Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Vương Mẫu Bất Tử Dược xuất hiện, khiến vô số người tán thưởng.

 
Tất cả mọi người đều ôm mộng, ảo tưởng có được vật này.

 
Cho dù là Trác Đông Lai, Tử Lôi cũng vô cùng nóng lòng.

 
Nhưng không có ai dám hành động trước, tất cả mọi người đều biết, ai ra tay trước tiên sẽ trở thành đối tượng bị những người khác nhắm đến.

 
Bất Tử Dược lay động trên đỉnh núi, tiên huy tươi sáng, toát ra vẻ dao động mê người, giống như yêu tinh câu dẫn khiến tâm can mọi người ngứa ngáy.

 
Nhưng mọi người đều ngưng thần đề phòng.

 
Lúc này.

 
Nơi xa có hai bóng người cùng nhau đi tới.

 
Hai người này một nam một nữ, vừa nói vừa cười, phá tan bầu không khí khẩn trương ở hiện trường, tất cả mọi người theo bản năng đều quay lại nhìn.

 
“Là bọn họ.


 
“Khoan đã, sao bọn họ có thể ở bên nhau như thế được.


 
Mọi người không khỏi kinh ngạc nói.

 
Người đi tới, chính là Sở Cuồng Nhân và Ngọc Trí.

 
Mà Trác Đông Lai nhìn thấy Sở Cuồng Nhân và Ngọc Trí đi gần nhau, hai mắt lập tức trở nên đỏ bừng, sắc mặt vô cùng khó coi.

 
Cái loại tươi cười kiểu này, cái loại giọng điệu thế này……
 
Khi Ngọc Trí ở cùng hắn cũng chưa từng để lộ quá nhiều.

 
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?!!
 
Mới không gặp nhau chưa được bao lâu, vì cái gì mà Sở Cuồng Nhân lại trở nên thân mật như thế với Ngọc Trí?!
 
Trác Đông Lai dường như ghen ghét đến mức phát cuồng, thậm chí hắn không thể khống chế bước nhanh đến, lạnh giọng hỏi: “Ngọc Trí, sao ngươi lại đi chung với người này?!”
 

Nghe được lời hắn nói, Ngọc Trí cau mày lại, không vui nói: “Sở đạo hữu là bằng hữu của ta, cầu mong Trác đạo hữu tôn trọng một chút.


 
Nàng nói gia hoả này là gì?
 
Đây chính là tri âm của nàng.

 
Còn có, đây là loại giọng điệu gì?
 
Bản thân và đối phương chỉ kết bạn rồi tiến vào để thăm dò bí giới, trên thực tế quan hệ cũng không có gì thân mật, sao nàng lại thấy mình giống như đang vượt tường vậy?
 
Phi phi phi……
 
Ngay cả đối tượng mà màng cũng không có, vượt tường gì chứ.

 
“Bằng hữu? Ngươi và hắn quen biết được bao lâu, sao lại trở thành bằng hữu.

” Giọng điệu của Trác Đông Lai lạnh lẽo cứng rắn nói.

 
“Mới gặp đã thân.


 
Ngọc Trí cũng không nghĩ đến việc giải thích quá nhiều, càng giải thích, càng giống như bản thân và Sở Cuồng Nhân có quan hệ mập mờ gì đó.

 
“Mới gặp đã quen?! Hay cho câu mới gặp đã quen.


 
Trác Đông Lai cắn răng nói.

 
Khi hắn nghe những lời này, không khác gì nhất kiến chung tình là mấy.

 
Hắn nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, trong mắt mang theo vẻ băng lãnh, nhưng lại phát hiện đối phương từ trước đến sau, từ đầu đến cuối không thèm nhìn hắn bằng nửa con mắt, ánh mắt vẫn luôn đặt ở trên Bất Tử Dược trên đỉnh núi kia.

 
“Thú vị, không nghĩ tới còn có loại thu hoạch ngoài ý muốn này.


 
Trên thực tế, sự dụ hoặc của Bất Tử Dược này không hề lớn đối với Sở Cuồng Nhân.

 
Dù sao, hắn cũng có Thân thể Bất Tử.

 
Cái này lợi hại hơn nhiều so với Bất Tử Dược.

 

Bất Tử Dược chỉ kéo dài thọ mệnh mà thôi, đối với tu sĩ đã chịu tổn thương trí mạng mà nói, đều có thể chết.

 
Nhưng Thân thể Bất Tử không giống vậy.

 
Chỉ cần hắn có ý chí bất tử, thân thể sẽ không tiêu vong.

 
Đây mới thật sự là sức mạnh to lớn.

 
Nhưng cho dù sức mê hoặc không lớn, nhưng không thể phủ nhận Bất Tử Dược này rất có giá trị, ở trong tay bản thân, tóm lại, tốt hơn nhiều so với bị người khác cầm lấy, ai biết được lỡ sau này lại cần dùng thì sao?
 
Muốn lấy thì liền lấy.

 
Sở Cuồng Nhân làm lơ thế cục giằng co, đi trước một bước, tới gần Bất Tử Dược, duỗi tay ra, muốn hái gốc tiên dược này xuống.

 
“Hay cho tên Sở Cuồng Nhân!”
 
“Quả nhiên không tầm thường, có dũng khí!”
 
Khi Sở Cuồng Nhân ra tay, mọi người cũng tùy ý ra tay theo.

 
Tất cả mọi người vô cùng ăn ý, thúc giục tiên pháp công kích về phía Sở Cuồng Nhân, muốn đá kẻ địch lớn nhất ra khỏi nơi này.

 
Trác Đông Lai vốn dĩ cũng muốn ra tay.

 
Nhưng, Ngọc Trí ngăn cản hắn.

 
“Không cần.


 
“Ngọc Trí, ngươi đang làm cái gì vậy?!”
 
Sắc mặt Trác Đông Lai trầm xuống.

 
“Ngươi không phải đối thủ của Sở đạo hữu.


 
Ngọc Trí từ tốn nói.

 
Dọc theo đường đi, nàng đã thấy qua thực lực của Sở Cuồng Nhân, đó là một loại thực lực làm nàng cảm thấy không thể theo kịp.


 
Mà đó, rất có thể chỉ là một góc của tảng băng chìm khi nói về thực lực của đối phương.

 
Thực lực của Trác Đông Lai không hề yếu kém trong đám giới tử, nhưng so với Sở Cuồng Nhân mà nói, cũng chỉ như gió nhỏ gặp bão lớn.

 
Cho nên nàng mới ngăn cản đối phương, không muốn để đối phương đi chịu chết, tốt xấu gì hai người cũng coi như là đồng bọn cùng tới thăm dò bí giới.

 
“Có phải đối thủ hay không, đánh qua thì mới biết được.


 
Trác Đông Lai hừ lạnh một tiếng.

 
Ngọc Trí nói, làm hắn bực bội đến cực điểm, trong mắt nữ nhân mà bản thân mến mộ, thế mà lại không bằng một tên nam nhân khác?
 
Làm sao hắn có thể chịu đựng được điều này?
 
Chẳng qua, hắn cũng không lập tức ra tay.

 
Bởi vì tiên pháp do các đại thiên kiêu giới tử đánh ra, hình thành một luồng năng lượng vô cùng kinh khủng, càn quét về phía Sở Cuồng Nhân.

 
Sức mạnh to lớn như vậy ở trước mặt, cho dù là Trác Đông Lai cũng không nắm chắc bản thân có thể sống sót.

 
Lại thấy Sở Cuồng Nhân không lùi không tránh, trên người bùng phát ra một luồng sinh tử luân hồi chi ý, đồng thời thi triển Hỗn Độn Thần Ma Thể và Luân Hồi Thiên Thể, hình thành một bức Âm Dương Sinh Tử Đồ khuếch tán bốn phương.

 
Sinh tử kết hợp với Luân Hồi, sức manh này uy phong cuồn cuộn, tiên pháp đang đánh tới ở bốn phía đều bị một chiêu trước mặt đánh cho ào ào sụp đổ, vỡ nát!
 
Sở Cuồng Nhân dường như không hao tổn bất kỳ lông tóc nào, đi tới trước mặt Bất Tử Dược, duỗi tay hái xuống, thu vào không gian Tụ Lý Càn Khôn.

 
Đồng tử của đám người Tử Lôi, Xi Chiến co rụt lại.

 
“Sao có thể!”
 
“Thế mà hắn lại không bị tổn hại dù là một sợi tóc, đỡ được đòn liên thủ của mọi người chỉ bằng một kích, loại thực lực này…… Đùa ta sao!!”
 
“Rốt cuộc hắn là tên quái vật nào vậy?!”
 
Thiên kiêu giới tử nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, không thể tưởng tượng được.

 
Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, ánh mắt đảo qua mọi người, tiên nguyên trên người như sóng to phun trào, bao phủ khắp nơi, lay động đất trời.

 
“Ra tay với ta, các ngươi có năng lực tiếp được một kiếm của ta sao?”
 
Sở Cuồng Nhân ngưng tụ chỉ kiếm.

 
Trong phút chốc, thiên ý hóa kiếm ý, kiếm ý hóa kiếm khí, Thiên Ý Như Kiếm bị hắn thúc giục đến cực hạn, tiên huy lưu chuyển, chiếu sáng khắp thiên hạ!
 
Trong mắt hắn, có một tia thanh quang lưu chuyển.

 
Từ trong mắt, hai chiếc lá cây tạo thành từ kiếm khí như ẩn như hiện.


 
Đó là Thanh Diệp Kiếm Đồng!
 
Kiếm đồng cộng với tiên pháp kiếm đạo, uy thế tăng vọt!
 
Giờ phút này Sở Cuồng Nhân giống như Tiên Thần tối cao trong giới kiếm đạo, tay cầm một kiếm là có thể tung hoành thiên địa, chém vỡ nhật nguyệt sao trời!
 
Một cái chớp mắt tiếp theo.

 
Sở Cuồng Nhân chỉ kiếm lên trời!
 
Một đạo kiếm ảnh thanh sắc khổng lồ phóng lên trời, chém rách mây xanh!
 
“Không ổn rồi!”
 
“Mau lui lại!!”
 
Sắc mặt của tất cả mọi người biến hóa, toát ra vẻ hoảng sợ.

 
“Chém!”
 
Sở Cuồng Nhân khẽ quát một tiếng, kiếm chỉ vạch một đường ở trong hư không, đạo kiếm ảnh khổng lồ kia cũng hoành không mà ra, chém về phía đám người kia!
 
Kiếm ảnh lướt qua, hư không bị phá nát!
 
Khi một tiếng động thật lớn vang lên, dưới kiếm phong hơn mười thiên kiêu giới tử hóa thành sương máu rồi nổ tung, chết không toàn thây!
 
Nhưng điều này còn chưa hết, kiếm ảnh thanh sắc kia ầm ầm nổ tung, kiếm khí ẩn chứa trong đó giống như sóng to quét ngang bốn phương tám hướng!!
 
Một đám thiên kiêu giới tử ào ào kích hoạt tiên pháp chống đỡ.

 
Cho dù chỉ là một đạo kiếm khí, nhưng sức mạnh ẩn chứa trong đó lại to lớn đến dọa người, Thiên Tiên bình thường khó có thể ngăn lại.

 
Trong phút chốc, từng làn sương máu giống như pháo hoa màu máu nổ tung ra.

 
Một kiếm lướt qua, thiên địa trở thành một đống hỗn độn.

 
Từng đạo ý chí Tiên giới hội tụ về phía Sở Cuồng Nhân, đây là ý chí Tiên giới của những giới tử đã bị hắn chém giết.

 
Hai mươi đạo, ba mươi đạo, năm mươi đạo……
 
Số lượng thiên kiêu giới tử tăng lên không ít.

 
Một kiếm này của Sở Cuồng Nhân, chém giết khoảng chừng hơn trăm người!
 
Hơn một trăm thiên kiêu giới tử!!
 
“Đây là thực lực của thủ tịch thư viện, Quỷ Đế Phong Đô sao?!”
 
Có một thiên kiêu giới tử không nhịn được mà run rẩy cả người, nói ra.

 
Hắn may mắn còn sống sau một kiếm kia, nhưng một kiếm kia lại trở thành một cơn ác mộng cả đời này của hắn, mãi không vứt đi được!!
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận