Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Bên trong một tòa cung điện âm u màu đen cổ xưa.
 
Đây là.

.

.

Ma Cung!
 
Căn cứ của những người đứng đầu Ma Đạo, cường giả bên trong Ma Đạo mười môn dường như đều tụ tập ở chỗ này.
 
Mà khi địa khí của La Hầu tổ địa ở nơi xa nội tuôn ra, trong Ma cung này đột nhiên bộc phát ra một luồng ma khí ngập trời.
 
Ma khí này, đủ để khiến hành tinh rung chuyển, mặt đất chấn động!
 
Một lão giả bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong mắt lộ ra vẻ kinh sợ.
 
"Tốt cho một Sở Cuồng Nhân, lại muốn một mẻ hốt gọn nhóm thiên kiêu giới tử ưu tú nhất của Ma Đạo ta! !"
 
"Tốt, tốt lắm! !"
 
Lão giả vô cùng phẫn nộ, trong mắt có Ma Viêm đang bùng cháy.
 
Hắn trầm ngâm một hồi, lập tức cắn răng: "Cho dù có bị nhân quả ăn mòn, cũng tuyệt không thể để Sở Cuồng Nhân đạt được múc đích, bằng không, Ma Đạo ta sợ sẽ suy sụp!"
 
Hắn thúc giục ma khí, chỉ thấy trên không Ma Cung, một vòng xoáy ma khí to lớn được hình thành.
 
Một bạch cốt ma trảo vô cùng kinh khủng ló ra, với khoảng cách ngàn tỉ dặm, bỗng nhiên chộp tới La Hầu tổ địa!
 
Mà sau khi lão giả ra tay, thân thể liền nhịn không được run rẩy, thất khiếu chảy máu, thân hình vỡ tan.
 
Hắn nhịn không được phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết.
 
Hắn, bị nhân quả phản phệ.
 
Toàn bộ Ma Cung vì vậy mà chấn động.
 
Lập tức, từng tiếng thở dài vang lên.
 
"Bạch Cốt Ma Vương, Ma Đạo sẽ khắc ghi cống hiến của ngươi."
 
"Sở Cuồng Nhân đáng chết, lại làm cho Đại La Kim Tiên nhúng tay vào giới tử chi tranh, bị nhân quả ảnh hưởng, thật sự là đáng chết mà!"
 
Mà ở một bên khác.
 
Trong tòa cung điện huy hoàng nào đó, một nam tử khoanh chân ngồi bên trong trên đám mây ánh mắt ngưng tụ, hừ lạnh một tiếng.
 
"Sở Cuồng Nhân! Muốn giết giới tử đệ nhất Đông Vương giáo ta, ngươi, thật can đảm!"
 
"Cho dù bị nhân quả quấn thân, cũng không thể ngồi nhìn mặc kệ."
 
Vị cường giả Đông Vương giáo này hừ nhẹ một tiếng, trong nháy mắt, có một đạo năng lượng bay ra từ đầu ngón tay hắn.
 
Mà ngay khi hắn xuất thủ.
 
Từ nơi sâu xa, có một luồng sức mạnh vô cùng cường đại tác dụng ở trên người hắn.
 
Phốc!
 
Cường giả Đông Vương giáo này nhịn không được phun ra một ngụm máu, sắc mặt vô cùng tái nhợt.
 
Ở trên đỉnh đầu hắn, dường như có ba đóa hoa giả tưởng mỹ lệ hiện ra, mà một đóa hoa trong đó, đang nhanh chóng khô héo.
 
"Chỉ là xuất thủ, liền bị nhân quả làm bị thương đến mức này, tam hoa trên đỉnh đầu, quả thật đã bị héo một đóa.

.

."
 
Cường giả Đông Vương giáo nhịn không được cười khổ một tiếng.
 
Cường giả Đại La của Ma Cung, Đông Vương giáo đồng loạt ra tay, ý đồ cản trở Sở Cuồng Nhân giết chết bọn người Trác Đông Lai, Thạch Thiên Hiên.
 
Bạch cốt ma trảo, kim sắc lưu quang lấy tốc độ cực nhanh lao về phía La Hầu tổ địa.
 
Đây là sức mạnh Đại La Kim Tiên.
 
Trong Tiên giới, rất nhiều đại năng đều cảm nhận được luồng sức mạnh này, sắc mặt nguyên một đám đều biến hóa.
 
"Đông Vương giáo, Ma Cung, bọn họ muốn làm gì?"
 
"Khí tức thật mạnh, có Đại La xuất thủ."
 
"Mục tiêu của bọn hắn là.

.

.

Ha, đó là La Hầu tổ địa mà Ma Đạo đang thăm dò gần đây? !"
 
Có đại năng nhanh chóng phóng ra tiên thức, cảm nhận La Hầu tổ địa.
 
Bọn họ, cũng chú ý tới chuyện đang xảy ra bên trong La Hầu tổ địa.
 
"Chậc chậc, thú vị, khó trách Đông Vương giáo và Ma Cung ngồi không yên."
 
"Sở Cuồng Nhân này, vậy mà có thể làm ra loại chuyện này, hơn nữa, đây cũng chỉ là một bộ phân thân của hắn!"
 
Bên trong La Hầu tổ địa.
 
Sở Cuồng Nhân bố trí đại trận địa khí, đang chuẩn bị giết chết bọn người Thạch Thiên Hiên, Trác Đông Lai.
 
Mà mấy người Trác Đông Lai cũng cảm nhận được đại trận địa khí mà Sở Cuồng Nhân bày ra vô cùng cường đại, căn bản không phải là thứ bọn họ có thể chống lại.
 
Đây là sức mạnh có thể giết chết cả Chân Tiên!
 
"Đầu tiên là trong một tháng ngắn ngủi khiến Ma Đạo ta đại loạn, bây giờ lại lấy thân làm mồi, muốn một mẻ hốt gọn thiên kiêu Ma Đạo ta, tốt cho một Sở Cuồng Nhân!"
 
Khóe miệng Thạch Thiên Hiên lộ ra vẻ chua xót.
 
Mặc kệ là thực lực, thiên phú, mưu kế, đúng là hắn không thể nào so sánh với Sở Cuồng Nhân!
 
Bị đả kích ở mọi mặt!
 
Chuyện này khiến đạo tâm của hắn, rung chuyển không thôi.
 
"Một trận chiến này, là hắn thắng, bên trong giới tử chi tranh lần này, người nào có thể cùng hắn tranh phong?"
 
Trong mắt Thạch Thiên Hiên, cho dù là những thiếu ngự Tiên Đình, truyền nhân Hợp Đạo kia, chỉ sợ cũng kém xa tít tắp kẻ đáng sợ như Sở Cuồng Nhân.
 
"Tốt, hiện tại tiễn các ngươi lên đường."
 
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
 
Nhưng ngay lúc này, dường như hắn cảm nhận được cái gì đó, nhìn về phía nơi xa, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lẽo.
 
Trong cảm nhận của hắn.
 
Nơi xa, có hai luồng sức mạnh vô cùng cường đại đang nhanh chóng lao đến.
 
Sức mạnh mạnh mẽ kia, còn chưa đến mà đã khiến cho đại trận địa khí mình bày ra bị rung chuyển.
 
Từng cây trụ địa khí dần dần có dấu hiệu sụp đổ.
 
"Sức mạnh này, ẩn chứa Đại La chi ý, là, Đại La Kim Tiên xuất thủ! !"
 
Sở Cuồng Nhân gặp qua Lữ Tử, gặp qua Bắc Minh, cũng đã gặp Thanh Linh đạo nhân của Tam Thanh Đạo Môn, những người này, đều là Đại La Kim Tiên.
 
Mà Đại La ý của bọn họ, hắn cũng cảm thụ qua.
 
Cho nên hắn vô cùng nhạy cảm đối với Đại La ý.
 
Không cần nhiều lời, hắn dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán ra là Đông Vương giáo, còn có người của Ma cung xuất thủ.
 
Khóe miệng của hắn lộ ra một nụ cười lạnh: "Thú vị, Đại La Kim Tiên lại không để ý nhân quả phản phệ cưỡng ép xuất thủ, cũng không biết cái giá phải trả là bao nhiêu."
 
Trước mặt sức mạnh Đại La, hắn không có cách nào chống cự.
 
Nhưng mà, hắn cũng không sợ.
 
Dù sao, hiện tại ở chỗ này chỉ là một bộ phân thân của hắn, bị hủy, chế tạo một bộ nữa là được, dù sao cũng không tốn bao nhiêu khí lực.
 
Nhưng mà, mối thù này, hắn nhớ kỹ.
 
Đại La xuất thủ, lấy lớn hiếp nhỏ.
 
Tương lai chờ hắn tăng lên tới cảnh giới nhất định, nhất định sẽ tự mình đến nhà bái phỏng một chuyến!
 
Đùng, đùng! !
 
Hư không chấn động theo.
 
Một bạch cốt cự trảo tràn ngập ma khí cuồn cuộn và một vệt kim quang đã đi tới trên bầu trời chỗ mọi người.
 
Uy áp vô cùng vô tận kia, rung chuyển toàn bộ La Hầu tổ địa.
 
"Đây là, Bạch Cốt Ma Vương của Ma Cung ta! !"
 
"Còn có Pháp Vương của Đông Vương giáo ta!"
 
Bọn người Trác Đông Lai, Thạch Thiên Hiên vui mừng quá đỗi, có một loại cảm giác sống lại từ trong tuyệt cảnh.
 
Mà vào lúc này.
 
Nơi xa, có một trang sách bay đến, nhẹ nhàng ngăn cản hai luồng sức mạnh Đại La trước mặt.
 
Không sai, kia chính là một trang sách.
 
Một trang sách nhìn qua rất bình thường không có gì lạ, nhưng chính trang sách này đã ngăn cản hai luồng sức mạnh Đại La trước mặt, mà lại không bị phá hủy.
 
Một cái chớp mắt tiếp theo.
 
Trang sách kia nở rộ hạo quang sáng chói, trong nháy mắt đã trở nên vô cùng to lớn, che lấp bầu trời!
 
Một ký tự được viết trên đó đều có kích thước như một ngọn núi lớn.
 
Những chữ kia tổ hợp lại với nhau, giống như một đoạn văn, một đoạn văn bình thường, giống như là một cuộc đối thoại bên trong một cuốn thoại bản nào đó.
 
Đùng! !
 
Bạch cốt cự trảo và kim quang đập vào phía trên trang sách.
 
Trong chốc lát, cự trảo vỡ nát, kim quang tiêu tán, mà trang sách kia cũng dần dần sụp đổ, hóa thành mảnh giấy.
 
Mọi người thấy cảnh này, trợn mắt hốc mồm.
 
Một trang giấy, đỡ được một đòn liên thủ của hai vị Đại La!
 
Đây là đại năng nào xuất thủ.
 
Mà bên trong tiểu trấn nào đó ở Tiên giới.
 
Một nam tử trung niên mặc thanh sam, khí chất nho nhã đang cưỡi một con lừa, trong tay cầm lấy một cuốn sách đọc say sưa ngon lành.
 
Nhưng mà, cuốn sách hắn đang xem lại có dấu vết bị rách, thiếu một trang ở giữa.
 
Nam tử trung niên nhìn tờ giấy kia, cau mày lại: "Thật phiền phức, sớm biết vậy thì đã xem hết rồi mới xé, lại phải đi mua một quyển thoại bản."
 
 
Hắn nhìn về phía nơi xa, hừ nhẹ một tiếng nói: "Đông Vương giáo, Ma Cung, thật sự coi thư viện ta không có người sao?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui