Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Bên trong Côn Luân Dao Trì.

 
Hai người Sở Cuồng Nhân, Ngọc Trí đang dùng Dao Trì để gột rửa tiên khu.

 
“Sở đạo hữu đến được nơi đây bằng cách nào?”
 
Ngọc Trí tò mò hỏi.

 
Phải biết rằng, nàng có Dao Trì Tiên Thể mới có thể đến được nơi đây.

 
Nhưng Sở Cuồng Nhân đâu có?
 
“Ta cứ như vậy đi đến nơi này.


 
Sở Cuồng Nhân khẽ cười nói.

 
Nghe thấy thế, thần sắc Ngọc Trí đột nhiên chấn động.

 
Cứ như vậy đi đến nơi này?
 
Lời này nói ra thật quá mức dọa người.

 
Chẳng lẽ, Sở Cuồng Nhân có vô thượng đạo tâm sao?!
 
Thật là đáng sợ.

 
Tu sĩ này ở cùng một độ tuổi giai tầng với nàng, vậy mà lại đáng sợ như vậy, một lần nữa thay đổi nhận biết của nàng đối với tu hành.

 
“Ha……”
 
Bỗng nhiên, Sở Cuồng Nhân khẽ ồ lên một tiếng.

 
Hắn nhìn qua, bên trong Dao Trì này có vô số điểm sáng trôi nổi, giao nhau ở trong hư không, dần dần hóa thành một thân ảnh.

 
Đó là một nữ tử mặc trường bào kim sắc hoa lệ, đầu đội châu trâm, khuôn mặt tuyệt mỹ, một đôi mắt phượng toát lên vẻ uy nghiêm.

 
Đây là một tuyệt thế tiên nữ.

 
Thậm chí là đứng đầu trong số tiên nữ đỉnh phong, Nữ Tiên Chi Thủ!!
 
“Tây Vương Mẫu!”
 
Ngọc trí hô to một tiếng, nhận ra nữ tử trong hư không này, đúng là nhân vật trong truyền thuyết cổ lão, thiên hạ Nữ Tiên Chi Thủ Tây Vương Mẫu!
 
“Hậu sinh mang trong người Dao Trì Thánh Thể và ……”
 

Tây Vương Mẫu nhìn Ngọc Trí một cái, sau đó nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, trong mắt toát ra tia dị thường: “Dị số mang mệnh cách hư vô!”
 
Sở Cuồng Nhân biết đối phương đang nói mình.

 
Hắn không hề để ý tới loại mệnh cách này của mình, không kiêu ngạo không tự ti mà hành lễ: “Gặp qua tiền bối Tây Vương Mẫu.


 
“Hậu sinh, ngươi quả thực không tồi.

” Tây Vương Mẫu nhìn Sở Cuồng Nhân nói, cũng không biết là đang nói về hắn, hay nói về người khác.

 
Ngọc Trí bên cạnh thì không bình tĩnh giống như Sở Cuồng Nhân.

 
Nàng thẹn thùng lấy ra một cái áo choàng, khoác lên người, sau đó mới đứng trên mặt nước hành lễ với Tây Vương Mẫu: “Xin ra mắt tiền bối.


 
“Không cần khách khí, hiện tại các ngươi đều nhìn thấy, đây chỉ là một đạo tiên thức của ta mà thôi, hậu sinh, ngươi muốn truyền thừa của ta sao?”
 
Tây Vương Mẫu nhìn về phía Ngọc Trí nói.

 
Ngọc Trí sắc mặt vui vẻ: “Muốn!”
 
Đây chính là truyền thừa của Tây Vương Mẫu, ai mà không muốn chứ?!
 
Đây cũng là mục đích mà nàng tới đây.

 
Sở Cuồng Nhân ở một bên nhìn, vẫn chưa nhiều lời, cũng không có tranh giành làm gì, bởi vì hắn biết, phần truyền thừa này là do Tây Vương Mẫu chuẩn bị cho Ngọc Trí, tiên thức cũng thức tỉnh vì Ngọc Trí.

 
Cho dù mình muốn tranh giành, có lẽ cũng không có cửa.

 
Hơn nữa.

 
Nơi này là Dao Trì.

 
Nếu bản thân có hành động gây rối, ai biết được có bị một số hậu thủ mà Tây Vương Mẫu lưu lại nhằm vào hay không?
 
“Có thể cảm ngộ được nhiều hay ít là do bản thân người rồi.


 
Chỉ thấy tiên thức mà Tây Vương Mẫu lưu lại bị phá nát, hóa thành vô số văn tự huyền diệu, nhanh chóng tràn vào trong cơ thể Ngọc Trí.

 
“Hậu sinh, sâu bên trong đáy ao này còn có một ít bảo vật, có lẽ ngươi sẽ cảm thấy hứng thú, ta tặng cho ngươi đó.


 
Thanh âm Tây Vương Mẫu vang lên bên tai Sở Cuồng Nhân.

 
Hai mắt Sở Cuồng Nhân toả sáng: “Đa tạ.



 
Nói xong, bóng người hắn chợt lóe, lập tức tiến vào sâu bên trong đáy ao, nhìn thấy bên trong đáy ao có một tầng cấm chế huyền diệu.

 
Cấm chế giống như một màng ánh sáng, dường như phong ấn thứ gì đó bên trong.

 
Sở Cuồng Nhân tiến vào trong, màng ánh sáng kia bị phá nát, trong phút chốc có bảo quang chiếu rọi ra, từng món từng món bảo vật hiện ra trước mắt.

 
Tiên Khí, tiên kim, công pháp, ngọc giản, vân vân nhiều đếm không xuể.

 
Trong đó có mấy bộ chiến giáp của nữ sĩ, trên người có tiên huy tươi sáng lưu chuyển, tất cả đều là Đại La Tiên Khí!
 
Sở Cuồng Nhân hô to khá lắm.

 
Đại La Tiên Khí ở Tiên giới này đều là đỉnh cấp trọng bảo.

 
Chỉ nằm sau chí bảo bản nguyên, Hợp Đạo Tiên Khí.

 
“Chỉ tiếc, đều là đồ của nữ nhân, nhưng mà, ta có Thân Thể Bất Tử, ngược lại cũng không cần dùng đến loại chiến giáp này.


 
Sở Cuồng Nhân nói, thu chiến giáp vào Tụ Lý Càn Khôn.

 
Nghĩ một chút, định để lại cho Ngọc Trí một món.

 
Vừa rồi, truyền thừa của Tây Vương Mẫu này là vì đối phương mới mở ra, nếu không có đối phương, ngược lại hắn cũng không có được mấy món bảo vật này.

 
Thứ hai, tạo mối quan hệ tốt, có lẽ sẽ có tác dụng trong tương lau.

 
Ai biết lỡ sau này có lúc dùng đến đối phương thì sao?
 
Cuối cùng, còn một lý do nữa.

 
Chính là……
 
Ai biết Tây Vương Mẫu thật sự ngã xuống, hay còn ẩn mình ở nơi nào đó trong thiên địa, nếu là ý trước thì càng tốt.

 
Nếu là ý sau……
 
Nếu bản thân mang hết tất cả đồ vật đi, rất có thể sẽ lưu lại cho đối phương một ấn tượng không tốt, vì một chút món lời nhỏ, thật không đáng giá.

 
Cũng không phải hắn suy nghĩ quá nhiều.


 
Mà chính là, ngày ấy khi hắn suy luận Nhất Khí Hóa Tam Thanh, cảm giác bị Tam Thanh nhìn chăm chú quá mức mãnh liệt.

 
Hắn có dự cảm.

 
Nhóm đại năng tiên nhân đứng đầu thời kỳ Tiên Cổ, rất có thể còn chưa chết hết, bọn họ vẫn còn tồn tại ở nơi nào đó chú ý thế cục biến hóa.

 
“Nhưng những cái còn lại, đừng trách ta lấy thêm.


 
Sở Cuồng Nhân nhìn về phía những món bảo vật còn lại, thi triển Tụ Lý Càn Khôn.

 
Từng món bảo vật bị hắn thu vào hết.

 
Mà trong đó, vậy mà còn bao gồm hai Cửu Châu Đỉnh.

 
Theo thứ tự là cửu châu chi Kinh Châu Đỉnh, cửu châu chi Duyện Châu Đỉnh.

 
Sau khi trải qua một phen luyện hóa, đã có năm Cửu Châu Đỉnh nằm trong tay Sở Cuồng Nhân, át chủ bài này, càng ngày càng lớn.

 
Chớ nói chi là chuyến đi này còn thu hoạch được rất nhiều cơ duyên khác.

 
Chỉ cần có thể hấp thu từng cái, thực lực của hắn sẽ tăng vọt lần nữa.

 
“Không tồi, không tồi.


 
“Ngày đó không giết Ngọc Trí quả là không sai, một thanh Thái Cổ di âm, tuy rằng trân quý, nhưng sao có thể so sánh với thu hoạch ở nơi đây?”
 
“Ha……”
 
Sở Cuồng Nhân hài lòng cười một tiếng.

 
Sau đó, hắn bay ra khỏi Dao Trì, thay một bộ áo bào màu trắng.

 
Dao Trì này không có nhiều tác dụng đối với hắn.

 
Bên trong Dao Trì, Ngọc Trí vẫn còn ở hấp thụ tiêu hóa truyền thừa của Tây Vương Mẫu, hắn có thể cảm giác rõ ràng rằng, khí tức của đối phương đang không ngừng mạnh lên.

 
Đầu tiên là cơ duyên truyền đạo ở Ngọc Hư Cung, hiện tại là truyền thừa của Tây Vương Mẫu, tiềm lực của Ngọc Trí trong tương lai, không thể tưởng tượng được.

 
So với Đông Vương giáo Trác Đông Lai kia, chỉ cao hơn chứ không hề thấp.

 
Nhưng, Sở Cuồng Nhân vẫn không thèm để trong mắt.

 
Trong thế hệ trẻ tuổi, không người nào có thể tranh phong với hắn, trước kia không, hiện tại không, tương lai cũng không!
 
Thật ra hắn càng hy vọng thể xuất hiện đối thủ khiến hắn cảm thấy hứng thú, nếu vậy thì còn có thể đánh nhau trong khoảng thời gian nhàm chán.

 
Chẳng qua, xác suất này cực kỳ bé nhỏ.

 

Qua ba ngày.

 
Ngọc Trí bỗng nhiên mở hai mắt ra.

 
Trong mắt nàng chợt lóe lên tinh quang tươi sáng, lúc này nàng càng thêm cao quý xuất trần, có chút phong phạm của Nữ Tiên Chi Thủ Tây Vương Mẫu.

 
Sau đó, nàng nhìn về phía Sở Cuồng Nhân cách đó không xa, trên người hiện ra hoa quang tươi sáng, một bộ váy dài màu trắng đã được mặc chỉnh tề.

 
“Đa tạ Sở đạo hữu hộ pháp cho ta.


 
Ngọc Trí nói.

 
Tuy rằng nàng biết ngoại trừ Sở Cuồng Nhân, không có người nào có khả năng tiến vào Dao Trì này, nhưng ai biết có xảy ra trường hợp khác hay không?
 
“Ngọc Trí cô nương khách khí.

” Sau đó, hắn lấy ra một ít bảo vật: “Đây là bảo vật ta tìm được ở đáy ao, nghĩ đến cũng là một phần truyền thừa của Tây Vương Mẫu, ta nghĩ ngươi cũng nên sở hữu nó.


 
Ừm.

 
Đúng là tìm được ở đáy ao.

 
Nhưng chỉ là một phần mười trong số đó thôi.

 
Nhưng mà Ngọc Trí cũng không biết việc này, nhìn bảo vật trên mặt đất mà cảm khái: “Đức độ của Sở đạo hữu thật tốt, Ngọc Trí bội phục, ngươi và ta đến Dao Trì này, ta đã có truyền thừa của Tây Vương Mẫu, không thể để ngươi ra về tay không được, món bảo vật này, vẫn nên thuộc về Sở đạo hữu đi.


 
“Ngọc Trí cô nương quá lời rồi, nếu là vật của Tây Vương Mẫu, tất nhiên tất cả đều là truyền thừa của Tây Vương Mẫu, làm sao ta có thể lấy đây.


 
“Sở đạo hữu chớ có từ chối.


 
Hai người từ chối một lúc, cuối cùng, Ngọc Trí chỉ lấy chiến giáp nữ sĩ kia, còn lại, đều trở về trong tay Sở Cuồng Nhân.

 
“Chậc, vậy mà cô nương ngốc này chỉ lấy chiến giáp, Tây Vương Mẫu à Tây Vương Mẫu, không phải ta không cho nàng nhiều, mà là nàng không cần nha.


 
Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ đến.

 
“Ai, chiến giáp này chính là Đại La Tiên Khí, Sở đạo hữu cố tình để vật ấy lại cho ta, có thể thấy được hắn thật lòng suy nghĩ cho ta.


 
“Quân tử như thế, thế gian khó gặp được.


 
Trong lòng Ngọc Trí cảm khái, hảo cảm đối với Sở Cuồng Nhân tăng lên không ít.

 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận