Bên trong Côn Luân bí giới.
Một bóng người từ từ bước ra.
Bạch y, tóc đen, bên hông đeo cổ kiếm, quyển sách.
Tuấn dật tuyệt luân, như tiên thoát tục.
Chính là Sở Cuồng Nhân.
Mọi người ở đây căn bản đang bàn luận về Ác Tiên cốc, sau khi nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, đồng tử ào ào co rụt lại, thân thể run nhè nhẹ.
“Là hắn!!”
“Hắn ra ra rồi.
”
Mọi người nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, ánh mắt kiêng kị, đặc biệt là sau khi chính mắt thấy qua trận đại chiến tu sĩ kia, càng có chút hoảng sợ.
Nhìn thấy đối phương, giống như nhìn thấy một con quái vật.
Ngoại trừ Sở Cuồng Nhân.
Phía sau hắn, còn có đám người Lam Vũ và tiểu hồ ly.
“A, là các nàng.
”
Vừa ra khỏi bí giới, tất nhiên Sở Cuồng Nhân thấy được cảnh đám người Đồ Sơn Phỉ Vũ đang bị vây quanh, không khỏi có chút ngoài ý muốn.
Thật là đúng dịp mà.
“Lão đại……”
Tiểu hồ ly có chút khẩn trương kéo kéo ống tay áo của Sở Cuồng Nhân.
Nàng không muốn trơ mắt đứng nhìn, Đồ Sơn Phỉ Vũ và nàng đều là người của Hồ tộc, hơn nữa rất có khả năng nàng ấy có manh mối của phụ thân nàng.
“Yên tâm đi.
”
Sở Cuồng Nhân xoa xoa đầu nàng cười nói.
“Vâng.
”
Sau khi đạt được lời đảm bảo, tiểu hồ ly như trút được gánh nặng liền gật đầu.
Bên trong kết giới phù văn.
Đồ Sơn Phỉ Vũ đang ra sức chống lại Huyết Cửu Nha, nhưng tu vi của đối phương vốn không kém hơn nàng, lại thêm dùng khỏe ứng mệt, lại có thêm một vĩnh cố phù văn loại không gian tương trợ, rất nhanh nàng liền rơi vào thế hạ phong.
“Bại cho ta!!”
Huyết Cửu Nha đột nhiên đánh ra một quyền!
Quyền kình kinh khủng bao phủ khắp nơi, bao phủ hoàn toàn Đồ Sơn Phỉ Vũ, một quyền này, nếu thật sự phải hứng chịu, đủ để khiến nàng bị thương nặng.
Nhưng lúc này.
Kết giới phù văn nổi lên từng gợn sóng.
Còn chưa chờ Huyết Cửu Nha phán đoán ra chuyện gì đang xảy ra, trước mắt bỗng nhiên có thêm một bóng người màu trắng, ngăn quyền kình trước mặt hắn.
Chỉ thấy đối phương nhẹ nhàng nâng tay lên.
Ầm!!
Quyền kình kinh khủng cách đối phương một khoảng cách rất xa, nhưng lại giống như gặp phải màn chắn kiên cố không thể phá vỡ, hoàn toàn bị ngăn cách ở bên ngoài, căn bản không thể làm được gì!
“Sao có thể như thế!!”
Đồng tử Huyết Cửu Nha co rụt lại, có chút kinh hãi.
Một cái chớp mắt tiếp theo.
Chỉ thấy năm ngón tay của người đó hơi uốn lượn, nhẹ nhàng vồ một cái về phía hư không.
Ầm!!
Quyền kình của Huyết Cửu Nha bị phá hủy ngay tại chỗ, hóa thành tro tàn!
Không chỉ như thế, một luồng sức mạnh phản phệ vô cùng kinh khủng cuốn tới, đánh hắn bay ra xa mấy trăm trượng, miệng phun máu tươi.
“Cái này, có chuyện gì vậy hả?!”
“Sức mạnh như vậy!”
Sắc mặt Huyết Cửu Nha tái nhợt nhìn về phía người vừa tới.
Mà sau khi hắn nhìn thấy bộ mặt của người vừa tới, đồng tử co rụt lại, cả người nhịn không được có chút run rẩy: “Là ngươi, Sở Cuồng Nhân!!”
Không chỉ có thế.
Hắn chú ý tới kết giới phù văn của mình đã bị xé ra một lỗ hổng.
Kết giới phù văn đứng đầu Kim Tiên do bản thân thiết lập thế mà lại bị Sở Cuồng Nhân xé ra một lỗ hổng trong nháy mắt!
Cái này, sao có thể?!
Huyết Cửu Nha khiếp sợ trước thực lực của Sở Cuồng Nhân, ngay sau đó, hắn lập tức tập trung ý chí nói: “Sở Cuồng Nhân, ta và ngươi không oán không thù, vì sao ngươi phải bất chấp nguy hiểm đắc tội với Ác Tiên cốc, chịu nguy hiểm mà nhúng tay vào chuyện của ta.
”
Hắn trực tiếp lấy tên tuổi của Ác Tiên cốc ra hù dọa.
Muốn mượn điều này làm Sở Cuồng Nhân kinh sợ.
Nhưng đáng tiếc.
Sở Cuồng Nhân không hề bị uy hiếp chút nào, hắn dựng thẳng một ngón tay lên, lạnh nhạt nói: “Chỉ cần, một kiếm.
”
“Ngươi có ý gì?”
“Chống đỡ được một kiếm, ta liền tha cho ngươi một mạng.
”
“Ngươi……”
Sắc mặt Huyết Cửu Nha trầm xuống: “Sở Cuồng Nhân, ngươi không cần quá đáng như vậy, ta và ngươi không có bất kỳ khúc mắc gì, vì sao ngươi cứ dồn ép không tha.
”
Sở Cuồng Nhân không có trả lời.
Chỉ ngưng tụ kiếm chỉ, kiếm khí đã ngưng tụ.
Thời điểm hắn vừa mới bắt đầu bước vào Côn Luân bí giới, Huyết Cửu Nha liền coi bản thân là con mồi, đây là một sự mạo phạm đối với hắn.
Khi đó, hắn không có ý giết đối phương, đã là nhân từ rồi.
Mặt khác.
Ác Tiên cốc nhiều người làm việc ác, có thể giết liền giết, coi như hắn giết chết một con rệp hại người, còn cần phải có lý do sao?
“Đáng chết, đáng chết!”
Huyết Cửu Nha có chút luống cuống.
Hắn nhìn ra được, Sở Cuồng Nhân nhất định muốn chém ra một kiếm này.
“Được, một kiếm thì một kiếm!”
“Ta cũng không tin, đến một kiếm ta cũng không ngăn được!”
Huyết Cửu Nha hít một hơi thật sâu, ánh mắt lộ ra một tia kiên quyết, hắn cũng là một thiên kiêu giới tử đứng đầu.
Hắn không tin, bản thân không thể ngăn một kiếm của Sở Cuồng Nhân!!
Hơn nữa, ở đây vẫn trong vòng kết giới của phù văn!
“Thiên Ý Như Kiếm!”
Giờ phút này.
Sở Cuồng Nhân ngưng tụ kiếm khí, kiếm chỉ bỗng nhiên vạch một đường!
Mà vào lúc hắn ra đòn, Huyết Cửu Nha đã thúc giục sức mạnh phù văn kết giới, đánh toàn bộ sức mạnh phù văn về phía Sở Cuồng Nhân!
Hắn muốn mượn luồng sức mạnh này hạn chế kiếm khí của đối phương!
Nhưng mà.
Ong!
Hư không nổi lên gợn sóng.
Sức mạnh phù văn kia, bị phá nát ngay tại chỗ!!
Ngay cả cản trở kiếm khí của Sở Cuồng Nhân trong chớp mắt cũng không làm được!
Thiên ý huy hoàng, hoàn toàn bao phủ Huyết Cửu Nha.
Không chặn được!
Thật sự không thể ngăn chặn!
Đáy mắt Huyết Cửu Nha hiện ra tia tuyệt vọng, giờ khắc này, rốt cuộc hắn cũng hiểu Sở Cuồng Nhân kinh khủng như thế nào.
Đây là một kẻ còn vượt trội hơn so với tồn tại cấm kỵ trong thế hệ!!
Khi một tiếng động lớn vang lên, thân thể Huyết Cửu Nha bị chém thành một làn sương máu, trực tiếp ngã xuống!!
Một màn này, làm không ít người hút một ngụm khí lạnh.
Ở đây có không ít người chỉ nghe qua về thực lực của Sở Cuồng Nhân, căn bản không hiểu biết quá nhiều.
Nhưng hiện tại.
Bọn họ tận mắt nhìn thấy rồi.
Một đám khiếp sợ đến mức không thốt lên được một lời nào, mà những người đã gặp qua trận đại chiến các tu sĩ kia lại không có cảm giác kinh ngạc mấy.
“Giới tử đứng đầu như Xi Chiến, Trác Đông Lai, Tử Lôi chết ở trong tay Sở Cuồng Nhân còn không đáng để nhắc tới, huống chi chỉ là một kẻ hèn như Huyết Cửu Nha, muốn đấu với hắn, kém đến mức rõ rệt.
”
“Hắn căn bản không biết, người mà hắn đối mặt chính là kiểu tồn tại gì.
”
Sương máu nổ tung trong không trung.
Một đạo ý chí Tiên giới tiến vào trong cơ thể Sở Cuồng Nhân.
Không biết là hắn đã thu thập được bao nhiêu ý chí Tiên giới, sức mạnh ý chí Thanh Lan Tiên giới trong thân thể hắn đã mạnh mẽ đến trình độ cực kỳ kinh khủng, so với lúc ban đầu còn mạnh hơn gấp mười lần.
Ngoại trừ ý chí Tiên giới.
Sở Cuồng Nhân dồn nhiều lực chú ý đến phù văn trên không trung, đó là phù văn của Huyết Cửu Nha lưu lại sau khi chết.
Hắn nắm phù văn kia trong tay, đánh giá một hồi.
“Ừm, phù văn này, ngược lại là có chút thú vị, có thể nghiên cứu một phen.
” Sở Cuồng Nhân lẩm bẩm nói.
Cái loại phù văn không gian này là vĩnh cố phù văn Kim Tiên đỉnh phong, nếu có thể nghiên cứu triệt để, có thể trợ giúp phù văn chi đạo của hắn.
Tuy rằng hắn rất ít khi vận dụng phù văn chi đạo, nhưng hắn cũng sẽ không bỏ qua bất cứ thứ gì có thể tăng cơ hội cho bản thân.
Sau khi Huyết Cửu Nha chết, những tu sĩ còn lại đi theo bên cạnh hắn cũng hoảng hốt bỏ chạy, tan tác như chim muông.
“Đa tạ Sở đạo hữu ra tay cứu trợ.
”
Đồ Sơn Phỉ Vũ đứng trước mặt Sở Cuồng Nhân, chắp tay nói.
“Không có gì.
”
Sở Cuồng Nhân lắc đầu: “Mấy ngày nữa, ta sẽ mang tiểu hồ ly lên Đồ Sơn bái phỏng, ngược lại còn muốn làm phiền Phỉ Vũ đạo hữu chiếu cố.
”
“Sở đạo hữu khách khí.
”
Đồ Sơn Phỉ Vũ nhìn Sở Cuồng Nhân, sắc mặt ngưng trọng.
Một thiên kiêu giới tử không thể coi thường như vậy lại cân nhắc tới bái phỏng Đồ Sơn, đây cũng không phải là một chuyện nhỏ.
Sau khi trở về, nhất định phải thông báo với những người đứng đầu ở Đồ Sơn mới được.
Không thể tùy tiện chậm trễ.
Sau đó, Sở Cuồng Nhân mang theo mọi người trở lại thư viện.
Mấy ngày sau.
Thư viện Bách gia, bên trong thư viện Thanh Lan.
Sở Cuồng Nhân đứng dưới Phù Tang thụ, nhìn lá cây kim sắc, thân cây màu đỏ trước mặt, lộ ra vẻ trầm ngâm.
Sau đó, hắn ngưng tụ kiếm chỉ, chém về phía Phù Tang thụ một nhát, một lượng lớn lá cây và nhánh cây bị hắn trực tiếp chém xuống, lơ lửng giữa không trung.
“Vậy thì, tiếp thep ta sẽ thử Luyện Mộc Khôi Lỗi Chi Thuật này một lần.
” Ánh mắt Sở Cuồng Nhân lộ ra một chút chờ mong.