Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


“Địa Tạng pháp chú!”
 
Một giọng nói lạnh lùng vang vọng trong Tinh Thần Hải.

 
Chỉ thấy sức mạnh linh hồn trên người Sở Cuồng Nhân điên cuồng phun trào, một pháp tướng Phật Đạo trang nghiêm, thần thánh hiện ra!!
 
Phật tướng phật quang ngút trời, thần sắc trách trời thương dân.

 
Từng đợt tiếng Phạn quanh quẩn bên trong Tinh Thần Hải.

 
“Sao có thể nhưu thế!!” Truyền nhân ngự hồn nhìn Phật tướng, trợn mắt há hốc mồm, trong mắt toát ra vẻ hoảng sợ xưa nay chưa từng có.

 
…………
 
Bên ngoài.

 
Bên trong kết giới trận pháp.

 
Ma quang màu tím chiếu rọi xuống, Sở Cuồng Nhân đứng bất động tại chỗ.

 
Giống như, giống như bị trấn áp.

 
“Có chuyện gì xảy ra vậy?”
 
“Chẳng lẽ truyền nhân ngự hồn có chuẩn bị hậu chiêu sao?”
 
Một ít nhóm thiên kiêu giới tử còn sống cảm thấy nghi hoặc.

 
“Nghe đồn ngự hồn nhất mạch có bí pháp đoạt chiếm thân thể, xem ra, quả nhiên là như thế.

” Trong mắt Xi Chiến toát ra một tia bừng tỉnh.

 
Thì ra, đây mới là mục đích thực sự của ngự hồn giả.

 
“Hừ, đoạt chiếm thân thể?”
 
“Loại yêu nghiệt này, căn bản không được phép tồn tại trên đời!”
 
Ánh Mắt Trác Đông Lai lạnh như băng nói.

 
Mặc kệ là Sở Cuồng Nhân, hay là truyền nhân ngự hồn, bất luận kẻ nào tập hợp ba loại tuyệt thế thể chất làm một thể, đều là một sự uy hiếp lớn đối với hắn.

 
Hắn không cho phép kẻ như vậy tồn tại hay lưu lại trên đời.

 
Trác Đông Lai muốn sử dụng số tiên nguyên cuối cùng trong cơ thể, giết chết Sở Cuồng Nhân, nhưng lại bị Xi Chiến ngăn cản lại.

 
“Ta không cho phép ngươi làm như vậy.


 
Xi Chiến lạnh lùng nói.

 
Lại phải nói thêm, truyền nhân ngự hồn cũng là người của Ma Đạo bọn họ, hắn không có khả năng nhìn người khác dễ dàng phá hỏng kế hoạch của hắn như vậy.

 
“Hừ, mặc kệ là Sở Cuồng Nhân, hay là Ma Đạo, loại tồn tại này sẽ uy hiếp đến thiếu ngự của Tiên Đình, đều phải bị hủy diệt!”
 
Cách đó không xa.

 
Trong mắt Tử Lôi bắn ra một tia lãnh ý.

 
Bóng người hắn chợt lóe, vọt về phía Sở Cuồng Nhân.

 
Nhưng ngay lúc này.

 
Trên người Sở Cuồng Nhân đột nhiên bộc phát ra một luồng dao động kỳ lạ, từng đợt tiếng Phạn truyền ra từ trong cơ thể đối phương.

 
Bị hạ chú tiếng Phạn, Tử Lôi căn bản định ra tay nhưng chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, cả người không khỏi đau đến mức quỳ rạp trên mặt đất.

 
“Đáng chết, đây, đây là có chuyện gì?!”
 
Những người còn lại cũng chịu ảnh hưởng.

 
Khi mọi người vẫn còn đang nghi hoặc.

 
Một trận phật quang ngút trời.

 
Trên người Sở Cuồng Nhân, phật quang phun trào, hiện thành một vị Phật tướng thật lớn, thần thánh trang nghiêm chi ý, bao phủ đất trời.

 
Mọi người nhìn Phật tướng này, chỉ cảm thấy linh hồn của chính mình giống như bị tách rời cơ thể, vô cùng khó chịu.

 
Bên trong Tinh Thần Hải.

 
Linh hồn Sở Cuồng Nhân giơ tay hướng về phía ngự hồn giả.

 
Mà sau lưng, Địa Tạng Phật tướng cũng đồng thời có động tác.

 
“Không!!”
 
Ngự hồn giả điên cuồng rống giận, thúc giục năng lượng linh hồn tới mức cực hạn, bắn ra một gai nhọn linh hồn.

 
Nhưng đáng tiếc, Địa Tạng Phật tướng lại dùng một chưởng áp xuống, từng gai nhọn linh hồn ào ào vỡ nát, căn bản không thể ngăn cản được.

 
Đùng!
 
Một chưởng này dừng ở trên người ngự hồn giả.

 
Chỉ thấy trên người hắn có phù văn lưu chuyển, đó là Thủ Hồn Phù!
 
Là át chủ bài cuối cùng của ngự hồn giả.

 
Nhưng cho dù là Thủ Hồn Phù, đối mặt với Địa Tạng Phật chưởng cũng không có cách nào chặn lại, tan vỡ thành từng khúc, cuối cùng hóa thành tro tàn.

 
Thủ Hồn Phù bị phát nát!
 
Ngự hồn giả cũng bị Phật chưởng trực tiếp đánh cho hồn phi phách tán, hóa thành vô số điểm sáng, Sở Cuồng Nhân tùy ý vung tay lên, bắt lấy những điểm sáng đó vào trong tay, trong đầu hiện ra một vài hình ảnh.

 
Đó là, một đoạn ký ức của ngự hồn giả.

 
“Ha, xem ra còn có thu hoạch ngoài ý muốn.


 
Sở Cuồng Nhân dùng Toàn Tri Chi Linh phân tích một phen.

 
Phát hiện những điểm sáng này có thể bị hấp thu, hắn không nói hai lời lập tức hấp thụ điểm sáng đó, trong đầu hiện ra một lượng lớn ký ức.

 
Mà trong đó, phần lớn là về tin tức liên quan tới Ma Đạo thập mạch.

 
“Ha, thú vị.


 
Sau đó, ý thức của Sở Cuồng Nhân từ trong Tinh Thần Hải trở lại thể xác.

 
Hắn mở hai mắt ra, trong ánh mắt có phật quang lưu chuyển, giống như hai cái lốc xoáy, dường như muốn hút linh hồn của tất cả mọi người vào trong.

 
Mà ở trước mặt hắn, là một đám thiên kiêu giới tử bị sức mạnh của Địa Tạng pháp chú làm chấn động đến mức linh hồn đau đớn khó chịu.

 
“Ha, hiện tại, mời các ngươi đi tìm chết đi.


 
Địa Tạng Phật tướng ở phía sau Sở Cuồng Nhân vỗ rra một chưởng.

 
Dao động linh hồn vô thanh vô tức bùng nổ.

 
Đám người Trác Đông Lai, Tử Lôi, Xi Chiến, truyền nhân ngũ quan hứng chịu một chưởng này, trực tiếp hồn phi phách tán, thân thể tê liệt ngã trên mặt đất.

 
“Trốn thôi!!”
 
Ở phía xa, sắc mặt truyền nhân Thi Ma đầy vẻ hoảng sợ, muốn đào tẩu.

 
Nhưng đột nhiên.

 
Không gian bốn phía bị phong tỏa, hiện tại hắn khó có thể nhúc nhích!
 
Đây là, Thuật Phong Ấn Thời Không!!
 
“Thôi xong rồi!!”
 
Truyền nhân Thi Ma tuyệt vọng nghĩ đến.

 
Một cái chớp mắt tiếp theo.

 
Một đạo kiếm khí phá nát hư không, truyền nhân Thi Ma đến năng lực chống cự cũng không có, trực tiếp bị kiếm khí chém nứt!!
 
Đến tận bây giờ.

 
Sát trận nhằm vào Sở Cuồng Nhân này, kết thúc hoàn toàn bại trận!
 
Những người này, thậm chí còn không thể làm Sở Cuồng Nhân bị thương.

 
Nơi xa, đám thiên kiêu giới tử theo dõi trận chiến đều trầm mặc, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác bất lực.

 
Giới tử chi tranh ……
 
Bọn họ muốn cùng người như vậy tranh đấu sao?!
 
Đùa cái kiểu gì vậy?!!
 
Chẳng khác nào đi tranh đấu cùng quái vật, đây không phải là muốn mạng của bọn họ sao?
 
Dường như Sở Cuồng Nhân không để bụng suy nghĩ của mọi người ở đây, tiên thức hắn đảo qua, thu thập một ít đồ vật hữu dụng bên trong chiến trường.

 
Ví dụ như Tiên Khí, chiến giáp hoặc là Càn Khôn giới.

 
Hoặc ví dụ như, bên trong các thiên kiêu giới tử kia, có một chút Tiên Thể, Tiên Thể của bọn họ cũng có thể coi như là tư liệu nghiên cứu.

 
Tóm lại, trận chiến này thu hoạch không ít.

 
“Ai, đi thật xa tới đây để tặng lễ vật cho ta, những người này đều là người tốt mà.

” Sở Cuồng Nhân bước về phía đông, tiện tay thu hồi tiên kiếm bên cạnh Xi Chiến, cảm khái nói.

 
Tu sĩ ở phía xa nghe được lời hắn nói, không khỏi rùng mình một cái.

 
Ác ma!
 
Người này tuyệt đối là ác ma!!
 
“Từ hôm nay trở đi, nếu có thể không chọc người này, liền tận lực không đi trêu chọc, hắn căn bản không phải là người!!”
 
“Ta hoài nghi nếu như ta đứng trước mặt hắn, không chừng ta còn phải ngoan ngoãn dùng hai tay dâng ý chí Tiên giới lên cho hắn, thật sự quá đáng sợ.


 
“Ai, thế hệ trẻ tuổi trong Tiên giới này còn có ai có thể tranh tài với hắn?”
 
“Truyền nhân Lục Ngự của Côn Luân Tiên Đình cũng rất khó khăn.


 
Mọi người nghị luận ầm ĩ.

 
Mà Sở Cuồng Nhân cũng thả đám người Lam Vũ từ trong Tụ Lí Càn Khôn ra.

 
Mọi người nhìn cảnh tượng tàn phá trước mắt, thi thể khắp nơi, lại nhìn Sở Cuồng Nhân bên cạnh lông tóc không tổn hại gì, cảm giác khó có thể tin được.

 
Chỉ tới vây giết thủ tịch mà lại có nhiều thiên kiêu giới tử sao?!
 
Càng quan trọng chính là.

 
Nhiều thiên kiêu giới tử như vậy, thế mà đều bị một mình thủ tịch giết hết!
 
Sao mà hắn có thể làm được vậy?
 
Chuyện này thật không thể tưởng tượng nổi!!
 
“Triệu Phương Phỉ.


 
Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên mở miệng nói.

 
“Có!”
 
Triệu Phương Phỉ giật mình một cái, vội vàng đáp có.

 
Nàng nhìn Sở Cuồng Nhân, đột nhiên có chút cảm giác xa lạ, mới bao lâu đâu, không ngờ thủ tịch đã mạnh đến mức không ai có thể chạm tới.

 
Sở Cuồng Nhân giơ tay lên, đánh ra Âm Dương Sinh Tử Đồ.

 
Nghịch chuyển sinh tử!
 
Trong tức khắc, thương thế của Triệu Phương Phỉ chuyển biến tốt đẹp hơn không ít, không chỉ như thế, hắn còn ép thi khí trong cơ thể của đối phương ra ngoài.

 
“Đa tạ thủ tịch.


 
Trong lòng Triệu Phương Phỉ ấm áp.

 
“Cẩn thận nói một chút, sao lại như thế này.

” Sở Cuồng Nhân hỏi.

 
Sau đó, Triệu Phương Phỉ nói ra chuyện của bản thân một lần, trong đó còn bao gồm cả quá trình bản thân làm cách nào để trở thành truyền nhân Bách Mị Giáo.

 
Mọi chuyện cũng không có gì phức tạp.

 
Chính là Triệu Phương Phỉ gặp được kỳ ngộ, lấy được truyền thừa của Bách Mị Giáo ở bên trong một di tích, sau đó biết được tình huống hiện nay của Bách Mị Giáo không mấy lạc quan, vì tự bảo vệ mình nên đã che giấu tung tích, gia nhập thư viện Bách Gia.

 
Lúc sau chính là bị người Ma Đạo phát hiện rồi đuổi giết.

 
Chuyện sau đó, mọi người cũng đều đã biết.

 
Bị coi như con mồi, dẫn Sở Cuồng Nhân đến đây.

 
“Từ nay về sau, ngươi không cần ẩn mình nữa rồi, chỉ cần ta còn là thủ tịch thư viện, trên đời này, không người nào dám động đến ngươi!”
 
Thần sắc của Sở Cuồng Nhân bình tĩnh.

 
Nhưng giọng điệu lại chân thật đáng tin.

 
“Đa tạ thủ tịch!”
 
Trong lòng Triệu Phương Phỉ có chút cảm động.

 
Giới tử còn lại thư viện cũng đầy ý cười.

 
Một thủ tịch có thực lực không gì sánh kịp lại bênh vực người của mình, lớn lên xinh đẹp, gần như hoàn mỹ không tì vết, ai mà không thích cơ chứ??


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui