Bốn người truyền nhân Âm Phủ Chuyển Luân, Cửu Nguyên, Âm Thiên Nhai, Khôn Thiên Đạo Tử gần như đồng thời xuất thủ, phát động công kích về phía Sở Cuồng Nhân.
Thực lực của bốn người này vô cùng cường đại.
Nhưng đối với Sở Cuồng Nhân mà nói, cũng không quá khác biệt.
Hắn phát động Luân Hồi Thiên Thể, một đạo kiếp quang gào thét tuôn ra, dao động kiếp quang doạ người trong nháy mắt đánh lui đồng thời đòn tấn công của bốn người.
Sức mạnh cường đại khiến cho mọi người hoảng sợ.
"Thiên Tiên, tu vi của hắn cũng là cảnh giới Thiên Tiên!"
Cánh tay Âm Thiên Nhai có chút run rẩy.
Đạo kiếp quang vừa rồi, hắn chỉ nhận lấy một số tác động, nhưng sức mạnh ẩn chứa trong đó cũng đủu khiến hắn cảm thấy bất lực.
Tại sao có thể như vậy?
Cho như đối phương là Thiên Tiên cũng không nên cường đại như thế mới đúng.
Vút!
Khi mọi người ở đây chấn kinh vì thực lực của Sở Cuồng Nhân.
Đối phương đột nhiên biến mất giữa không trung.
Một cái chớp mắt tiếp theo, hắn đi tới trước mặt Âm Thiên Nhai.
"Không tốt! !" Đồng tử Âm Thiên Nhai đột nhiên co rụt lại, một luồng khí tức tử vong trước nay chưa có bao phủ hắn.
Đó là cảm giác tử vong chân chính, mạnh liệt đến từ nội tâm! !
Hoa Bỉ Ngạn trên trán Âm Thiên Nhai chiếu ra hồng quang nhàn nhạt, sau đó hắn thúc giục tu vi đến cực hạn.
Sau đó, hắn đánh ra một chưởng về phía Sở Cuồng Nhân, tiên nguyên dồi dào lẫn vào một luồng khí tức tử vong, hóa thành chưởng ấn huyết hồng to lớn.
Hắn không trông cậy vào một chiêu này có thể thắng được Sở Cuồng Nhân.
Chỉ hy vọng, có thể tranh thủ một chút thời gian, để hắn rời đi.
"Thiên Ý Như Kiếm!"
Sở Cuồng Nhân ngưng tụ kiếm chỉ, tùy ý chém ra một kiếm.
Chưởng ấn huyết sắc kia căn bản không đáng nhắc tới ở trước mặt kiếm khí này, bị tuỳ tiện xé rách, sau đó Âm Thiên Nhai cũng bị kiếm khí bao phủ.
Một làn sương máu nổ tung trên không trung.
Máu văng khắp nơi, hoa Bỉ Ngạn nở rộ!
Âm Thiên Nhai, đã chết!
Một vị Địa Tiên cửu phẩm đại viên mãn lại không có cách nào ngăn được một kiếm của Sở Cuồng Nhân, bị giết chết chỉ trong chớp mắt!
"Thực lực của hắn.
.
.
"
Đồng tử của những người còn lại co rụt lại, mặt mũi tràn đầy vẻ ngưng trọng.
"Hắc Bạch Vô Thường, Ngưu Đầu Mã Diện, kết trận! !"
Truyền nhân Chuyển Luân quát lớn.
Chỉ thấy âm binh âm tướng xoay quanh mọi người, một lượng lớn tử khí âm u gào thét, hội tụ về phía truyền nhân Chuyển Luân.
"Tập hợp sức mạnh âm binh âm tướng để đối phó ta sao?"
Sở Cuồng Nhân khẽ cười nói.
"Hắc Vương Kiếm!"
Truyền nhân Chuyển Luân lấy ra một thanh cự kiếm đen nhánh, phía trên có hội tụ âm khí, chém ra một kiếm, kiếm ảnh to lớn bay lên không trung.
Cùng lúc đó, trong cơ thể hắn còn tản ra một luồng dao động kỳ lạ.
Đó là, sức mạnh của ý chí Tiên giới!
Cửu Nguyên cũng nhịn không được gầm nhẹ một tiếng, hội tụ sức mạnh thủy hỏa.
Từng cột sáng màu đỏ lam như mưa to, không ngừng bắn về phía Sở Cuồng Nhân, mỗi một đạo đều có sức mạnh cấp bậc Thiên Tiên.
"Chấn Thiên Chưởng! !"
Khôn Thiên Đạo Tử thúc giục sức mạnh Thiên Đạo trong cơ thể.
Đánh ra mt chưởng bàn tay, to lớn màu vàng óng rơi xuống từ không trung, trong đó có ẩn chứa uy áp Thiên Đạo huy hoàng và sức mạnh của ý chí Tiên giới, nặng nề vô biên.
Ba đại thiên kiêu đồng thời công kích, thậm chí vận dụng sức mạnh của ý chí Tiên giới chỉ có giới tử mới có thể thúc giục, uy thế vô biên.
Nhưng Sở Cuồng Nhân vẫn đứng tại chỗ, bóng người bất động như núi.
"Vậy ta để cho các ngươi nhìn một chút, chênh lệch giữa các ngươi và ta!"
Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói ra.
Hắn không lùi không tránh, Luân Hồi Kiếp Quang lưu chuyển, trộn lẫn với Thần Ma chi khí trong tay, dung hợp thành một bức Thái Cực Đồ to lớn.
Một luồng sinh tử chi ý tràn ngập thiên địa!
Luân Hồi Kiếp Quang, Âm Dương Sinh Tử Đồ, hai đại thần thông được hai đại thể chất bổ sung dung hợp lại, một luồng sinh tử luân hồi chi ý, rung động thập phương.
Đùng! !
Ba luồng sức mạnh gồm Thiên Đạo chi chưởng, tử khí chi kiếm, sức mạnh thủy hỏa ầm ầm va chạm với Sinh Tử Đồ, bộc phát ra trùng kích kinh khủng.
Làm toàn bộ đại trạch Vân Mộng rung chuyển.
Người quan sát trận chiến ở bốn phía không chớp mắt, nhìn chăm chú vào chiến trường.
Chỉ thấy mấy luồng sức mạnh doạ người kia va chạm, kết quả đúng là.
.
.
Sức mạnh thủy hỏa sụp đổ!
Tử khí chi kiếm bị phá nát!
Thiên Đạo chi chưởng tan rã!
Âm Dương Sinh Tử Đồ cường thế nghiền ép tất cả!
Sinh tử luân hồi chi ý vô biên bao phủ ba đại thiên kiêu, khiến cho bọn họ kẻ thì thương tích mình, người thì bị thương nặng chỉ trong một nhịp thở!
"Làm sao có thể! !"
Tất cả mọi người hít vào một ngụm khí lạnh.
Phải biết rằng, mặc kệ là truyền nhân Chuyển Luân hay là Khôn Thiên Đạo Tử, hay là Cửu Nguyên, bọn họ đều là giới tử đột phá đến Thiên Tiên!
Sức chiến đấu của bọn họ cường đại hơn so với Thiên Tiên bình thường.
Nhưng cho dù như thế, khi bọn họ liên thủ, vẫn bị một chiêu của Sở Cuồng Nhân làm trọng thương, chuyện này thật sự là khó có thể tin được.
"Tại sao có thể như vậy? !"
Mấy người truyền nhân Chuyển Luân không thể tin nổi.
"Các ngươi và ta, cách nhau giống như một trời một vực, các ngươi mà cũng muốn giết ta? Mơ mộng hão huyền có lẽ còn có thể.
"
Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói ra.
Mặc kệ là truyền nhân Chuyển Luân, Khôn Thiên Đạo Tử, tuy bọn họ đã đột phá đến cảnh giới Thiên Tiên, cũng không thể so sánh với Diệp Trúc.
Mà khi hắn ở cảnh giới Địa Tiên đã có thể đánh bại Diệp Trúc.
Bây giờ, hắn đã đột phá đến cảnh giới Thiên Tiên, lại có công pháp như Nhất Khí Hóa Tam Thanh, đánh những người này cũng chỉ như đang chơi đùa thôi.
Quá yếu.
Yếu đến mức không thể khơi dậy một chút hứng thú nào của hắn.
Bóng người hắn lóe lên, đi đến trước mặt Cửu Nguyên, ngưng tụ kiếm chỉ, một đạo kiếm quang màu tím lấp lóe, thi triển Thiên Ý Như Kiếm.
Cửu Nguyên rống giận thúc giục yêu khí đến cực hạn.
Nhưng đã không kịp.
Kiếm quang lóe lên, che lấp ánh nắng thiên địa.
Tám cái đầu còn lại của Cửu Nguyên cũng không kịp phản ứng, trong nháy mắt đã bị chặt xuống toàn bộ, hoàn toàn chết đi!
"Không phải là đối thủ, hoàn toàn không phải là đối thủ! !"
"Trốn, nhất định phải trốn!"
Chỉ còn lại truyền nhân Chuyển Luân, Khôn Thiên Đạo Tử đã nhận rõ sự chênh lệch về thực lực, trên mặt toát ra vẻ hoảng sợ, trốn bán sống bán chết.
"Các ngươi ngăn hắn lại cho ta!"
Truyền nhân Chuyển Luân hét lớn với Hắc Bạch Vô Thường, Ngưu Đầu Mã Diện.
Sau đó, hắn mở ra một vòng xoáy màu xám trong hư không.
Đó là Quỷ Môn quan.
Sau khi Hắc Bạch Vô Thường, Ngưu Đầu Mã Diện nhận được mệnh lệnh, lập tức thúc giục tử khí tấn công về phía Sở Cuồng Nhân.
Tuy Sở Cuồng Nhân là Quỷ Đế, có sự áo chế đối với bọn họ.
Nhưng tốt xấu bọn họ cũng là Thiên Tiên đỉnh phong, bọn họ tự cho rằng, cho dù không phải đối thủ của Sở Cuồng Nhân, nhưng cũng có thể kéo chân đối phương một lát.
Đến lúc đó, truyền nhân Chuyển Luân đã chạy về âm phủ.
Sở Cuồng Nhân dù có mạnh hơn, cũng không khả năng đuổi tới Âm Phủ đúng không?
"Ha, muốn rời khỏi đây, các ngươi có hỏi qua ta chưa?"
Lúc này.
Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt mở miệng.
"Thuật Phong Ấn Thời Không!"
Trên người hắn bỗng nhiên có một lượng lớn đạo văn khuếch tán ra.
Đạo văn kia, quá mức huyền diệu, thậm chí chỉ một đạo cũng đủ để đa số tu sĩ trên thế gian lĩnh hội cả một đời.
Mà bên trong những đạo văn này còn ẩn chứa một luồng sức mạnh thời không vô cùng cường đại, hoàn toàn bao phủ gầm trời này.
Giờ khắc này.
Gió ngừng, mây cũng dừng lại.
Tử khí đang gào thét kia bị ngưng đọng ở giữa không trung, vô số tiếng kêu rên gào thét của nhóm âm binh âm tướng cũng bị dừng ở giữa không trung.
Nơi này dường như đã bị nhấn nút dừng lại.
Yên lặng như tờ! !
Khôn Thiên Đạo Tử, truyền nhân Chuyển Luân chuẩn bị đào tẩu cũng bị sức mạnh thời không ảnh hưởng, thân thể dường như bị vô số gông xiềng trói buộc, ánh mắt hoảng sợ bị dừng ở giữa không trung, không cách nào động đậy.
Ngay cả ý thức của bọn họ cũng có loại cảm giác bị bóc trần.
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào? !
Đây là tiên pháp gì? !
Bọn họ muốn lên tiếng, nhưng lại không có cách nào làm được.
"Nếu như ta không cho phép, dù là trên trời hay dưới đất, các ngươi có thể trốn đến đâu?" Sở Cuồng Nhân đứng chắp tay, ngữ khí lạnh nhạt.
Trong gầm trời này, chỉ có hoạt động tự nhiên khác, tiên huy trên người tươi sáng, sức mạnh thời không khuếch tán, khiến vạn vật đứng im.
Giờ phút này, dường như hắn trở thành trung tâm của nơi này, chúa tể thời không! !