Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


“Đáng chết!”
 
Sắc mặt Trác Đông Lai vô cùng âm trầm, hắn muốn truy đuổi.

 
Đột nhiên, trước mặt hắn có một đám người vây quanh, trên người mỗi tên đều có ma khí mạnh mẽ đang lưu chuyển.

 
Người đến chính là nhóm thiên kiêu giới tử của Ma Đạo.

 
Mà những người này, không phải là đồng bạn đáng chết của tên gia hỏa kia sao?!
 
Quả nhiên không tầm thường.

 
“Cút hết cho ta!”
 
Trác Đông Lai không nói hai lời, đánh ra một quyền, một vòng mặt trời đang toả ra tiên huy vô tận tuôn ra.

 
Mà Xi Trọng của Xi Vưu nhất mạch đứng mũi chịu sào.

 
Sắc mặt hắn biến đổi, không nghĩ tới người này đến thương lượng cũng không có, liền trực tiếp ra tay với người đứng gần nhất.

 
“Hắc Long Trảm!”
 
Tay hắn cầm một thanh trường đao, bỗng nhiên chém ra.

 
Hắc Long dữ tợn và mặt trời va chạm vào nhau, khí lãng bốn phía tung bay, hư không nổ tung.

 
Xi Trọng bị đẩy lùi mấy trăm trượng.

 
“Thực lực thật mạnh, ngươi là ai?”
 
Thiên kiêu còn lại của Ma Đạo thấy thế, sắc mặt thoáng chút trở nên âm trầm.

 
“Ngươi thật can đảm, dám tới La Hầu tổ địa quấy rối.


 
“Hừ, không nói hai lời liền động thủ, xem ra, ngươi chính là kẻ đứng phía sau hậu trường gây ra lần nội loạn này của Ma Đạo!”
 
“Đi chết đi cho ta!”
 
“Chiến!!”
 
Những tên thiên kiêu còn lại của Ma Đạo cũng lập tức động thủ.

 
Ma khí cuồn cuộn và sức mạnh nguyên dương đan xen vào nhau, giống như ban ngày và ban đêm va chạm với nhau, vô số đạo văn xen lẫn, dao động năng lượng kinh khủng làm vỡ nát mấy tòa sơn phong.

 

Nhưng mà, tuy thực lực của Trác Đông Lai rất mạnh, nhưng cũng chỉ có một người, dùng ít địch nhiều, khó tránh rơi vào thế hạ phong.

 
“Đáng chết!”
 
“Còn tiếp tục như vậy, ta sẽ thua!! Thậm chí, có khả năng sẽ chết ở chỗ này?!”
 
Trong lòng Trác Đông Lai bỗng nhiên có một loại cảm giác sợ hãi.

 
“Dừng tay!!”
 
Lúc này, một tiếng quát lạnh vang lên.

 
Chỉ thấy Thạch Thiên Hiên đi vào, kêu mọi người dừng tay.

 
“Thạch Thiên Hiên, ngươi có ý gì?”
 
Mọi người nhìn hắn, có chút khó hiểu.

 
Thạch Thiên Hiên nhìn về phía Trác Đông Lai, lạnh nhạt nói: “Các hạ sử dụng pháp môn tu hành của Đông Vương giáo, các hạ là ai?”
 
“Hừ, giới tử của Đông Vương giáo, Trác Đông Lai!”
 
“Là ngươi, ngày xưa ngươi và Xi Chiến đối phó với Sở Cuồng Nhân, không phải ngươi đã chết rồi sao?”
 
“Đó chỉ là một khối hóa thân của ta mà thôi.


 
“Thì ra là thế, vậy ngươi tới nơi đây để làm gì?”
 
Thạch Thiên Hiên hỏi.

 
Có thể nhìn ra được, hắn cũng không muốn giết chết Trác Đông Lai, không muốn gây chuyện với phía Đông Vương giáo.

 
“Ta tới đây tìm kiếm một người, nhưng hiện tại, người kia đã bị người của Ma Đạo các ngươi mang đi rồi.


 
Sắc mặt Trác Đông Lai rất khó coi.

 
Hắn vì bắt lấy Phù Âm, tốn biết bao nhiêu thời gian và sức lực, mắt thấy sắp thành công, lại bị một tên tu sĩ Ma Đạo không biết từ đâu ra phá hỏng, tâm tình của hắn không cần nói cũng biết là khó chịu biết bao nhiêu.

 
“Tu sĩ Ma Đạo? Tu sĩ Ma Đạo nào có thể đoạt người từ trong tay ngươi?”
 
Thạch Thiên Hiên cau mày lại, nói.

 
Thực lực Trác Đông Lai vô cùng mạnh mẽ, Ma Đạo thập mạch bọn họ có nhiều thiên kiêu giới tử như vậy, đồng loạt ra tay mới có thể áp chế đối phương.

 

Cho dù là hắn cũng không dám nói có thể cướp người trên tay đối phương?
 
Ở bên trong La Hầu tổ địa này, vậy mà còn có một tu sĩ Ma Đạo như vậy sao??
 
“Gia hỏa kia vô cùng cổ quái, hắn có thể thi triển pháp môn tu hành của Xi Vưu, Âm Minh thậm chí cả Kiếm Ma nhất mạch, người mà ta muốn bắt kia vô cùng quan trọng đối với ta, nếu các ngươi không muốn hoàn toàn trở mặt với Đông Vương giáo ta, ta khuyên các ngươi nên chủ động giao người ra đây.


 
Trác Đông Lai lạnh lùng nói.

 
Nghe hắn nói như vậy, trên mặt Thạch Thiên Hiên lộ ra tia trầm ngâm.

 
“Có thể thi triển pháp môn tu hành của Ma Đạo tam mạch ……”
 
“Không dám dối lừa Trác đạo hữu, chúng ta cũng đang tìm người này, người này, chính là kẻ cầm đầu gây ra nội loạn ở Ma Đạo ta!”
 
Thạch Thiên Hiên hít sâu một hơi nói.

 
Những thiên kiêu còn lại của Ma Đạo nghe vậy, hai mặt nhìn nhau.

 
“Làm sao ngươi có thể xác định được người đó là tên cầm đầu nội loạn gây tội lần này?” U Anh hỏi.

 
“Chúng ta vẫn luôn tìm kiếm người này, nhưng lại tìm không thấy, nếu như người này là tu sĩ Ma Đạo, vậy hắn có thể ở đâu? Hơn nữa, trên người hắn có các loại tuyệt học của Ma Đạo, có thể bắt chước ra các chiêu thức khiến tu sĩ các mạch giết hại lẫn nhau là điều hết sức bình thường, chính vì có năng lực như vậy, mới có thể ở trong khoảng thời gian ngắn khiến La Hầu tổ địa loạn thành bộ dạng như hiện tại.


 
“Thì ra là vậy.


 
Mọi người nghe vậy, cũng cảm thấy có chút đạo lý.

 
“Vậy hắn ở đâu?”
 
U Anh nhìn về phía Trác Đông Lai nói ra.

 
“Còn về Trác đạo hữu, là vì tìm người mà tới La Hầu tổ địa này, người này sở dĩ nhằm vào đối phương, chủ yếu là vì muốn khiến Ma Đạo và Đông Vương giáo xảy ra mâu thuẫn, người này, vô cùng âm hiểm!”
 
Thạch Thiên Hiên lạnh lùng nói.

 
“Hỗn trướng, tuyệt đối đừng để cho ta tìm được hắn.


 
“Ta nhất định phải bằm thây người này thành nghìn mảnh!”
 
Toàn bộ Ma Đạo, bị một người xoay qua xoay lại như chong chóng, điều này làm cho tất cả mọi người vô cùng tức giận.


 
“Trác đạo hữu, nếu ngươi và ta đã có cùng mục tiêu, vậy chi bằng hợp tác, cùng nhau tìm ra người kia, đến lúc đó, chúng ta giết người, ngươi tìm được người của ngươi!”
 
Thạch Thiên Hiên nói.

 
“Được!” Trác Đông Lai trầm ngâm một hồi, sau đó gật đầu đáp ứng.

 
Sau đó, hắn nhìn về phía truyền nhân Âm Minh nhất mạch là U Anh, ánh mắt kinh nghi: “Trên người vị đạo hữu này mang thể chất chí âm gì vậy?”
 
Vừa rồi hắn đã chú ý tới.

 
Mặc dù U Anh là nam tử, nhưng đối với hắn lại có một sức hấp dẫn kỳ lạ.

 
Không phải tính hướng của hắn có vấn đề gì, mà là Nguyên Dương Tiên Thể có cảm ứng đối với vật chí âm.

 
“Chính là Nguyên Âm Ma Thể!”
 
U Anh ngạo nghễ nói.

 
“Quả nhiên là như thế.


 
Trác Đông Lai nỉ non nói, sau đó trên mặt liền lộ ra một tia thất vọng.

 
Đáng tiếc lại là nam tử.

 
Nếu như là một nữ tử, kết hợp cùng với hắn, hiệu quả cũng không kém hơn so với hấp thu linh hồn Phù Tang, cũng có thể thăng cấp đến Lưỡng Nghi Tiên Thể.

 
…………
 
Sở Cuồng Nhân mang theo Phù Âm đi đến một ngọn núi.

 
Hắn vung tay một cái, bố trí cấm chế dày đặc.

 
“Lại nói, ngươi có thể buông ta ra rồi.


 
Ở trong lòng ngực hắn, giọng nói của Phù Âm lãnh đạm, nói ra.

 
Sở Cuồng Nhân cười cười, buông đối phương ra.

 
Sắc mặt của hắn vô cùng bình tĩnh, đối với nhuyễn ngọc trong ngực này không có chút cảm giác lưu luyến nào.

 
Ngược lại trên mặt Phù Âm lại lộ ra một tia phấn hồng mất tự nhiên.

 
Tuy rằng rất kỳ quái, nhưng vừa rồi ở trong lồng ngực Sở Cuồng Nhân, nàng thật sự cảm thấy một loại cảm giác an toàn xưa nay chưa từng có.

 
Nàng vốn là một vị băng sơn mỹ nhân, hiện tại sắc mặt hơi ửng đỏ, giống như băng tuyết tan rã, trăm hoa đua nở, trông rất đẹp mắt.

 

Nhưng rất nhanh, nàng liền khôi phục lại, nhìn Sở Cuồng Nhân, từ từ hành lễ: “Tại hạ đa tạ ân cứu giúp của đạo hữu, không biết tục danh của đạo hữu là gì?”
 
“Tại hạ, Sở Cuồng Nhân.


 
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, cũng không giấu giếm thân phận của bản thân.

 
Chỉ thấy linh quang trên mặt hắn tan đi.

 
Một khuôn mặt tuấn dật tuyệt luân xuất hiện, trong lúc nhất thời, thiên địa vạn vật đều vì vậy mà thất sắc.

 
Phù Âm cũng không khỏi cảm thấy hoảng hốt.

 
Cộng thêm một luồng cảm giác thân thiết cảm nhận được từ trên người Sở Cuồng Nhân, giờ phút này, trong lòng vị băng sơn mỹ nhân lại đang có một chút rung động.

 
Hơn nữa càng làm cho nàng khiếp sợ chính là cái tên Sở Cuồng Nhân này.

 
Sở Cuồng Nhân, đối với nàng có thể nói là như sấm bên tai.

 
Trận chiến ở Côn Luân bí giới ấy, sớm đã khiến thanh danh của đối phương lan truyền ở trong vòng giới tử.

 
Phù Âm cũng là một giới tử, nàng vẫn luôn rất muốn gặp được đối phương, chẳng qua không nghĩ tới sẽ gặp nhau ở tình huống như vậy.

 
“Sở đạo hữu, vì sao ngươi lại cứu ta?”
 
Phù Âm tò mò hỏi.

 
“Không có gì, Trác Đông Lai muốn giết người, ta liền muốn cứu, chỉ đơn giản như vậy mà thôi.


 
Sở Cuồng Nhân tùy ý nói.

 
Đây đúng thật là nguyên nhân mà hắn ra tay.

 
Mặt khác chính là thân thể Dương Phù Tang của hắn và Phù Âm có loại cảm giác cộng hưởng, hắn muốn thử một chút xem loại cảm giác cộng hưởng này có thể làm được gì.

 
Tóm lại, đối với hắn mà nói cứu Phù Âm cũng chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì, lại có thể phá hỏng kế hoạch của Trác Đông Lai, cớ sao lại không làm.

 
“Thì ra là thế, nhưng mà dường như Trác Đông Lai có một loại truy tung chi pháp đặc biệt để tìm ra ta, hẳn là hắn sẽ mau chóng tìm tới đây thôi.


 
“Ha, tốt nhất là hắn cũng nên mang theo nhiều người tới.


 
Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, trong mắt lóe lên một tia khó hiểu.

 
 
Sau đó, hắn ngưng tụ kiếm chỉ, trong phạm vi hàng tỉ dặm, địa khí dồi dào mãnh liệt kéo đến, thao thao bất tuyệt!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận