Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Sở Cuồng Nhân không giải thích nhiều về sự hiểu lầm của truyền nhân Hiên Viên.

 
Hắn tiếp tục nhìn đối phương: "Thân là truyền nhân Nhân Hoàng, ngươi không tiếc thu phục Thánh Tử Thiên Cẩu, thả một đạo tiên thức phân thân ở trên người đối phương, ngươi hao tổn tâm cơ như thế chỉ vì muốn chui vào bên trong Thiên Yêu cổ động này, không biết bên trong cổ động này có cơ duyên gì mà khiến ngươi động tâm đến như vậy.

"
 
Khác với biện pháp cải biến thể chất của Sở Cuồng Nhân.

 
Truyền nhân Hiên Viên trước mắt cũng chỉ là một đạo tiên thức hóa thân, dùng bí pháp gửi ở trên người Thánh Tử Thiên Cẩu, khí tức của Thiên Cẩu giấu diếm được cấm chế Đại La, lúc này mới tiến vào Thiên Yêu cổ động.

 
Nhưng chuyện này nói thì đơn giản nhưng làm được thì rất khó.

 
Dù sao cũng là cấm chế Đại La, sao lại dễ dàng giấu diếm như vậy.

 
Có thể nghĩ, truyền nhân Hiên Viên vì luyện chế luồng tiên thức phân thân này nhất định đặc biệt hao tốn rất nhiều tâm huyết.

 
Trên đời này có nhiều cơ duyên mà hắn không đi, hết lần này tới lần khác lại lao tâm lao lực đến Thiên Yêu Động Thiên, đây còn là địa bàn Yêu tộc, ở trong đó tất nhiên có nguyên nhân gì đó.

 
Truyền nhân Hiên Viên không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Sở Cuồng Nhân.

 
"Trụ Vương!"
 
Sở Cuồng Nhân lại nói ra một cái tên.

 
Mà lời vừa nói ra, sắc mặt truyền nhân Hiên Viên đột nhiên hơi đổi một chút, không còn bình tĩnh.

 
"Xem ra, ta đoán đúng rồi.

"
 
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói: "Thân là giới tử của Nhân Hoàng tông, truyền nhân Nhân Hoàng Hiên Viên, cơ duyên có thể làm cho ngươi phí sức như thế, cũng chỉ có truyền thừa Nhân Hoàng, mà ở bên trong Thiên Yêu cổ động này, có khả năng tồn tại cơ duyên của Nhân Hoàng, cũng chỉ có vị sủng phi của Trụ Vương trong truyền thuyết, Yêu Phi Đát Kỷ.

"
 
"Sở Cuồng Nhân, ngươi thật sự là nhạy bén hơn người.

"
 
Truyền nhân Hiên Viên từ tốn nói, cũng coi như thừa nhận, quả thật hắn là vì cơ duyên của Trụ Vương mà đến.

 
"Quá khen.


"
 
"Đã như vậy.

.

.

"
 
Truyền nhân Hiên Viên còn chưa nói hết lời, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng óng.

 
Phía trên thanh kiếm kia, một mặt thân kiếm khắc nhật nguyệt tinh thần, một mặt khắc sơn xuyên thảo mộc, một mặt của chuôi kiếm khắc nhân văn địa lý, một mặt khắc kế sách thống trị tứ hải.

 
Một luồng kiếm uy vô biên lan tràn ra từ trong đó, rung động nhật nguyệt tinh thần, hư không tứ phương!
 
Kiếm này, chính là Chí Bảo Nhân Hoàng, Hiên Viên Kiếm!
 
Khi kiếm hiện thế, kiếm áp cũng đã hoàn toàn khóa chặt Sở Cuồng Nhân.

 
Truyền nhân Hiên Viên chém ra một kiếm, ánh kiếm màu vàng óng mang theo khí tức đường hoàng bá đạo, bao bọc gầm trời bay đến, uy thế vô biên!
 
"Ha, một đạo hóa thân lại thêm một thanh hư ảnh Hiên Viên Kiếm, chỉ có như vậy mà ngươi cũng muốn tranh giành với ta? Buồn cười đến cùng cực!"
 
Sở Cuồng Nhân xùy cười một tiếng.

 
Hắn ngưng tụ kiếm chỉ, chỉ tùy ý trong vạch một đường trong hư không.

 
Trong mắt có thanh quang lưu chuyển, triển khai Thanh Diệp Kiếm Đồng, sau lưng có một gốc kiếm thảo chập chờn, kiếm khí quét ngang, rộng lớn như núi sông, chấn động tinh thần nhật nguyệt.

 
Thảo Kiếm Quyết của Thanh Diệp Kiếm Đồng va chạm với Hiên Viên Kiếm Khí!
 
Thần thông Kiếm Đạo đứng đầu thời đại này chiến với pháp môn tu hành kiếm đạo tối cao!
 
Kiếm khí và kiếm khí va chạm trong nháy mắt, sơn hà bốn phía hỗn loạn, từng tòa sơn phong bị phá nát, không gian cũng bị xé ra, tạo thành những miệng hố lớn màu đen.

 
Mà Thánh Tử Thiên Cẩu, người gần nhất với nơi hai đạo kiếm khí giao phong là kẻ đứng mũi chịu sào, bị kiếm khí vô tận xé rách, hóa thành một làn sương máu ngay tại chỗ, nổ tung, chết không toàn thây!
 
Tuy Hiên Viên Kiếm Khí cường đại, nhưng truyền nhân Hiên Viên lại chỉ là một đạo hóa thân, mà một đạo kiếm khí tùy ý của Sở Cuồng Nhân cũng không phải thứ một đạo hóa thân có thể ngăn cản.

 
Chỉ thấy Hiên Viên Kiếm Khí bị phá nát, hóa thân truyền nhân Hiên Viên kia bị kiếm khí tàn phá bừa bãi, dần dần sụp đổ.

 
Trước khi tiêu tán, hắn nhìn Sở Cuồng Nhân thật sâu: "Sở Cuồng Nhân, ngày sau gặp lại, là lúc ta để ngươi nhìn một chút cái gì là Hiên Viên Kiếm Khí chân chính! !"
 
"Ngày sau gặp lại, là lúc ta sẽ cho ngươi biết, đối với ta, ngươi nên có sự kính sợ đối với một vị Vương!"

 
Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói ra.

 
"Hừ, nói ngoa!"
 
Truyền nhân Hiên Viên hừ lạnh một tiếng, hóa thân lập tức hoàn toàn tiêu tán.

 
Mà bóng người Sở Cuồng Nhân lóe lên, đi vào cung điện trước mặt, ngưng tụ kiếm chỉ, kiếm khí quét ra, chém chết toàn bộ Thiên Cẩu tộc còn lại.

 
Còn về những Hắc Hồ kia, đã sớm nhận ra có chuyện không ổn, chạy rất xa.

 
Sau đó, hắn nhìn về phía cung điện, đi vào bên trong.

 
Lúc hắn bước vào cấm chế bên ngoài cung điện, những cấm chế này cũng không phát động công kích đối với hắn.

 
Mà hắn, cũng không có sử dụng thể chất Thiên Hồ.

 
Nói cách khác, cấm chế này, không có tác dụng đối với Nhân tộc.

 
"Quả nhiên, nơi đây thật sự có truyền thừa Trụ Vương, bởi vì Trụ Vương là Nhân tộc, cho nên Đát Kỷ mới không có hạn chế Nhân tộc tiến vào nơi đây, thú vị, Yêu Phi Đát Kỷ trong truyền thuyết gián tiếp làm hại Trụ Vương nước mất nhà tan, nhưng truyền thừa của hắn lại thiết lập ở nơi này của Đát Kỷ, ở trong đó, sợ là có ẩn tình khác.

"
 
Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.

 
Trong cung điện, vô cùng hoa lệ, tiên tinh, Ngọc Tủy, tiên dược có ở khắp nơi.

 
Mà sâu bên trong cung điện, có một pho tượng được điêu khắc từ bạch ngọc.

 
Pho tượng kia sinh động như thật, dung nhan tinh xảo, sắc mặt ôn nhu, tư thái thướt tha, có một vẻ đẹp không cách nào nói rõ.

 
Vẻ đẹp vô cùng tinh tế được kết hợp giữa ôn và yêu mị.

 
Đẹp đến nổi khiến người ta kinh tâm động phách.

 
"Đây chính là Yêu Phi Đát Kỷ, thú vị.

"

 
Sở Cuồng Nhân lẩm bẩm nói.

 
Yêu Phi này, quả thật rất đẹp.

 
Còn yêu mị hơn so với Thánh Nữ Hắc Hồ, còn cao quý hơn so với Đồ Sơn Phỉ Vũ.

 
Nhưng mà đẹp thì đẹp, đạo tâm của Sở Cuồng Nhân vẫn không có bất cứ sự dao động nào.

 
Mà trong bạch ngọc pho tượng trước mặt, có hai chùm sáng màu trắng, chùm sáng này được ngưng tụ từ vô số đạo văn, giống như hai quả trứng khổng lồ, đang ấp thứ gì đó.

 
Dường như, Sở Cuồng Nhân nhìn thấy có hai bóng người như ẩn như hiện bên trong quả trứng khổng lồ.

 
Đó là, Thánh Nữ Hắc Hồ và Đồ Sơn Phỉ Vũ.

 
"Há, hai người bọn họ quả thật đang đồng thời tiếp nhận khảo nghiệm của Đát Kỷ, thú vị.

"
 
"Cũng không biết, thứ ta muốn tìm ở nơi nào.

"
 
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân đảo qua cung điện.

 
Hắn muốn tìm, là cơ duyên có liên quan tới Nhân Hoàng Trụ Vương, mà truyền thừa Đát Kỷ, hắn cũng không cảm thấy rất hứng thú.

 
"Không nghĩ tới, vậy mà bên trong Thiên Yêu cổ động này thật sự có một Nhân tộc.

"
 
Lúc này, một giọng nói thăm thẳm vang lên.

 
Đây là giọng nói của một nữ tử, mang theo một chút sự mềm mại đáng yêu.

 
Sở Cuồng Nhân nhìn về phía pho tượng bạch ngọc trước mặt.

 
Mà dường như pho tượng kia cũng đang nhìn hắn.

 
"Xin ra mắt tiền bối.

"
 
Sở Cuồng Nhân hơi hơi chắp tay.

 
Một đạo quang ảnh bạch sắc đi ra từ tượng trong pho, chính là một luồng tiên thức của Yêu Phi Đát Kỷ.

 

So với pho tượng, sợi tiên thức này của nàng lại càng sinh động như thật.

 
"Nhân tộc, ngươi tới nơi này là để tìm kiếm truyền thừa của Trụ Vương phải không.

"
 
"Đúng vậy.

"
 
Sở Cuồng Nhân gật đầu.

 
"Truyền thừa của Trụ Vương mà ngươi muốn, ở ngay chỗ này, nhưng mà ngươi có thể nhận được sự công nhận của hắn hay không, thì phải xem chính bản thân ngươi.

"
 
Ống tay áo của Đát Kỷ vung lên, chỉ thấy có một kiện khôi giáp màu đỏ sậm, một thanh song thủ đại kiếm màu đỏ thắm xuất hiện ở trước mặt hắn.

 
Mặc kệ là khải giáp hay là đại kiếm, phía trên đều khắc đạo văn huyền diệu, chảy ra một luồng khí tức mênh mông.

 
Đó là Đại La ý!
 
Đại La ý vô cùng cường đại! !
 
Lúc Trụ Vương còn sống, chính là một vị Đại La Kim Tiên có tu vi cực kỳ kinh khủng.

 
Sở Cuồng Nhân nhìn khải giáp và thanh kiếm trước mắt, đột nhiên trong lòng cảm nhận được từng đợt rung động, giống như đang sinh ra sự cộng minh nào đó.

 
Ở trên người hắn, có một chút khí tức vô hình lan tràn ra.

 
Đó là, sức mạnh khí vận của Nhân tộc.

 
Trong thoáng chốc, dường như Sở Cuồng Nhân thấy được giữa thiên địa có một bóng người mặc khải giáp đỏ sậm, tay cầm đại kiếm, ngang nhiên sừng sững.

 
Ở quanh người hắn, là một mảnh núi thây biển máu.

 
Ở trước mặt hắn, là đại quân tu sĩ liên miên bất tuyệt.

 
Trên đỉnh đầu hắn, là Tiên Phật Thần Ma cao cao tại thượng.

 
Trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng, đều là kẻ địch!
 
"Trụ Vương, đầu hàng đi!"
 
"Đầu hàng, thần phục Tiên Đình, phía trên Phong Thần Bảng, sau này ta sẽ để lại một vị trí cho ngươi!"
 
"Đầu hàng, sẽ tránh được cái chết!"
 
Đối mặt với mọi người, chúng tiên phật chiêu hàng, bóng người có mái tóc đen bay trong gió kia vẫn ngang nhiên, kiệt ngao bất thuần, cao giọng quát lớn: "Nhân tộc ta, cho tới bây giờ chỉ có quân vương chết trên chiến trường, chưa bao giờ có việc đầu hàng nhận thua với giặc! !"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận