Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


“Huyết Nguyên tinh ta, vì sao lại biến thành dáng vẻ này?”
“Huyết Vương đâu? Bọn họ đi đâu rồi?”
Sắc mặt Huyết Thần vô cùng âm trầm.
Hắn ta khó có thể ức chế lửa giận trong lòng, ba động năng lượng cũng không không chế nổi tràn ra, uy áp kinh khủng khiến Tử Vô Ngân cảm thấy ngực khó chịu.
Toàn bộ Huyết Nguyên tinh cũng đang chấn động.
“Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?”
Huyết Thần nhìn về phía Tử Vô Ngân hỏi.
Trong mắt, mang theo sát ý.
Mặc kệ là ai, phát hiện mình ngủ một giấc, nhà của mình đã bị người khác làm loạn, cũng sẽ không có sắc mặt tốt.
“Chuyện xảy ra ở Huyết Nguyên tinh không liên quan gì đến ta, ta là người của Tử Tinh, Tử Vô Ngân.” Tử Vô Ngân thản nhiên nói, vì phòng ngừa đối phương mất khống chế động thủ, hắn ta nói ra thân phận của mình trước.
Quả nhiên, nghe thấy thân phận người của Tử Tinh, sắc mặt của Huyết Thần đã bình tĩnh chút, “Thì ra là tiên chủng của Tử Tinh.”
“Ừm.” Tử Vô Ngân khẽ vuốt cằm, kể lại mọi chuyện đã xảy ra trên Huyết Nguyên tinh.
Sau khi nghe xong, ánh mắt Huyết Thần lộ ra vẻ băng lãnh, “Thương Khung tinh đúng không, thù này, ta nhất định sẽ báo.”
“Vậy ta sẽ rửa mắt mà đợi.”
Tử Vô Ngân cười nhạt một tiếng.

.

.
Trong Thương Khung tinh.
Chuyện lập quốc đã chuẩn bị không sai biệt lắm.
Hiện tại, các thế lực trong Nhân tộc đã tuyên bố thần phục, hiện tại còn thiếu một cái đại điển đăng cơ mà thôi.
Đối với chuyện này, Như Yên trưởng lão đã chuẩn bị thỏa đáng.
“Nào, chưởng môn, ngươi thử bộ y phục này đi.” Trên tay Như Yên trưởng lão cầm một bộ trường bào hoa lệ nói.

Khóe miệng Sở Cuồng Nhân co giật một cái, nhìn sang bên cạnh, chỗ đó chất một đống lớn y phục, các loại kiểu dáng đều có.
Trang nghiêm, phiêu dật, hoa lệ.

.

.

Phong cách khác nhau.
Màu vàng, màu tím, màu trắng.

.

.

Năm màu rực rỡ.
“Như Yên trưởng lão, có cần làm phiền phức như thế không? Ta thấy chuẩn bị mấy món là tốt rồi, tùy ý chọn một kiện thôi.”
“Không được!”
Như Yên trưởng lão mở miệng phủ quyết, “Đây chính là đại điển đăng cơ, đến lúc đó ngươi là Vương của cả Nhân tộc, là nhất quốc chi quân! Sao có thể tùy tiện mặc được, nào, thử cái này nữa.”
Sở Cuồng Nhân bất đắc dĩ, chỉ có thể tiếp tục mặc thử.
Tâm niệm khẽ động, thi triển Không Gian Bàn Vận Thuật, bộ hoa phục trong tay Như Yên trưởng lão đã chuyển đến trên người hắn.
Đây là một kiện hoa bào màu trắng viền vàng, phía trên có đồ án Long Phượng, vô cùng tôn quý, phối hợp với khí chất siêu phàm thoát tục của Sở Cuồng Nhân, giống như một vị Đế Vương chí cao vô thượng vậy.
Như Yên trưởng lão nhìn cũng có chút mê say.
Nhưng sau đó, nàng lấy lại tinh thần, nhìn bộ hoa bào kia, “Chưởng môn lớn lên đẹp mắt, mặc cái gì cũng đẹp, nếu muốn tìm một bộ thích hợp, thật sự không dể dàng, mặc kiện khác đi.”
“Còn đổi?”

“Đổi.”
Khóe miệng Sở Cuồng Nhân co giật một chút, “Ta nói này, Như Yên trưởng lão, không phải ngươi đơn thuần là muốn nhìn ta thay quần áo chứ?”
Như Yên trưởng lão hơi đỏ mặt, “Nào có.”
“Các ngươi cũng giống vậy đúng không?” Sở Cuồng Nhân nhìn về phía đám người Lam Vũ, Thương Tình Tuyết, Quân Di bên cạnh nói.
Mấy người mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, giả vờ như không nghe thấy,
Nhưng trong tay Thương Tình Tuyết cầm Lưu Ảnh thạch, quang mang lóe lên, lại tự động giữ lại hình ảnh của Sở Cuồng Nhân.
Sở Cuồng Nhân bó tay rồi.
Sau đó, hắn lại thử mấy bộ y phục, lúc này mới định được.
Sau khi hắn rời đi.
Như Yên trưởng lão, Quân Di, Kim Phi Yến, ngay cả Lam Vũ cũng không nhịn được quây xung quanh Thương Tình Tuyết, vẻ mặt có chút kích động.
“Chụp được bao nhiêu tấm.”
“Trở về nhớ chuyển cho ta một phần nhé.”
“Tấm này thật đẹp, tuyệt mỹ a.”
“Còn tấm này nữa, Tình Tuyết, ngươi chụp rất tốt đó.”
Chúng nữ hưng phấn nhìn Lưu Ảnh thạch trong tay Thương Tình Tuyết.
Mà không lâu sau, có mấy hình ảnh trân quý của Nhân Vương từ trong Huyền Thiên tông truyền ra, được bí mật xào lên giá cao.

.

.
Trong Lăng Thiên Đạo Cung.
Sở Cuồng Nhân đang ngồi xếp bằng, trong tay cầm một cái vòng tròn màu bạc trắng, trên đó có nhiều vòng đan xen, vô cùng huyền diệu.
Chính là Thời Không Bảo Giám.

Lúc này hắn đang lĩnh hội huyền diệu trong Thời Không Bảo Giám.
Bây giờ, hắn đã lĩnh hội toàn bộ ảo diệu trong bốn vòng ngoài của Thời Không Bảo Giám rồi, có bước tiến dài trong Thời Không Chi Đạo.
Ngoài ra.
Hắn cũng có thể vận dụng sơ bộ Thời Không Bảo Giám.
Uy lực kiện chí bảo này vô cùng cường đại, dựa vào tu vi bây giờ của Sở Cuồng Nhân mà muốn dùng cũng vô cùng miễn cưỡng.
Đây là một lá bài tẩy.
Ngoại trừ ở thời kì viễn cổ, Sở Cuồng Nhân đã dùng nó để đánh vỡ Thời Không Lồng Giam của Thời Không Chủ Thần, thì chưa từng sử dụng qua.
“Sợ rằng vật này còn mạnh hơn Tiên Khí.”
Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.
Mặc dù hắn chưa từng gặp Tiên Khí, nhưng từng gặp Cổ Tiên Nhân, từ trong miệng đối phương biết được chỗ cường đại của Tiên Khí.
Cũng âm thầm so sánh.
Cộng thêm phần thưởng rút ra từ Huyễn Tưởng Luân Bàn, vật cấp Thần đã đạt tới lĩnh vực của tiên, mà Thời Không Bảo Giám là vật phẩm cấp Siêu Thần.
Chẳng lẽ, là phía trên tiên? !
Lĩnh vực kia, Sở Cuồng Nhân tạm thời cũng không nghĩ nhiều.
Ngày sau, hắn sẽ từ từ đi tìm đáp án.
“Hiện tại, tạo dựng đế quốc trước.”
Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ, nhìn thấy kệ áo bên cạnh treo một bộ trường bào màu trắng hoa lệ, không khỏi lắc đầu cười một tiếng.
Đại điển đăng cơ, đúng hẹn cử hành.
Chẳng biết từ lúc nào, Huyền Thiên tông đã không đơn thuần là Huyền Thiên tông nữa, ở xung quanh xây tường cao, nhiều hơn những tòa nhà nối tiếp nhau.
Lấy Huyền Thiên tông làm trung tâm, trong phạm vị một triệu dặm, hóa thành một tòa đại thành rộng rãi, mà đây, chính là thủ đô của đế quốc!
Tên là, thành Huyền Thiên!
Trong thành Huyền Thiên, xe ngựa như rồng, tu sĩ các nơi đi vào, thậm chí các loại dị thú trân quý ngày thường khó gặp cũng liên tiếp xuất hiện.
Thương Khung tinh, ngoại trừ Nhân tộc, thì đám Yêu tộc cũng tới xem lễ, dù sao, hiện tại Sở Cuồng Nhân không chỉ là Nhân Vương, còn là cường giả đứng đầu Thương Khung tinh từ xưa đến nay!
Trong thành Huyền Thiên, một tòa đài cao từ mặt đất vụt lên.
Bốn phía đài cao khắc hoạ kỳ cảnh sơn ha, điềm lành dị thú.
Đây là đài đăng thiên.
Dưới đài, đám người Hỗn Độn Đạo Chủ, Lạc Thủy Đạo Chủ, Vạn Pháp Đạo Chủ, Viêm Vũ đang châu đầu ghé tai, hồng quang đầy mặt.
Ngoại trừ đám Đạo Chủ này, xung quanh còn có rất nhiều Đế giả, đội quân mười triệu người xếp thành phương trận, vô cùng uy nghiêm.

“Lễ nhạc, lên!”
Như Yên trưởng lão hét to một tiếng.
Nhất thời, bốn phía có binh lính tấu vang kèn lệnh.
Âm thanh hùng hồn vang vọng.
Nương theo âm thanh này, nơi xa, một đầu Thần Hoàng tuyệt mỹ bay lên không trung, chỗ đi qua, bầu trời đều bị nhuộm thành màu đỏ.
Mà trên Thần Hoàng, một bóng người mặc bạch bào, tuấn dật tuyệt luân đứng chắp tay, giống như Tiên Vương lâm trần.
Mọi người nhìn thấy thân ảnh kia, trong mắt lộ ra ước mơ và hướng tới.
Sở Cuồng Nhân ngồi trên Thần Hoàng mà đến, đăng lâm đến đài đăng thiên!
Chỉ thấy hắn đưa tay lấy ra Nhân Vương Ấn.
Ấn ra, lượng lớn kim quang phun trào, biển mây cuồn cuộn.
Đó là chí bảo nhân đạo!
Sau đó, Sở Cuồng Nhân xuất ra một phần thư tín, trên đó viết một đống lớn, đều là tuyên ngôn lập quốc mà Như Yên trưởng lão đã chuẩn bị.
“Thương Thiên tại thượng, Hậu Thổ ở dưới.

.

.

Từ lúc Nhân tộc Thương khung ta mới bắt đầu sinh ra, trải qua bốn mươi chín nguyên niên, vô số Thánh Hiền hiện lên.

.

.”
“Sở Cuồng Nhân Nhân tộc, muốn xây đế quốc thống nhất!”
“Định quốc danh là Thương Khung, định niên hiệu là Khai Nguyên, định đô là thành Huyền Thiên, trời cao thiên đạo phù hộ Nhân tộc ta vạn cổ bất hủ, đời đời vĩnh xương!”
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận