Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


“Hiện tại, chính là lúc phá trận!”
Trong mắt Sở Cuồng Nhân bắn ra một đạo tinh quang dọa người.
Chỉ thấy hắn vừa sải bước ra, bước vào trận pháp, kiếm áp mênh mông lấy hắn làm trung tâm, giống như thủy triều khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Trong lúc nhất thời, khắp nơi rung chuyển!
Toàn bộ Vân Hư đại trận đều lắc lư không thôi.
Trong trận pháp, một đám tiên chủng phát giác cỗ uy áp này, ngừng tranh đấu, kinh nghi bất định nhìn nơi phát ra uy áp.
Bên ngoài trận pháp, sắc mặt Trần Thiên hư tiên thay đổi.
Trong cửa thứ chín.
Trong nháy mắt Sở Cuồng Nhân bước vào trận pháp, vô số vòng trận pháp gào thét mà ra, hoặc khốn, hoặc giết, hoặc hãm.

.

.
Quang văn trận pháp lưu chuyển, vô cùng lộng lẫy.
Nhưng vào lúc này, nương theo kiếm áp kinh thiên.

.

.
Côn Ngô ra khỏi vỏ!
Trên thân kiếm hoa lệ có kiếm khí lưu chuyển, hóa thành một đạo lưu quang, liên tiếp đánh vào mắt trận trong cửa thứ chín của Vân Hư đại trận!
Nương theo từng tiếng ầm vang, cửa thứ chín, từng vòng trận pháp liên tiếp bị phá, đã mất đi uy năng.
Một tòa cung điện màu trắng, cũng xuất hiện trong tầm mắt Sở Cuồng Nhân.
Trong cung điện, một cỗ ba động Đạo khí không ngừng truyền đến.
Côn Ngô Kiếm trở về vỏ kiếm.
Sở Cuồng Nhân nhìn cung điện kia khẽ cười một tiếng, “Xem ra, kiến Đạo khí kia chưa bị tiên chủng lấy đi, vậy ta không khách khí nữa.”
Trước phá trận pháp, giờ lại lấy Đạo khí!
Sở Cuồng Nhân đứng chắp tay, ngẩng đầu đi về phía cung điện màu trắng.
Mà bên ngoài trận pháp.
Trần Thiên hư tiên nhìn thấy trận pháp bị phá, lập tức trợn mắt há mồm.
“Năm ngày? !”
“Ta vất vả nghiên cứu trận pháp mấy vạn năm, hắn bỏ ra năm ngày đã có thể phá giải sạch sẽ, đây là yêu nghiệt gì? !”
“Móa nó! !”
Trần Thiên hư tiên không khỏi bật ra một câu nói tục.
Sau đó, ông ta hít sâu một hơi, nhìn Sở Cuồng Nhân trong màn sáng, trong mắt lộ ra nồng đậm kinh thán, còn có hiếu kỳ.
“Yêu nghiệt như thế, rốt cuộc là từ đâu tới?”
“Chẳng lẽ là mấy đạo thống kia? Không đúng, ta đều biết tiên chủng mà mấy đạo thống kia bồi dưỡng ra, nhưng không có nhân vật này.”
Một vị tiên chủng không biết lai lịch, khiến người ta rất ngoài ý muốn.
Trong cung điện màu trắng.
Sở Cuồng Nhân ngẩng đầu đi vào.
Đám người Tử Vân Phàm, Kim Kiệt, Phong Phi Vẫn nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, cảm nhận được uy áp mạnh mẽ trên người đối phương, sắc mặt nghiêm túc.
“Không ngờ, hắn thật sự phá giải trận pháp.”
“Còn cỗ uy áp này.

.

.

Không thể coi thường.”
“Chỉ sợ không phải Đạo Chủ cảnh bình thường.”
“Lúc nào thì trong tinh hệ Tử Kim xuất hiện một tên tiên chủng như vậy?”
Đám người Tử Vân Phàm đều cảm nhận được một cỗ uy hiếp cường đại trước đây chưa từng gặp trên người Sở Cuồng Nhân, nội tâm kinh hãi và nghi ngờ.
Mà Sở Cuồng Nhân không nhìn đám tiên chủng, ánh mắt đặt trên chùm sáng màu trắng kia, hắn cảm nhận được ba động Đạo khí từ bên trong phát ra.
“Tiểu Ái, phân tích.”
“Là.

.

.

Thiên Đạo khí, loại hình phòng ngự, có thể theo tâm ý của chủ nhân mà biến ảo hình thái, còn có tính trưởng thành nhất định.

.

.”
Thiên Đạo khí.
Đúng là hiếm thấy.
Nhưng.

.

.
Tại sao lại là loại hình phòng ngự?
Trong mắt Sở Cuồng Nhân lộ ra vẻ thất vọng, hắn có Tinh Thần Bất Diệt Thể, nhục thân cường hãn, cùng cảnh không có mấy người có thể phá phòng ngự của hắn.
Lại thêm Bất Tử chi thân.
Hai thứ này, khiến trong chiến đấu hắn hoàn toàn có thể không cần phòng thủ.
So với Thiên Đạo khí loại phòng ngự, hắn càng thích loại công kích hoặc loại phụ trợ hơn, như vậy mới có tác dụng lớn với hắn.
“Thôi được, tốt xấu gì cũng là một kiện Thiên Đạo khí, đặt trên người cũng tăng thêm một tầng bảo hộ.” Sở Cuồng Nhân thầm nói, đi về phía Thiên Đạo khí.
“Muốn Đạo khí, phải hỏi chúng ta trước đã.”
Một giọng nói lạnh trầm vang lên.
Một đại hán vóc người to lớn đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, lúc đưa tay có một cỗ khí tức khủng bố bạo phát, một quyền đánh về phía Sở Cuồng Nhân.
Oanh!
Một quyền này oanh trên mặt đất, trực tiếp đập ra một cái hố lớn!
Nếu không phải Trần Thiên tinh là nơi ở của Trần Thiên hư tiên, tinh thần bị hư tiên chi lực thủ hộ, thì một quyền này đủ để vỡ vụn tinh thần này rồi.
Nện trên mặt đất? !
Người đâu?
Đồng tử đại hán hơi co lại, phát giác sau lưng đột nhiên truyền đến một trận lãnh ý rét lạnh, thân hình lập tức bạo phát.
Nhưng hắn ta đã chậm một bước, một đạo kiếm khí bắn ra, rơi xuống vai hắn ta, trực tiếp chọc ra một lỗ máu.
Sở Cuồng Nhân đứng cách hắn ta không xa, kiếm khí lưu chuyển trên đầu ngón tay, nhìn mọi người, từ tốn nói: “Ta muốn lấy Đạo khí, còn phải hỏi qua các ngươi a, vậy ta liền hỏi một chút, các ngươi, đồng ý không? !”
Lời nói rơi xuống, uy áp dồi dào lấy hắn làm trung tâm bộc phát, cứu cực Đế khí màu tím giống như sóng to bao phủ, trùng kích bốn phương tám hướng!
Phạm vi mấy trăm dặm đều bịnổ tung, mặt đất biến dáng!
Phàm là tiên chủng va chạm với Đế khí, đều phải lùi lại một trăm trượng!
“Thật mạnh!”
“Tu vi Tiểu Đạo Chủ hậu kỳ? !”
“Tiểu Đạo Chủ hậu kỳ không có cách nào dùng Đế khí hủy Trần Thiên tinh được hư tiên chi lực bảo vệ thành dạng này.”
“Người này không đơn giản.”
Đám tiên chủng nhìn, Sở Cuồng Nhân, như lâm đại địch!
Đại hán bị kiếm khí gây thương tích lấy ra một viên đan dược ăn vào, áp chế thương thế xuống, “Tốc độ di chuyển vừa rồi của người này có chút quỷ dị, không giống thân pháp, mà giống như.

.

.

Trong nháy mắt biến mất!”
“Là thủ đoạn không gian.”
Tử Vân Phàm ngưng giọng nói.
“Tiểu Đạo Chủ hậu kỳ am hiểu thủ đoạn không gian sao? Chuyện này thì khó rồi, trong các tiên chủng, cũng là tồn tại ít gặp.”
“Hừ, muốn tuyệt thế Đạo khí, ta không đồng ý!”
Tiên chủng của Kim Tinh, Kim Kiệt hừ lạnh một tiếng.
Hắn ta tiến tới một bước, trên người có Đế khí kinh khủng sôi trào, đạo văn xen lẫn, một cái trường côn màu tím đen bỗng nhiên xuất hiện.
Đó là một thanh đại đạo khí.
Kim Kiệt nắm đại đạo khí trong tay, đằng không mà lên.
“Phá Thiên Nhất Côn!”
Đạo văn xen lẫn lưu chuyển, Đế khí hội tụ hình thành một đạo côn ảnh to lớn màu tím đen, nện về phía Sở Cuồng Nhân!
“Một kích này, có mấy phần cường độ.”
Hai mắt Sở Cuồng Nhân khẽ híp một cái.
Một kích này, đã không thấp hơn Tiểu Đạo Chủ đỉnh phong bình thường.
“Nhưng đáng tiếc, còn chưa đáng kể!”
Sở Cuồng Nhân đưa tay đánh ra một  quyền.
Chỉ đơn thuần là lực lượng thân thể đã nhấc lên từng đợt cương phong cuồng bạo, nơi quyền kình đi qua, hư không ầm vang nổ tung!
Côn ảnh to lớn một kích đánh nát!
Kim Kiệt cũng bị quyền kình quét trúng, bay ngược ra ngoài.
So với lúc ở Thương Khung tinh, trong mấy tháng lang thang trong vũ trụ, Sở Cuồng Nhân đã thôn phệ không ít hành tinh.
Tinh Thần Bất Diệt Thể của hắn mạnh mẽ hơn không ít.
Khoảng cách đến đỉnh phong, lại tiến thêm một bước.
Không nói đến cái khác, chỉ dựa vào thân thể này, Đại Đạo Chủ bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn, đừng nói đến Kim Kiệt.
“Cái gì!”
“Lực lượng thân thể như vậy, làm sao có thể? !”
Mọi người cảm thấy không thể tin được, ngoại trừ am hiểu Không Gian chi đạo, nhục thân của đối phương còn hung hãn đến trình độ này, đây là quái thai gì vậy?
“Thực lực của người này không thể khinh thường, cùng ra tay đi!”
Đại hán đề nghị.
Nghe thấy vậy, mọi người có chút chần chờ.
Làm tiên chủng, bọn họ đều có ngạo khí, cùng nhau liên thủ đối phó một người, nếu chuyện này truyền đi, mặt mũi sẽ mất sạch.
Nhưng muốn bọn họ từ bỏ tuyệt thế Đạo khí, cũng không có khả năng.
“Đến, không cần cố kỵ quá nhiều, cùng ra tay, như vậy có lẽ các ngươi còn có một cơ hội.

.

.

Thương tổn ta!”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói với mọi người.
Nghe thấy hắn khiêu khích như vậy, sắc mặt đám người Tử Vân Phàm, Kim Kiệt, Phong Phi Vẫn bỗng nhiên trầm xuống, có chút khó coi.
“Không khỏi quá coi thường chúng ta đi.”
“Hừ, chúng ta đều là tiên chủng, ngươi muốn một mình quyết đấu với nhiều tiên chủng như vậy, đúng là không biết lượng sức! !”
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui