Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


"Đi đến Tam Thanh Đạo Môn một chuyến.

.

."
 
Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.
 
Lần lịch luyện này, không phải hắn chẳng có mục đích nào, ngoại trừ tìm đế ấn để hoàn thiện luân hồi, hắn cũng muốn tự sáng tạo ra một loại pháp môn tu hành thuộc về mình, mà trong đó, bí mật của tam đại tiên kinh là quan trọng.
 
Trước hết, hắn muốn dung hợp tam đại tiên kinh.
 
Bây giờ, phiên bản hoàn chỉnh của Thái Thanh Đạo Đức Kinh, Thượng Thanh Linh Bảo Kinh đã ở trong tay, hiện tại chỉ còn thiếu phần cuối cùng là Ngọc Thanh Nguyên Thủy Kinh.
 
"Đến Tam Thanh Đạo Môn, nhìn xem có thể tìm cơ hội mượn Ngọc Thanh Nguyên Thủy Kinh hay không, thuận tiện thăm Hồng Hoa một chút.

.

."
 
Trong lòng Sở Cuồng Nhân đã có quyết định.
 
Mà ngay khi hắn chuẩn bị hành động, đột nhiên cảm nhận được trong hư không trước mắt nổi lên vài luồng dao động yếu ớt.
 
Ánh mắt hắn lạnh lẽo: "Há, có tiểu trùng tử tìm tới cửa."
 
Đùng! !
 
Trong hư không, vài luồng dao động yếu ớt kia cũng không tiếp tục ẩn giấu, trong nháy mắt bạo phát, uy áp doạ người hoàn toàn bao phủ Sở Cuồng Nhân.
 
Mấy thân ảnh xuất hiện ở trên bầu trời nơi Sở Cuồng Nhân đứng.
 
Mà trong đó, có một người, chính là giới tử Tiểu Chúc Dung của Tiên Đình.
 
"Đi rồi vẫn quay lại, xem ra ngươi vẫn không hết hi vọng đối với Luân Hồi Đế Ấn." Sở Cuồng Nhân nhìn Tiểu Chúc Dung lạnh nhạt nói.
 
"Đế ấn kia, nhất định phải thuộc về Tiên Đình ta."
 

"Ta rất hiếu kì, rốt cuộc là thứ gì cho ngươi dũng khí, dám ở trước mặt ta nói ra chuyện như vậy?" Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
 
Hắn đảo qua mấy người bên cạnh Tiểu Chúc Dung: "Là bọn họ sao?"
 
Phán đoán dựa vào khí tức, mấy người kia đều là giới tử.
 
Theo thứ tự là hai nam một nữ.
 
Trong đó, một thanh niên nam tử có mái tóc dài màu xanh, lông mi hẹp dài, quanh người có từng đạo phong nhận quấn quanh.
 
Một nam tử khác thì lại cao lớn uy mãnh, trên trán còn có một cái sừng, nhìn qua thì không phải người của nhân tộc.
 
Nữ tử cuối cùng có khuôn mặt tinh xảo, dáng người cao gầy, mặc một bộ nhuyễn giáp màu xanh lam, tư thế có mấy phần hiên ngang.
 
Toàn Tri Chi Linh khởi động, theo phân tích, tu vi, lai lịch và các loại tin tức của mấy người kia đều hiện lên ở trong não.
 
Bên trong Côn Lôn Tiên Đình có bốn bộ, theo thứ tự là hỏa bộ, lôi bộ, phong bộ và thủy bộ, là bốn cơ cấu chiến đấu của Tiên Đình.
 
Mà trong đó, Tiểu Chúc Dung đến từ hỏa bộ, hơn nữa, hắn còn là giới tử mạnh nhất bên trong hỏa bộ, cho nên mới được gọi là Tiểu Chúc Dung.
 
Ba người này thì là đến từ lôi bộ, phong bộ, thủy bộ, tuy không bằng Tiểu Chúc Dung, nhưng cũng là giới tử đứng đầu ở các bộ.
 
"Thủ tịch thư viện, rời khỏi Phong Đô, ngươi có thể phát huy ra mấy phần uy lực của Luân Hồi Đế Ấn chứ? !" Giọng nói của Tiểu Chúc Dung lạnh lùng, nói ra.
 
"Đối phó với ngươi, không cần đế ấn?"
 
"Vậy thì thử một lần đi, mở ra Tứ Tượng Diệt Tiên Trận!"
 
Một câu nói tiếp theo, là Tiểu Chúc Dung nói với mấy giới tử đứng bên cạnh, mà mấy người kia cũng lập tức phản ứng lại.
 
Chỉ thấy bốn người, bao gồm cả Tiểu Chúc Dung đồng thời thúc giục sức mạnh.
 
Trong chốc lát, giữa thiên địa có vô số đạo văn hiện lên, bốn cột sáng bạo phát từ trên người của bốn người này, xông thẳng tới chân trời.
 
Dao động tiên nguyên mênh mông khuếch tán, điên cuồng đập vào hư không.
 
"Đây là, sức mạnh trận pháp."
 

Sở Cuồng Nhân hơi kinh ngạc.
 
Giữa thiên địa có đạo văn chuyển động, cột sáng ngút trời, mà bên trong bốn cột sáng này còn ẩn chứa bốn loại sức mạnh hoàn toàn khác biệt.
 
Viêm lưu, thủy khí, lôi đình, phong bạo.

.

.
 
Dao động của Tứ Tượng Diệt Tiên Trận vô cùng cường đại, khuếch tán ra xung quanh, không ít đại năng bên trong tiên nhân đã nhận ra luồng sức mạnh này.
 
Vô số tiên thức vì nhìn trộm mà đến.
 
Mà khi bọn họ nhìn thấy hai bên giao chiến, có chút kinh ngạc.
 
"Người của Tiên Đình, còn có đủ người của bốn bộ, Tiểu Chúc Dung giới tử mạnh nhất hỏa bộ cũng ở đó, bọn họ muốn đối phó với người nào?"
 
"Tứ Tượng Diệt Tiên Trận, đây là đại trận Tiên Đình."
 
Giới tử bốn bộ chiếm cứ tứ phương đông nam tây bắc.
 
Tiểu Chúc Dung cầm trong tay một thanh trường thương đỏ thẫm, giới tử lôi bộ cầm trong tay một thanh trường kiếm phóng ra lôi quang, giới tử thủy bộ thì cầm trong tay một ấn tỷ màu xanh lam, còn về giới tử phong bộ thì cầm trong tay một cây cờ lớn.
 
Tứ giới tử phối hợp với Tiên Khí tương hợp với thuộc tính của bọn họ, phát huy toàn bộ uy lực của trận pháp này, tiên huy loá mắt sáng chói lưu chuyển ở trong thiên địa, cuồng bạo tiên nguyên rung động bốn phương tám hướng.
 
"Đây chính thủ đoạn các ngươi dùng để đối phó ta sao? Vậy thì để cho ta trông đợi vào nó một chút."
 
Sở Cuồng Nhân phất tay áo lên, một luồng sức mạnh không gian kỳ lạ bao phủ ba người Lam Vũ, Sở Hồng, tiểu hồ ly.
 
Ba người này, biến mất ở dưới mí mắt của mọi người.
 
Chiêu này khiến cho ánh mắt mấy người Tiểu Chúc Dung ngưng trọng.
 
"Đây là thủ đoạn không gian? !"
 

"Có thể đưa người đi trong trận pháp của chúng ta, không thể khinh thường phần năng lực không gian này, chư vị phải cẩn thận một chút."
 
Mà nhãn lực của một số các đại năng đang xem trận chiến này không tầm thường, đã nhìn ra một ít bí mật.
 
"Đó là Tụ Lý Càn Khôn!"
 
"Đúng vậy, đích thật là Tụ Lý Càn Khôn, loại thủ đoạn không gian cao cấp này chỉ có Kim Tiên mới có thể nắm giữ, sao hắn lại có được?"
 
"Hắn không thể nào là Kim Tiên, điều này chỉ có thể giải thích rằng, hắn có lĩnh hội không kém gì Kim Tiên ở Không Gian chi đạo, thậm chí còn cao hơn, cho nên mới có thể thi triển ra Tụ Lý Càn Khôn khi ở cảnh giới Địa Tiên."
 
Nếu nói vậy, bọn người Tiểu Chúc Dung chỉ có thể kinh ngạc.
 
Sau đó, những đại năng Tiên giới có thể nhìn ra sự huyền diệu của Tụ Lý Càn Khôn thì nhịn không được có chút chấn kinh.
 
"Đến, ra tay đi."
 
Sau khi Sở Cuồng Nhân chuyện bọn người Lam Vũ đến không gian Tụ Lý Càn Khôn, nhìn mấy người Tiểu Chúc Dung trước mắt nói.
 
Côn Ngô bên hông chưa ra khỏi vỏ, đầu ngón tay có kiếm khí màu tím đang lưu chuyển, kiếm áp lạnh thấu xương cũng đã khuếch tán, tấn công vào đại trận.
 
"Xuất thủ!"
 
Tiểu Chúc Dung quát lạnh, hắn dẫn đầu vung trường thương trong tay, một đạo mũi thương hỏa diễm kim sắc phun ra ngoài.
 
Sở Cuồng Nhân không lùi không tránh, ngưng tụ kiếm chỉ, chém ra kiếm khí, bổ hỏa diễm ra, mà sau lưng và hai bên, ba giới tử còn lại cũng đã xuất thủ.
 
Phong bạo, dòng nước, lôi đình, ba luồng năng lượng ẩn chứa đạo văn đánh thẳng tới, như muốn hoàn toàn nghiền ép Sở Cuồng Nhân.
 
"Chỉ có bây nhiêu thôi sao, còn thiếu rất nhiều đó."
 
Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, ngưng tụ Hồng Liên Hoàng Hỏa trên người, sau đó như sóng to phun trào mà phun ra, đánh nát ba luồng năng lượng.
 
"Ngọn hỏa diễm này.

.

.

Thì ra là ngươi!"
 
Tiểu Chúc Dung có chút ngoài ý muốn.
 
Hắn ở bên trong Địa Phủ Phong Đô từng thấy được một ngọn hỏa diễm kinh khủng đốt cháy vạn quỷ, hắn cảm thấy hết sức hứng thú đối với chủ nhân của ngọn lửa kia, nhưng lại chưa từng gặp được.
 

Không nghĩ tới, đúng là Sở Cuồng Nhân.
 
Kiếm đạo, Không Gian chi đạo, Hỏa Diễm chi đạo.

.

.

Trước mắt, trên thân thể người này, rốt cuộc còn có bao nhiêu thủ đoạn chưa thi triển ra?
 
Ánh mắt Tiểu Chúc Dung ngưng trọng đến mức trước nay chưa có: "Thực lực của người này thật sự không thể khinh thường, chư vị, sử dụng tứ tượng nộ đi!"
 
Tứ tượng nộ, thủ đoạn cuối cùng của Tứ Tượng Diệt Tiên Trận.
 
"Được!"
 
Ba vị giới tử còn lại gật đầu.
 
"Hỏa Thần Nộ!"
 
Tiểu Chúc Dung thúc giục tiên nguyên, hỏa quang đánh thẳng lên trời, hóa thành một pháp tướng Hỏa Thần cổ xưa, uy thế lay động đất trời.
 
Tam đại giới tử còn lại cũng tự thúc giục sức mạnh pháp tướng.
 
"Phong Thần Nộ!"
 
"Thủy Thần Nộ!"
 
"Lôi Thần Nộ!"
 
Phong Thần thao túng phong bạo, Thủy Thần điều khiển biển lớn mênh mông, và Lôi Thần cả người tỏa ra lôi quang, mọi cử động như có sức mạnh diệt sạch mọi thứ, cộng thêm Hỏa Thần, bốn đại pháp tướng xuatas hiện trên thế giới!
 
Bốn đại pháp tướng, giống như bốn cự nhân đỉnh thiên lập địa, bọn họ đứng sừng sững trong bốn phía của trời đất, lạnh lùng nhìn chăm chú Sở Cuồng Nhân.
 
"Đây chính là thủ đoạn mạnh nhất của các ngươi sao? Nếu vậy thì, chuẩn bị.

.

.

Nhận lấy cái chết đi!"
 
Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói ra, vừa sải bước ra, sức mạnh Luân Hồi Thiên Thể được phát động, một luồng dao động luân hồi mênh mông khuếch tán ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận