Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Sau khi chém giết Huyền Hoàng Đạo Chủ và Thần Chủ, Sở Cuồng Nhân nhìn về phía các thần chỉ, sau khi bản nguyên thần sơn bị Thần Chủ cưỡng ép hấp thu, một thân thần lực của bọn họ đã sớm không còn mấy, không hề có lực uy hiếp.

Còn lại, chỉ có một mình Trảm Tinh.

Thấy Sở Cuồng Nhân nhìn mình, Trảm Tinh không nhịn được rùng mình một cái, sau đó, hắn ta không cam lòng nói ra: “Thương, ngươi đã chết mười nguyên niên, vì sao còn trở về?”
“Bởi vì Nhân tộc còn cần ta.


Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

“Nếu không phải ngươi, ta mới là Nhân Vương! Ta sẽ để bọn họ và thần chỉ cùng tồn tại, khai sáng một thời đại mới.


“Người và thần cùng tồn tại? Ngươi đang đùa ta sao? Thần chỉ xem Nhân tộc như heo chó, làm thành công cụ, nếu thật sự để ngươi chỉ huy, chỉ sợ hiện tại Nhân tộc vẫn bị thần chỉ nô dịch, ở trong năm tháng tối tăm.


“Ngươi cho rằng người và thần, thật sự không đội trời chung sao? !”
Trảm Tinh lạnh giọng nói.

“Ít nhất, chúng ta không đội trời chung với đám thần chỉ trước mặt này!”
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân đảo qua đám Chủ Thần.

Nhân thần cùng tồn tại, hắn không hề phủ nhận suy nghĩ này, có lẽ trong các nền văn minh khác, sẽ có hiện tượng như vậy.

Nhưng thần chỉ và Nhân tộc tại Thương Khung tinh, tuyệt đối không có cách nào cùng tồn tại.

Đám thần chỉ này mang đến thương tổn quá lớn cho nhân tộc.

Đám Chủ Thần còn lại im lặng.

Lúc này trong đầu bọn họ không khỏi xuất hiện một suy nghĩ, nếu lúc Nhân tộc sinh ra, bọn họ có thể đối xử tử tế một chút, như vậy, có phải tình huống lúc này sẽ khác không? Ít nhất không phải cục diện như nước với lửa thế này.

Đáng tiếc, tất cả đã không còn khả năng cứu vãn.

“Chết đi!”
Sở Cuồng Nhân nhẹ nhàng nâng tay.


Vô tận linh khí hội tụ thành binh khí, như mưa to rơi xuống.

Các thần chỉ, thậm chí là Trảm Tinh, không một ai may mắn thoát khỏi!
Ngay cả giáo đồ của Vạn Thần giáo cũng không buông tha, những người này đã bị tẩy não, khăng khăng một mực với thần chỉ.

Nếu mặc kệ bọn họ sống cùng Nhân tộc, không biết sẽ nháo ra chuyện gì nữa.

Dứt khoát, cùng nhau giải quyết.

Có khi Sở Cuồng Nhân sẽ rất khoan dung, nhưng lúc nên tàn nhẫn, hắn tuyệt đối sẽ là một tên đao phủ giết người không chớp mắt.

Hắn đi đến trước thi thể của Thần Chủ, lấy ra một khối tinh thể hình lăng, đó là thần cách của Thần Chủ, mà trong đó ẩn chứa một cỗ năng lượng vô cùng kinh khủng, đó là chư thần chi lực, bản nguyên thần sơn!
Sau khi dọn dẹp chiến trường một phen, Sở Cuồng Nhân liền dẫn người rời đi.

Chủ Thần đã triệt để tuyệt tích.

Chỉ còn lại một số thần chỉ rải rác đã không đủ gây sợ.



.

.

“Vương, có phải nên giải trừ đại trận Ly Hận Thiên rồi không?”
Các Đạo Chủ tụ tập tại một chỗ.

Trong đó, Vạn Pháp Đạo Chủ dò hỏi.

“Không cần giải trừ.


Vạn Pháp Đạo Chủ sững sờ, lập tức hỏi: “Đám người Lạc Thủy Đạo Chủ ngủ say lâu như vậy, chẳng lẽ lại để bọn họ tiếp tục ngủ say sao?”
Hắn ta không tin Vương là người vô tình như thế.


Quả nhiên.

Sở Cuồng Nhân khẽ cười nói: “Người nào nói với ngươi phải giải trừ đại trận Ly Hận Thiên mới có thể phóng xuất đám người Lạc Thủy chứ?”
Hắn nhìn về phía chân trời thương khung, nói: “Đại trận Ly Hận Thiên này là ta và Trận Đạo Chủ cùng nhau nghiên cứu ra, nhưng cần năng lượng khổng lồ tới mở, trong Thương Khung tinh không tìm ra năng lượng như thế, cho nên Trận Đạo Chủ mới nghĩ ra biện pháp lấy Đạo Chủ làm mắt trận.


“Nhưng bây giờ, chúng ta đã ó năng lượng như vậy.


Sở Cuồng Nhân lấy mấy viên thần cách của Chủ Thần ra, nói: “Dùng dám thần cách này thay thế Đạo Chủ, có thể tiếp tục duy trì đại trận Ly Hận Thiên, chỉ cần định thời gian thay đổi năng lượng là được.


“Thần cách của Chủ Thần không nhiều, sử dụng hết thì phải làm sao?”
“Có một chuyện Huyền Hoàng Đạo Chủ không nói sai, Thương Khung tinh muốn tiếp tục phát triển, tiếp xúc với các nền văn minh thiên ngoại khác là chuyện sớm hay muộn thôi, sử dụng hết năng lượng không sao cả, vũ trụ hãn hạo, luôn có thể thay thế.


Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

“Ừm.

” Vạn Pháp Đạo Chủ khẽ vuốt cằm.

Chuyện dùng thần cách của Chủ Thần thay đổi mắt trận của đại trận Ly Hận Thiên, Sở Cuồng Nhân giao cho Vạn Pháp Đạo Chủ đi làm.

Chưa đến mấy ngày, trên Thương Khung tinh lại xuất hiện mấy vị Đạo Chủ, chín người này đang tụ tập với các Đạo Chủ khác.

“Không ngờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.


Một vị Đạo Chủ mặc bạch y nghe đám người Vạn Pháp Đạo Chủ kể chuyện xong, không khỏi xúc động, người này chính là Kiếm Đạo Chủ, là người sở hữu Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm đầu tiên trên Thương Khung tinh.

Mà bên cạnh hắn ta, còn có mấy người, trong đó bao gồm bản tôn của Lạc Thủy, một tăng nhân mặc áo cà sa, tay cầm Thiền Trượng, một nam tử trung niên khoác áo giáp lưu chuyển sát khí nhàn nhạt.

.


.

“Đúng rồi, Vương đâu, hắn ở đâu?”
Một vị Đạo Chủ hỏi.

Hắn ta là Phong Cốc Đạo Chủ, một trong những cường giả của Nghịch Thần các, cũng là một trong những Đạo Chủ quen biết Sở Cuồng Nhân lâu nhất.

“Chư vị, đã lâu không gặp.


Lúc này, bên ngoài đại sảnh truyền tới một giọng nói mang theo ý cười.

Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân chậm rãi đi đến.

Đám người Phong Cốc Đạo Chủ, Viêm Vũ Đạo Chủ nhìn thấy gương mặt xa lạ trước mắt, không khỏi sửng sốt một chút.

“Mặc dù khuôn mặt không giống trước, nhưng khí chất và khí tức này, đúng là không khác gì Vương.


Phong Cốc Đạo Chủ thầm nói, sau đó tiến lên trước hành lễ.

“Tham kiến Vương.


“Vương!”
Các Đạo Chủ vội vàng hành lễ.

Sở Cuồng Nhân đảo mắt qua mọi người, cười nhạt nói: “Đã lâu không gặp, chư vị, ngủ say lâu như vậy, vất vả các ngươi.


“Tất cả đều vì Thương Khung tinh.


“Ừm, chúng ta không oán hận.


“Ha ha, so với chuyện này, Vương, nghe nói đây là chuyển thế chi thân của ngươi đúng không, tên là Sở Cuồng Nhân, nói cho cùng, thì vẫn khác Vương ngày xưa, muốn để ta một lần nữa nhận ngươi làm Vương, ngươi phải xuất ra thực lực khiến người ta tin phục mới được.


Một tiếng cười vang lên, nam tử trung niên mặc áo giáp màu đen nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt có chiến ý đang sôi trào.

“Thiên Sát, không được càn rỡ!”

Lạc Thủy quát khẽ một tiếng.

“Vương chính là Vương, dĩ hạ phạm thượng, còn ra thể thống gì.


Phong Cốc cũng không nhịn được trừng Thiên Sát Đạo Chủ một cái.

Sở Cuồng Nhân khoát tay áo, cũng không thèm để ý, cười nói: “Đã nhiều năm như vậy, Thiên Sát, ngươi vẫn như vậy a.


Thiên Sát Đạo Chủ, là người nắm giữ Thiên Sát Bất Bại Thể đầu tiên trên Thương Khung tinh, trong đám Đạo Chủ nổi danh là cuồng chiến đầu, năm đó Thương thu phục được đối phương, mới khiến hắn ta nhận mình là Vương.

Hiện tại, trên danh nghĩa hắn là chuyển thế chi thân của Thương, nhưng trong mắt Thiên Sát Đạo Chủ, có lẽ hắn và Thương là hai người khác nhau.

Muốn đối phương tin phục, nhất định phải bày ra thực lực mới được.

Sở Cuồng Nhân đưa tay xé mở một vết nứt trong hư không, cười nhạt nói: “Nhập hư không đánh đi, ta dạy ngươi cách làm người.


Thiên Sát Đạo Chủ cười hắc hắc, “Cầu còn không được!”
Hắn ta tiến tới một bước, tiến nhập hư không.

Trong hư không.

Hai người Sở Cuồng Nhân, Thiên Sát lăng không giằng co.

Trong tay Thiên Sát xuất hiện một thanh trường thương màu đen, trên trường thương có thiên sát chi khí kinh khủng và đạo văn quấn quanh.

“Sở Cuồng Nhân, tiếp chiêu!”
Thiên Sát Đạo Chủ đưa tay thôi động Đế khí, đánh ra một thương, không có bất kỳ thăm dò gì, vừa ra tay đã là thực lực cấp Đạo Chủ.

Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hơi cong lên, không dùng niệm lực, trong lòng bàn tay ẩn chứa một tiểu thế giới, nhấc tay nắm lấy trường thương vưa đâm tới, sau đó đột nhiên kéo một cái, kéo Thiên Sát Đạo Chủ về phía mình.

Sau đó lên gối trực tiếp thúc vào bụng đối phương, cho dù trên người có khải giáp bảo hộ, Thiên Sát Đạo Chủ vẫn không nhịn được kêu đau một tiếng.

Sở Cuồng Nhân thừa thắng xông lên, sau cận thân chính là liên tiếp tấn công, quyền chưởng đánh vào đầu gối và khuỷu tay đối phương, khiến đối phương không kịp trở tay, liên tục kêu đau, mặt mũi bầm dập.

Đám người Phong Cốc, Viêm Vũ đều mơ hồ, trong ấn tượng của bọn họ, cho đến bây giờ Vương vẫn không chém giết cận thân.

Làm sao hiện tại lại lợi hại như vậy?
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận