Côn Luân bí giới, bên trong một dãy núi.
Một cột sáng màu trắng ngút trời.
Một đạo thân ảnh tuyệt mỹ màu trắng bước ra.
Đùi ngọc thon dài, thân hình thướt tha, nhất cử nhất động đều mang theo khi tức cao quý không tả nổi, giống như tái hiện Nữ Tiên Chi Thủ ngày xưa.
Người này chính là Dao Trì thánh nữ Ngọc Trí.
“Đột phá đến Thiên Tiên bát phẩm.
”
Ngọc Trí cảm giác một chút thực lực của bản thân, âm thầm kinh thán.
Hiện giờ bên trong chúng giới tử, tu vi đạt tới Thiên Tiên đã được xem như nhất đẳng, chớ nói chi là Thiên Tiên bát phẩm.
“Không biết Sở đạo hữu đột phá đến mức độ như thế nào.
”
Ngọc Trí nỉ non nói.
Cơ duyên mà Sở Cuồng Nhân có được không hề ít hơn nàng.
Chẳng qua, bởi vì trước kia nàng đã là Thiên Tiên ngũ phẩm, mà Sở Cuồng Nhân chẳng qua cũng chỉ là Thiên Tiên nhất phẩm.
Cho nên nàng đánh giá sơ, hiện tại Sở Cuồng Nhân nhiều nhất có thể đạt được đến Thiên Tiên lục phẩm, cao nhất, chính là giống nàng, cùng là thượng tam phẩm.
“Thật khiến người ta chờ mong a.
”
Mà lúc này.
Bên trong sơn động ở ngọn núi nào đó.
Trên người Sở Cuồng Nhân có tiên huy lưu chuyển, dao động khí tức mạnh mẽ đang ngưng tụ, giống như một vị Tiên Vương vô thượng khiến cho người ta sợ hãi.
Trải qua thời gian nửa năm tu hành, lần này hắn hấp thu hơn phân nửa cơ duyên ở bên trong Côn Luân bí giới.
Tu vi này sớm đã vượt qua trước đó không biết bao nhiêu.
Không giống như Ngọc Trí suy đoán là lục phẩm hay thất phẩm.
Mà chính là thừa thắng xông lên đạt tới Thiên Tiên cửu phẩm!
Thậm chí, vẫn còn tiến bộ!
Ong……
Bỗng nhiên, Sở Cuồng Nhân mở hai mắt ra, trong mắt có một tia tinh quang làm cho người ta sợ hãi, khí tức của hắn cũng theo đó mà tăng vọt một phần lớn.
“Cửu phẩm đại viên mãn!”
“Chỉ thiếu một chút nữa liền có thể đột phá cảnh giới Chân Tiên!!”
Như thế nào là Chân Tiên?
Hiểu rằng bản thân thật sự là tiên!
Trở về bản chất ban đầu, thật sự thành tiên!
Chênh lệch giữa Chân Tiên và Thiên Tiên vô cùng to lớn, so với chênh lệch giữa Thiên Tiên và Địa Tiên còn lớn hơn gấp mười lần.
Một bước này, rất khó vượt qua, không biết có bao nhiêu Thiên Tiên bị kẹt tại thời khắc sống còn này, sống không bằng chết.
Nhưng mà Sở Cuồng Nhân không có băn khoăn như vậy, cảm ngộ về đoạ của hắn rất sâu, sớm đã vượt qua phạm trù của Chân Tiên tầm thường.
Đột phá Chân Tiên đối với hắn mà nói chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi.
Hắn còn thiếu, chỉ là tích lũy.
“Cửu phẩm đại viên mãn, không nói là thiên hạ vô địch, nhưng chỉ dựa vào phần tu vi này cũng đủ để quét sạch một thế hệ trẻ tuổi.
”
“Chớ nói chi là, trong tay ta còn có rất nhiều át chủ bài.
”
Trên mặt Sở Cuồng Nhân lộ ra vẻ tươi cười.
Sau đó hắn mở Huyễn Tưởng Luân Bàn ra, rút thưởng.
“Chúc mừng ký chủ rút được phần thưởng cấp Thần Kim Khoa Ngọc Luật Chương.
”
Ồ?
Sở Cuồng Nhân khẽ ồ lên một tiếng.
Kim Khoa Ngọc Luật Chương, một trong tam đại dị tượng của thư viện.
Cộng thêm Chư Tử Bách Gia Đồ, dị tượng Tuyết Sơn Văn Tâm mà hắn có, hiện tại lại được thêm Kim Khoa Ngọc Luật Chương, tam đại dị tượng của thư viện đều đã tề tụ.
“Cũng không biết sự xuất hiện của tam đại dị tượng này, sẽ khiến trình độ của ta có thể tăng thêm bao nhiêu!” Sở Cuồng Nhân mong chờ nói.
Sau đó, hắn liền đi ra khỏi sơn động.
Tiên thức hắn đảo xung quanh, phát hiện Ngọc Trí cũng xuất quan.
“Lão đại, lão đại, rốt cuộc người cũng xuất quan rồi.
”
Lúc này, tiểu hồ ly không biết nhảy tới từ nơi nào, vội vàng nói: “Triệu Phương Phỉ xảy ra chuyện, Lam Vũ cùng với Tào Vân, bọn họ……”
Nàng nói mọi chuyện ra.
Nghe thế, ánh mắt Sở Cuồng Nhân chợt lóe.
“Ha, bọn họ đây là muốn…… Tìm chết sao.
”
…………
Trong sơn cốc.
Chiến đấu kịch liệt vẫn còn đang kéo dài.
Tuy rằng đám người Lam Vũ, Tào Vân bị Thiên Mục Trận ảnh hưởng, hao tổn không ít chiến lực, nhưng một đám người tốt xấu gì cũng đều là cao thủ cấp bậc Thiên Tiên.
Tuy cương thi nhiều, nhưng trong chốc lát cũng không thể bắt được bọn họ.
Mặt khác.
Mục đích thực sự của ngự hồn giả cũng không phải là bọn họ.
Chỉ cần Sở Cuồng Nhân không đến, bọn họ sẽ không cần vận dụng át chủ bài thực sự, cho nên đám người Lam Vũ mới luôn cố gắng chống đỡ.
“Không nghĩ tới bọn họ có thể chống đỡ lâu như vậy.
”
Ngự hồn giả tán thưởng một tiếng.
Bị Thiên Mục Trận của hắn gây ảnh hưởng, đám tu sĩ tầm thường đã sớm tâm thần thất thủ, tùy ý để mặc cho đám cương thi xâu xé, nhưng đám người Lam Vũ còn có thể bảo toàn chiến lực như vậy, cũng không phải là một việc đơn giản.
Có thể thấy được ý chí của nhóm giới tử ở thư viện này cứng cỏi đến cỡ nào.
“Đáng tiếc, bọn họ lại có quan hệ với Sở Cuồng Nhân.
”
Bên trong kết giới của trận pháp.
Một đôi mắt lạnh lẽo nhìn đám người Lam Vũ, lạnh nhạt nói.
Người này, chính là Tử Lôi của Tử Vi nhất mạch của Tiên Đình.
Mà ngoại trừ hắn ra.
Bên trong kết giới này, còn cất giấu không ít người.
Những người này, tất cả đều do ngự hồn giả tìm tới để đối phó với Sở Cuồng Nhân.
“Sở Cuồng Nhân, còn không hiện thân sao?”
Một giọng nói lạnh lùng khàn khàn truyền vào trong tai đám người ngự hồn giả.
Đây là tiên thức truyền âm.
“Chúng ta vì chờ đối phó với Sở Cuồng Nhân mà tụ tập cùng một chỗ, nếu hắn không tới, kế hoạch lần này coi như bỏ phí.
”
“Đúng vậu.
”
“Ngự hồn giả, hy vọng ngươi đừng làm cho chúng ta thất vọng.
”
Từng đạo tiên thức truyền âm truyền đến.
Nhưng nét mặt ngự hồn giả vẫn như cũ, tự tin tươi cười: “Thỉnh chư vị yên tâm, Sở Cuồng Nhân nhất định sẽ hiện thân, chờ một chút đi.
”
Hắn tin tưởng, với tính cách của Sở Cuồng Nhân, tuyệt sẽ không ngồi nhìn đám người Lam Vũ bị nhốt trong ngục tù.
Hơn nữa, cho dù đối phương có thể nhìn ra sát trận này là vì hắn mà thiết lập, đối phương nhất định vẫn sẽ đến.
Bởi vì, hắn là Sở Cuồng Nhân.
Là thủ tịch của thư viện, là Quỷ Đế Phong Đô!
Sự kiêu ngạo của hắn, không cho phép hắn không tới.
“Có lẽ, bởi vì chưa đủ kích thích, nếu không trước mắt chúng ta cứ giết vài tên để trợ hứng đi!”
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Chỉ thấy một bóng người đen nhánh bước ra từ trong hư không, thanh niên có sắc mặt hơi tái nhợt, cả người có tử khí lưu chuyển.
Âm lãnh, tĩnh mịch.
Đây là cảm giác mà người thanh niên này mang lại cho người khác.
So với truyền nhân Thi Ma chỉ hơn chứ không kém.
“Truyền nhân ngũ quan của Âm Phủ, ngươi xác định ngươi muốn xuất thủ vào lúc này?”
Ngự hồn giả nhàn nhạt nói, thanh niên này chính là truyền nhân ngũ quan nhất mạch, một trong Thập Điện Diêm La ở Âm Tào Địa Phủ.
“Không có gì phải sợ, dù sao sớm muộn gì Âm Tào Địa Phủ ta cũng sẽ đối mặt với Quỷ Đế Phong Đô, hiện tại lộ diện cũng giống như nhau.
”
Truyền nhân ngũ quan bày ra vẻ mặt không sao cả rồi nói.
Vốn dĩ hắn tới đây để đối phó với tu sĩ Sở Cuồng Nhân, nếu Sở Cuồng Nhân không xuất hiện cũng không dễ dàng hiện thân.
Bởi vì bọn họ không xác định được sau khi bại lộ, Sở Cuồng Nhân có tới hay không.
Nếu bọn họ hiện thân, Sở Cuồng Nhân không tới, chẳng phải sẽ rất xấu hổ sao?
Về sau còn bị đối phương nhớ mặt.
Nhưng truyền nhân ngũ quan cũng không để ý điều này, dù sao sớm muộn gì cũng phải đối địch, bại lộ trước hay sau đều không có vấn đề gì.
Ánh mắt của truyền nhân ngũ quan như điện, nhìn chằm chằm đám người Lam Vũ, sau đó trong nháy mắt, hắn liền ra tay, bóng người như điện, vạch phá bầu trời.
“Nguy hiểm!”
Lam Vũ cảm giác có gì đó đang tới, trở tay vung ra một trượng.
Thần Trượng ẩn chứa quang minh chi khí va chạm với một bàn tay khô gầy, hai luồng sức mạnh kinh khủng trực tiếp nổ tung.
Lam Vũ lùi lại mấy trăm trượng.
Mà truyền nhân ngũ quan còn tấm tắc lấy làm kỳ lạ: “Bị Thiên Mục Trận ở đây gây ảnh hưởng mà vẫn có năng lực nhận biết, ngươi thật sự bất phàm.
”
“Loại khí tức này, ngươi là người ở Địa Phủ.
”
Lam Vũ lạnh nhạt nói, ánh mắt đảo qua hư không: “Truyền nhân Địa Phủ ở chỗ này, như vậy có nghĩa là còn có những người khác.
”
“Các ngươi sợ hãi công tử đến mức này sao?”
Lời nói của nàng mang theo sự trào phúng.
“Miệng lưỡi sắc bén cũng không thể giúp ngươi có cơ hội tranh thủ cơ hội sống sót đâu.
”
Sắc mặt truyền nhân ngũ quan trầm xuống, ánh mắt lạnh như băng, vươn tay bộc phát một luồng năng lực Luân Hồi cường đại, đánh vào bên trong hư không.
Vòng xoáy Quỷ Môn quan hiện lên.
Một đám âm binh âm tướng vọt ra.
Trong đó bao gồm Hắc Bạch Vô Thường, Ngưu Đầu Mã Diện.
“Giết chết tất cả bọn họ ngay tại chỗ!”
Truyền nhân ngũ quan lạnh lùng nói.
Trong nháy mắt.
Âm binh âm tướng gào thét xông ra.
Nhưng đột nhiên, dường như bọn họ cảm nhận được cái gì đó, đồng thời run rẩy toàn thân, nhìn về khoảng không, trong mắt mang theo vẻ kiêng kị, hoảng sợ.
Đùng!!
Khi một tiếng động thật lớn vang lên, toàn bộ kết giới của trận pháp bắt đầu chấn động.