“Chỉ mới là tiên nguyên mà đã có sức mạnh như vậy, thực lực của hắn rốt cuộc đã mạnh đến mức nào?!”
Thiên kiêu Phật môn nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt mang theo vẻ không thể tưởng tượng được.
Mà Sở Cuồng Nhân cũng không để ý đến việc những người khác kinh ngạc, hắn đi về phía pho tượng ở cuối hang đá.
Thời điểm hắn bước vào phạm vi ma khảo, từng bức họa ở trước mắt biến ảo ra vô số vật quỷ quyệt, gào thét xông về phía hắn.
Giống như muốn kéo người ta vào trong bóng đêm vô tận.
“Đây là ma khảo sao?”
Sở Cuồng Nhân nỉ non nói, ngay sau đó phất tay áo lên, vô số vật quỷ quyệt ở trước mắt ào ào tán loạn.
Sức mạnh ma khảo này có thể huyễn hóa ra vật quỷ quyệt, căn bản không có bất kì ảnh hưởng nào đối với hắn.
Hắn đi về phía pho tượng.
Càng đến gần pho tượng, sức mạnh ma khảo hắn gặp phải cũng càng ngày càng cường đại, yêu cầu trình độ đối đạo tâm càng cao.
Hắn thấy được vô số quái vật khiến người ta la hét sợ hãi, cũng thấy được thân nhân chết thảm ngay trước mặt bản thân, thấy được đế quốc mà một tay hắn sáng tạo tiêu vong……
Ma khảo dùng các loại ảo tưởng, ý đồ phá hư đạo tâm của mình.
Nhưng khi đối mặt với những điều này, Sở Cuồng Nhân vẫn không chút sứt mẻ như cũ, bước đi nhẹ nhàng, đạo tâm kiên định, không có gì có thể phá hỏng!
Tu sĩ ở bên ngoài đứng nhìn, biểu hiện của Sở Cuồng Nhân nhẹ nhàng, so với Phạt tử Tuệ Giác chỉ có hơn chứ không kém, khiến người khác kinh ngạc cảm thán.
“Đạo tâm thật cường đại.
”
“Thật không hổ là Sở Cuồng Nhân.
”
“Rất nhanh, hắn đã tiếp cận Xá Lợi trong vòng trăm bước.
”
Trong phạm vi trăm bước với pho tượng, ngoại trừ việc sức mạnh ma khảo tăng mạnh, còn có độ thế Phạn âm, cho dù là Phạt tử Tuệ Giác cũng không có khả năng hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Chẳng qua điều khiến mọi người kinh ngạc chính là, sau khi Sở Cuồng Nhân bước đến gần pho tượng trong phạm vi trăm bước, tốc độ bước đi không hề chậm lại chút nào.
Độ thế Phạn âm quanh quẩn ở bên tai hắn, đánh sâu vào tâm thần của hắn, có ý đồ làm hắn trầm luân ở trong ảo cảnh vô biên.
Nhưng hết thảy những điều này, đối với Sở Cuồng Nhân mà nói đều là vô dụng.
Rất nhanh, hắn đã đuổi kịp phạt tử Tuệ Giác.
“Đạo tâm của hắn sao có thể cường đại đến mức độ này, cho dù là Phạt tử Tuệ Giác cũng phải dựa vào Bồ Đề Tâm mới có thể tiếp tục kiên trì, thế mà hắn chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân, đã đi tới trước mặt pho tượng!”
Giọng điệu của thiên kiêu Phật môn nhịn không được mà run rẩy.
Xem ra, đạo tâm của Sở Cuồng Nhân còn khiến người khác khiếp sợ hơn so với tu vi của hắn.
Đạo tâm của hắn, vậy mà có thể so với Bồ Đề Tâm của Phật môn!!
Thậm chí có khả năng còn cường đại hơn!
Ở phía cuối hang đá, trong vòng mười bước tới Xá Lợi.
Để đi tới nơi này, cho dù là phật tử Tuệ Giác có Bồ Đề Tâm trợ giúp, mỗi một bước bước ra, cũng trải qua muôn vàn gian nan.
Bỗng nhiên.
Hắn nhận thấy phía sau có tiếng bước chân truyền đến.
Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân trực tiếp lướt qua hắn, tốc độ bước đi không nhanh không chậm, đi về phía Xá Lợi.
“Hắn là…… Sở Cuồng Nhân?!”
Đồng tử Tuệ Giác hơi hơi co rụt lại.
Chỉ có bản thân ở trong hoàn cảnh này mới biết được ma khảo ở đây có bao nhiêu kinh khủng!
Nhưng Sở Cuồng Nhân, đối với chuyện này lại như không thấy!
Đạo tâm như vậy, làm hắn theo không kịp!
“Rốt cuộc là hắn chống đỡ thần phật đầy trời kia bằng cách nào?!”
Tuệ Giác nỉ non nói.
Sức mạnh ma khảo vô hình bao phủ bốn phía, độ thế Phạn âm quanh quẩn.
Trong mơ hồ, vô số bích hoạ ở bốn phía hang đá kia dường như sống dậy, thần uy tràn ngập khắp nơi, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân.
Trong đó, có Tứ Đại Kim Cương, Bát Bộ Thiên Long, Mười Tám Vị La Hán, 800 Tì Khưu Ni …… của Phật Môn.
Vô số thần phật, vượt qua dòng chảy thời gian, từ trong bích hoạ kia đi ra, đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân.
“Sở Cuồng Nhân to gan! Dám khiêu khích chúng ta!”
Lúc này, Tứ Đại Kim Cương của Phật Môn tức giận nhìn Sở Cuồng Nhân, tiếng nói uy nghiêm quanh quẩn trong hư không.
Nếu là tu sĩ tầm thường, sợ là đã sớm bị này giọng nói chất vấn này làm kinh sợ tới mức hồn phi phách tán.
Nhưng Sở Cuồng Nhân không thèm để ý chút nào, lạnh nhạt nói: “Hiện tại còn huyễn hóa ra thần phật đầy trời này sao? Thật thú vị.
”
“To gan!!”
“Ta chờ chính là Phật Môn Kim Cương, Mười Tám Vị La Hán, Bát Bộ Thiên Long, ngươi dám nói ta là ảo cảnh sao?! Buồn cười!”
“Cuồng đồ, nhìn thấy chúng thần Phật môn ta, còn không mau quỳ xuống!”
Kim Cương Nộ Mục, Bồ Tát Đê Mi, và La Hán lạnh giọng chất vấn.
Vào giờ phút này, vô số thần phật đồng thời nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, loại áp lực vô biên này, dường như muốn làm sụp đổ đất trời!
Cho dù là yêu nghiệt, dưới loại uy áp này, sợ là cũng phải quỳ xuống ngay tại chỗ!
“Ha……”
Giờ phút này, lại nghe một tiếng cười khẽ.
Sở Cuồng Nhân khoanh tay đứng nhìn, bạch y như tuyết, đối mặt với sự chất vấn và trừng mắt của thần phật đầy trời, vân đạm khinh phong.
Chúng thần Phật càng giận, uy áp càng thêm kinh khủng!
Nhưng vào lúc này, trên người Sở Cuồng Nhân có một luồng siêu thoát chi ý không gì sánh kịp tuôn ra từ trong cơ thể!
“Ta không quỳ trời, không lạy đất, thiên địa còn không thể làm ta thần phục, chỉ bằng các ngươi cũng muốn khiến cho ta quỳ xuống?!”
“Thần phật thì như thế nào?!”
“Ai dám cản trở con đường của ta, ta sẽ thần chắn sát thần, Phật chắn diệt Phật, ma chắn tiêu ma!!”
“Chư thiên Quỷ Thần, thập địa Phật Ma, đều phải vì ta mà nhường đường!!”
Giọng nói của Sở Cuồng Nhân vang tận mây xanh, quanh quẩn bên trong toàn bộ huyễn tượng thiên địa.
Khí thế cường đại này, khiến thần phật đầy trời trở nên chấn động.
Ngay sau đó, Sở Cuồng Nhân bước ra một bước.
Đạo tâm vô thượng chiếu ra quang huy sáng chói, nơi mà quang huy đến, thần phật tiêu vong!!
Ta có một đạo tâm vô thượng, chiếu phá chư thiên thần phật!
“Tốt cho một tên cuồng đồ!”
“Tốt cho một tên cuồng đồ thiên địa bất dung!!”
Chư thiên thần phật bình tĩnh nhìn Sở Cuồng Nhân, một khắc tiêu vong kia, trong mắt bọn họ còn mang theo tia chấn động.
Chẳng qua, Sở Cuồng Nhân lại không để ý chút nào.
Hắn tiếp tục đi về phía trước, cuối cùng, độ thế Phạn âm, ma khảo đều không có cách nào cản trở một nửa bước chân của hắn.
Hắn đi tới trước mặt pho tượng kia.
Trước mặt pho tượng, có một cái đệm hương bồ.
Sở Cuồng Nhân cảm nhận được, ở bốn phía Xá Lợi, có từng đạo cấm chế vờn quanh, mặc dù là Chân Tiên, cũng khó có thể phá hư.
Chỉ có đệm hương bồ kia, không có cấm chế, đặt ở trên mặt đất, không dính chút bụi trần.
“Ha, đây là muốn mời ta ngồi xuống sao?”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, ngay sau đó cũng không cự tuyệt, trực tiếp ngồi lên.
Trong phút chốc, chỉ thấy pho tượng tràn ngập phật quang vô biên.
Một luồng trang nghiêm, thần thánh chi ý tràn ngập ở bên trong toàn bộ hang đá.
Chỉ thấy trong phật quang vô biên kia, khóe miệng pho tượng lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
Pho tượng…… Sống!
Mọi người nhìn thấy một màn này, không khỏi khiếp sợ.
“Đây là có chuyện gì?!”
“Pho tượng này, là nơi do một sợi tiên thức của đại năng Phật môn biến thành, đây mới là khảo nghiệm cuối cùng!”
Có thiên kiêu suy nghĩ, hiểu rõ mọi chuyện.
Ma khảo, độ thế Phạn âm phía trước cũng đã vô cùng khó khăn.
Như vậy, khảo nghiệm cuối cùng này sẽ có bao nhiêu khó khăn đây?!
Mọi người đều không dám tưởng tượng.
“Gặp qua đạo hữu.
”
Pho tượng kia biến thành tăng nhân tay cầm Xá Lợi, hơi hơi gật đầu với Sở Cuồng Nhân.
Sở Cuồng Nhân nghe vậy, gật đầu chào lại: “Gặp qua Phật hữu.
”
“Đạo hữu đến đây, hẳn là vì viên Xá Lợi này.
”
“Đúng vậy.
”
“Có thể vượt qua khảo nghiệm ma khảo và độ thế Phạn âm, đạo tâm của đạo hữu rất kiên định, tiểu tăng vô cùng bội phục.
”
“Vì sao Phật hữu lại lưu lại khảo nghiệm?”
“Chưa nói tới khảo nghiệm, chỉ muốn nói chuyện Phật học với đạo hữu thôi.
”
Tăng nhân cười nhạt một cái nói.
Luận Phật, đây cũng chính là khảo nghiệm cuối cùng mà vị tăng nhân này lưu lại cho Sở Cuồng Nhân.
Chỉ khi được tăng nhân này tán thành, mới có đủ điều kiện đạt được Xá Lợi.
Ở nơi xa, chúng tu sĩ nghe vậy không khỏi lấy làm kỳ lạ.
“Nói giỡn à?”
“Luận Phật học? Sở Cuồng Nhân cũng không phải là tu sĩ Phật môn, nói chuyện Phật học gì chứ?”
“Đúng vậy, đây không phải là đại năng Phật môn này nói rõ không muốn đưa Xá Lợi này cho Sở Cuồng Nhân, mà chỉ muốn đưa cho Tuệ Giác sao.
”
“Đúng vậy, không nghĩ tới này đại năng Phật môn cũng bất công như thế.
”