Sau khi Sở Cuồng Nhân rời khỏi Đồ Sơn, hắn vung tay áo lên.
Một bóng người bay ra từ bên trong ống tay áo của hắn, chính là thánh nữ Hắc Hồ.
Lúc này thánh nữ Hắc Hồ đã hoàn toàn giải quyết được huyết mạch bị thiếu hụt, cũng không cần dựa vào hút tinh khí mà sống.
Thời khắc này cảm giác của nàng đối với Sở Cuồng Nhân hết sức phức tạp, có e ngại, cũng có cảm kích, còn có một chút! Hâm mộ.
Không sai, chính là hâm mộ.
Cường giả dễ khiến những người khác hướng tới, mà không hề nghi ngờ, Sở Cuồng Nhân cũng hoàn toàn xứng đáng là cường giả bên trong một đời trẻ tuổi, chớ đừng nói tới tướng mạo và khí chất còn rất xuất sắc.
Ở bên trong một đời trẻ tuổi, kẻ hận Sở Cuồng Nhân không ít.
Nhưng tương tự, người thích hắn cũng nhiều.
Thánh nữ Hắc Hồ tự hỏi mình đã là một trong số ít thiên kiêu đứng đầu bên trong một đời trẻ tuổi.
Muốn dáng người có dáng người, muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn thiên phú có thiên phú, tự cho rằng bên trong một đời trẻ tuổi, không có mấy người xứng với mình.
Thánh tử tộc Thiên Cẩu ngày xưa ra sức theo đuổi nàng, nàng ngay cả một ánh mắt cũng không cho, chỉ xem đối phương trở thành công cụ.
Thế nhưng hiện tại, khi đối mặt với Sở Cuồng Nhân nàng lại có loại cảm giác tự ti mặc cảm.
"Sau khi trở về, truyền lời của ta cho Hắc Hồ nhất tộc, trước kia, các ngươi không có lựa chọn khác, hiện tại, ta cho các ngươi lựa chọn, tiếp tục chịu đựng huyết mạch bị thiếu hụt, dựa vào tinh khí của người khác để tồn tại, trở thành dị đạng bên trong Hồ tộc thậm chí là Yêu tộc còn lại, hay là thần phục với ta, sau đó, huyết mạch sẽ không bị hạn chế.
"
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói với thánh nữ Hắc Hồ.
"Ta sẽ chuyển lời của ngươi.
"
Thánh nữ Hắc Hồ biết, đây sẽ là bước ngoặt quan trọng nhất bên trong Hắc Hồ nhất tộc.
Sau khi nàng đi, Sở Cuồng Nhân cũng rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn.
Bên trong thư viện Bách Gia.
Lam Vũ, Sở Hồng đang tu hành.
Nhưng mà ở bên cạnh của các nàng , lại nhiều hơn một bóng người, đó là một nữ tử mặc váy đen, khí chất có chút băng lãnh.
Nữ tử này có tướng mạo tuyệt mỹ, dáng người cao gầy.
Người này, chính là linh hồn Âm Phù Tang được phân thân Sở Cuồng Nhân cứu từ trong tay Trác Đông Lai, Phù Âm.
Bây giờ, nàng còn có một thân phận khác, đó chính là tùy tùng của Sở Cuồng Nhân.
"Tính toán thời gian, bản tôn cũng nên trở về rồi.
"
Phân thân Sở Cuồng Nhân nói ra.
Nghe được lời của hắn, hai mắt Lam Vũ, Sở Hồng, còn có Phù Âm đều tỏa sáng.
"Công tử sắp trở về rồi.
"
"Thật sự quá tốt rồi.
"
"Rốt cục cũng sắp trở về rồi sao? Bản tôn Sở Cuồng Nhân.
"
Trong mắt Phù Âm lộ ra một tia chờ mong.
Nàng gặp qua phân thân của Sở Cuồng Nhân, hắn kinh tài tuyệt diễm, hoàn toàn vượt xa đám thiên kiêu giới tử đứng đầu như Trác Đông Lai, Thạch Thiên Hiên.
Coi nếu so với thiên kiêu cấp độ yêu nghiệt thì cũng không thua bao nhiêu.
Như vậy, bản tôn Sở Cuồng Nhân sẽ có phong thái cỡ nào?
Khẳng định là rất yêu nghiệt.
Nhưng cũng không biết yêu nghiệt đến trình độ nào.
Lúc này.
Trên bầu trời thư viện Bách Gia.
Một trận gió giục mây vần, một đạo hạo quang kim sắc tràn ngập, chỉ thấy bên trong tầng mây, một bóng người ngang nhiên từ từ đạp không mà đến.
Người tới mặc bạch y, tóc đen.
Bên hông đeo cổ kiếm, quyển sách, tay áo phấp phới ở giữa, phong độ tuyệt thế rung động lòng người, làm cho tâm trí người ta phải hướng về.
Trong thư viện, không ít học sinh đều nhìn thấy màn này.
"Là thủ tịch!"
"Là thủ tịch về rồi!"
Thần sắc của không ít học sinh vô cùng kích động, trên mặt mang theo vẻ cuồng nhiệt.
Đối với phần lớn học sinh bình thường mà nói, cái tên Sở Cuồng Nhân này đại biểu cho một truyền kỳ.
Mỗi một việc hắn làm ra ở trong Tiên giới đều khiến người ta bàn luận say sưa, được vô số người ca tụng.
Bên trong Địa Phủ Phong Đô, vinh đăng vị trí Quỷ Đế!
Bên trong đại trạch Vân Mộng, đánh thiên kiêu đứng đầu, bên trong bí giới Côn Lôn, một kiếm chém mấy trăm thiên kiêu giới tử, đoạt Bất Tử Dược!
Bị thế lực nhóm Đông Vương giáo, Địa Phủ, Ma Đạo, Yêu tộc liên thủ vây công, nhưng vẫn tạo được một con đường máu, đạp lên vô số hài cốt, thành tựu, uy danh vô song!
Từng thứ từng thứ, từng chuyện từng chuyện, đến bây giờ vẫn khiến vô số đám học sinh trong thư viện nhớ kỹ.
Đối với hắn, chúng học sinh đều có cuồng nhiệt sùng bái.
Cũng có người coi hắn là mục tiêu truy đuổi suốt đời.
Phù Âm tất nhiên cũng nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, trong lúc nhất thời không khỏi cũng có chút hoảng hốt.
Bản tôn của Sở Cuồng Nhân, cho dù là khí tức hay là khí chất đều mạnh hơn phân thân rất nhiều, cho dù là Phù Âm, trong lúc nhất thời cũng nhịn không được mà hoảng hốt.
"Đây chính là yêu nghiệt Sở Cuồng Nhân sao?"
"Quả nhiên là không tầm thường.
"
Sở Cuồng Nhân đi ra từ bên trong tầng mây, đi đến trước mặt Phù Âm, trong mắt lóe lên vẻ khác thường: "Đây chính là linh hồn Âm Phù Tang sao?"
Hắn mở ra Toàn Tri Chi Linh Tiểu Ái để phân tích.
Rất nhanh, kết quả phân tích liên quan đều hiện lên trong đầu.
"Linh hồn Âm Phù Tang, là sinh linh do thân thể Âm Phù Tang sinh ra, có sức mạnh chí âm! "
"Tiểu Ái, phân tích một chút, ta có khả năng thông qua Thể Chất Chi Thư phân tích thể chất của đối phương, sau đó nắm giữ sức mạnh Phù Tang hay không?"
"Tỉ lệ có thể thành công, 70%.
"
"70% sao? Xác xuất thành công cũng rất cao, đáng giá thử một lần.
"
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng: "Nói đến, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt đúng nghĩa, ngươi, có cảm tưởng gì sao?"
"Công tử phong hoa tuyệt đại, ta thì kém xa.
"
Phù Âm cười nhạt một cái nói.
Dù nói thế nào, bản thân đã lựa chọn đi theo đối phương, phần mặt mũi này vẫn phải đủ.
"Ha, lời thật tình.
"
Khóe miệng Phù Âm co giật một chút, thật đúng là không khiêm tốn mà.
Mà Sở Cuồng Nhân cũng không có ý muốn khiêm tốn.
Hắn vốn đã phong hoa tuyệt đại, không cần che dấu?
"Công tử, hoan nghênh trở về.
"
Lam Vũ cười nhạt một cái nói.
"Ừm.
"
Sở Cuồng Nhân khẽ gật đầu, hắn nhìn về phía Sở Hồng, Lam Vũ, mở ra Toàn Tri Chi Linh, bắt đầu phân tích tu vi của đối phương.
Rất không tệ.
Trong khoảng thời gian hắn không có ở đây, tu vi của hai nữ tử cũng không có rơi xuống, toàn bộ đạt đến cảnh giới Thiên Tiên cửu phẩm.
Cảnh giới này, cho dù là những kẻ còn chưa xuất thế, tỉ như thiếu ngự Tiên Đình, truyền nhân Hợp Đạo cũng không nhất định có thể đạt tới.
Mấy ngày kế tiếp, hắn vẫn chưa đi đến nơi khác.
Mà chính là đợi ở trong thư viện, phân tích thể chất Phù Âm, nếm thử việc điều khiển sức mạnh Phù Tang.
Điều này đã có kết quả sơ bộ.
Thể chất Phù Âm, hắn đã hoàn toàn nắm giữ, mà cây non Dương Phù Tang hắn có được từ chỗ Kim Ô thái tử cũng bị hắn hoàn toàn luyện hóa.
Trở lại thư viện ngày thứ mười.
Bên trong chỗ ở của Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên có một luồng sức mạnh vô cùng kỳ lạ bạo phát.
Sức mạnh kia, do âm và dương kết hợp mà thành, vô cùng cường đại, vô số đạo văn huyền diệu bao phủ hơn phân nửa sơn phong.
"Luồng sức mạnh này, là sức mạnh Phù Tang hoàn chỉnh? !"
Sắc mặt Phù Âm hơi đổi một chút.
Nàng nhìn về phía chỗ ở của Sở Cuồng Nhân, chỉ cảm thấy có chút khó tin.
Sở Cuồng Nhân mới trở về bao lâu chứ?
Thế mà lại nhanh chóng nắm giữ sức mạnh Phù Tang hoàn chỉnh, đây quả thực là chuyện thật không thể tin nổi.
"Công tử có thể làm ra thật nhiều chuyện khiến người ta không thể tin nổi.
"
Phù Âm cảm khái nói ra.
Nàng càng cảm thấy kiên định với ý muốn đi theo Sở Cuồng Nhân của mình.
Sở Cuồng Nhân đã từng nói, muốn trợ giúp nàng nắm giữ sức mạnh Phù Tang hoàn chỉnh.
Hiện tại nàng hoàn toàn tin tưởng, Sở Cuồng Nhân có năng lực có thể làm được chuyện này.
Bên trong thư viện.
Lữ Tử cũng không nhịn được mà lắc đầu cảm khái: "Phù Tang, một trong thập đại linh căn thời kỳ Tiên Cổ, mà sức mạnh Phù Tang, không nghĩ tới sẽ bị tiểu tử này đoạt được, dù là chỉ là một tia, tiềm lực của hắn cũng đã không thể đo lường, đủ để tạo ra một vị yêu nghiệt, chớ nói chi là, cũng không ai biết được trên người hắn có bao nhiêu át chủ bài.
"
"Giới tử chi tranh, lại có một dị số như thế, cũng may mắn, dị số này, đứng ở phía thư viện ta.
"