Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


"Nhân tộc ta, cho tới bây giờ chỉ có quân vương chết trên chiến trường, chưa bao giờ có việc đầu hàng nhận thua với giặc! !"
 
Một câu nói ngạo nghễ, Trụ Vương có tư thế đỉnh thiên lập địa, tiên nguyên dồi dào trút xuống như bão, rung động bát hoang thập địa!
 
Ở trên người hắn, có chín đạo Long khí kim sắc phóng lên tận trời, mỗi một đạo, đều dài trăm vạn trượng, đuôi rồng quét qua, liền có vô số Tiên Thần vẫn lạc!
 
"Làm càn!"
 
"Từ nay về sau, thế gian sẽ không có Nhân Hoàng, chỉ có Thiên Tử!"
 
Tiên Thần bốn phía thấy Trụ Vương thà chết chứ không chịu khuất phục, lập tức phát động thế công, các loại tiên pháp tầng tầng lớp lớp đánh về phía đối phương.
 
Mà Trụ Vương lẫm liệt không sợ, trong thoáng chốc, dường như hắn cảm nhận được gì đó, ánh mắt thoáng nhì về phía Sở Cuồng Nhân, xuyên qua vô số thời không, ở phía xa nhìn vào nhau.
 
Trên mặt hắn nở nụ cười, kiêu ngao nói ra: "Hậu sinh, nhìn kỹ, như thế nào là Trụ Chi Kiếm! !"
 
Tay hắn nắm đại kiếm đỏ thẫm, chém ra một kiếm!
 
Kiếm khí cuồng bạo xẹt qua hư không, vô số đạo văn huyền diệu hiện lên, một luồng khí tức vô cùng bạo ngược phun ra ngoài, đảo loạn phong vân!
 
"Trụ Chi Kiếm, bạo ngược! !"
 
Kiếm khí giống như một luồng gió bão không ngừng nghỉ, cuốn Tiên Thần bốn phía vào trong đó, từng kẻ bị đánh thành sương máu, trăm vạn đại quân vì thế mà bị diệt gần một nửa!
 
Lúc này, Tiên Phật trên trời ngồi không yên.
 
Có một Hỏa Thần tóc hồng xuất thủ, đưa tới dung nham vô tận, hóa thành tám con Hỏa Long lao về phía Trụ Vương mà cắn xé.
 
Có Lôi Thần xuất thủ, trên chín tầng trời, lôi trụ thô to, một đạo rồi lại một đạo không ngừng đánh xuống.
 
Phong Thần đưa tới cuồng phong, Thủy Thần đưa tới hồng thủy.

.

.

 
Cường giả Phật Môn cũng tụng phật hiệu trong miệng, đè xuống một chưởng, phật chưởng kim sắc dường như muốn thâu tóm cửu thiên, mạnh mẽ trấn áp xuống!
 
Đối mặt với Tiên Phật liên thủ, Trụ Vương vẫn không giảm cuồng ngạo.
 
Hắn cầm đại kiếm đỏ thẫm trong tay, chín đạo long khí kim sắc sau lưng gào thét, uy thế vang vọng chín tầng trời!
 
"Trụ Chi Kiếm, bá lâm! !"
 
Lại chém ra một kiếm, vô biên bá đạo chi khí bao phủ thiên địa.
 
Thời khắc này, dường như Trụ Vương chính là sự tồn tại duy nhất giữa thiên địa, vạn vật vạn linh ở trước mặt hắn, chỉ có thể thần phục!
 
Kiếm quang bá đạo kéo theo vô số đạo văn, lấy tư thái vô cùng cường thế quét ra, chém về phía năng lượng như dòng nước lũ do Tiên Phật liên thủ mà thành!
 
Hai luồng sức mạnh bất thế ầm vang va chạm, mặt đất vỡ nát, hư không bị huỷ diệt.

.

.
 
Vô số tu sĩ hóa thành sương máu ở bên trong dư âm năng lượng, liên tiếp nổ tung.
 
"Thật mạnh!"
 
Sở Cuồng Nhân nhìn cảnh tượng này trong bóng tối, không ngừng tìm hiểu Trụ Chi Kiếm huyền diệu.
 
Mà giờ khắc này, trong trời cao.
 
Một bàn tay màu đen vô cùng to lớn từ trên trời giáng xuống, bên trong ẩn chứa đạo văn vô tận, vô biên, sức mạnh to lớn.
 
Dưới một chưởng này, hư không bị phá nát, sơn hà nứt toác, thiên địa thất sắc!
 
Tiên Phật thấy thế, sắc mặt cũng không nhịn được mà hoàn toàn thay đổi.
 
"Ngọc Đế xuất thủ! !"

 
"A di đà phật, Chủ Nhân Tiên Đình cũng ngồi không yên, Nhân Hoàng quả thật là anh hùng."
 
Bàn tay to lớn giống như che lấp một vùng trời, uy thế mạnh mẽ, cho dù là Đại La Kim Tiên gặp phải, cũng không nhịn được mà kinh hãi!
 
Tại thời khắc này, Trụ Vương cũng cảm thấy áp lực trước đó chưa từng có.
 
"Ngọc Đế, chính là kẻ cầm đầu làm loạn Nhân tộc ta, ha ha, rốt cục cũng nhìn thấy ngươi."
 
Trụ Vương cười ha ha một tiếng, thét dài một tiếng, chín con Kim Long sau lưng cùng nhau phát ra tiếng gầm
 
"Trụ Chi Kiếm, vô đạo! !"
 
Một kiếm sau cùng, Trụ Vương thúc giục tất cả sức mạnh tiên nguyên, chém ra một đạo ánh kiếm màu đỏ ngòm.
 
Huyết sắc kiếm quang ẩn chứa một luồng khí tức hủy diệt đến cực hạn vô cùng kinh khủng.
 
Kiếm quang và bàn tay ầm ầm va chạm, đạo văn ẩn chứa bên trong bàn tay kia quả thật đang bị kiếm quang không ngừng huỷ diệt, bị xé thành một lỗ hổng khổng lồ.
 
Mà sau lưng Trụ Vương, chín con Kim Long kia cũng phóng lên tận trời, va chạm với bàn tay to lớn kia.
 
Dưới sự trùng kích không có gì sánh kịp, một sự kinh hãi trước nay chưa từng có bao trùm Cửu Thiên Thập Địa, tất cả mọi thứ ở bốn phía đều bị hao mòn, sụp đổ!
 
Dưới sự trùng kích kinh khủng, ý thức của Sở Cuồng Nhân đi tới một mảnh không gian trắng xoá.
 
Ở chỗ này, một nam tử người mặc hoa bào đang chăm chú nhìn hắn.
 
Người này, chính là Trụ Vương!
 
Mà hình ảnh chiến đấu mới vừa rồi, cũng do đối phương dẫn đường cho hắn nhìn thấy.
 
Sở Cuồng Nhân không chào hỏi, ý thức của hắn còn đắm chìm trong ba kiếm Trụ Vương chém ra trước đó.
 
Ba kiếm kia, tuyệt đối là một trong các pháp môn kiếm đạo cường đại nhất hắn thấy qua.

 
Không hề thua kém so với Hiên Viên Kiếm Khí.
 
Trụ Vương không quấy rầy Sở Cuồng Nhân lĩnh hội Trụ Chi Kiếm, chỉ lẳng lặng nhìn đối phương.
 
Ba ngày sau đó.
 
Sở Cuồng Nhân tỉnh lại từ trong trạng thái lĩnh hội.
 
Hắn ngưng tụ kiếm chỉ, vạch một đường trong hư không, một luồng bạo ngược chi khí hiện lên, đó là thức thứ nhất của Trụ Chi Kiếm, bạo ngược!
 
Trong mắt Trụ Vương lộ ra một tia kinh thán.
 
"Ngộ tính của người này quả thật rất yêu nghiệt, lại có thể lĩnh ngộ thức thứ nhất của Trụ Chi Kiếm trong vòng ba ngày, phần ngộ tính này, cổ kim không có mấy người có thể so sánh."
 
Phải biết rằng, cho dù là con nối dõi ưu tú nhất của hắn được hắn tự mình chỉ dạy, cũng phải bỏ ra mấy năm mới miễn cưỡng lĩnh hội được thức thứ nhất.
 
Ngay khi Trụ Vương muốn khích lệ Sở Cuồng Nhân đôi câu.
 
Lại thấy đối phương lại có hành động.
 
Sở Cuồng Nhân ngưng tụ kiếm chỉ, sau khi thi triển ra bạo ngược, lại vạch ra một kiếm trong hư không.
 
Kiếm khí hoành không, khí tức vô biên bá đạo phun ra nuốt vào, giống như muốn để cho vạn vật vạn linh trong thiên địa đều thần phục dưới chân.
 
Chính là thức thứ hai của Trụ Chi Kiếm, bá lâm!
 
Nhưng vẫn chưa hết.
 
Trong mắt Sở Cuồng Nhân tách ra một đạo tinh quang, kiếm chỉ chuyển động, lại chém ra một kiếm, một đạo kiếm quang huyết sắc hiện lên trong hư không, giống như muốn huỷ diệt toàn bộ mọi thứ trong thế gian.
 
Chính là thức thứ ba của Trụ Chi Kiếm, vô đạo! !
 
Bạo ngược, bá lâm, vô đạo! !
 
Ba thức của Trụ Chi Kiếm.
 
Trong vòng ba ngày ngắn ngủi, Sở Cuồng Nhân đã nắm giữ toàn bộ, tuy vì trở ngại tu vi nên không cách nào hoàn toàn phát huy uy lực của nó, nhưng trình độ thuần thục của hắn, đoán chừng đã không thấp hơn Trụ Vương bao nhiêu.
 
Trụ Vương thấy cảnh này, đồng tử cũng khẽ run.
 

Đây là yêu nghiệt gì vậy? ?
 
Gia hỏa này, thật sự là người sao? ?
 
Trụ Chi Kiếm hắn sáng tạo cũng không phải mặt hàng như hoa cỏ đầu đường, đây chính là sự thông suố của hắn đối với vương đạo, là Hợp Đạo chi pháp! !
 
Là Hợp Đạo chi pháp còn cường đại hơn so với Đại La pháp! !
 
Trong vòng ba ngày mà lĩnh hội được Hợp Đạo chi pháp, loại chuyện này thật sự có khả năng sao?
 
"Trụ Vương tiền bối, vãn bối hữu lễ."
 
Sở Cuồng Nhân nhìn Trụ Vương, cười nhạt một tiếng.
 
"Hậu sinh, ngươi rất không tệ."
 
Trụ Vương miễn cưỡng lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ.
 
"Không biết phần truyền thừa này của Trụ Vương, ta có tư cách thu hoạch chứ?"
 
"Qua nhiều năm như vậy, ngươi là người duy nhất bước vào Thiên Yêu cổ động, ngươi, có tư cách."
 
"Đa tạ, nhưng mà tại hạ có một nỗi nghi hoặc, thế nhân đều nói Yêu Phi Đát Kỷ làm loạn Ân Thương, là nàng gián tiếp khiến cho Ân Thương bị hủy diệt, vì sao truyền thừa của Trụ Vương lại ở chỗ này?"
 
"Ha ha, Yêu Phi họa quốc? Ha, thì ra dưới cái nhìn của bọn họ, bản vương chính là một người thấy sắc liền mờ mắt sao? Cái gọi là Yêu Phi họa quốc cũng chỉ là sự kiện lịch sử do người thắng lợi biên soạn, Ân Thương bị hủy diệt cũng không phải do Đát Kỷ, mà vấn đề chính là.

.

.

Chiều hướng phát triển!" Trụ Vương bất đắc dĩ lắc đầu.
 
"Ngày xưa, Tiên Đình vừa lập, cần nhân thủ, cho nên liền bố trí một trận Phong Thần Chi Kiếp, dùng Ân Thương và xung quanh làm chiến trường, cuốn đạo thống, tu sĩ các phương vào đó.

Tất cả tu sĩ chết đi trong đại kiếp đều bị hút vào Phong Thần Bảng, hóa thành chính thần Tiên Đình, đời đời kiếp kiếp không vào luân hồi, góp sức cho Tiên Đình."
 
"Không chỉ có như thế, trận Phong Thần Chi Kiếp này, cũng làm cho vị trí Nhân Hoàng Nhân Tộc không còn, Vương của Nhân tộc vào những đời sau cũng không tự xưng Nhân Hoàng, mà đổi tên thành Thiên Tử, con của trời, mà Chu Thiên Tử, chính là vị Thiên Tử thứ nhất, Nhân Hoàng đã mất đi địa vị ngang hàng với trời, trận chiến này, khiến Tiên Đình lập uy, mua chuộc nhân thủ, cũng làm mất đi vị trí Nhân Hoàng, khiến cho Tiên Đình không còn kiêng kỵ, tiếp tục chiêu mộ các tu sĩ của Nhân tộc, để bọn họ góp sức cho Tiên Đình, có thể nói là đại chiến toàn thắng."
 
 
"Mà ta, Trụ Vương, chính là vị Nhân Hoàng cuối cùng!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận