Yêu nhân, quân tử, ma nhân, ác tiên, thiên kiêu của các thế lực ở khắp nơi chiến đấu kịch liệt với Sở Cuồng Nhân, nhưng cho dù mọi người có xuất toàn lực, lại cũng khó có thể rung chuyển đệ nhất cuồng nhân từ cổ chí kim này!
Thực lực kinh khủng doạ người khiến mọi người tại đây tim đập nhanh.
"Người này, thật sự là một con quái vật!"
Lệnh Hồ Tôn hít sâu một hơi nói ra.
Ông! !
Lúc này, hư không náo động, một mảng lớn đạo văn xen lẫn, ẩn chứa trong đó là âm dương chi ý dồi dào vô tận.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía nơi phát ra luồng âm dương chi ý này.
Chỉ thấy Trác Đông Lai vừa sải bước ra, một lượng lớn đạo văn lấy hắn làm trung tâm khuếch tán, cũng hình thành một bức Âm Dương Đồ to lớn, bao trùm thương khung ở trong gầm trời này!
"Sở Cuồng Nhân, mở mang kiến thức một chút uy lực của Lưỡng Nghi Âm Dương Đồ đi!"
Trác Đông Lai cao giọng nói ra, khí tức trên người vô cùng mênh mông, giống như một vị Tiên Vương vô thượng nắm giữ sức mạnh Âm Dương.
Nhất cử nhất động, nghịch loạn âm dương!
Sở Cuồng Nhân thấy thế, trong mắt lộ ra một tia dị sắc: "Lưỡng Nghi Âm Dương Đồ, đây chính là thần thông bổ sung của Lưỡng Nghi Tiên Thể sao?"
Hắn cười nhạt một tiếng, vừa sải bước ra.
Từng bức đạo văn vây quanh bên người hắn, tay trái có bạch quang lấp lóe, tay phải có tử khí hiện lên.
Chấp tay hành lễ, Thần Ma chi khí, dung hợp sức mạnh sinh tử.
Cũng có một bức thái cực đồ khổng lồ có hai màu trắng đen hiện lên.
Nhưng mà lại khác biệt với bức thái cực đồ ẩn chứa sức mạnh Âm Dương nồng đậm đến cực hạn của Trác Đông Lai, thứ ẩn chứa phần lớn bên trong tấm bản đồ này, chính là sức mạnh sinh tử!
"Vậy thì nhìn thử một chút, Âm Dương Đồ này của ngươi, có thể rung chuyển Sinh Tử Đồ này của ta hay không đi!"
Hai tay Sở Cuồng Nhân vung ra.
Sinh Tử Đồ xoay quanh, bao trùm bầu trời, sức mạnh sinh tử phá nát một mảng lớn mảng lớn không gian.
Trong chốc lát!
Sức mạnh Âm Dương, sức mạnh sinh tử, hai luồng sức mạnh hoàn toàn khác biệt tạo thành Thái Cực Đồ va chạm vào một chỗ trong hư không.
Trắng và đen đan xen trên không trung.
Bầu trời này, dường như hóa thành hai màu đen trắng, giống như thời khác chuyển giao giữa đêm tối và ban ngày.
Âm dương hỗn loạn, Sinh Tử Giao Thế!
Đạo văn vô cùng mạnh mẽ trộn với từng đạo từng đạo tiên nguyên lưu chuyển trên không trung, dù chỉ là một tia tiêu tán ra cũng đủ để phá nát sơn hà khắp nơi!
"Uy thế thật cường đại, đây chính là sức mạnh của Chí Tôn Tiên Thể sao?"
"Thật sự là cường đại đến mức không thể nói lý!"
Phía trên bầu trời, âm và dương, sinh và tử!
Hai luồng sức mạnh đang đụng chạm, đã thấy sức mạnh sinh tử dần dần chiếm thượng phong, một bóng người bay ngược mà từ bên trong năng lượng hỗn loạn kia, chính là Trác Đông Lai.
Hắn lúc này, vạt á rách nát, sắc mặt tái nhợt, ngay cả khí tức tiên nguyên trên người cũng có chút hỗn loạn.
"Đây chính là Lưỡng Nghi Tiên Thể sao? Thật là khiến cho ta thất vọng.
"
Phía trên bầu trời, một bộ bạch y ngạo nghễ mà đứng, bễ nghễ nhìn Trác Đông Lai, cao cao tại thượng.
Mà sắc mặt Trác Đông Lai vô cùng khó coi, nắm chặt hai quyền, tròng mắt đỏ như muốn nứt ra.
"Đáng chét, cho dù có nắm giữ Lưỡng Nghi Tiên Thể, nhưng vẫn không phải là đối thủ của hắn sao? !"
"Thực lực của hắn, rốt cuộc đã đạt đến loại trình độ nào!"
Trác Đông Lai không cam lòng nghĩ đến.
Vì đánh bại Sở Cuồng Nhân, hắn làm mọi chuyện mình có thể làm, tăng chính mình lên tới cực hạn, ngay cả Tiên Thể Chí Tôn cũng nắm giữ.
Nhưng cho dù là như vậy, hắn vẫn không phải là đối thủ như cũ.
Chênh lệch của hai bên quá to lớn, tựa như cho tới bây giờ vẫn không có giảm bớt, thậm chí, còn đang không ngừng kéo dài!
"Nếu các ngươi chỉ có như thế, vậy thì, ta chỉ có thể đưa các ngươi đi Vãng Sinh!"
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Hắn vươn tay ra, tiên nguyên bàng bạc gào thét tuôn ra, xen lẫn trong hư không, hóa thành từng con Yêu thú doạ người dữ tợn!
Thao Thiết, Cùng Kỳ, Bạch Hổ, Cửu Anh!
Từng con Hung thú được ngưng tụ ra trong hư không, mỗi một con đều sinh động như thật, giống như Hung thú chân chính giáng xuống!
Chính là Vạn Yêu Thần Hình chi Vạn Yêu Đồ!
"Đây là pháp môn tu hành gì vậy? !"
"Ông trời ơi, nhiều Hung thú như vậy, rõ ràng đều là Sở Cuồng Nhân huyễn hóa ra, mấy thứ này cũng quá chân thực rồi.
"
"Đáng sợ! !"
Sở Cuồng Nhân huyễn hóa ra vô số Hung thú, khiến tất cả tu sĩ ở chỗ này đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Cho dù là các loại thiên kiêu yêu nghiệt như Phật Chi Kiếm thì đồng tử cũng nhịn không được mà run nhè nhẹ.
Quá dọa người!
Sức mạnh này, thật sự là quá dọa người.
Giờ phút này.
Chỉ thấy một đạo lưu quang bay lượn, lấy tốc độ như tia chớp đi tới sau lưng Sở Cuồng Nhân.
Đó là, Ngô Thiên!
Lúc này trên người hắn được bao phủ một tầng ánh sáng xám nhàn nhạt, ánh sáng xám này, gần như che dấu hoàn toàn khí tức của hắn.
Ánh sáng xám kia, là một món chí bảo che lấp khí tức!
Cộng thêm lực chú ý của Sở Cuồng Nhân luôn đặt ở trên người đám Phật Chi Kiếm, trong lúc nhất thời, đúng là không thể kịp thời phát giác được hắn.
Ầm! !
Ngô Thiên đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, ngang nhiên đánh ra một chưởng!
Một chưởng kinh thiên động địa, đủ để phá nát mười ngôi sao lớn, trực tiếp nện ở trên người Sở Cuồng Nhân!
Một tiếng vang thật lớn, từng vòng từng vòng khí lãng lấy Sở Cuồng Nhân làm trung tâm khuếch tán ra, không trung trực tiếp nổ tung thành vô số mảnh vỡ!
"Công tử!"
"Thủ tịch!"
"Sở đạo hữu!"
Mấy tiếng kinh hô vang lên.
Sắc mặt bọn người Lam Vũ, Tào Vân, Vương Trầm Thiên, Tô Vân đều đại biến.
Chẳng ai ngờ rằng Ngô Thiên sẽ có hành động này!
Sau một kích này, chỉ thấy Vạn Yêu Thần Hình được Sở Cuồng Nhân ngưng tụ ào ào tiêu tán.
Một đám thiên kiêu thấy cảnh này, mí mắt cũng nhịn không được mà nhảy một cái, Sở Cuồng Nhân, phải thua sao? !
Sắc mặt đám người Phật Chi Kiếm, Trác Đông Lai vui vẻ, trong mắt hiện lên vẻ mong đợi.
"Thành công!"
Ngô Thiên cũng có chút kích động.
Nhưng sau đó, hắn liền kinh ngạc.
Hắn phát hiện, một chưởng của mình đánh lên người Sở Cuồng Nhân, chỉ khiến thân thể của hắn khẽ run lên, ngay sau đó cũng còn không nhúc nhích.
Đúng là, không ai lùi bước!
Không chỉ có như thế, một chưởng này, cho hắn cảm giác vô cùng kỳ quái.
Dường như đánh vào phía trên một khối tiên kim.
Bàn tay của mình đều bị chấn động đến hơi tê tê.
"Ngươi không có ăn cơm sao? Một chưởng yếu ớt thế này, thì làm được cái gì?"
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân nhìn Ngô Thiên, ánh mắt vô cùng lạnh nhạt.
Trong lòng Ngô Thiên run lên, tê cả da đầu.
Đậu phộng!
Đây là thể xác của con quái vật gì vậy! !
Thế mà, một chút thương tổn cũng không có! !
"Thử nhận thêm một lần nữa đi!"
Một luồng khí độc màu đen tuôn ra từ trong cơ thể của Ngô Thiên qua bàn tay của hắn, toàn bộ rót vào trong cơ thể của Sở Cuồng Nhân.
Đây là Hóa Tiên Độc! !
Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng, ai đến cũng không cự tuyệt, hút toàn bộ Hóa Tiên Độc này vào trong cơ thể.
Phát động Vạn độc ma thân!
Một lượng lớn khí độc, bị hắn hóa thành chất dinh dưỡng dùng để tẩm bổ lục phủ ngũ tạng!
"Lại đến một lần nữa.
"
Sở Cuồng Nhân khẽ cười nói, bên ngoài cơ thể có đạo văn lưu chuyển, vạn độc ma thân được hắn thúc giục đến cực hạn.
Ngô Thiên cảm thấy Hóa Tiên Độc trong cơ thể mình đúng là không bị khống chế mà xông về phía Sở Cuồng Nhân.
"Làm sao lại như vậy? !"
Ngô Thiên mơ hồ.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người chủ động hấp thu Hóa Tiên Độc!
Cho dù có miễn dịch với độc tố như thế nào thì cũng không đến mức như thế này, đây rốt cuộc là quái vật gì vậy!
Thiên địch! !
Hiện tại Ngô Thiên chỉ cảm thấy Sở Cuồng Nhân chính là khắc tinh của mình!
Ở dưới gầm trời này, khắc tinh của tất cả độc vật!
"Mau lui lại! !"
Ngô Thiên muốn nhanh rời đi.
Nhưng Sở Cuồng Nhân làm sao có thể để hắn như ý, hắn trực tiếp bắt lấy tay của đối phương , mặc cho đối phương giãy dụa thế nào cũng vô ích.
"Đã tới, thì để lại toàn bộ độc của ngươi đi!"
Sở Cuồng Nhân nói ra, hắn cảm nhận được, có một nguồn phát ra Hóa Tiên Độc trên người Ngô Thiên, mà ngọn nguồn kia, có tác dụng rất lớn đối với vạn độc ma thân của mình.