Bí cảnh Đế giả.
Một tòa cung điện huy hoàng.
Hai nam một nữ nhìn quyển sổ màu vàng trước mặt, trên mặt tràn đầy cuồng nhiệt, phía trên tràn ngập từng trận uy áp đế đạo.
Hiển nhiên, đây là một bản đế kinh.
Mà bên cạnh đế kinh còn có hai gốc bảo dược, phía trên lưu chuyển sinh cơ vô cùng nồng đậm, đây là hai gốc bảo dược Đế cấp!
Ngoài ra, trong cung điện còn có các loại bảo vật.
Đều là bảo vật Thánh cấp.
“Lục Yên Tiên Cơ, Huyết Linh Tử, nơi này có hai gốc bảo dược, một bản đế kinh, những thứ này, ta muốn, còn lại, các ngươi đi phân.”
Một người thanh niên mặc áo bào xám nói ra.
Trên thân người này lưu chuyển từng đạo tử khí quỷ quyệt.
“Quỷ Vô Sầu, bản đế kinh này chính là bảo vật lớn nhất ở đây, ngươi lại muốn cầm đi, không khỏi quá nhiều đi.”
Huyết Linh Tử trầm giọng nói.
“Thế nào, chẳng lẽ các ngươi có ý kiến? Chỉ bằng hai người xếp thứ năm mươi sáu và sáu mươi mốt trên bảng Tiềm Long các ngươi mà muốn tranh giành với ta?” Quỷ Vô Sầu cười một tiếng, trong mắt lộ ra một vệt khinh thường.
Lời hắn ta nói khiến sắc mặt hai người kia càng khó coi hơn, nhưng dù sao đối phương cũng là thiên kiêu xếp thứ ba mươi tư trên bảng Tiềm Long, dựa vào thực lực của hai người, đúng là rất khó chống lại đối phương, cho nên không tùy tiện động thủ.
“Coi như các ngươi thức thời, nếu không có Phá Cấm Phù của ta, hai người còn không thể tiến vào nơi này đâu.”
“Nhưng nếu không phải Lục Thủy Kiếm Tông ta phong tỏa nơi đây, cơ duyên Đế giả này đã sớm truyền ra ngoài rồi.”
Trên gương mặt xinh đẹp của Lục Yên Tiên Cơ tràn đầy vẻ không cam tâm.
Huyết Linh Tử bên cạnh nhìn quyển đế kinh trong tay Quỷ Vô Sầu, lộ ra nhiệt huyết, nhưng lại e ngại Quỷ Vô Sầu.
Chuyện này khiến Quỷ Vô Sầu rất hưởng thụ, nhìn người khác rõ ràng vô cùng phần phẫn hận mình, nhưng lại không thể làm gì, thật thoải mái.
Hắn ta không khỏi nhớ tới mấy năm trước, đối với Cuồng Nhân, bản thân hắn ta cũng có cảm giác như vậy, không chỉ hắn ta, đoán chừng các thiên kiêu thời đại kia đều có cảm giác như vậy với Sở Cuồng Nhân.
Móa!
Sao lại nghĩ đến tên đáng chết này rồi? !
Quỷ Vô Sầu thầm mắng một tiếng.
Bỗng nhiên, trên mặt hắn ta lộ ra một vệt hoảng hốt, hắn ta cảm giác thân thể mình đang trở nên xốp mềm và bất lực.
Linh lực trong cơ thể cũng có cảm giác 'Mềm nhũn'.
Cả người giống như say rượu vậy.
Không đúng!
Bị đánh lén!
Sắc mặt Quỷ Vô Sầu đại biến, đưa tay thôi động linh lực đánh về phía hai người Lục Yên Tiên Cơ, nhưng không biết vì sao mà hắn ta trở nên vô lực, xuất thủ chậm trong một cái chớp mắt, Huyết Linh Tử vượt lên trước, một chưởng đánh trên người hắn ta.
Một chưởng này không giữ lại chút nào!
Lực lượng kinh khủng lập tức bạo phát, đánh bay Quỷ Vô Sầu.
Phốc.
.
.
Quỷ Vô Sầu thổ huyết, khí tức trở nên uể oải.
“Các ngươi đã làm gì ta? !”
“A, Bi Tô Phong, đây là độc môn tuyệt học của ta, trừ phi là tồn tại có tu vi cao hơn ta nhiều, nếu không, trúng chiêu cũng sẽ không phát hiện được, Quỷ Vô Sầu, tư vị này như thế nào?”
Lục Yên Tiên Cơ cười nói tự nhiên.
Bên cạnh, Huyết Linh Tử tiến lên ôm nàng vào trong ngực, hai người bày ra dáng vẻ thân mật, khiến sắc mặt Quỷ Vô Sầu trở nên vô cùng khó coi.
“Các ngươi đã sớm thiết kế tốt rồi.”
“Không sai, nếu không sao ngươi có thể dùng Phá Cấm Phù mở ra cấm chế này đươc, thật sự cho rằng ngươi là thiên kiêu xếp thứ ba mươi mốt trên bảng Tiềm Long, thì ta không có bất cứ biện pháp nào đối phó ngươi sao?” Lục Yên Tiên Cơ cười nói.
“Tiện nhân!”
“A, Huyết Linh Tử, động thủ giết hắn.”
“Được.”
Huyết Linh Tử lập tức xuất thủ, xuất thân từ tộc Dạ Xoa, trên người mang vô thượng Huyết Linh Đạo Thể, thiên phú của hắn ta cũng không yếu hơn bất luận kẻ nào, những năm gần đây dựa vào một số cơ duyên, thực lực không ngừng tăng mạnh.
Mà Quỷ Vô Sầu trúng Bi Tô Phong, chiến lực giảm đi, dù xếp hạng trên bảng Tiềm Long cao hơn hắn ta nhiều, nhưng lúc này cũng vô lực chống trả.
“Hỗn khiếp, là các ngươi bức ta đó!”
Quỷ Vô Sầu hét lớn một tiếng, thôi động tử khí đến cực hạn, chính là bí pháp nào đó cưỡng ép đề cao lực lượng của mình.
“Nại Hà Chỉ! !”
Một chỉ điểm ra, uy áp đế thuật tràn ngập!
Huyết Linh Tử biến sắc, không nghĩ tới đối phương lại có thể phản công, bộc phát ra thực lực cường đại như vậy.
Hắn ta không dám khinh thường, cũng sử dụng tuyệt học mạnh nhất.
“Khô Huyết đại pháp!”
Một đạo chưởng kình huyết sắc ầm vang bạo phát.
Hai cỗ lực lượng trùng kích, lực lượng phản phệ đánh thẳng vào Quỷ Vô Sầu, Huyết Linh Tử, khiến hai người đều bị trọng thương.
“Không hổ là thiên kiêu xếp thứ ba mươi mốt trên bảng Tiềm Long, chiến lực trước khi chết vẫn không thể khinh thường.” Huyết Linh Tử ngưng trọng nhìn Quỷ Vô Sầu sắc mặt trắng xám, quỳ một chân trên đất cách đó không xa.
Đối phương đã không có chút lực lượng phản kích nào, đồng dạng, hắn ta cũng bị trọng thương, chiến lực còn chưa đến hai thành.
“Yên Nhi, mau giết hắn.”
Huyết Linh Tử nói với Lục Yên Tiên Cơ.
“Được.”
Bên cạnh Lục Yên Tiên Cơ lập tức xuất thủ, một kiếm đâm ra, đạo vận cuồn cuộn lưu chuyển, nhưng mục tiêu lại là.
.
.
Huyết Linh Tử!
Phốc.
.
.
Trường kiếm xuyên qua ngực Huyết Linh Tử, hắn ta nhìn mũi kiếm trước ngực, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được.
Trường kiếm rút ra, một đạo huyết tiễn bắn ra.
Huyết Linh Tử quay người, lùi lại mấy bước, vết thương trước ngực lưu chuyển đạo vận, không ngừng ăn mòn thân thể hắn ta.
“Yên Nhi, vì sao ngươi lại làm như vậy?”
“Ngu ngốc, còn không hiểu sao? Nàng muốn độc chiếm phần cơ duyên Đế giả này.” Quỷ Vô Sầu cười một tiếng nói.
“Không sai, ba người chia, hai người chia, cũng không bằng một người độc chiếm.” Lục Yên Tiên Cơ cầm kiếm, vừa cười vừa nói.
Khuôn mặt nàng mỹ lệ, mặc một thân áo xanh, nhìn thanh thuần đáng yêu, nhưng tâm như rắn rết!
Huyết Linh Tử tức đến sắc mặt trắng bệch, “Ngươi, lúc đó ngươi thề non hẹn biển với ta, tất cả đều là giả sao? !”
“Không thể nào, ngươi lại tưởng là thật à?”
Lục Yên cười một tiếng nói: “Trên đời này làm gì có chuyện thề non hẹn biển, lời ta nói đều là lừa ngươi giúp ta tu hành mà thôi.”
“Ngươi, ngươi, tiện nhân! !” Toàn thân Huyết Linh Tử phát run.
“Buồn cười, không ngờ Quỷ Vô Sầu ta lại bị một tên tiện nhân đùa bỡn trong lòng bàn tay.” Quỷ Vô Sầu tự giễu một tiếng, lúc này, hắn ta và Huyết Linh Tử đều bị trọng thương, căn bản không phải đối thủ của Lục Yên Tiên Cơ.
“Được rồi, chuẩn bị chịu chết đi.”
Lục Yên Tiên Cơ nâng kiếm muốn chém giết hai người.
Nhưng lúc này, một tiếng vỗ tay vang lên.
Chỉ thấy có hai người chậm rãi đi vào cung điện, mà người vỗ tay, chính là nam tử đi phía trước, bạch y tóc đen, tuấn dật tuyệt trần.
Nhìn thấy hai người này, đồng tử ba người ở đây đều co rụt lại.
Người tới chính là Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ.
“Trò vui a, không ngờ lại nhìn thấy trò vui như thế, thật là hiếm thấy.” Sở Cuồng Nhân vỗ tay xong, cười nhạt nói.
“Là ngươi! !”
Nhìn thấy hai người này, trên mặt Lục Yên Tiên Cơ lộ ra vẻ oán hận.
“Không ngờ ngươi còn dám xuất hiện ở trước mặt ta, nhưng như vậy cũng tốt, Sở Cuồng Nhân, nghe nói ngươi bị thiên phạt phong ấn, năm đó ngươi khiến ta khuất nhục, ta muốn ngươi phải hoàn trả từng cái, ta muốn để ngươi quỳ trước mặt ta, liếm đầu ngón chân của ta.” Trên mặt Lục Yên Tiên Cơ tràn đầy oán độc nói.
Sở Cuồng Nhân sửng sốt một chút.
Đây là ai vậy, hận ý với hắn lớn như vậy sao?
Bên cạnh, trong mắt Lam Vũ bắn ra một đạo lãnh quang, “Công tử, có thể giao tiện nhân này cho ta không?”
“Được, ngươi tự mình xử trí đi.”
Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, hắn có lòng tin với Lam Vũ, đối phó với Lục Yên Tiên Cơ gì đó cũng không phải chuyện khó khăn.
Sưu.
.
.
Bóng người Lam Vũ lóe lên, hóa thành một đạo lưu quang lướt đi, nhấc tay nắm lấy cổ Lục Yên Tiên Cơ, kéo nàng ra bên ngoài cung điện.
Ngay sau đó, bên ngoài cung điện bộc phát một trận năng lượng cường đại, hiển nhiên hai người đang giao thủ..