Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


“Quá lợi hại, vừa rồi ta đã đếm qua, lần này xuất hiện mười tên thiên kiêu tư chất siêu đẳng, trong đó có bảy vị tiên chủng do Kim Tinh, Tử Tinh bồi dưỡng ra, ba người còn lại có lai lịch không rõ ràng, có thể là thiên kiêu do các đạo thống cổ lão bồi dưỡng ra.”
“Trước kia Trần Thiên hư tiên luyện chế ra Đạo khí gì, tối đa cũng chỉ có một hai vị tiên chủng tư chất siêu đẳng xuất hiện, hiện tại, lại có mười người, thậm chí còn nhiều hơn!”
“Làm sao ta lại ngửi thấy một cỗ khí tức không giống bình thường chứ?”
“Đúng vậy.”
“Cũng có thể là Trần Thiên hư tiên luyện chế kiện Đạo khí này có sức hấp dẫn quá lớn, dù sao chính hắn đã nói, đây là một trong những tác phẩn đắc ý nhất trong cuộc đời luyện khí này của hắn.”
“Ừm, cũng có khả năng.”
Theo tiên chủng liên tiếp xuất hiện, mọi người kịch liệt thảo luận.
Sở Cuồng Nhân cũng động.
Hắn thu hồi chiến thuyền, đi về phía Bạch Ngọc Long Môn.
Mọi người nhìn hắn, không khỏi kinh ngạc.
“Ta không nhìn thấu khí tức của người này, không chỉ như vậy, khí chất của người này cũng quá siêu phàm thoát tục đi.”
“Khí chất và tướng mạo này, chậc chậc, sợ rằng Lệ tộc danh xưng tướng mạo xuất chúng nhất trong tinh hệ Tử Kim cũng không tìm ra mấy người sánh bằng đâu.”
“Đúng vậy, quá bất phàm.”
“Các ngươi đoán xem tư chất của người này thế nào?”
“Nhìn bất phàm như thế, chắc là thượng đẳng đi.”
Bởi vì vừa rồi các tiên chủng liên tiếp xuất hiện, cộng thêm khí chất của Sở Cuồng Nhân không tầm thường, hiện tại, có thể nói hắn được vạn chúng chú mục.
Sở Cuồng Nhân cũng đi đến trước Long Môn.
Hai đầu Bạch Long nhìn hắn một cái, phát ra bạch quang đảo qua hắn.
Sở Cuồng Nhân cảm giác thân thể có chút ấm áp.
Giống như ngâm mình trong nước ấm.
“Ba mươi chín tuổi.”
Sở Cuồng Nhân nghe thấy vậy, bỗng nhiên có chút xúc động, đều nói tu hành không năm tháng, trong lúc bất tri bất giác, mình đã sắp đầu bốn rồi.
Hắn không có cảm giác gì.
Đây chỉ là tuổi tác bộ thân thể này của hắn mà thôi, còn linh hồn hắn đã vượt qua thời kì viễn cổ của Thương Khung tinh, sống hơn một vạn năm rồi.
Đối với hắn mà nói, năm tháng chỉ là một chuỗi chữ số mà thôi.
Chỉ là ngẫu nhiên nhớ tới, sẽ hơi xúc động.
Nhưng các tu sĩ bốn phía biết được số tuổi của hắn đều trợn mắt há hốc mồm, nhìn hắn, dáng vẻ như gặp phải quỷ.
“Ba mươi chín tuổi? ?”
“Gia hỏa này, không phải đến chơi chúng ta chứ, ba mươi chín tuổi có thể tu hành thành cái rắm, tới nơi này xem náo nhiệt đi.”
“Đúng đấy, tiểu bằng hữu, còn chưa đến Thánh cảnh, ngươi đến đây nháo cái gì, nhanh về nhà đi, mẹ ngươi đang chờ ngươi về ăn cơm đấy.”
“Ba mươi chín tuổi? Cho dù tư chất tốt, có thể tu hành đến Thánh cảnh cũng đã cao rồi, còn tới nơi này giành Đạo khí cái gì.”
“Đúng vậy.

.

.”
Mọi người khinh bỉ nhìn Sở Cuồng Nhân, giống như đang nhìn một đứa trẻ đi đường còn chưa vững, lại dám đến đây đánh lôi đài với người lớn.
Nhưng cũng có một số người phát hiện không đúng.
Bọn họ nhìn Bạch Long.
Bạch Long, có chút khác lạ.
Đối với nghị luận xung quanh, Sở Cuồng Nhân mắt điếc tai ngơ, hắn nhìn Bạch Long, cũng muốn biết tư chất của mình thế nào.
“Tư chất chất chất chất chất.

.

.”
Nhưng Bạch Long vẫn không báo ra.
Nhìn thấy Bạch Long như cái máy lặp lại, sắc mặt Sở Cuồng Nhân có chút cổ quái, “Không phải Long Môn này hỏng rổi chứ? ?”
Báo tư chất thôi, có khó khăn như thế sao?
Vừa rồi báo những người khác, không phải rất thuận lợi à?
“Tiểu Ái, nó sao vậy?” Sở Cuồng Nhân âm thầm dò hỏi.
“Nhìn thấy cái không nên nhìn đi.”
Toàn Tri Chi Linh Tiểu Ái cười lạnh trong lòng.
Hừ.
Chỉ là một kiện Đạo khí cũng muốn giải đọc tư chất của chủ nhân?
Không biết sống chết.
Răng rắc, răng rắc.

.

.
Lúc này, Bạch Long giống như cái máy lặp lại phát ra một tiếng rú thảm, trên mặt rồng xuất hiện từng đạo vết rách.
Trong tiếng ầm vang, Bạch Long bị phá nát, hóa thành mảnh vụn đầy đất.
Một đầu Bạch Long khác thấy đồng bạn bị phá nát, trợn mắt há mồm.
Mà trợn mắt há mồm còn có các tu sĩ còn lại.
Chuyện này là sao?
Thôi diễn tư chất, lại thôi diễn đến phế đi? ?
“Trời ạ, Bạch Ngọc Long Môn lưu giữ nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ vẫn không xảy ra tình huống này.”
“Gia hỏa này, rốt cuộc đã làm cái gì? ?”
Lúc này.
Một vệt kim quang bay ra, một lần nữa hóa thành một đạo Bạch Ngọc Long Trụ.
“Tiểu hữu, mời tiến vào.”
Một giọng nói già nua vang lên.
Là Trần Thiên hư tiên.
Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, đồng thời hiếu kỳ nhìn thoáng qua Bạch Ngọc Long Trụ mới xuất hiện.
Thứ đồ chơi này được sản xuất hàng loạt đó, khó trách chất lượng không vượt qua kiểm tra, nói hỏng là hỏng..
Mà Bạch Ngọc Long Trụ mới xuất hiện bị Sở Cuồng Nhân nhìn như thế, không khỏi rung động một cái, hai mắt nhắm lại, không dám đối mặt với đối phương.
Sợ mình giống như cái Long Trụ lúc trước, bị vỡ thành cặn bã.
Sở Cuồng Nhân sờ mặt.
Mình đáng sợ sao như vậy?
Thật đẹp trai a.
Được rồi, thầm mỹ của cái đầu rồng này không được tốt.
Trong lòng Sở Cuồng Nhân âm thầm đậu đen rau muống, sau đó bước vào trong màn sáng.
Sau khi hắn rời đi, mọi người vẫn không ngừng nghị luận.
Qua một hồi lâu, kiểm tra tiếp tục.
Trong Trần Thiên tinh.
Một gian cung điện ẩn trong mây xanh.
Một lão giả tóc trắng có chút kinh nghi bất định nhìn màn sáng trước mặt, trong màn sáng hiện lên hình ảnh Long Trụ vỡ nát.
“Tại sao lại có người như vậy?”
“Tư chất của hắn lại siêu việt phạm vi Bạch Ngọc Long Trụ có thể đo lường, thậm chí Bạch Ngọc Long Trụ vì thôi diễn tư chất của hắn, lại tự động sụp đổ, giống như phạm vào.

.

.

Cấm kỵ? !”
“Cho dù là đám tiên chủng không khoa trương như vậy chứ.”
Lão giả cũng chính là Trần Thiên hư tiên tự nhủ.
Sau đó, ông ta nhìn Bạch Ngọc Long Trụ đã vỡ thành cặn bã trên màn sáng, lộ ra đau lòng, “Ta bỏ ra tâm huyết rất lớn mới luyện chế ra được Bạch Ngọc Long Trụ, trong tay chỉ có mấy cây, một cây sánh bằng mấy kiện Đạo khí đó.”
Ông ta lắc đầu, phất tay, màn sáng trước mặt lấp lóe, sau đó thay đổi đến hình ảnh Vân Hư đại trận.
“Để ta xem một chút, lần này có thiên kiêu nào đến đấy”

.

.
Trong Vân Hư đại trận.
Sở Cuồng Nhân đi vào một mảnh rừng bia, cuối rừng bia có một cánh cửa, trên đó viết người đi vào cánh cửa này, là đi vào cửa ải tiếp theo.
Trong rừng bia, một số tu sĩ đang xông trận.
Nhưng dáng vẻ khá khó coi.
Có tu sĩ ôm bia đá chảy nước miếng, có tu sĩ cầm binh khí, hai mắt đỏ thãm điên cuồng oanh tạc tấm bia đá trước mặt, dáng vẻ kia, không biết còn tưởng rằng bia đá là kẻ thù giết cha của hắn ta.
Sở Cuồng Nhân nhìn rừng bia trước mặt, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, “Há, đây là trận pháp mê huyễn nhân tâm.”
Đối với trận pháp, Sở Cuồng Nhân cũng hiểu.
Dù sao, truyền thừa Trận Pháp Sư cấp truyền thuyết vẫn còn đó, cộng thêm địa hồn, nhân hồn trong vạn năm viễn cổ cũng nghiên cứu qua những thứ này.
Ngay cả hắn cũng không biết trình độ trận pháp của mình đã đạt đến cấp bậc gì.
“Nhưng muốn phá trận pháp này, cũng không khó.”
Sở Cuồng Nhân đi vào rừng bia, giống như đi bộ nhàn nhã, rất nhanh liền đi đên trước cánh cửa kia, không quay đầu lại đi vào.
Cửa thứ nhất của Vân Hư đại trận, phá.
Ngoài trận, Trần Thiên hư tiên thấy thế, sắc mặt thay đổi, “Gia hỏa này lại hiểu trận pháp, hơn nữa, còn rất tinh thông a, vừa đi mấy bước, đã đi qua rừng bia rồi.”
“Có ý tứ, Vân Hư đại trận của ta có chín cửa ải, do chín mươi chín trận pháp tạo thành, xen lẫn với nhau, ta muốn nhìn xem tiểu tử ngươi có thể xông qua mấy cửa, phá bao nhiêu trận.”
Đầu tiên là vì Sở Cuồng Nhân làm hỏng một cái Bạch Ngọc Long Trụ, hiện tại lại bị Sở Cuồng Nhân tuỳ tiện phá trận pháp cửa ải đầu tiên, đã khơi dậy lòng háo thắng của Trần Thiên hư tiên.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui