Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Bên trong Tứ Tượng Diệt Tiên Trận, bốn đại pháp tướng đứng sừng sững, như bốn cự nhân đỉnh thiên lập địa, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân.
 
Dưới dạng uy áp này, tu sĩ tầm thường đã sớm bị dọa đến sợ chết khiếp, sợ là ngay cả đứng cũng không vững.
 
Nhưng Sở Cuồng Nhân vẫn ung dung bình tĩnh như cũ.
 
Chỉ thấy khí tức trên người hắn lưu chuyển, một luồng dao động luân hồi huyền diệu vô cùng khuếch tán ra, rung chuyển thương khung khắp nơi!
 
Mà khi luồng dao động luân hồi này lưu chuyển, những đại năng theo dõi trong bóng tối cũng nhịn không được mà co rụt đồng tử, trở nên khiếp sợ.
 
"Luồng sức mạnh này là.

.

.

Luân Hồi Thiên Thể! !"
 
"Một trong mười đại Tiên Thể Chí Tôn, Luân Hồi Thiên Thể, chuyện này, vậy mà thủ tịch thư viện lại có Luân Hồi Thiên Thể, thì ra là như vậy.

.

."
 
"Khó trách người này có thể điều khiển Luân Hồi Đế Ấn."
 
Mỗi một đại năng đều nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh.
 
Là một trong mười đại Tiên Thể Chí Tôn, Luân Hồi Thiên Thể này vô cùng nổi tiếng, sức mạnh Luân Hồi, cũng là một trong các loại sức mạnh huyền ảo nhất trong thiên địa này, được vô số tiên nhân nghiên cứu.
 
"Xuất thủ!"
 
Tiểu Chúc Dung cũng phát hiện dao động luân hồi trên người Sở Cuồng Nhân, sắc mặt hơi đổi một chút, trong lòng có chút bất an.
 
Lúc này, hắn bảo ba người còn lại cùng ra tay.
 
Chỉ thấy trên người bốn pháp tướng có tiên nguyên phun trào, mỗi người đánh ra một đạo tiên pháp, từ bốn phương tám hướng, tấn công vào Sở Cuồng Nhân.
 
Uy lực của bốn đạo tiên pháp vô cùng mạnh mẽ, mỗi một đạo đều đủ để giết chết Thiên Tiên tầm thường, mà còn đồng thời xuất thủ, được trận pháp gia tăng, uy lực cũng tăng thêm một bậc.

 
Có thể nói, một chiêu này, ngay cả Thiên Tiên tam phẩm cũng khó mà chống cự.
 
"Luân Hồi Kiếp Quang! !"
 
Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt quát lên, tiên nguyên trên người phun trào, một vòng ánh sáng màu xám ẩn chứa sức mạnh Luân Hồi vô cùng kinh khủng lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra, đánh thẳng vào tiên pháp đang tiến tới từ bốn phía.
 
Chính là thần thông Luân Hồi Thiên Thể tự có, Luân Hồi Kiếp Quang!
 
Dưới luồng ánh sáng này, vạn sự vạn vật đều như muốn sụp đổ.
 
Khi va chạm với luồng sức mạnh này, cho dù sức mạnh tứ tượng có bá đạo đến nỗi ngay cả Thiên Tiên trên tam phẩm cũng có thể bị giết chết, thì cũng chỉ có thể bị.

.

.

Phá nát! !
 
Tứ tượng bị phá, bốn người Tiểu Chúc Dung đứng mũi chịu sào, ào ào thổ huyết bay ngược, ánh mắt kinh hãi nhìn Sở Cuồng Nhân.
 
"Thực lực thật là khủng khiếp!"
 
"Đáng chết, chúng ta không phải là đối thủ của hắn."
 
"Ba người các ngươi toàn lực giúp ta!"
 
Tiểu Chúc Dung gầm nhẹ một tiếng.
 
Sau đó, hắn lấy ra một viên đan dược đỏ như máu, ăn vào, một luồng khí tức bá đạo lại cường đại từ trên người hắn phun ra ngoài.
 
Lúc này, Tiểu Chúc Dung dựa vào sức mạnh của đan dược, cưỡng ép đột phá Địa Tiên cửu phẩm đại viên mãn, bước vào Thiên Tiên! !
 
Với tu vi thiên phú của hắn, một khi bước vào Thiên Tiên, chiến lực tất nhiên không phải thứ mà Thiên Tiên tầm thường có thể so sánh, cộng thêm được Tứ Tượng Diệt Tiên Trận gia tăng, thậm chí có thể sánh ngang với Thiên Tiên đỉnh phong.
 
"Tiểu Chúc Dung, trông cậy vào ngươi!"
 
Giới tử ba bộ còn lại liếc nhau, sau đó thúc giục tiên nguyên vận chuyển trận pháp, tập trung sự gia tăng sức mạnh của trận pháp vào người Tiểu Chúc Dung.
 

"Thủ tịch thư viện, chịu chết đi!"
 
Tiểu Chúc Dung thét dài một tiếng, pháp tướng Hỏa Thần sau lưng bùng lên ngọn lửa vô tận, sau đó nắm chặt trường thương trong tay, đâm ra!
 
Một đạo hỏa trụ dâng trào, thiêu cháy một mảng hư không.
 
Lúc này.
 
Chỉ thấy trên người Sở Cuồng Nhân có quang hoa huyền diệu lưu chuyển, trong hư không có đạo âm truyền ra, quả thật có Chư Tử Bách Gia chi tướng hiện ra.
 
Dị tượng, Chư Tử Bách Gia!
 
Nhưng vẫn chưa hết.
 
Trong không khí, bỗng nhiên có hàn ý phun trào.
 
Từng tòa Tuyết Sơn liên miên chập trùng bỗng dưng hiện lên.
 
Trống trải, tịch mịch.
 
Dị tượng Tuyết Sơn Văn Tâm!
 
Sở Cuồng Nhân triển khai hai đại dị tượng, được dị tượng gia tăng, lại thúc giục thần thông của Luân Hồi Thiên Thể lần nữa, Luân Hồi Kiếp Quang!
 
Kiếp quang đánh ra, bốn phía hư không bị sức mạnh Luân Hồi nghiền ép đến mức nứt toác thành từng khúc, tất cả mọi thứ, đều bị chôn vùi trong luân hồi, mà ở trong đó tất nhiên cũng bao gồm tiên pháp Tiểu Chúc Dung đánh ra.
 
"Không, không! !"
 
Đứng trước kiếp quang đang tiến đến, Tiểu Chúc Dung mang trên mặt vẻ hoảng sợ trước nay chưa từng có.
 
Hắn muốn tránh, muốn trốn, thế nhưng bên trong kiếp quang lại ẩn chứa một sức hút không hiểu, muốn hút hắn vào trong.
 
Trong chốc lát.
 
Luân Hồi Kiếp Quang che mất Tiểu Chúc Dung và giới tử ba bộ còn lại.
 
Bốn làn sương máu nổ tung trên không trung!

 
Bốn vị giới tử.

.

.

Đã chết!
 
Mà sức mạnh ý chí Tiên giới trong cơ thể của bọn họ bay ra, bị Sở Cuồng Nhân hấp thu hết một cách tự nhiên.
 
"Giới tử Tiên Đình, cũng chỉ có như vậy."
 
Sở Cuồng Nhân lắc đầu.
 
Mà hắn lại khiến cho không ít đại năng theo dõi trong bóng tối nghe được.
 
"Chậc chậc, thật sự can đảm, loại lời này cũng dám nói, sợ là hắn muốn kết thù với Côn Lôn Tiên Đình."
 
"Tiên Đình chết một lần bốn vị giới tử, cho dù Tiên Đình người đông thế mạnh, nhưng chỉ sợ cũng phải đau lòng không thôi."
 
"Chờ mà xem, đoán chừng Tiên Đình sẽ không dễ dàng buông tha thủ tịch thư viện này đâu, chỉ với thực lực của người này, không nói tới những tiên nhân ở thế hệ trước, bên trong thế hệ trẻ có lẽ cũng chỉ có mấy thiếu ngự mới có thể sánh bằng."
 
"Hai đại dị tượng của thư viện, cộng thêm Luân Hồi Thiên Thể, chậc, có lẽ cho dù gặp được thiếu ngự cũng có thể treo người ta lên đánh."
 
Chúng đại năng dùng tiên thức giao lưu với nhau.
 
Mà Sở Cuồng Nhân cũng có thể cảm nhận rõ ràng, trong đó có mấy đạo tiên thức rơi vào trên người mình, mang theo địch ý nồng đậm.
 
Đó là, cường giả đến từ Tiên Đình, họ đang nhìn chăm chú.
 
Nhưng mà, những cường giả này cũng không có xuất thủ, dù sao đây cũng là giới tử chi tranh, cường giả thế hệ trước, nhất là Đại La không thể tuỳ tiện động thủ.
 
Nếu không sẽ bị Tiên giới ý chí nhằm vào.
 
"Tiên Đình sao? Có lẽ sẽ là một đối thủ thú vị."
 
Sở Cuồng Nhân nỉ non nói, sau đó, hắn phất tay áo lên, đứa mấy người Lam Vũ ở bên trong không gian Tụ Lý Càn Khôn ra ngoài.
 
Mấy người tiếp tục lên đường.
 
Mà trên đường, Sở Cuồng Nhân lại đang suy tư một việc.
 
Trước đó, lúc hắn sử dụng Luân Hồi Thiên Thể, trên người hắn một loại thể chất khác, dường như Hỗn Độn Thần Ma Thể có phản ứng.
 

Nó không nhịn được mà tự mình vận chuyển.
 
Chuyện này khiến hắn không thể coi thường.
 
"Luân Hồi Thiên Thể, nắm giữ sức mạnh Luân Hồi!"
 
"Mà Hỗn Độn Thần Ma Thể này của ta, thì nắm giữ sinh tử chi ý, sinh và tử, vốn là một vòng luân hồi."
 
"Sinh tử, luân hồi.

.

."
 
"Sinh tử luân hồi, chẳng lẽ, hai loại thể chất này của ta còn có thể hỗ trợ lẫn nhau, thậm chí có khả năng dung hợp sao? !"
 
Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng.
 
Mặc kệ là Hỗn Độn Thần Ma Thể hay là Luân Hồi Thiên Thể, chỉ riêng một thể chất đã ẩn chứa sức mạnh và tiềm lực vô cùng cường đại.
 
Cho dù là hắn của hiện tại, cũng không thể nắm giữ hoàn toàn, chỉ nắm giữ một trong các thần thông mà hai đại thể chất này bổ sung mà thôi.
 
Chỉ một thể chất đã lợi hại như vậy, nếu có thể sung hợp thì sẽ cường đại đến mức độ nào? ?
 
Không dám tưởng tượng.
 
"Ừm.

.

.

Nếu có thể dung hợp, vậy thì dung hợp hai đại thể chất này trước, sau đó lại dung nhập vào bên trong Duy Nhất Bản Nguyên Thể."
 
Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ tới.
 
So với hai đại thể chất này, hắn coi trọng nhất chính là Bản Nguyên Thể Duy Nhất mình sáng tạo, tiềm lực trưởng thành của thể chất này là thứ không thể đoán trước, thậm chí, trong tương lai còn có thể trở thành thể chất cấp Siêu Thần.
 
Chuyện thể chất, gạt nó sang một bên trước.
 
Mấy người Sở Cuồng Nhân tiếp tục tiến về Tam Thanh Đạo Môn, dọc theo con đường này, họ du sơn ngoạn thủy, ngẫu nhiên gặp một số tranh chấp, nhưng với thực lực của bọn họ đều có thể thuận lợi giải quyết.
 
Mấy tháng sau, mấy người đi tới Tam Thanh Đạo Môn, đồng thời cũng liên lạc với Cung Nguyệt và Ân Hồng Hoa.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận