Trước mặt Chuẩn Đế, dường như Sở Cuồng Nhân không có sức hoàn thủ.
Cho dù hắn có hai kiện Đế binh cũng giống vậy.
Căn cơ của hắn mạnh hơn, nhưng cũng chỉ là tồn tại dưới Thánh Nhân, uy lực Đế binh có thể phát huy ra có hạn, căn bản không phải đối thủ của Chuẩn Đế.
Nhưng...
Dù đang đứng trước tuyệt cảnh này, hắn lại cười.
Tất cả tu sĩ ở đây, bao gồm hai bị Chuẩn Đế đều cảm thấy nghi hoặc.
“Chẳng lẽ tên gia hỏa này bị ngược đến điên rồi? ?”
“Trước mặt Chuẩn Đế, hắn căn bản không có lực hoàn thủ, cho dù có năng lực bất hủ cổ quái kia, hắn lại có thể thế nào? Chuẩn Đế nhốt hắn, áp chế hắn, chỉ là chuyện của một cái vung tay mà thôi.”
“Vì sao tên gia hỏa này lại cười?”
Mọi người mơ hồ.
Ngay cả Thánh Vương cũng không hiểu.
“Tiểu gia hỏa, ngươi đang cười cái gì?”
Giọng nói của Trường Quang Chuẩn Đế có chút phẫn nộ, ông ta cảm thấy, tiếng cười của Sở Cuồng Nhân là đang khiêu khích bọn họ.
Bọn họ là Chuẩn Đế, đối phó với một tồn tại dưới Thánh Nhân vốn là chuyện hạ thấp địa vị, nhưng bây giờ, bọn họ lại không giết được đối phương, đối phương còn đang bật cười, đây quả thực là đang đánh vào mặt bọn họ.
“A, ta đang cười các ngươi vì đối phó một mình ta mà hưng sư động chúng, ngay cả Chuẩn Đế cũng điều động, vậy mà không giết được ta, ta đang cười các ngươi thân ở tử cảnh, lại không tự biết!”
Câu nói sau cùng, khiến sắc mặt mọi người biến đổi.
Thân ở tử cảnh? !
Có ý gì? !
Đám người Trường Nghiễm Thánh Vương, Sơn Hải Khuyết chủ vội vàng nhìn bốn phía, nhưng đầy trời vân vụ ra, lại không thấy cái gì.
“Sở Cuồng Nhân, ngươi đừng hòng đánh lừa chúng ta.”
“Không sai, trước mặt Chuẩn Đế, cho dù ngươi vẫn còn lá bài tẩy thì có lợi ích gì chứ, thủ đoạn của Chuẩn Đế, không phải ngươi có thể chống đỡ.”
Mấy vị Thánh Vương quát to.
Nhưng Sở Cuồng Nhân nghe vậy, nụ cười trên mặt càng ngày càng đậm, hắn cười ha ha nói: “Chuẩn Đế, cho dù là Chuẩn Đế cũng phải chết! !”
“Làm càn!”
Trường Quang Chuẩn Đế vỗ ra một chưởng.
Trong nháy mắt, thân thể của Sở Cuồng Nhân vỡ nát, sau đó lập tức khép lại.
Hắn đứng tại chỗ, tay cầm Hải Thần Kích, uy thế trên người không hề yếu, ánh mắt như điện, nhìn thẳng vào đám người ở đây.
Trong lòng mọi người tự nhiên sinh ra một cỗ hàn ý không hiểu.
“Trong lòng các ngươi đều đang suy đoán lá bài tẩy của ta là cái gì, là một thân đế thuật này của ta, là Vân Hải Kinh Kỳ Trận này? Là hai kiện Đế binh trong tay ta, hay là cỗ Bất Tử chi thân này của ta? ?”
“Sai, đều sai! !”
Mỗi lần Sở Cuồng Nhân đọc ra một thủ đoạn, hàn ý trong lòng mọi người càng nặng hơn một phần, giữa thiên địa tràn ngập một cỗ ngưng trọng không hiểu.
Sở Cuồng Nhân có nhiều thủ đoạn, tùy tiện xuất ra một loại đều đủ khiến Thánh Nhân cảm thấy da đầu tê dại.
Đế thuật, trận pháp, Đế binh.
.
.
Những thứ này đều khiến tất cả mọi người, bao quát Thánh Vương phải chịu nhiều đau khổ.
Nhưng bây giờ, Sở Cuồng Nhân nói cho bọn họ, những thứ này đều không phải át chủ bài chân chính của hắn, lá bài tẩy của hắn còn chưa đi ra!
Chuyện này khiến mọi người cảm thấy thật không thể tin được.
Sở Cuồng Nhân cầm Hải Thần Kích trong tay, chiến ý dâng cao, trường kích hướng lên trời, cười to nói: “Át chủ bài chân chính của ta.
.
.
Ở trên trời! ! !”
Lời nói vừa dứt, uy thế trên người hắn đạt đến cực hạn, xông lên trời cao, biển mây che lấp chân trời tiêu tán.
Một vệt quang mang hiển hiện trên bầu trời.
Ngay sau đó, chính là một cỗ uy áp Thiên Đạo kinh khủng đến cực hạn bỗng nhiên buông xuống, bao phủ mỗi tu sĩ ở đây.
Bao quát Chuẩn Đế!
Mà người có tu vi càng mạnh, càng cảm nhận được uy áp khủng bố!
Bọn họ ngẩng đầu nhìn lên trời cao, trên mặt hiện lên vẻ không thể tin được.
Chỉ thấy trên bầu trời có thải vân hội tụ, hình thành một vòng xoáy thải vân trên đỉnh đầu mọi người, bao trùm phạm vi ngàn dặm!
Uy áp kinh khủng tràn ngập, đó là.
.
.
Uy áp Thiên Đạo! !
Là.
.
.
Thiên kiếp!
“Thiên kiếp, đây là thiên kiếp! !”
“Thiên kiếp thật khủng khiếp, đây là thiên kiếp của Sở Cuồng Nhân? !”
“Thiên kiếp này xuất hiện từ lúc nào, vì sao trước đó chúng ta lại không phát giác! !”
Tất cả mọi người luống cuống.
Nhìn từ uy áp của thiên kiếp này và màu sắc rực rỡ quỷ dị kia nữa, có thể thấy thiên kiếp này tuyệt đối không phải thiên kiếp bình thường, đây là thiên kiếp của Sở Cuồng Nhân! !
Kiếp vân bao trùm ngàn dặm, màu sắc rực rỡ.
Cho tới bây giờ, bọn họ đều chưa nghe nói qua!
Thiên kiếp như vậy, cuối cùng là chuyện gì? !
“Thiên kiếp chín màu! Đây là thiên kiếp chín màu!”
So với các tu sĩ khác, đám người Trường Nghiễm Thánh Vương đến từ nơi không biết đã từng đọc không ít ghi chép của Đế giả để lại, hiểu biết hơn nhiều.
“Khốn khiếp, sao lại là thiên kiếp chín màu, trong truyền thuyết, chỉ thời kì viễn cổ, mới xuất hiện thiên kiếp này, vì sao Sở Cuồng Nhân có thể dẫn tới thiên kiếp này!” Đại khư chủ có chút hoảng sợ nói.
Thiên kiếp, chính là khảo nghiệm với tu sĩ.
Tu sĩ càng xuất sắc, uy lực của thiên kiếp càng càng mạnh, từ xưa đến nay, thiên kiếp chín màu chính là thiên kiếp thành thánh tối cao đã biết!
Có thể độ kiếp này, tất cả đều là yêu nghiệt kinh khủng tuyệt luân nhất trên Thương Khung tinh từ trước tới nay, một khi vượt qua, thành đế là chuyện ván đã đóng thuyền.
“Không chỉ là thiên kiếp chín màu, phạm vi của thiên kiếp quá rộng, dài đến ngàn dặm, đây là thiên kiếp gì vậy!”
“Đáng giận, uy áp thiên kiếp này khóa chặt trên người chúng ta, lúc nào chúng ta đã trở thành mục tiêu của thiên kiếp rồi? !”
Tất cả Thánh Nhân, thậm chí là Thánh Vương đều cảm thấy vô cùng hoảng sợ.
“Là đại trận này!”
Trường Quang Chuẩn Đế ngắm nhìn bốn phía, nhìn biển mây đang dần tiêu tán kia, nói: “Là đại trận này che đậy uy áp của thiên kiếp, đợi đến khi tên gia hỏa này lấy ra thiên kiếp mới tán đi, mà chúng ta vừa chiến đấu với hắn, đã bị thiên kiếp ngầm thừa nhận là một trong những người độ kiếp! !”
“Nói cách khác, thiên kiếp này đã xuất hiện từ sớm, mà tất cả những người đã xuất thủ với Sở Cuồng Nhân, đều là người phải độ kiếp! !”
Nói đến đây, giọng nói của Trường Quang Chuẩn Đế không khống chế được run rẩy, đừng nói đến những người nghe thấy lời này của ông ta.
Tất cả những người đã xuất thủ với Sở Cuồng Nhân đều là người phải độ kiếp? !
Ừng ực.
.
.
Đám người Trường Quang Thánh Vương nuốt một ngụm nước bọt.
Bọn họ nhìn bốn phía, sắc mặt càng ngày càng hoảng sợ.
Nơi này có bao nhiêu người?
Mấy trăm ngàn tu sĩ a! !
Sở Cuồng Nhân, lại lôi kéo mấy trăm ngàn tu sĩ cùng hắn độ kiếp! !
“Khó trách, khó trách phạm vi của thiên kiếp lại rộng như vậy, hắn đã sớm thiết kế tốt, dùng đại trận che lấp thiên uy, sau đó chiến đấu với chúng ta, kéo tất cả mọi người kéo vào trong danh sách độ kiếp! Tên điên! Cái tên điên này! ! Thiên kiếp của mấy trăm ngàn người, hắn chống đỡ được sao? ! !”
“Khốn khiếp! Hắn chính là muốn đồng quy vu tận với chúng ta! !”
Tất cả tu sĩ đều bị hành động điên cuồng của Sở Cuồng Nhân dọa cho mộng.
Nhân số tham dự thiên kiếp càng nhiều, uy lực phải nhận cũng tăng lên tương ứng, cho nên từ xưa đến nay, người độ kiếp đều là một mình đối mặt, không để người khác nhúng tay, sợ uy lực của thiên kiếp quá cường đại.
Nhưng Sở Cuồng Nhân thì ngược lại.
Hắn muốn độ kiếp, còn muốn lôi kéo mấy trăm ngàn tu sĩ cùng nhau độ kiếp!
Động tác này, từ xưa đến nay, chỉ có hắn!
Tất cả tu sĩ nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, trong ánh mắt mang theo âm ngoan, oán độc, rung động và hoảng sợ không cách nào nói rõ! !
Mà dưới cái nhìn của tất cả mọi người, Sở Cuồng Nhân sắp phải đối mặt với trận thiên kiếp kinh thiên động địa, trước nay chưa từng có lại ha ha cười nói: “Hôm nay, những người xâm chiếm Huyền Thiên tông ta, cho dù là Thánh Vương hay là Chuẩn Đế, ta muốn toàn bộ các ngươi.
.
.
Có đến mà không có về! !”
“Tới đi, chư vị, hưởng thụ thịnh yến của trận thiên kiếp này đi! !”