Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Một lời nói ra, vạn quỷ quỳ!
 
Sở Cuồng Nhân đứng chắp tay, trước mặt là đại quân vong hồn dày đặc tử khí, nhưng bây giờ những vong hồn này lại quỳ trên mặt đất.

 
Mặc kệ là Địa Tiên, hay Thiên Tiên cũng đều như thế.

 
Tất cả mọi người thấy cảnh này, tất cả đều ngây ngẩn cả người.

 
Đây là tình huống gì vậy?
 
Một câu, lại khiến cho vạn quỷ quỳ xuống đất! !
 
"Người này rốt cuộc là ai?"
 
"Sao hắn có thể làm được?"
 
Mọi người không hiểu, nghi hoặc.

 
Vạn quỷ thì hoảng sợ không thôi.

 
Mà khi trong mắt mọi người và vạn quỷ đều cảm thấy kinh sợ, Sở Cuồng Nhân từ từ đi đến trước mặt vong hồn mặc chiến giáp kia, ánh mắt lạnh nhạt.

 
Hắn nhìn chăm chú vào sau lưng vong hồn mặc chiến giáp, ở nơi mọi người không thấy được, thì hắn lại thấy được một sợi tơ.

 
Một sợi tơ vô hình!
 
"Lại là Ngự Hồn nhất mạch, thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà.

"
 
Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, lúc trước ở Địa Phủ Phong Đô, hắn đã gặp được đối phương, không nghĩ tới lần này lại gặp tiếp.

 
Ngay khi hắn chuẩn bị làm gì đó, thì phát hiện những sợi tơ vô hình kia đã tự cắt đứt, biến mất không thấy gì nữa.

 
"Há, chạy cũng nhanh thật.

"
 
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân lóe lên.

 
Mà vong hồn mặc chiến giáp thì cảm nhận được luồng sức mạnh luôn trói buộc mình đã biến mất, hắn biết, nhất định là bởi vì Sở Cuồng Nhân trước mắt, người này, khiến cho ngự hồn giả kia e ngại.

 
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
 
Giọng điệu của vong hồn mặc chiến giáp run rẩy hỏi.


 
Sở Cuồng Nhân đưa tay lấy đế ấn ra: "Đế vương của các người!"
 
Đồng tử của đông đảo vong hồn có ý thức đột nhiên co rụt lại.

 
Quỷ Đế!
 
Người trước mắt này, lại là Quỷ Đế!
 
Chuyện này, bọn họ đã rõ, tại sao ở trước mặt đối phương bọn họ sẽ không có chút lực phản kháng nào.

 
Bên trong Địa Phủ Phong Đô này, trở thành kẻ địch với Quỷ Đế, quả thực là đang nói đùa, chớ nói chi là, một đám vong hồn như bọn họ.

 
Cho dù ở nơi khác, Quỷ Đế cũng có lực áp chế tuyệt đối đối với vong hồn, đế vương bên trong vạn quỷ, há phải là chuyện đùa?
 
"Đi thôi, mang ta đi đến đế cung.

"
 
Sở Cuồng Nhân nói ra.

 
"Dạ.

"
 
Vong hồn mặc chiến giáp kia không còn bất cứ lòng phản kháng nào, cho dù vong hồn này ở cấp bậc Kim Tiên trong Phong Đô, nhưng trước mặt Sở Cuồng Nhân cũng chỉ có thể phục tùng, chớ nói chi là Thiên Tiên nho nhỏ như hắn.

 
"Thì ra, hắn cũng là Quỷ Đế tân nhiệm.

"
 
"Là thủ tịch thư viện trong truyền thuyết, nhân vật phong hoa tuyệt đại đến bậc này, khó trách có thể đánh bại Tiểu Chúc Dung.

"
 
Mọi người nhìn bóng lưng Sở Cuồng Nhân rời đi, tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

 
!
 
Bên trong đế cung.

 
Ngự hồn giả bỗng nhiên mở hai mắt ra, hắn cau mày lại: "Không nghĩ tới Sở Cuồng Nhân lại tới đây nhanh như vậy, khiến người ta thật bất ngờ.

"
 
Hắn nhìn lên một đại ấn màu đen ở trước mặt.

 
Đó là Luân Hồi Đế Ấn.

 

"Độ khó khăn khi luyện hóa đế ấn này còn hơn cả tưởng tượng của ta, với năng lực của ta, muốn luyện hóa nó trong thời gian ngắn là chuyện không thể.

"
 
"Muốn mang nó đi sao?"
 
"Không được, Sở Cuồng Nhân đã tới, trên người hắn cũng có một đế ấn, chắc chắn có thể cảm ứng lẫn nhau, ta còn chưa luyện hóa, mang theo đế ấn này, tương đương với việc lúc nào cũng có thể bại lộ vị trí của mình, mà bên trong Phong Đô, đối địch với Sở Cuồng Nhân, cũng không phải thượng sách.

"
 
"Ném đế ấn này, rút lui!"
 
Tâm trạng của ngự hồn giả thay đổi cực nhanh, đã có quyết định, hắn cắn răng, quyết định ném đế ấn có thể so với Đại La Tiên Khí này đi.

 
"Nhưng Sở Cuồng Nhân, trước khi đi, ta phải chuẩn bị cho ngươi một số lễ vật mới được.

" Ngự hồn giả lấy ra một khối ngọc giản, bóp nát nó.

 
Trong nháy mắt, vô số phù văn tuôn ra từ trong ngọc giản, khắc vào vách tường đế cung, trên cây cột, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

 
"Sở Cuồng Nhân, Thiên Mục Trận này, hi vọng ngươi có thể khiến ngươi ưa thích.

"
 
Nói xong, bóng người ngự hồn giả lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.

 
Chỉ còn lại, một đế ấn đang lơ lửng.

 
Sau đó không lâu.

 
Sở Cuồng Nhân và vong hồn đi tới đế cung.

 
Trong nháy mắt, khi bước vào đế cung, Sở Cuồng Nhân liền cảm thấy không thích hợp.

 
Ông.

.

.

 
Trong hư không nổi lên gợn sóng.

 
Bức tường ở bốn phía đế cung, trên cây cột hiện ra từng con ngươi màu tím, lít nha lít nhít nhìn chằm chằm vào Sở Cuồng Nhân.


 
Một luồng dao động vô cùng kì quái nổi lên.

 
Đó là, linh hồn sức mạnh!
 
Ở sau lưng Sở Cuồng Nhân, nguyên một đám vong hồn bị dao động linh hồn này tấn công, phát ra tiếng hét thảm, có vong hồn trực tiếp hồn phi phách tán.

 
Nhưng Sở Cuồng Nhân vẫn đứng tại chỗ, không bị ảnh hưởng.

 
Linh hồn của hắn rất mạnh mẽ, đã có một luồng kim tính, luồng dao động linh hồn này gần như không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào cho hắn.

 
"Phù văn kết hợp với thủ đoạn linh hồn sao?"
 
Tiên thức của Sở Cuồng Nhân phun trào, tiên thức lấp kín hư không, mạnh mẽ cản luồng trùng kích linh hồn kia lại.

 
Thủ đoạn linh hồn, là thứ thích hợp nhất để đối phó với thủ đoạn linh hồn, tiên nguyên tầm thường, trừ phi ở cảnh giới mạnh hơn đối phương nhiều lần, nếu không hiệu quả sẽ không lớn.

 
Mà tiên thức, là thủ đoạn dùng sức mạnh linh hồn để kéo dài.

 
Sở Cuồng Nhân ngưng tụ kiếm chỉ, tiên thức dung hợp vào kiếm khí, kiếm khí sắc bén bàng bạc gào thét tuôn ra, xé rách từng bức phù văn ở bốn phía.

 
Trong háy mắt, Thiên Mục Trận, sụp đổ!
 
Nơi xa.

 
Ngự hồn giả đã rời khỏi khu vực Phong Đô hơi kinh ngạc: "Nhanh như vậy đã xé rách Thiên Mục phù trận của ta, không hổ là Sở Cuồng Nhân.

"
 
Hắn nhắm mắt suy tư, liên tiếp ăn quả đắng trong tay Sở Cuồng Nhân, nếu nói hắn không hề oán hận, thì đó là giả.

 
Nhưng ngự hồn giả cũng hiểu rõ, bây giờ mình không phải đối thủ của Sở Cuồng Nhân, tùy tiện xuất thủ, sẽ chỉ tự tìm đường chết.

 
"Tuy ta không muốn đối mặt trực diện với người này, nhưng, tìm chút phiền phức cho hắn thì vẫn có thể.

"
 
"Nghe nói người của Âm Tào Địa Phủ cũng đã đến, bọn họ hẳn sẽ cảm thấy hết sức hứng thú đối với Luân Hồi Đế Ấn này.

"
 
"Nếu truyền ra tin tức Sở Cuồng Nhân tìm được đế ấn, hẳn sẽ thu hút rất nhiều người.

" Ngự hồn giả tinh ranh nói ra.

 
!
 
Bên trong đế cung, Sở Cuồng Nhân dùng một kiếm phá Thiên Mục phù trận, luồng dao động linh hồn quỷ quyệt kia cũng tiêu tán theo.

 
Hắn quét mắt một vòng, không có phát hiện bóng dáng của ngự hồn giả.

 
"Xem ra đã rời đi rồi, chạy cũng nhanh thật, muốn chơi trò chơi mèo vờn chuột với ta sao? Ha, thú vị.


"
 
Sở Cuồng Nhân không để ý chút nào.

 
Hắn thấy, ngự hồn giả này cũng chỉ là một con chuột núp trong bóng tối không dám gặp người, một khi ngoi đầu lên, giết chết là được.

 
Hắn nhìn về phía đế ấn lơ lửng ở trên không.

 
Giang hai tay.

 
Dường như đế ấn kia bị triệu hoán, tự động rơi vào trong tay hắn.

 
"Các ngươi ở bên ngoài hộ pháp, ta muốn luyện hóa đế ấn này ở bên trong đế cung!" Sở Cuồng Nhân nói với các vong hồn mặc chiến giáp.

 
"Dạ, Quỷ Đế.

"
 
Bọn người vong hồn mặc chiến giáp không dám ngỗ nghịch.

 
"Lam Vũ, Tiểu Hồng, tiểu hồ ly, Thất Châu Bạch Liên này có tác dụng không nhỏ đối với các ngươi, Lam Vũ, ngươi lấy ba viên, Tiểu Hồng, tiểu hồ ly, mỗi người các ngươi hai viên, cũng bế quan luyện hóa nó ở nơi này đi.

"
 
Sở Cuồng Nhân nói ra.

 
Thất Châu Bạch Liên, cực phẩm tiên dược, cũng có tác dụng đối với Chân Tiên.

 
Sở Cuồng Nhân ước tính tư chất của Lam Vũ, sau khi luyện hóa ba viên hạt sen, thậm chí nàng có năng lực đột phá đến cảnh giới Thiên Tiên.

 
"Dạ.

"
 
Tam nữ chia hạt sen xong, lập tức tự tìm địa phương để luyện hóa.

 
Sở Cuồng Nhân cũng bắt đầu luyện hóa Luân Hồi Đế Ấn, lần trước, do có Thần Đồ trợ giúp, hắn có thể không cần luyện hóa, để đế ấn trực tiếp nhận chủ.

 
Nhưng lần này hắn cần tự mình luyện hóa, nhưng hắn có Luân Hồi Thiên Thể, với hắn mà nói, chuyện luyện hóa đế ấn cũng không quá khó khăn.

 
Mà ngay khi bọn người Sở Cuồng Nhân bế quan, tin tức hắn có được đế ấn thứ hai của Phong Đô, nhanh chong truyền ra.

 
Không ít tu sĩ đều chạy tới Phong Đô, nhưng mà, cho dù bọn họ có mơ tưởng đối với đế ấn cũng không dám tùy tiện tiến vào.

 
Ở Phong Đô, chính là sân nhà của Sở Cuồng Nhân.

 
Bọn họ chỉ dám ở đây đợi Sở Cuồng Nhân tự đi ra.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận