Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


"Thật là kiếm khí khủng khiếp, Sở Cuồng Nhân thật là đáng sợ!"
 
Cửu trưởng lão nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt lộ ra một tia kính sợ, mặc dù hắn là Kim Tiên, nhưng giờ phút này lại cảm nhận được luồng uy hiếp vô cùng kinh khủng ở trên người Sở Cuồng Nhân! !
 
Hắn có một loại dự cảm.

 
Cho dù bản thân mình là Kim Tiên, nếu chiến đấu với Sở Cuồng Nhân, người còn sống cuối cùng, rất có thể cũng sẽ là Sở Cuồng Nhân! !
 
Loại dự cảm này, thật sự không thể tưởng tượng nổi.

 
Khiến cho Cửu trưởng lão có một loại cảm giác hoang đường.

 
"Sở đạo hữu, nhờ có ngươi tới kịp thời, nếu không thì hậu quả khó mà lường được.

" Cửu trưởng lão tiến lên nói, lòng vẫn còn sợ hãi.

 
Nếu không có Sở Cuồng Nhân, vậy hạt giống tương lai của Thanh Khâu Đồ Sơn bọn họ sẽ phải hoàn toàn chôn vùi ở chỗ này.

 
Làm người hộ tống, hắn sẽ phải trở thành tội nhân thiên cổ.

 
"Ừm.

"
 
Sở Cuồng Nhân khẽ gật đầu, nhìn về phía tiểu hồ ly ở đối diện.

 
Hiện tại hai mắt đối phương đỏ bừng, nhìn hắn, trong mắt lộ ra vẻ ủy khuất, đúng là nhịn không được mà chạy về phía hắn.

 
"Lão đại, nhà của ta đều không còn rồi ! Hu hu! "
 
Nàng hao hết trăm cay nghìn đắng, thật vất vả mới tìm được cha mẹ của mình, thật vất vả mới có ngôi nhà là Đồ Sơn này.

 
Nhưng mà bây giờ, Kim Ô các tộc muốn hủy diệt nhà của nàng.

 
Thậm chí, còn muốn giết chết cha mẹ của nàng.

 
Chuyện này khiến nàng vô cùng bi thương.

 
Nàng hận, nàng hận chết Kim Ô, Cửu Anh và yêu tộc.

 
"Ngươi yên tâm, nhà của ngươi, ta sẽ giữ vững cho ngươi.


"
 
Sở Cuồng Nhân xoa đầu của đối phương, từ tốn nói.

 
Hắn, lộ ra một vẻ không thể nghi ngờ.

 
Nghe đến đây, thần sắc của chúng Hồ yêu không khỏi chấn động, trong mắt lộ ra chờ mong, nhưng lập tức, ánh sáng trong mắt lại phai nhạt xuống.

 
Lần này, đến đây vây công Thanh Khâu Đồ Sơn có đến sáu đại chủng tộc Thú Vương, sáu Đại La Kim Tiên, cộng thêm một lượng lớn Kim Tiên, Chân Tiên.

 
Sở Cuồng Nhân cũng chỉ là một Thiên Tiên, mặc dù là yêu nghiệt, thiên phú khó có được từ cổ chí kim, nhưng dù sao vẫn còn chưa trưởng thành.

 
Làm sao hắn có thể bảo vệ được Thanh Khâu Đồ Sơn chứ?
 
Nhóm Hồ yêu chỉ coi đây là lời Sở Cuồng Nhân an ủi tiểu hồ ly.

 
"Sở đạo hữu, hiện tại ta đang chuẩn bị mang bọn họ rút lui khỏi Đồ Sơn, ngươi cũng cùng đi đi, bên trong Nhân tộc có một câu, gọi là lưu được núi xanh, không sợ không có củi đốt, đi thôi.

"
 
Cửu trưởng lão nói ra.

 
Hắn tin tưởng, với thiên phú thực lực của Sở Cuồng Nhân, cho hắn đầy đủ thời gian, tương lai nhất định sẽ khiến cho Kim Ô các tộc trả giá đắt!
 
"Đi? Vì sao ta phải đi?"
 
Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói ra, hắn nhìn về phía chiến trường ở nơi xa: "Ta đã nói, ta sẽ giữ vững Đồ Sơn vì tiểu hồ ly.

"
 
"Nên đi không phải ta, kẻ phải sợ hãi kia, là Kim Ô, là Thao Thiết, là Yêu tộc đến xâm chiếm Đồ Sơn lần này! !"
 
"Hiện tại bọn họ, ở ngay phía trước.

"
 
Sở Cuồng Nhân vừa sải bước ra.

 
Bóng người lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.

 
Sắc mặt Cửu trưởng lão biến đổi: "Không tốt, Sở đạo hữu thật sự là quá vọng động rồi, làm sao hắn có thể chống cự được bọn người Kim Ô Vương!"
 
"Ta tin tưởng lão đại hắn nhất định có biện pháp.

"
 

Tiểu hồ ly nói ra, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng tín nhiệm.

 
Thời gian nàng theo Sở Cuồng Nhân không ngắn, nàng biết, chỉ cần nam nhân này đưa ra hứa hẹn thì nhất định sẽ thực hiện.

 
"Ta cũng nguyện ý tin tưởng hắn! "
 
Đồ Sơn Phỉ Vũ cũng nỉ non nói.

 
Nàng tin tưởng sẽ có kỳ tích xảy ra, mà bản thân Sở Cuồng Nhân tồn tại đã là một kỳ tích, hắn cũng là người sáng tạo kỳ tích.

 
! !
 
Chiến trường chính ở nơi xa.

 
Chúng Hồ yêu đang dấn thân vào cuộc chiến đãm máu với Yêu tộc của sáu đại chủng tộc Thú Vương, nhưng bằng mắt thường có thể thấy đã rơi vào thế hạ phong.

 
Trên mặt đất, là thi thể Hồ yêu đếm mãi không hết.

 
Chồng chất thành núi, máu chảy thành sông.

 
Trận chiến này này, quá thảm liệt.

 
Trên bầu trời.

 
Sáu vị Đại La Kim Tiên đang đối đầu với nhau.

 
Không có người nào chủ động xuất thủ trước.

 
Đại La xuất thủ, nhất định sẽ kinh thiên động địa, chỉ cần là dư âm của trận chiến, đã đủ để khiến chiến trường phía dưới bị ảnh hưởng to lớn, đến lúc đó hai phe địch ta đều sẽ bị thương tổn.

 
"Đồ Sơn Nữ Vương, sát trận Đồ Sơn của các ngươi, sắp không kiên trì được nữa rồi.

" Lúc này, Kim Ô vệ từ tốn nói.

 
Chỉ thấy ở bên ngoài Đồ Sơn, phần lớn sát trận ngăn cản liên quân của sáu đại chủng tộc Thú Vương kai đã dần dần sụp đổ.

 
Một khi sát trận này hoàn toàn bị phá nát, phần lớn sáu đại chủng tộc Thú Vương sẽ không còn trở ngại, liền có thể cùng nhau xông lên, một mẻ hốt gọn Hồ yêu Thanh Khâu Đồ Sơn, hoàn toàn đánh tan! !
 

Mà Đồ Sơn Nữ Vương cũng biết chuyện này.

 
Nàng hít sâu một hơi, yêu khí trên người lưu chuyển, uy áp tiêu tán ra, trực tiếp làm tê liệt hư không.

 
Thấy vậy, ánh mắt đám người Kim Ô vệ ở đối diện trở nên ngưng trọng.

 
"Há, cái này là chuẩn bị xuất thủ sao?"
 
Thao Thiết Vương lạnh giọng nói ra.

 
Hắn cũng điều động yêu khí trong bóng tối.

 
Đại La giao thủ, hắn sẽ không dám khinh thường, nhất là đối mặt với Đại La đỉnh phong như Đồ Sơn Nữ Vương, Thanh Khâu Hồ Vương này.

 
"Tiếp tục như vậy nữa, một khi sát trận bị phá, sẽ không còn cách nào ngăn cơn sóng dữ, đã không thể trở về, vậy không bằng! "
 
"Ngọc đá cùng vỡ! !"
 
Trong mắt Đồ Sơn Nữ Vương lộ ra một tia quyết ý.

 
Mà Thanh Khâu Hồ Vương cũng cảm nhận được ý nghĩ của nàng, tiến tới một bước, sóng vai cùng nàng, đứng chung một chỗ.

 
"Hôm nay hãy để cho chúng ta, đồng sinh cộng tử!"
 
Thanh Khâu Hồ Vương nhu tình nói ra.

 
Ánh mắt Đồ Sơn Nữ Vương lưu chuyển, nắm chặt tay của đối phương: "Nếu có kiếp sau, ngươi và ta, lại làm phu thê!"
 
"Được.

"
 
Bọn người Kim Ô Vương ở đối diện có cảm giác bị dồn cẩu lương.

 
Hắc Hồ Vương có chút nghiến răng nghiến lợi: "Hừ, sắp chết đến nơi còn ở nơi này tình chàng ý thiếp, đợi chút nữa ta sẽ thành toàn cho các ngươi.

"
 
Nhưng mà, sâu trong mắt nàng cũng toát ra một tia hâm mộ.

 
Mặt mũi các Yêu Vương còn lại tràn đầy ngưng trọng.

 
Hồ Vương liều mạng, cũng không phải dễ trêu, nếu sơ ý một chút, hôm nay bọn họ phải có một hai người bỏ mạng ở đây cũng không phải là không thể.

 
Ngay khi đại chiến giữa song phương sắp mở ra.

 
Nơi xa.

 
Bỗng nhiên có một luồng dao động kỳ lạ nổi lên.


 
Dao động kia, lại ẩn chứa một luồng khí tức khiến vạn yêu đều cảm nhận được run rẩy, nhất thời hấp dẫn tất cả sự chú ý của Yêu tộc.

 
"Đây là có chuyện gì? !"
 
"Khí tức này, là cái gì?"
 
Chúng yêu tộc nhìn về phía xa.

 
Chỉ thấy sâu bên trong Đồ Sơn, có một nam tử mặc bạch y từ từ đi ra, uy áp trên người lưu chuyển, giống như Tiên Vương lâm trần.

 
Chỗ hắn đến, những Yêu tộc xâm chiếm Đồ Sơn kia, toàn bộ bị tiên nguyên kinh khủng trên người đối phương đánh cho tan nát.

 
Từng làn từng làn sương máu nổ tung, giống như huyết hoa nở rộ.

 
Một số Thiên Tiên đỉnh phong vây công, cũng chỉ là chuyện cần ba kiếm của đối phương là giải quyết xong, căn bản là không có cách nào ngăn cản bước chân của đối phương.

 
"Sở Cuồng Nhân!"
 
"Hắn dám xâm nhập chiến trường chính diện này!"
 
"Há, hắn lại còn không đào tẩu.

"
 
Bọn người Kim Ô Vương, Thao Thiết Vương không khỏi vô cùng kinh ngạc.

 
Không chỉ bọn họ.

 
Yêu tộc chú ý trận chiến này trong bóng tối cũng vô cùng giật mình.

 
Dưới cái nhìn của bọn họ, Thanh Khâu Đồ Sơn gần như phải bại, chỉ cần là kẻ có chút não, cũng sẽ không chủ động trợ giúp Hồ yêu.

 
Cho dù là Sở Cuồng Nhân, cũng không có khả năng ngăn cơn sóng dữ.

 
Dưới loại tình huống này, cách làm sáng suốt nhất chính là rời đi.

 
Với thiên phú thực lực của hắn, cũng không tốn bao nhiêu năm là đã có thể trùng kích Đại La, thậm chí Hợp Đạo, căn bản không cần thiết mất đi tính mạng ở nơi này.

 
Thế nhưng.

 
Cách làm sáng suốt nhất ở trong mắt chúng yêu, lại là chuyện Sở Cuồng Nhân chẳng thèm ngó tới, hắn thật sự, lựa chọn chủ động tham gia chiến đấu!
 
Tham gia trận chiến có Đại La, có Kim Tiên!
 
Mà hắn, chẳng qua chỉ là một Thiên Tiên.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận