"Không tốt, không phải là đối thủ!"
"Trốn! !"
Sau khi cực chiêu của Tần Phi bị Sở Cuồng Nhân phá vỡ, sắc mặt vô cùng hoảng sợ, muốn chạy trốn ngay lập tức!
Một chiêu kia, là chiêu số mạnh nhất của hắn.
Nhưng một chiêu này, vẫn không chặn được một kiếm của Sở Cuồng Nhân như cũ, có thể thấy thực lực của đối phương cường đại hơn bản thân đến cỡ nào.
Bản thân căn bản không phải là đối thủ!
Chỉ có, đào tẩu! !
"Ha, ngươi có thể trốn đi nơi nào?"
Trên mặt Sở Cuồng Nhân lộ ra một tia băng lãnh.
Chỉ thấy trên người hắn có sức mạnh Luân Hồi đổ xuống, bao phủ thiên địa, trong chớp mắt đã bao trùm vùng thế giới này, hình thành một lực trường vô cùng kinh khủng!
Chính là, Lục Đạo Luân Hồi đại thế giới!
Luân Hồi thế giới xuất hiện, thiên kiêu giới tử các phương đột nhiên nhận lấy sự nghiền ép của sức mạnh Luân Hồi.
Tu vi yếu một chút, hóa thành từng làn từng làn sương máu nổ tung ngay tại chỗ, căn bản không có bất cứ khả năng phả kháng nào.
Cho dù là giới tử như Tử Vân Tức, Quỷ Minh cũng nhận lấy áp lực cực lớn, sắc mặt trắng bệch.
"Các ngươi nghĩ chỉ nhiêu đó là xong rồi sao?"
Sở Cuồng Nhân cười lạnh một tiếng, đưa tay ra, sức mạnh Thần Ma hiện ra, hóa thành một vòng ánh sáng tràn ngập tiên huy đen trắng vô biên!
Vô số đạo văn huyền diệu ngưng tụ trong đó, từng đợt sức mạnh Sinh Tử phun trào.
Chính là thần thông của Hỗn Độn Thần Ma Thể, Chư Giới Sinh Tử Luân!
Sinh Tử Luân hiện ra, một lượng lớn sức mạnh Sinh Tử giống như biển gầm khuấy động, nguyên một đám thiên kiêu ào ào sụp đổ phía dưới luồng sức mạnh này!
Trong hư không.
Sau khi Đại La của Tần gia thấy cảnh này, không khỏi cuống cuồng.
Dù có nói thế nào, Tần Phi cũng là yêu nghiệt của Tần gia bọn họ, nếu chết, đối với Tần gia mà nói tuyệt đối là một tổn thất lớn.
Nhưng mà, bọn họ thân là Đại La, căn bản không có biện pháp xuất thủ.
"Ngũ Long Pháp Bào, giúp ta một chút! !"
Lúc này, trường bào hoa lệ trên người Tần Phi l đang nở rộ, năm đạo long khí được thêu ở trên như sống lại, lung lay trong hư không, chống cự sự ăn mòn của sức mạnh Sinh Tử.
Hoa bào này, chính là một món đồ bảo mệnh mà đại năng Tần gia chuẩn bị cho thiên kiêu của Tần gia.
Vào thời khắc mấu chốt tăng cao sức mạnh ngũ long của Tần Phi.
Một bên khác.
Tử Vân Tức, Quỷ Minh cũng bắt đầu thúc giục lá bài tẩy của mình, chống cự sức mạnh Sinh Tử Luân!
Một người giơ cao tiên kiếm trong tay, kích hoạt phù văn cấm chế phía trên, một người phá nát đầu lâu trong tay, phóng xuất ra vô số ác quỷ La Sát!
"Ha, mặc cho các ngươi dùng đủ hết các loại thủ đoạn thì như thế nào?"
"Ta muốn các ngươi chết, các ngươi, liền không thể sống!"
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, Sinh Tử Luân sau lưng nổ rộ ra tiên huy hoa lệ càng sáng chói hơn, sức mạnh Sinh Tử càng cường đại hơn phun trào ra!
Sức mạnh ngũ long sụp đổ!
Tiên kiếm màu tím bị đánh mức nổ tung, ngàn vạn ác quỷ La Sát cũng dần dần tiêu vong!
Ầm, ầm!
Ba làn sương máu gần như là nổ tung cùng một thời gian trên không trung.
Ba vị yêu nghiệt, ngã xuống!
Đại La của Tần gia trong hư không thấy cảnh này, vô cùng tức giận.
"Thiên kiêu ngoại giới, chuyện này, Tần gia ta sẽ không để yên như vậy, rồi sẽ có một ngày, thiên kiêu Tần gia ta đòi lại món nợ này từ chỗ của ngươi!"
Giọng điệu của Đại La Tần gia lạnh như băng nói.
"Lúc nào ta cũng sẵn sàng nghênh đón!"
Sở Cuồng Nhân đứng chắp tay, giọng điệu bình tĩnh.
Sau đó, hắn nhìn về phía một số thiên kiêu còn lại bên trong luân hồi đại thế giới, xuất thủ muốn giải quyết bọn họ.
"Đáng chết, đáng chết!"
"Sở Cuồng Nhân này, làm sao lại mạnh mẽ như thế, chúng ta căn bản không phải là đối thủ của hắn.
"
Mấy thiên kiêu Ma Đạo liên thủ thúc giục một món bảo vật, chống cự sức mạnh sinh tử ăn mòn.
Nhưng ngay cả tam đại yêu nghiệt cũng không thể chống lại, huống chi là bọn họ?
Cho dù có bí bảo tương trợ, nhưng món bí bảo kia cũng sắp đến cực hạn.
Ngay khi Sở Cuồng Nhân chuẩn bị động thủ, nơi xa, bỗng nhiên có một luồng ma khí vô cùng cường đại bạo phát, lay động chín tầng trời!
Ngay sau đó, một đạo quang trụ màu đen kéo theo sức mạnh hủy diệt vô biên, bắn về phía Sở Cuồng Nhân! !
Một kích này, quả thật trực tiếp xuyên thủng Lục Đạo Luân Hồi đại thế giới! !
Sở Cuồng Nhân ngưng tụ kiếm chỉ, thi triển bá lâm chi kiếm!
Kiếm khí và quang trụ ầm ầm va chạm, Lục Đại Luân Hồi đại thế giới hoàn toàn sụp đổ, hư không cũng liên tiếp nổ tung, dư âm năng lượng kinh khủng, quét thiên kiêu còn lại bay ra ngoài!
Tất cả mọi người nhịn không được mà kinh ngạc.
Là ai?
Lại có thể cứu người từ trong tay Sở Cuồng Nhân? !
Một số đại năng ở Tử Vi Tinh và trong tinh không cũng nhịn không được mà hiếu kỳ nhìn về phía xa.
Chỉ thấy một thân ảnh người mang trường bào màu đen ngang nhiên, đạp không mà đến, trong tay cầm một thanh ma thương đen nhánh, toàn thân có ma khí lưu chuyển, làm sụp đổ sơn hà bốn phía! !
Ma khí, vô cùng tinh khiết lại chứa đầy khí tức hủy diệt tràn ngập thiên địa!
Chỉ nhìn vào nó một cái, một số thiên kiêu đều cảm thấy bản thân như muốn bị ma khí kia nuốt chửng.
"Nhân vật này thật là đáng sợ, ma khí này, không yếu hơn Sở Cuồng Nhân bao nhiêu đi? !"
"Khá lắm, đó là ai?"
Mà sau khi một số thiên kiêu bên trong Ma Đạo nhìn thấy người tới, vô cùng mừng rỡ, kích động không thôi.
"Là Thạch Thiên Hiên của Thiên Ma nhất mạch! !"
"Là hắn đến rồi! !"
"Quá tốt rồi!"
"Có hắn ở đây, nhất định có thể chống lại Sở Cuồng Nhân.
"
Thạch Thiên Hiên, giới tử mạnh nhất Thiên Ma nhất mạch của Ma Đạo, chủ nhân của Thí Thần Thương, truyền nhân của Ma Tổ La Hầu!
Mà Sở Cuồng Nhân nhìn thấy đối phương, khóe miệng hơi vểnh, lộ ra nụ cười: "Ngươi, rốt cuộc cũng đến.
"
"Ta tới, trả lại một kiếm kia của ngươi!"
Trong mắt Thạch Thiên Hiên bộc phát ra một trận ma quang sáng chói, tay cầm Thí Thần Thương nhịn không được mà run nhè nhẹ.
Đây không phải là sợ hãi!
Mà chính là hưng phấn!
Ngày xưa, ở bên trong La Hầu tổ địa của Ma Đạo, Sở Cuồng Nhân làm cả Ma Đạo đại loạn, cũng đánh hắn thương tích đầy mình.
Hôm nay, hắn muốn rửa sạch nhục nhã! !
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng: "Một kiếm kia, ta tặng ngươi.
"
"Ngươi vẫn cuồng vọng như trước! !"
Thạch Thiên Hiên lạnh giọng nói ra.
"Thiên hạ to lớn, tự khoe là cuồng, không người có thể địch!"
Sở Cuồng Nhân không hề nhiều lời, đứng chắp tay, trên người lộ ra một cảm giác cô tịch, đó là một loại cảm giác rét lạnh vì cô độc đứng trên cao.
Một đời trẻ tuổi, không người nào có thể tranh phong.
Một người che lấp phong hoa, trấn áp nhật nguyệt!
Người ngoài nhìn thấy, thì thấy hắn phong quang vô tận, lại không hiểu được, một mình sừng sững ở trên đỉnh cao sẽ cô đơn và lạnh lẽo đến cỡ nào.
"Ta hi vọng, ngươi có thế để cho ta đánh ra thêm mấy chiêu!"
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
"Hôm nay, ta sẽ kéo ngươi từ trên thần đàn xuống, thay vào chỗ đó! !"
Thạch Thiên Hiên thét dài một tiếng, ma khí cuồn cuộn, ầm ầm bạo phát!
Hắn không cần phải nhiều lời nữa, vừa sải bước ra, Thí Thần Thương trong tay, lập tức vung ra!
Đây là một món Tiên Thiên Chí Bảo, uy lực cực kỳ đáng sợ.
Dù cho Thạch Thiên Hiên không có cách nào phát huy ra tất cả uy năng của món bảo vật này, nhưng chỉ một phần, cũng đủ để khiến hắn đứng vào hàng ngũ yêu nghiệt đứng đầu.
Thương kình như vòi rồng, rung chuyển trời đất, ép thẳng về phía Sở Cuồng Nhân! !
"Tốt lắm!"
Sở Cuồng Nhân ngưng tụ kiếm chỉ, thi triển Trụ Chi Kiếm, bá lâm!
Kiếm ảnh to lớn, bay lên bầu trời, chém thẳng vào mũi thương!
Hai luồng sức mạnh ầm ầm va chạm, thiên địa ảm đạm, hai bên đều bị đẩy lui!
Ngay cả Sở Cuồng Nhân cũng phải lui mấy trượng.
Tình cảnh này, khiến cho không ít thiên kiêu trợn mắt hốc mồm!
"Ta, ta không có nhìn lầm chứ, Sở Cuồng Nhân, vậy mà bị đánh lui! !"
"Không sai, Sở Cuồng Nhân, bị đánh lui! ! Hắn không phải vô địch, hắn, cũng có thể bị đánh bại! !"
Có thiên kiêu nhịn không được lộ ra nụ cười.
Bộ dáng kia, người không biết còn tưởng rằng hắn đạt được cơ may lớn gì đó.
Cách đó không xa, Phù Âm liếc mắt.
Không phải chỉ là bị đánh lui mấy trượng thôi sao?
Có cần thiết phải ra vẻ thế hay không?
Chỉ có thể nói, bình thường những thiên kiêu này đều bị Sở Cuồng Nhân áp chế quá độc ác.