Trên bầu trời của Địa Khôi Tinh.
Sở Cuồng Nhân đến chỗ này, dao động tiên thức quét ra, bao phủ cả ngôi sao này, tìm kiếm dao động của Phật Môn Xá Lợi.
Tuy nhiên, Phật Môn Xá Lợi vẫn còn chưa được tìm thấy, hắn đã cảm nhận được trước một số dao động khí tức quen thuộc.
"Là nhóm giới tử của thư viện.
"
Địa Khôi Tinh, ngoại trừ Phật Môn Xá Lợi, còn có một số cơ duyên.
Tuy rằng những cơ duyên này không bằng Phật Môn Xá Lợi, nhưng cũng hấp dẫn không ít người đến tranh đoạt, tranh chấp không ngừng.
Mà vào lúc này, phía trên một lục địa nào đó của Địa Khôi Tinh.
Giới tử của thư viện và một số thiên kiêu Yêu tộc đang tranh giành lấy một cái Càn Khôn giới của truyền thừa Đại La Kim Tiên để lại.
Ở trong đó cất giấu bảo vật mà Đại La Kim Tiên thu thập cả đời.
"Giao Càn Khôn giới ra, bọn ta sẽ tha cho giới tử của thư viện các ngươi!"
Ở đối diện Tào Vân, mấy Yêu tộc lạnh giọng nói.
Khí tức của bọn họ lưu chuyển, yêu khí vô cùng mạnh mẽ đột nhiên tuôn ra, khuấy động khắp nơi, hoàn toàn vây chặt bọn người Tào Vân.
"Muốn đánh thì đánh, nói mấy lời vô dụng này làm gì?"
Vương Trầm Thiên hừ lạnh một tiếng, trường thương trong tay quét qua, lộ ra khí tức bá đạo, khí thế không kém chút nào so với những Yêu tộc ở đối diện.
Cầm đầu đám Yêu tộc ở đối diện chính là một con Hung thú Bạch Hổ.
Hắn so sánh thực lực của hai bên một chút, cảm thấy cơ hội chiến thắng của phe mình là không nhỏ, lập tức liếc nhìn Yêu tộc bên cạnh.
Chiến!
Không nói hai lời, trong nháy mắt hai bên đã tiến lên chém giết lẫn nhau.
Các loại dao động tiên pháp trùng kích.
Tào Vân thúc giục dị tượng khuôn vàng thước ngọc, trong mắt có sức mạnh phù văn đang lóe lên, mỗi một chiêu thức đều ẩn chứa sức mạnh phù văn.
Trường thương của Vương Trầm Thiên quét ngang, lộ ra bá khí.
"Các ngươi chỉ có như thế sao?"
Vương Trầm Thiên cười lớn, đánh cho một Yêu tộc ở đối diện liên tục bại lui, mà các giới tử khác của thư viện cũng chế ngự được Yêu tộc.
"Đáng chết , ngộ phán!"
Thiên kiêu Bạch Hổ âm thầm cắn răng.
Hắn nhìn về phía một nữ tử váy đen cách đó không xa, nữ tử kia dáng người có lồi có lõm, khuôn mặt vô cùng quyến rũ.
Nhất cử nhất động, đều khiến người ta hồn xiêu phách lạc.
"Thánh nữ Hắc Hồ, còn không mau xuất thủ tương trợ? !"
Thiên kiêu Bạch Hổ hét lớn một tiếng.
Bản thân thánh nữ Hắc Hồ là một thiên kiêu tuyệt đỉnh, nếu nàng có thể xuất thủ, nhất định sẽ ngăn được cơn sóng dữ.
Nhưng mà, đối phương vẫn đứng im tại chỗ, có chút chần chờ.
"Người của thư viện! "
"Nếu ta xuất thủ ở nơi này, bị Sở Cuồng Nhân biết được, vậy thì khẳng định sẽ không có kết quả gì tốt đẹp.
"
Càn Khôn giới của Đại La Kim Tiên có sự cám dỗ phi thường lớn đối với nàng.
Tuy nhiên, nàng lại không dám tùy tiện xuất thủ.
Sở Cuồng Nhân có ảnh hưởng đến nàng quá nhiều.
Dù bây giờ đối phương không có ở nơi này, nhưng vừa nghĩ tới những chuyện mà đối phương từng làm, nàng không khỏi cảm thấy run rẩy.
Không được, tuyệt đối không thể ra tay.
Thánh nữ Hắc Hồ khẽ cắn môi, quyết định từ bỏ Càn Khôn giới của Đại La Kim Tiên kia, bóng người nhanh chóng lùi lại mấy chục trượng.
Điều này khiến bọn người Vương Trầm Thiên, Tào Vân không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
"Xem ra thánh nữ Hắc Hồ này kiêng kị điều gì đó.
"
"Như vậy cũng tốt, nếu như đối phương xuất thủ, thật sự sẽ tạo ra cho chúng ta không ít phiền toái, không xuất thủ vẫn là tốt nhất.
"
Bọn người giới tử của thư viện đẩy mạnh thêm lực độ công kích, dự định đánh tan thiên kiêu Bạch Hổ, Yêu tộc trong một lần hành động.
"Đáng chết!"
"Con hồ ly chết tiệt này, thật sự sợ hãi như thế đối với Sở Cuồng Nhân sao? Sợ đến mức không dám động thủ? !"
Thiên kiêu Bạch Hổ cũng có suy đoán đối với hành động của thánh nữ Hắc Hồ.
Nhưng mà, hắn không bao giờ nghĩ đến, Sở Cuồng Nhân sẽ có ảnh hưởng lớn đến mức độ như thế này đối với thánh nữ Hắc Hồ.
Sự vắng mặt của người này, lại khiến cho nàng e sợ mà không dám chiến đấu.
Tuy nhiên, thiên kiêu Bạch Hổ cũng không thể hiểu được, đối với thánh nữ Hắc Hồ, đối với Hắc Hồ nhất mạch mà nói, Sở Cuồng Nhân có ý nghĩ gì đây?
Đây chính là, đây chính là bước ngoặt của Hắc Hồ nhất mạch!
"Ngươi rất thức thời.
"
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên bên cạnh thánh nữ Hắc Hồ.
Thân thể của thánh nữ Hắc Hồ nhịn không được mà run lên, trong mắt lộ ra vẻ khó tin, liền vội vàng xoay người.
Chẳng biết từ lúc nào, một bóng người mặc bạch y đã xuất hiện ở bên cạnh nàng.
Bạch y và tóc đen, phong thái tuyệt thế.
Chỉ an tĩnh đứng ở nơi đó, nhưng dường như lại tuyệt đối trở thành trung tâm của cả thế giới này, khiến cho người khác nhịn không được mà đặt ánh mắt ở trên người của đối phương, sự tồn tại của hắn, mãnh liệt đến dọa người!
Thế nhưng, cũng là một nhân vật có ý thức tồn tại rất mạnh mẽ.
Nàng, vậy mà không có chút phát giác nào!
Điều này nói rõ rằng, đối phương cố ý ẩn giấu khí tức của mình.
"Hắn lại có thể thần không hay quỷ không biết mà tiếp cận ta như thế này, nếu như hắn muốn giết ta, thì dù ta có đến mười cái mạng, chỉ sợ cũng không sống được! !"
"So với hai năm trước, hắn càng thêm đáng sợ, bên ngoài đồn rằng hắn đã đột phá cảnh giới Chân Tiên, e rằng là sự thật!"
Trong lòng của thánh nữ Hắc Hồ vô cùng kinh thán.
Người tới, chính là Sở Cuồng Nhân.
Hắn đi tới nơi này, đã được một lúc rồi.
Thế nhưng, hắn cũng không hiện thân.
"Ngươi rất thức thời, không có xuất thủ, nếu không, bây giờ ngươi đã là một cỗ thi thể.
"
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Nghe được lời hắn nói, thánh nữ Hắc Hồ chỉ cảm thấy sợ hãi, sau lưng trở nên lạnh lẽo, trán cũng toát ra mồ hôi lạnh.
Nàng không hoài nghi chút nào về lời nói của Sở Cuồng Nhân.
Vừa rồi, nếu như nàng thực sự phạm sai lầm, thì nhất định sẽ phải chết.
"Là Sở Cuồng Nhân! !"
Bọn người Tào Vân đang giao thủ với nhóm thiên kiêu Bạch Hổ cũng chú ý tới Sở Cuồng Nhân, nhịn không được mà có chút run rẩy.
Đối với phần lớn Yêu tộc ở Thập Vạn Đại Sơn mà nói, cái tên Sở Cuồng Nhân này, bọn họ đã quá quen thuộc.
Thậm chí có thể nói là ác mộng của bọn họ! !
Hắn vừa xuất hiện, thậm chí không cần động thủ, mỗi một Yêu tộc ở chỗ này đều cảm thấy da đầu tê dại, hai chân run lên.
Ngay cả thiên kiêu Bạch Hổ kia cũng không tránh khỏi bị phân tâm trong trận chiến.
"Sở Cuồng Nhân tới, hắn thật sự lại tới sao? !"
"Ta lại cảm thấy! Sợ hãi? !"
Thiên kiêu Bạch Hổ cảm nhận được một sự xấu hổ.
Vì sao chuyện này lại xảy ra? !
Rõ ràng đối phương chỉ đứng ở nơi đó, không hề động thủ, thế nhưng bản thân lại cảm thấy sợ hãi! !
Hắn vốn cho rằng, hai năm này bản thân đã tiến bộ không ít, đối mặt với Sở Cuồng Nhân, cho dù không địch lại, nhưng cũng sẽ không quá tệ đi.
Nhưng không nghĩ tới, ngay cả giao thủ còn chưa có, bản thân đã cảm thấy sợ.
Từng cảnh, từng cảnh hiện lên trong đầu.
Đó là những gì mà Sở Cuồng Nhân đã làm ở bên trong Thập Vạn Đại Sơn, ở Thiên Yêu Động Thiên, một người, áp đảo vô số thiên kiêu Yêu tộc ở Thập Vạn Đại Sơn đến mức không ngóc đầu lên được, khiến cho Yêu tộc cảm thấy xấu hổ.
Sở Cuồng Nhân, lưu lại cho thế hệ trẻ của Thập Vạn Đại Sơn một cái bóng thật sự là quá lớn, quá lớn!
Mà bọn người Tào Vân, Vương Trầm Thiên tất nhiên cũng chú ý tới sự xuất hiện của Sở Cuồng Nhân, cũng phát hiện ra sự kỳ lạ của đám Yêu tộc.
Bọn họ không khỏi có chút ngạc nhiên.
Rốt cuộc thủ tịch đã làm cái gì?
Vậy mà lại khiến cho những Yêu tộc này đối với hắn sợ hãi như thế, sợ hãi sao?
Chỉ cần đứng ở nơi đó thôi, đã để chiến lực của những Yêu tộc này hao tổn rất nhiều.
Bọn họ cũng không cho rằng đây là bởi vì đạo tâm của Yêu tộc quá mức yếu ớt, chỉ có thể nói là Sở Cuồng Nhân đã làm gì đó đả kích nghiêm trọng đến đạo tâm của bọn họ, thậm chí gần như đánh bại nó.
"Thôi, đánh bại bọn họ trước rồi lại nói.
"
"Ha ha, có thủ tịch ở chỗ này, ta có thể biểu hiện thật tốt, để thủ tịch nhìn thấy sự tiến bộ của ta mới được.
"
Tào Vân, Vương Trầm Thiên và những người khác toàn lực xuất thủ.
Mà đám Yêu tộc bởi vì sự xuất hiện của Sở Cuồng Nhân, chiến ý vốn đã giảm đi rất nhiều, chưa chiến mà đã e sợ, nhất thời liên tục bại lui.
Một bên khác.
Sở Cuồng Nhân nhìn thánh nữ Hắc Hồ ở bên cạnh, nói: "Sự tình lần trước ta để cho Hắc Hồ nhất mạch các ngươi xem xét, thế nào rồi?"
Tới!
Thánh nữ Hắc Hồ hít sâu một hơi.
Quyết định quan trọng liên quan đến tương lai vận mệnh của Hắc Hồ nhất mạch, đến rồi!