của ta, ngươi cũng xứng đụng vào?"
Lúc này, một giọng nói băng lãnh vang lên.