"Ký Châu Đỉnh trong Cửu Châu Đỉnh này là ta phát hiện ở bên trong một di tích, sau này đã tặng cho Thanh Quân, là tín vật đính ước của chúng ta, nhưng chúng ta cũng không có khí vận Nhân tộc trên người, không có cách nào sử dụng vật này, hiện tại rơi vào trong tay Sở đạo hữu ngược lại là không gì thích hợp bằng."
Đồ Sơn nữ vương cười nhạt nói.
Sau đó, mọi người tiếp tục tiến lên, rất nhanh đã đi tới Thanh Khâu.
Biết được Đồ Sơn nữ vương tới chơi, những người đứng đầu ở Thanh Khâu đều vô cùng coi trọng, đại trưởng lão đương nhiệm của Thanh Khâu ra mặt tiếp đãi.
"Lần này đến đây, chỉ vì kết minh, giải trừ màn ngăn cách giữa hai chúng ta, hiện nay Tiên giới dung hợp, cục diện của Thập Vạn Đại Sơn phức tạp, cường tộc san sát, nếu như Hồ tộc vẫn không thể một lòng, tương lai rất có thể sẽ bị cường tộc còn lại chiếm đoạt, Kim Ô Thiên Sơn nhìn chằm chằm đối với Đồ Sơn ta chính là một ví dụ, khó đảm bảo mục tiêu kế tiếp của bọn họ không phải là Thanh Khâu.
.
."
Đồ Sơn nữ vương từ tốn nói.
Trong mắt Thanh Khâu đại trưởng lão lộ ra vẻ do dự.
Đồ Sơn nữ vương, một trong những hồ yêu có uy vọng nhất lớn Hồ tộc ngày xưa.
Nàng nói rất có sức thuyết phục, bọn người Thanh Khâu đại trưởng lão không khỏi có chút dao động.
Bỗng nhiên, hắn phát hiện tiểu hồ ly bên cạnh Đồ Sơn nữ vương: "Nàng là.
.
."
"Nàng là đời sau của ta và Thanh Quân."
Thanh Quân, chính là tục danh của Thanh Khâu Hồ Vương.
Đồ Sơn nữ vương không có bất kỳ khiêng kỵ gì, thoải mái thừa nhận.
"Cái gì, đời sau của vương?"
"Khó trách ta lại cảm nhận được khí tức quen thuộc từ trên người của nàng."
Sắc mặt Thanh Khâu đại trưởng lão có chút phức tạp: "Không nghĩ tới ngươi và vương lại có đời sau."
Sau đó, hắn nói ra: "Muốn kết minh, không phải là không thể được."
Cuộc nói chuyện này kéo dài rất lâu.
Hai bên đều biết biết rõ ràng đối với cục diện của Thập Vạn Đại Sơn, cộng thêm Đồ Sơn nữ vương trở về, thúc đẩy, lần kết minh này gần như là chuyện chắc như đinh đóng cột.
"Có thể để cho ta mang theo Tiểu Nguyệt đi gặp Thanh Quân hay không."
Sau khi hội đàm kết thúc, Đồ Sơn nữ vương đưa ra thỉnh cầu.
"Có thể."
Thanh Khâu đại trưởng lão trầm ngâm một lúc, sau đó gật đầu, sau đó dẫn theo mấy người đi đến một chỗ Phong Ấn.
Chỉ thấy ở trên một bệ đá, có một nam tử tuấn mỹ áo xanh ngồi ngay thẳng, trên người bị xiềng xích quấn quanh, cầu thang đá bốn phía còn có vô số phù văn huyền diệu.
"Khí tức này, là ngươi, Yên."
Thanh Khâu Hồ Vương mở hai mắt ra, nhìn về phía Đồ Sơn nữ vương và tiểu hồ ly.
Mà sau khi tiểu hồ ly nhìn thấy Thanh Khâu Hồ Vương, trí nhớ sâu bên trong não liền nhịn không được dâng lên, bước nhanh về phía trước, giọng nói có chút run rẩy: "Lão cha!"
"Tiểu Nguyệt!"
"Lão cha, ta cuối cùng tìm được ngươi.
.
."
"Xin lỗi, Tiểu Nguyệt, những năm nay ngươi sống có tốt không?"
"Rất tốt, Tam Nương các nàng đều đối xử với ta rất tốt."
Đồ Sơn nữ vương cũng đi tới, ánh mắt đỏ lên.
Ba người bắt đầu ôn chuyện.
Thì ra năm đó, lúc Thanh Khâu Hồ Vương và Đồ Sơn nữ vương xuất ngoại lịch luyện đã có tiểu hồ ly, về sau, lúc thăm dò một di tích, Đồ Sơn nữ vương nhận lấy trọng thương, mà Thanh Khâu Hồ Vương cũng bị một loại vật chất giống như nguyền rủa nào đó ăn mòn cơ thể, sau đó sẽ thỉnh thoảng lâm vào trạng thái điên cuồng.
Lúc Đồ Sơn nữ vương trọng thương miễn cưỡng sinh hạ tiểu hồ ly, nhưng cũng bởi vậy mà rơi vào trạng thái ngủ say, Thanh Khâu Hồ Vương mang nàng về Đồ Sơn, lý do che dấu sự hiện diện của tiểu hồ ly, là bởi vì thời điểm đó ngăn cách giữa Đồ Sơn và Thanh Khâu chưa được hoá giải, hai vị Hồ Vương, một người ngủ say, một người điên, như mang nàng về Tiên giới, khó tránh khỏi sẽ bị người có dã tâm lợi dụng.
Cho nên mới tạm thời để nàng ở bên ngoài.
Sở Cuồng Nhân ở một bên nghe, đồng thời bắt đầu phân tích trạng thái của Thanh Khâu Hồ Vương.
Hắn phát hiện, trạng thái của Thanh Khâu Hồ Vương rất tốt, thân thể khỏe mạnh, vô bệnh vô tai, tu vi cũng là Đại La Kim Tiên đỉnh phong.
.
.
Nhưng, trong cơ thể của đối phương tồn tại ở một luồng hắc khí.
Một luồng hắc khí vô cùng kỳ quái.
Hắc khí kia, không phải tiên nguyên không là độc khí.
Cho dù là Tiểu Ái cũng phải tốn một khoảng thời gian để giải tích, phân tích hắc khí kia, còn tốn sức hơn khi phân tích Thanh Khâu Hồ Vương rất nhiều.
"Vật chất không rõ, có hiệu quả ăn mòn tâm trí, vật này ẩn chứa một loại sức mạnh bản nguyên nào đó của vũ trụ, đối với tu sĩ trong này vũ trụ tới nói, có tác dụng giống như khắc tinh, sức mạnh của vật này cũng không mạnh, nhưng bản chất cua nó lại áp đảo tất cả sức mạnh đã biết trên thế giới này.
.
."
Trong đầu Sở Cuồng Nhân hiện ra tin tức mà Tiểu Ái phân tích ra, nhịn không được nhíu mày.
Vật chất không rõ.
Cũng chính là đồ vật còn chưa được ghi nhận trong vũ trụ này.
Mà bản chất của thứ này còn mạnh mẽ một cách đáng kinh ngạc, vượt trội hơn tất cả sức mạnh đã biết trên thế giới.
"Thật là kỳ quái, thứ đồ chơi này, có biện pháp nào giải quyết không?"
Sở Cuồng Nhân có một loại dự cảm kỳ diệu nào đó.
Có lẽ tương lai mình sẽ có liên quan tới thứ này cũng không chừng.
Nếu đã như vậy, nếu có thể sớm biết biện pháp ứng phó, vậy sẽ tốt hơn.
"Đnag phân tích sức mạnh trong người chủ nhân, cố gắng tìm kiếm đáp án.
.
."
"Trên người chủ nhân có hai loại sức mạnh có thể chống cự sức mạnh của hắc khí kia, một là tự cường vô địch chi đạo, hai là sức mạnh tiểu vũ trụ."
"Ha."
Sở Cuồng Nhân không khỏi có chút ngoài ý muốn.
Trong phân tích của Tiểu Ái, bản chất của hắc khí kia cường đại đến mưc không hợp lẽ thường, ngay cả loại tồn tại như Thanh Khâu Hồ Vương đều không thể chống cự việc bị nó ăn mòn.
Cho nên cho dù chính mình không có biện pháp ứng phó, hắn cũng sẽ không cảm thấy ngoài ý muốn.
Nhưng bây giờ Tiểu Ái lại nói cho hắn biết, hắn có hai loại sức mạnh có thể chống cự việc bị hắc khí kia ăn mòn?
Điều này thật thú vị.
"Vì sao hai loại sức mạnh này có thể chống lại sự ăn mòn của hắc khí?"
"Hắc khí ẩn chứa một loại sức mạnh bản nguyên nào đó trong vũ trụ, cho nên tu sĩ tu hành sức mạnh bản nguyên của vũ trụ này đều sẽ bị nó ăn mòn, nhưng tự cường vô địch chi đạo trên người chủ nhân không phải sức mạnh mà vũ trụ này sinh ra, tiểu vũ trụ cũng thế, cho nên sự ăn mòn của hắc khí kia vô dụng đối với chủ nhân."
"Nhưng mà dựa vào sức mạnh để phán đoán, bây giờ chủ nhân muốn ứng phó hắc khí, chỉ có sức mạnh tiểu vũ trụ mới có thể có hiệu quả."
Nghe xong lời giải thích, Sở Cuồng Nhân lộ ra vẻ do dự.
Nói cách khác, hắc khí kia là khắc tinh của tất cả tu sĩ của vũ trụ này, mà hắn, thì là khắc tinh của hắc khí kia? !
Đây thật sự là một chuyện vô cùng kỳ diệu.
"Lão cha, lão cha, ngươi sao vậy?"
Lúc này, giọng nói hốt hoảng của tiểu hồ ly truyền đến.
Chỉ thấy trên bệ đá, sắc mặt Thanh Khâu Hồ Vương đột nhiên bắt đầu trở nên vặn vẹo, giống như đang cực lực áp chế cái gì đó.
"Nhanh, mau tránh xa ta ra!"
Thanh Khâu Hồ Vương thống khổ nói.
Dường như Đồ Sơn nữ vương nghĩ tới điều gì, biến sắc.
Mang theo tiểu hồ ly rời đi.
Chỉ thấy trên người Thanh Khâu Hồ Vương có hắc khí bốc lên, mà cặp mắt của hắn cũng dần dần bị nhuộm bởi một lớp màu như mực.
Sau khi trong trắng trong đôi mắt của hắn đều bị nhuộm thành màu đen, hắn nhịn không được phát ra một tiếng hét dài, yêu khí cuồng bạo bao phủ tuôn ra, ẩn chứa một luồng Hủy Diệt chi ý.
Trong chốc lát, phù văn trên bệ đá chiếu ra hào quang rực rỡ, từng sợi xiềng xích cũng thẳng băng trong nháy mắt, khóa chặt Hồ Vương.
"Lão cha, tại sao có thể như vậy.
.
."
Tiểu hồ ly nhìn Thanh Khâu Hồ Vương đang lâm vào trạng thái điên cuồng, vè mặt đầy bi thương.
"Đều tại ta, nếu như lúc trước ta có thể ngăn cản Thanh Quân tiến đến thăm dò di tích kia, có lẽ sự tình sẽ trở thành thế này."
Đồ Sơn nữ vương tự trách nói.
"Mẫu thân, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
"Ai, chỉ có thể chờ Thanh Quân phát tiết xong sức mạnh trong cơ thể, chờ hắn từ từ bình tĩnh trở lại lại nói."
"Thế thì cũng không nhất định."
Lúc này, Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Sau đó, hắn nhấc chân đi về phía cầu thang đá.