"Lạc Thủy Kiếm Quyết!"
Ngay khi Lạc Ý Phong bị hắc động bao phủ, mạng sống như ngàn cân treo sợi tóc, Lạc Nhạn xuất thủ.
Chỉ thấy nàng vung trường kiếm lên, kiếm khí lạnh thấu xương xông ra, giống như nước chảy liên miên bất tuyệt, không ngừng đánh thẳng vào hắc động.
Cuối cùng, xé rách hắc động!
"Há, có thể phá thần thông của ta, có mấy phần thực lực."
Sơn Quỷ thần tử nhìn Lạc Nhạn, khóe miệng hơi vểnh.
Mà ở sau lưng Lạc Nhạn, Lạc Ý Phong bị một đám đệ tử Lạc gia đỡ lấy, hắn nhìn Sơn Quỷ thần tử, trong mắt mang theo vẻ không thể tin.
Đều là Chân Tiên thất phẩm, vì cái gì chênh lệch sẽ lớn như vậy? !
Vì cái gì? !
Lạc Ý Phong không hiểu, chấn kinh, hoảng sợ!
Cùng với xấu hổ giận dữ!
Mà nhóm đệ tử Lạc gia cũng vô cùng kinh ngạc, bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng, Lạc Ý Phong mà họ vô cùng tôn kính ở trước mặt Sơn Quỷ thần tử, quả thật là không chịu nổi một kích!
"Sơn Quỷ thần tử, tiên dược này, đưa cho các ngươi."
Lạc Nhạn từ tốn nói, sau đó, nàng liền muốn dẫn người rời đi.
Nhưng mà, Sơn Quỷ thần tử cũng không muốn tha cho nàng: "Đứng lại."
"Ngươi còn muốn như thế nào?"
"Ra tay với ta, còn muốn bình yên vô sự rời đi, không khỏi quá mức ngây thơ đi."
"Ngươi còn muốn thế nào?"
"Ngươi tên là Lạc Nhạn đúng không, chậc chậc, lớn lên đích thật là chim sa cá lặn, muốn ta tha các ngươi cũng không phải không được, vừa lúc ta thiếu một người hầu gái, ngươi tới làm, là được rồi."
Nghe nói như thế, Lạc Nhạn sầm mặt lại, vô cùng xấu hổ.
Mà đệ tử Lạc gia cũng biến sắc.
"Làm càn!"
"Ngươi đang nằm mơ!"
Đệ tử Lạc gia cũng vô cùng phẫn nộ, trợn mắt nhìn Sơn Quỷ thần tử.
Ở trong lòng bọn họ, Lạc Nhạn ở Lạc gia cũng giống như nữ thần, ngày bình thường cũng chiếu cố bọn họ rất nhiều.
Ở Lạc gia, Lạc Nhạn rất được tôn kính, uy thế cũng không kém hon gia chủ, Lạc Ý Phong bao nhiêu.
"Há, không nguyện ý?"
"Sơn Quỷ thần tử, làm người đừng nên quá mức."
Ánh mắt Lạc Nhạn lạnh như băng nói.
"Không nguyện ý, ha, vậy thì ta giết hắn trước."
Sơn Quỷ thần tử lạnh nhạt nói ra, bóng người lóe lên, đi đến trước mặt Lạc Ý Phong, Thần Ma chi khí bạo phát, bao phủ về phía đối phương!
Lạc Nhạn còn muốn ngăn cản, nhưng lại bị Đông Quân thần tử dùng một chiêu bức lui.
"Khi dễ một tiểu cô nương, hai người các ngươi thật đúng là không biết xấu hổ."
Đại Tư Mệnh thần nữ lui qua một bên, cũng không muốn dính vào.
Mà Sơn Quỷ thần tử dùng hắc động bao phủ Lạc Ý Phong, sức mạnh Hắc Động mạnh mẽ tuyệt luân, đang liên tục phá hư thân thể của đối phương.
"Thế nào, có đáp ứng hay không?"
Sơn Quỷ thần tử nhìn Lạc Nhạn, ngoan độc nói ra, trong mắt lộ ra một tia nóng bỏng.
Lạc Nhạn tuyệt sắc, hơn nữa còn có Tiên Thể đỉnh phong là Phi Hồng Chi Lệ, tiềm lực cực cao, nếu có thể thu phục, sẽ là trợ thủ không tệ trong tương lai.
"Ngươi.
.
."
Lạc Nhạn nhìn Lạc Ý Phong ở trong hắc động, tính mạng đang như ngàn cân treo sợi tóc, sắc mặt biến hóa không ngừng.
"Nhạn nhi.
.
."
Lúc này, Lạc Ý Phong giãy dụa lên tiếng.
Trong cái nhìn của mọi người ở Lạc gia, nhất định là Lạc Ý Phong muốn Lạc Nhạn không nên đáp ứng Sơn Quỷ thần tử.
Dưới cái nhìn của bọn họ, Lạc Ý Phong, rất có cốt khí.
"Nhạn nhi, nhanh, đáp ứng thần tử!"
Nhưng Lạc Ý Phong, lại khiến nhóm đệ tử Lạc gia lâm vào trầm mặc.
Lạc Ý Phong, muốn Lạc Nhạn đáp ứng?
"Tại sao có thể như vậy, không phải Ý Phong đại ca thích Lạc Nhạn tỷ sao? Tại sao hắn lại bảo Lạc Nhạn tỷ đáp ứng Sơn Quỷ thần tử."
"Ở trước mặt sinh tử, cho dù là người yêu thích, cũng có thể dễ dàng bán như thế sao?"
Đệ tử Lạc gia hai mặt nhìn nhau.
Mà Sơn Quỷ thần tử nghe vậy, cũng nhịn không được mà cười ha ha: "Lạc Ý Phong, vừa rồi ngươi biết thức thời như thế, có lẽ, cũng sẽ không rơi vào loại kết cục này."
Lạc Nhạn còn đang do dự.
"Lạc Nhạn, ngươi mau trả lời đi, chẳng lẽ, ngươi muốn trơ mắt nhìn ta chết sao? !"
Lúc này, Lạc Ý Phong rống to.
Không có người nào muốn chết.
Lạc Ý Phong cũng không ngoại lệ, hắn thấy, chỉ cần có thể giữ được tính mạng, bán nữ nhân mình ưa thích thì như thế nào?
Hơn nữa, nếu Lạc Nhạn cũng thích hắn, thì nên vì hắn mà dâng hiến tất cả mới đúng!
Thân thể Lạc Nhạn chấn động.
Nhưng trong lòng của nàng vẫn còn đang không ngừng giãy dụa.
Nhìn thấy tình cảnh này, Lạc Ý Phong nhìn về phía Sơn Quỷ thần tử, nói ra: "Thần tử đại nhân, chỉ cần ngươi tha cho ta, ta nguyện ý, nguyện ý thần phục với ngươi, làm trâu làm ngựa cho ngươi, làm bất cứ chuyện gì!"
Vì mạng sống, giờ phút này hắn bỏ xuống tôn nghiêm yêu nghiệt.
"Há, thật sao?"
"Đúng, chỉ cần ngươi bỏ qua cho ta, từ nay về sau, ta xem ngươi như thiên lôi sai đâu đánh đó."
Khóe miệng Sơn Quỷ thần tử hơi vểnh, sau đó, hắn buông lỏng sức mạnh hắc động, để Lạc Ý Phong có thể thở dốc.
"Đa tạ thần tử."
Sắc mặt Lạc Ý Phong vui mừng.
Mà sắc mặt nhóm đệ tử Lạc gia không dễ nhìn lắm, nhìn lấy Lạc Ý Phong thân là yêu nghiệt của Lạc gia mà lại khúm núm như vậy, bọn họ cũng không chịu nổi.
"Lạc Ý Phong, cho ngươi một cơ hội cuối cùng, đi, giết chết toàn bộ đệ tử Lạc gia phía sau ngươi, không còn một người."
Lúc này Sơn Quỷ thần tử từ tốn nói.
Mà thấy lời này của hắn sắc mặt, Lạc Ý Phong lập tức thay đổi.
Muốn hắn tàn sát đồng tộc?
"Nếu như không được, vậy thì, ta cũng có thể tự mình động thủ, nhưng mà, đến lúc đó, ngươi cũng phải chết!"
Sơn Quỷ thần tử tiếp tục nói.
"Sơn Quỷ thần tử, ngươi nằm mơ, Ý Phong đại ca mới không phải loại người kia.
.
."
Một đệ tử Lạc gia còn muốn lên tiếng, nói Lạc Ý Phong không phải loại người vì tự vệ mà tàn sát đồng tộc.
Nhưng mà, hắn còn chưa nói hết, một đạo kiếm khí liền chém đứt đầu của hắn.
Người xuất thủ, đúng là Lạc Ý Phong mà hắn kính trọng.
"Tại sao lại như vậy?"
Một đám đệ tử Lạc gia đều kinh hãi.
Đôi mắt đẹp của Lạc Nhạn cũng trợn to: "Lạc Ý Phong, ngươi điên rồi sao? ! !"
Trong mắt Lạc Ý Phong lộ ra vẻ giãy dụa, lập tức liền bị sự ngoan độc thay thế: "Vì ta, đành phải mời các ngươi chết đi!"
Hắn lại ra tay lần nữa, một kiếm tiếp lấy một kiếm.
Nguyên một đám đệ tử Lạc gia bị sát hại.
Trong nháy mắt, Lạc Nhạn xuất thủ, ngăn cản Lạc Ý Phong, hai người lao vào chiến đấu.
Lúc này, Sơn Quỷ thần tử lại thi triển hắc động lần nữa, đùng một chưởng đánh bay Lạc Nhạn, khiến nàng trọng thương.
"Lạc Ý Phong, tiếp tục, giết những người khác."
Sơn Quỷ thần tử thản nhiên nói.
"Dạ."
Lạc Ý Phong gật đầu, cầm theo kiếm lại đánh về phía mọi người của Lạc gia lần nữa.
Nhìn thấy tộc nhân của mình bị Lạc Ý Phong giết chết, đôi mắt đẹp của Lạc Nhạn đỏ thẫm, vừa thương xót vừa giận: "Lạc Ý Phong, ngươi mau dừng tay cho ta! !"
Nàng muốn ngăn cản, nhưng lại bị Sơn Quỷ thần tử dùng hắc động cản lại.
"Lạc Nhạn tỷ, ngươi đi mau!"
"Lạc Nhạn tỷ, chúng ta dọn đường giúp ngươi, ngươi nhanh chóng rời đi đi!"
Chúng đệ tử Lạc gia về phía Lạc Ý Phong, Sơn Quỷ thần tử đang đánh tới, dọn đường cho Lạc Nhạn.
Nhưng mà, sức mạnh của bọn họ ở trước mặt Sơn Quỷ thần tử, gần như không có nổi chút tác dụng nào.
"Bạo cho ta!"
Lúc này, có người của Lạc gia thiêu đốt tiên nguyên, dùng tự bạo để ngăn cản Sơn Quỷ thần tử.
Những người còn lại thấy thế, từng người cũng lộ ra vẻ dứt khoát.
Từng nổ tung ầm ầm vang lên trong hư không, tiên huy tươi sáng chói mắt nở rộ, đó là hào quang do tu sĩ tự bạo, thiêu đốt sinh mệnh tạo thành! !
"Phiền phức!"
Sơn Quỷ thần tử bị hành động tự bạo liên tiếp này trói buộc, chỉ có thể dùng hắc động để phòng thủ.
Cách đó không xa, Lạc Nhạn nhìn thấy nguyên một đám tộc nhân vì mình mà chết, vô cùng bi thương, nhưng nàng cũng biết, hiện tại, chuyện quan trọng nhất chính là rời đi!
Chỉ khi sống sót, nàng mới có cơ hội báo thù!
Nàng quay người rời đi.
Nhưng lúc này, một bóng người cản ở trước mặt nàng, là Đông Quân thần tử.
"Cút cho ta! !"
Lúc này, nốt ruồi giọt lệ ửng đỏ của Lạc Nhạn nở rộ quang mang tinh hồng, một luồng buồn phiền đau đớn chi ý lan tràn ra, dường như khiến thiên địa phải đau buồn chung!
Một kiếm chém ra, kiếm quang thê lương đến cùng cực!
Đồng tử của Đông Quân thần tử hơi hơi co rụt lại, đúng là bị một kiếm này bức lui mấy chục trượng, để Lạc Nhạn hóa thành một đạo kiếm quang, nhanh chóng đi xa.
"Khi cực kỳ đau buồn, Phi Hồng Chi Lệ của nàng lại có thể phát huy ra loại sức mạnh này, truyền thuyết quả nhiên là thật, Phi Hồng Chi Lệ quả thật có tiềm lực sánh ngang với Tiên Thể Chí Tôn."