"Ngươi dám giết tôn nhi của ta! !"
Sắc mặt của người đi tới vô cùng âm trầm, sát ý lẫm liệt, chính là gia gia của Hồ Kình, cũng là Cửu trưởng lão ở Tam Thanh Đạo Môn.
Tu vi, là Kim Tiên!
Uy thế Kim Tiên kinh khủng, trùng trùng điệp điệp, bao phủ Sở Cuồng Nhân, dưới uy thế này, Sở Cuồng Nhân lộ ra vẻ nhỏ bé.
Nhưng Sở Cuồng Nhân không hề sợ hãi, lạnh nhạt nói: "Giới tử chi tranh tất nhiên phải gặp chuyện sinh tử, có gì hiếm lạ?"
"Ngươi.
.
.
"
Cửu trưởng lão tức đến xanh mét cả mặt mày, hắn vừa mới thấy rõ ràng, Sở Cuồng Nhân này rõ ràng là đang nhằm vào Hồ Kình.
Nhiều giới tử như vậy, Trình Vân xuất thủ với hắn đầu tiên hắn không giết, hết lần này tới lần khác để mắt tới Hồ Kình tới sau.
Hơn nữa còn xuất thủ không hề nương tay, trực tiếp đánh chết!
"Đừng cho là ta không biết, ngươi là vì chuyện của Ân Hồng Hoa, mượn danh nghĩa khiêu chiến, kì thực là đang trả thù!"
Nghe lời nói của Cửu trưởng lão, Sở Cuồng Nhân cười, lập tức, giọng điệu của hắn trở nên băng lãnh nói: "Thì ra, ngươi đều biết hết! !"
"Thì tính sao? Ân Hồng Hoa ngay cả giới tử cũng không phải, nàng có tư cách gì so sánh với tôn nhi của ta? !"
"Vậy tôn nhi của ngươi bại dưới tay Ân Hồng Hoa, lại dùng quyền lợi đè tin tức xuống, còn thông qua quan hệ trưởng lão của ngươi để ức hiếp nàng, khiến nàng bị trọng thương bên trong thí luyện Đạo Môn, ta trả thù vì chuyện này, là sai sao? !"
Giọng nói của Sở Cuồng Nhân truyền khắp toàn bộ Tam Thanh Đạo Môn.
Tất cả mọi người đều xôn xao.
Ở Tam Thanh Đạo Môn, tuy giới tử có địa vị cao, nhưng đệ tử còn lại chỉ cần biểu hiện ra đầy đủ thiên phú tiềm lực, vẫn có cơ hội được trọng dụng, thậm chí, địa vị ccungx có thể sánh ngang với giới tử!
Ít ra, là các trưởng lão nói thế với bọn họ.
Thế nhưng, bây giờ lại có người mượn quyền thế của trưởng lão ức hiếp một vị đệ tử ưu tú, thậm chí khiến cho nàng suýt nữa mất đi tánh mạng.
Chuyện này khiến các đệ tử đang phấn đấu còn lại đều xôn xao, cảm thấy ớn lạnh.
"Làm sao có thể như thế được?"
"Sao Cửu trưởng lão có thể làm ra loại chuyện này, vậy nếu chúng ta mạnh hơn giới tử, có phải cũng gặp loại chuyện này hay không?"
"Không được, nhất định Đạo Môn phải cho chúng ta một cái công đạo.
"
Sắc mặt tất cả trưởng lão có chút khó coi, các đệ tử bởi vì lời nói của Sở Cuồng Nhân mà trở nên kích động, nếu như không có giải pháp, lòng của đệ tử sẽ phân tán, với đội ngũ như vậy, khó mà trở thành kẻ đứng đầu.
Nghĩ đến đây, bọn họ không khỏi có chút oán trách đối với Cửu trưởng lão.
Mà Cửu trưởng lão cũng biết chuyện ám muội mà mình làm, lúc này bị Sở Cuồng Nhân vạch trần, sắc mặt cực kỳ khó coi.
"Sở Cuồng Nhân, ngươi không nên ở chỗ này yêu ngôn hoặc chúng, cho dù ngươi là giới tử, trên người có khí vận, ta không thể giết ngươi, nhưng áp chế hoặc phong ấn ngươi, với ta mà nói cũng là dễ như trở bàn tay.
"
Ý chí Tiên giới có hạn chế, giới tử chi tranh, Đại La không được tuỳ tiện nhúng tay, nếu một số cường giả thế hệ trước cưỡng ép nhúng tay, cũng sẽ nhận phản phệ của khí vận, bị nhân quả quấn thân.
Nhẹ thì tu vi cả đời không thể tiến bộ thêm, nặng thì trời giáng tại họa bất ngờ, thân tử đạo tiêu.
Nhưng Cửu trưởng lão có tự tin, chbản thân không làm Sở Cuồng Nhân bị thương, chỉ áp chế hoặc phong ấn, thì nhân quả phải chịu sẽ không quá lớn, với thực lực Kim Tiên, vẫn có thể chống cự.
"Há, ngươi thử một chút xem?"
Sở Cuồng Nhân vẫn đứng bất động, không có sợ hãi nói ra.
"Tự mình chuốc khổ!"
Cửu trưởng lão hừ lạnh một tiếng, khi hắn vừa đọng, bóng người hóa thành một đạo lưu quang lướt đi, trong nháy mắt, sức mạnh Kim Tiên bao phủ Sở Cuồng Nhân.
Kim Tiên, là cảnh giới phía trên Thiên Tiên, Chân Tiên.
Như thế nào là Kim Tiên?
Trải qua vạn kiếp, kim thân bất diệt, là Kim Tiên!
Kim Tiên cường đại hơn Thiên Tiên, Chân Tiên rất nhiều, cho dù chỉ là một luồng sức mạnh Kim Tiên, cũng không phải Thiên Tiên có thể chịu được.
Tuy chiến lực của Sở Cuồng Nhân có thể sánh vai với Thiên Tiên đỉnh phong, nhưng đối mặt với sự tồn tại ở cảnh giới Kim Tiên cũng không có bất cứ phần thắng nào.
Tất cả mọi người đều nghĩ Sở Cuồng Nhân chắc chắn thất bại.
Nhưng dù cho đến lúc này, sắc mặt Sở Cuồng Nhân vẫn vô cùng bình tĩnh như cũ, giống như một đầm nước, không nổi sóng.
Một cái chớp mắt tiếp theo.
Ở trên người hắn bỗng nhiên có một đạo sương mù màu xám phun ra ngoài!
Sương mù kia trực tiếp đánh vỡ sức mạnh Kim Tiên của Cửu trưởng lão, cứ thế mà đánh lui nó.
"Đây là cái gì? !" Sắc mặt Cửu trưởng lão khẽ biến, kinh ngạc nhìn đạo sương mù màu xám kia.
Trong sương mù, kéo theo một luồng Hắc Ám chi ý nồng hậu dày đặc, uy áp kinh khủng giống như thủy triều điên cuồng khuếch tán ra.
Toàn bộ Tam Thanh Đạo Môn bị bao phủ dưới uy áp này, theo đáy lòng của tất cả tu sĩ sinh ra một sự hoảng sợ.
Cho dù là Cửu trưởng lão, thì trong mắt cũng không nhịn được lộ ra vẻ sợ hãi.
"Giả thần giả quỷ, phá cho ta!"
Cửu trưởng lão lại ra tay lần nữa, lần này, hắn thúc giục tiên nguyên của bản thân đến cực hạn, điểm ra một chỉ, hóa thành một cự chỉ màu lam.
Chính là tiên pháp của Tam Thanh Đạo Môn, Ngọc Hư chỉ!
"Khí tức này, tu sĩ Tam Thanh nhất mạch sao? !"
Lúc này, trong sương mù màu xám kia truyền ra một tiếng cười khẽ.
Sau đó, một bàn tay to lớn, hào phóng nhô ra khỏi màn sương mù, chụp vào Ngọc Hư chỉ, trong nháy mắt, chỉ kình to lớn kia tiếp xúc với bàn tay, vỡ toang thành từng khúc, ầm ầm vỡ nát thành linh khí.
Sương mù màu xám co lại, một bóng người hiện ra.
Đây là một nam tử trung niên mặc trường bào màu đen, có một đầu tóc đen dày đặc, khuôn mặt kiên nghị, không giận tự uy.
Hắn đứng lơ lửng trên không, trên người lộ ra khí thế bàng bạc khiến hắn dường như thành trung tâm của mảnh trời đất này.
"Chính là ngươi, muốn thương tổn người của Thần Ma nhất mạch ta?"
Người trung niên tóc đen là Bắc Minh, nhìn về phía Cửu trưởng lão.
Một câu hỏi đơn giản, lại khiến trán của Cửu trưởng lão thấm ra mồ hôi lạnh, thân thể nhịn không được mà run rẩy.
Không thể địch lại! !
Người trước mắt này, là tồn tại hắn không thể địch lại! !
Cửu trưởng lão cảm giác mỗi một tế bào bên trong cơ thể mình đều đang kêu gào, bảo hắn nhanh đào tẩu, cách Bắc Minh càng xa càng tốt.
"Không nói lời nào? Thì chính là chấp nhận.
"
Bắc Minh lạnh nhạt nói.
Sau đó, hắn nhẹ nhàng nâng tay, phía chân trời bỗng nhiên có mây đen cuồn cuộn mà đến, ngày nắng chói chang trở nên âm trầm hẳn.
Trong mây đen, lộ ra một luồng Hắc Ám chi ý nồng hậu dày đặc.
Tất cả người cảm nhận được luồng Hắc Ám chi ý này, như rơi vào Bắc Minh Chi Hải sâu không thấy đáy, lạnh lẽo, tĩnh mịch!
Trong mây đen, một bàn tay to lớn dường như tạo thành từ trí thức, từ trên trời giáng xuống, đè xuống Cửu trưởng lão!
"Không, không! !"
Trên mặt Cửu trưởng lão lộ ra vẻ hoảng sợ, sợ hãi trước đó chưa từng có bao phủ lấy hắn, khiến da đầu hắn như muốn nổ tung.
Hắn thúc giục tiên nguyên toàn thân đến cực hạn, đánh ra một chiêu.
Nhưng sức mạnh Kim Tiên đánh vào lòng bàn tay kia của Bắc Minh, giống như trâu đất xuống biển sẽ bị nuốt chửng, căn bản không có chút tác dụng nào.
Sức mạnh Kim Tiên cuồn cuộn bàng bạc trong mắt mọi người, lại giống như một đứa trẻ hoàn toàn bất lực trước bàn tay của Bắc Minh.
"Đạo hữu, dừng tay! !"
Nơi xa, một giọng nói truyền đến.
Cùng lúc đó, một luồng khí tức cường đại phóng ra, đó là một luồng sức mạnh còn cao hơn cả của Cửu trưởng lão.
Là, sức mạnh Đại La Kim Tiên!
Nhưng khi nghe được âm thanh này, cảm nhận được luồng sức mạnh Đại La Kim Tiên này, Bắc Minh lại không quan tâm, cự chưởng đen nhánh rơi xuống từ trong mây đen chẳng những không dừng lại, ngược lại còn hạ xuống với tốc độ nhanh hơn.
Một tiếng đùng vang lên!
Cửu trưởng lão ở cảnh giới Kim Tiên nổ tung, hoá thành một làn sương máu dưới một chưởng này, thể xác, tiên hồn, đều không còn tồn tại ở thế gian!
Bắc Minh nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, nói ra: "Vừa rồi, ngươi có nghe được tiếng có người gọi dừng tay không?"
Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói: "Ta không nghe thấy.
"
"Há, quả nhiên là nghe nhầm rồi.
"