Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Trong một tinh hệ, lực chấn nhiếp của một vị hư tiên vô cùng lớn.
Ít nhất, cho dù là văn minh tiên pháp như Tử Tinh, Kim Tinh cũng không có mấy tồn tại cấp bậc hư tiên.
Càng quan trọng hơn là, Trần Thiên hư tiên không phải hư tiên bình thường, khí trận của ông ta song tuyệt, có vô số cường giả từng nhận ân tình của ông ta.
Đây chính là một cỗ lực lượng không thể khinh thường.
Sở Cuồng Nhân được Trần Thiên ngọc lệnh che chở, đám người bên ngoài Tử Huyết tinh không dám tùy tiện ra tay với hắn, để hắn tiến vào Tử Huyết tinh.
Trong Tử Huyết tinh.
Nơi đây không có khác biệt lớn đối với các tinh thần khác, khác biệt duy nhất chính là tinh thần này có một cỗ hư tiên chi lực bảo vệ.
Chuyện này khiến Tử Huyết tinh rất khó bị phá hư.
Trừ phi bị mấy vị Thiên Đạo Chủ liên tục công kích mới có thể phá hỏng.
“Tầm Bảo Thuật, phát động.”
Sau khi đi vào Tử Huyết tinh, Sở Cuồng Nhân lập tức phát động Tầm Bảo Thuật.
Tin tức của các loại bảo vật nhanh chóng truyền đến.
Đến cảnh giới này, bảo vật bình thường đã không có tác dụng lớn với hắn, chỉ có một vài bảo vật đạo cấp mới có tác dụng.
Sở Cuồng Nhân dựa vào Tầm Bảo Thuật tìm kiếm ba ngày trong Tử Huyết tinh, một đường tìm được không ít bảo dược cao cấp.
Thậm chí còn có hai thanh Đạo khí.
Đều bị hắn trực tiếp ném vào Càn Khôn giới, không gian trong Càn Khôn giới cực lớn, hắn đã luyện chế lại một lần, không hề kém cái lúc trước.
Ba ngày này, hắn cũng gặp một số thiên kiêu khác.
Nhưng đáng tiếc, hoàn toàn không có bất kỳ uy hiếp nào với hắn.
Oanh!
Một ngày này, Sở Cuồng Nhân vừa hái một gốc bảo dược xong.
Phụ cận, đột nhiên truyền đến một trận năng lượng bạo loạn, khắp nơi chấn động theo, dường như có thứ gì đó đang đến gần hắn.
“Ừm, loại động tĩnh này.

.

.”
Sở Cuồng Nhân nhìn nơi phát ra âm thanh.
Chỉ thấy có một đầu Viên Hầu to lớn màu đen đang đến gần hắn.
“Yêu tộc.”
Sở Cuồng Nhân hơi ngoài ý muốn.
Đầu Viên Hầu màu đen này cao đến trên trăm trượng, giống như một ngọn núi, lúc hắn ta đi lại, mặt đất rung chuyển, yêu khí sát khí cuồn cuộn.
Nhưng trên người đầu Viên Hầu này đã có không ít vết thương, máu me đầm đìa, trong tay còn nắm một khỏa tinh thạch màu vàng.
Sau lưng, có một đám tu sĩ  Nhân tộc đang đuổi giết.
“Đó là một khối đạo nguyên!”
Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng.
Nếu kết tinh thể loại linh tủy có thể dùng để tăng cao tu vi, vậy đạo nguyên, chính là dùng để tăng cảm ngộ đối với đạo.
Sở Cuồng Nhân có thể rõ ràng cảm giác được, khối đạo nguyên trong tay đầu Viên Hầu kia cao khoảng chừng một trượng, đoán chừng có hơn ngàn cân.
Hơn nữa, trong đó ẩn chứa đạo chi khí vô cùng nồng đậm, bên ngoài hiện ra vô số đạo văn màu vàng huyền diệu.
“Cút ngay cho ta!” Viên Hầu màu đen chú ý tới Sở Cuồng Nhân đứng cản đường hắn ta, nổi giận gầm lên một tiếng, một quyền đập ra.
Yêu khí khủng bố như lũ quét phun ra ngoài.
“Hừ, tiểu hầu tử, đường đi của ngươi hẹp thế à?”
Sở Cuồng Nhân hừ nhẹ một tiếng, trong mắt bắn ra một đạo lãnh quang.
Cũng không thấy hắn làm gì, chỉ nhẹ nhàng nâng tay.
Ầm! !
Một nắm tay cực lớn, một nắm tay cực bé đụng vào nhau.
Bốn phía nhấc lên trận gió mãnh liệt!
Ngay sau đó, cánh tay của Viên Hầu màu đen bạo liệt từng khúc, huyết nhục và xương cốt sụp đổ, cả cánh tay bị oanh thành mưa máu đầy trời!
“A a! !”
Một tiếng hét thảm vang lên, Viên Hầu màu đen lùi lại mấy bước, thân thể cao lớn như ngọn núi ngã trên mặt đất, hoảng sợ nhìn Sở Cuồng Nhân.
Cho dù là Thiên Tôn đỉnh phong cũng không chịu được một quyền của mình.
Nhưng người lại có thể tuỳ tiện đánh vỡ cánh tay của hắn ta.
Đạo Chủ! !
Người trước mặt này tuyệt đối là Đạo Chủ!
Trên mặt Viên Hầu màu đen tràn đầy hoảng sợ, sau đó vội vàng ném đạo nguyên trong tay cho Sở Cuồng Nhân, “Đạo nguyên cho ngươi, cầu ngươi tha cho ta một mạng.”
Hắn ta quỳ trên mặt đất run lẩy bẩy nói.
“Đạo nguyên này, là của chúng ta!”
Lúc này, đám tu sĩ Nhân tộc truy sát Viên Hầu cũng đã đuổi tới hiện trường, nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt đầy lạnh lùng.
“Há, trên này có viết tên các ngươi sao?” Sở Cuồng Nhân trực tiếp ngồi lên đạo nguyên, nghiền ngẫm nhìn đám tu sĩ trước mặt.
“Giao đạo nguyên ra, Tử Tinh chúng ta có thể coi như chưa xảy ra chuyện gì, nếu không, tự gánh lấy hậu quả! !”
Tu sĩ Nhân tộc cầm đầu lạnh giọng nói.
Nghe thấy hắn ta nói vậy, Sở Cuồng Nhân càng thêm nghiền ngẫm.
Lại là Tử Tinh.
“Muốn, thì động thủ thử một chút?”
Sở Cuồng Nhân khẽ cười nói.
“Sư huynh, nói nhảm với hắn làm gì, nhìn ta làm thịt hắn.”
Một tên tráng hán tàn nhẫn cười một tiếng, phi thân về phía Sở Cuồng Nhân, một quyền đánh ra, một đạo cương phong màu đen bao phủ ra.
“Chỉ là một hạt cát trong hằng hà, một cái vảy trong biển cả, ngươi, nhỏ bé lại không tự biết a.” Ánh mắt Sở Cuồng Nhân lạnh lùng, nhẹ giọng nói.
Hắn đứng đó bất động, đầu ngón tay có kiếm quang màu tím phóng ra.
Phốc.

.

.
Một đạo sương máu nổ tung trên không trung!
Kiếm quang xé rách cương phong, trực tiếp đánh vỡ tráng hán thành hai mảnh.
Mọi người thấy thế, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Đáng sợ!
Trong đám người bọn họ, mặc dù tu vi của tráng hán không phải mạnh nhất, nhưng cũng là một vị thượng vị Thiên Tôn, lại bị tuỳ tiện miểu sát!
Bọn họ lại nhìn đầu Viên Hầu màu đen quỳ trên mặt đất bên cạnh, run lẩy bẩy, đối phương bị đánh nát một cánh tay, đang không ngừng chảy máu.
Đạo Chủ!
Trong đầu tất cả mọi người xuất hiện hai chữ này.
Thanh niên áo trắng này, là Đạo Chủ!
“Đi!”
Tu sĩ Nhân tộc cầm đầu không nói hai lời, quay người liền rời đi.
Đối mặt với một vị Đạo Chủ, bọn họ không hề có phần thắng.
“Các ngươi, đã tìm đến một niềm vui thú cho ta.”
Sở Cuồng Nhân nhìn bóng lưng đối phương rời đi, cũng không xuất thủ.
Giết mấy con kiến hôi, không tính là gì.
Hắn hi vọng mấy con kiến hôi này có thể mang đến niềm vui cho hắn.
Ví dụ như, đám tiên chủng của Tử Tinh.
“Đại nhân, ta..

Ta có thể rời đi không?”
Viên Hầu màu đen quỳ trên mặt đất, run rẩy hỏi.
Sở Cuồng Nhân khoát tay áo, “Cút đi.”
“Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân.”
Viên Hầu màu đen cuồng hỉ, vội vàng dập đầu.
Lúc hắn ta cúi đầu, ánh mắt lộ ra một vệt oán độc.
Hắn ta tự nhận giấu vô cùng tốt.
Nhưng lại không trốn khỏi mắt Sở Cuồng Nhân.
“Có lẽ, ngươi cũng có thể mang đến niềm vui cho ta.”
Sở Cuồng Nhân nhìn Viên Hầu màu đen, cười nhạt nói.
Nhưng Viên Hầu không hiểu ý nghĩa, hắn ta không dám ở lâu, lộn nhào một cái rồi rời đi, sợ Sở Cuồng Nhân đột nhiên đổi ý.
“Nhân tộc, ngươi chờ đó cho ta!”
“Cho tới bây giờ, tộc Hắc Phong Viên ta chưa từng thua thiệt như vậy, chờ ta trở về bẩm báo thiếu chủ, nhất định sẽ cho ngươi đẹp mặt! !”

.

.
“Khối đạo nguyên này không tệ, hấp thu tại chỗ đi.”
Sở Cuồng Nhân nghĩ đến, bắt đầu luyện hóa đạo nguyên.
Hắn có Thiên Địa Hồng Lô Thể, hiệu suất hấp thu và luyện hóa tư nguyên rất nhanh, gần như không đến nửa ngày, đã hấp thu hết ngàn cân đạo nguyên mà ngay cả Đạo Chủ cũng cần nửa năm một năm mới có thể luyện hóa hết.
Sau đó, đế niệm của hắn phun trào, tiếp tục tìm kiếm cơ duyên.
Vốn dựa vào đế niệm của hắn, bao phủ khỏa Tử Huyết tinh này cũng là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng bởi vì hư tiên chi lực ảnh hưởng, bây giờ đế niệm của hắn nhiều nhất chỉ có thể bao phủ phạm vi mấy chục vạn dặm mà thôi.
Lại hai ngày trôi qua.
Một ngày này, Tử Huyết tinh vốn bình tĩnh chợt bộc phát ra một cỗ ba động năng lượng cường đại, một đạo cột sáng màu đỏ tím xông thẳng tới chân trời!
Trên Tử Huyết tinh, tất cả mọi người đều nhìn thấy cột sáng kia.
Cùng với.

.

.

Vô số bảo vật trong cột sáng.
Không sai.
Trong cột sáng ẩn chứa bảo vật.
Không phải một kiện hai kiện, mà là một đống lớn.
Bảo dược đạo cấp, Đạo khí, kỳ khoáng trân quý, đạo nguyên.

.

.
Tu sĩ trên Tử Huyết tinh nhìn thấy cột sáng, cảm xúc không khỏi bành trướng.
“Thật nhiều bảo vật!”
“Nhanh, nhanh đi về phía cột sáng!”
“Tất cả mọi người vội vàng tiến về phía cột sáng, đừng để người khác đoạt trước.”
Giờ khắc này, tất cả tu sĩ trên Tử Huyết tinh như một bầy sói đói nhìn thấy dê béo, toàn bộ chạy tới chỗ cột sáng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui