Chiến vang lên!
Cường giả của Tử Tinh xuất động.
Ở trong đó, khiến người ta chú ý nhất đương nhiên là ba vị hộ pháp của Tử Tinh, ba người này, đều là Thiên Đạo Chủ.
Ngoại trừ ba người này, còn có một nam một nữ, mặc trường bào màu đen và trường bào màu trắng, hai người này cũng là Thiên Đạo Chủ, bọn họ là một đôi đạo lữ, là Hắc Bạch Song Tinh tiếng tăm lừng lẫy tại Tử Tinh.
Cộng thêm lão tổ Vương gia, ở bên ngoài, Tử Tinh đã có sáu người có chiến lực cấp Thiên Đạo Chủ.
Nhìn lại cổ thành Thần Nguyệt.
Thần Nguyệt Đạo Chủ, Nguyệt Cung chi chủ, Dương Tiêu và một lão giả chống quải trượng, chỉ có bốn người là Thiên Đạo Chủ.
Còn lại, số lượng Đạo Chủ hai bên không kém nhau bao nhiêu.
Nhưng một vị Thiên Đạo bằng mười mấy Đại Đạo Chủ, cho nên Tử Tinh nhiều hơn hai vị Thiên Đạo Chủ, nhất định phải có người kiềm chế mới được.
“Hắc Bạch Song Tinh giao cho ta!”
Dương Tiêu dùng đế niệm từ tốn nói với Thần Nguyệt Đạo Chủ.
“Ngươi có nắm chắc đồng thời đối mặt với hai vị Thiên Đạo Chủ không?”
“Yên tâm , có thể!”
Dương Tiêu gật đầu.
“Vậy vẫn còn một tên Thiên Đạo Chủ, người nào đến kiềm chế?”
“Yên tâm đi, giao cho ta.
”
Thần Nguyệt Đạo Chủ nói.
Trong mắt Dương Tiêu lộ ra tinh quang, trường kiếm trong tay khẽ run, một cỗ ngang nhiên chiến ý ầm vang bạo phát, “Như vậy, đánh đi! !”
Sưu!
Dương Tiêu vừa sải bước ra, phóng về phía Hắc Bạch Song Tinh.
Trường kiếm vung lên, kiếm quang mênh mông lập tức đổ xuống.
Mà lúc Dương Tiêu đối mặt với Hắc Bạch Song Tinh, trong nháy mắt các Thiên Đạo Chủ khác cũng xuất thủ, ăn ý tìm tới đối thủ của mỗi người.
Nguyệt Cung chi chủ đối đầu với địa chi hộ pháp.
Lão giả chống quải trượng chống lại Huyền Chi hộ pháp, hai tay hắn ta vung vẩy, có vô số dây leo bay ra, cuồng vũ trong hư không.
“Hừ, tự tìm đường chết!”
Trong Tử Tinh, thiên chi hộ pháp gần với Tử Vi điện chủ hừ lạnh một tiếng, tay nắm trường thương, vừa sải bước ra, khí tức cuồng bạo lưu chuyển.
Lúc này, một đạo lưu quang ngăn cản trước mặt hắn ta.
Là Thần Nguyệt Đạo Chủ.
“Tử Tinh Thiên Hộ, đến đánh với ta một trận đi!”
Kiếm và thương, ầm vang giao kích.
Kình khí khủng bố như nước lũ cuồn cuộn đổ xuống.
Ngay khi hắn ta và Tử Tinh Thiên Hộ đánh nhau, cách đó không xa, lão tổ Vương gia nhìn về phía phủ thành chủ, trong mắt lộ ra một vệt tinh quang, “Trước phá đại trận này, rồi bắt lấy Sở Cuồng Nhân!”
Lúc này, đám người Thiên Đạo Chủ đã chiến.
Không ai có thể ngăn cản hắn ta.
Chỉ thấy Đế khí trong cơ thể hắn ta phun trào, đạo văn xen lẫn, uy áp kinh khủng lưu chuyển, đưa tay muốn phá hủy trận pháp, bắt Sở Cuồng Nhân.
Nhưng lúc này.
Trên người Thần Nguyệt Đạo Chủ đang giao thủ với Tử Tinh Thiên Hộ bắn ra mấy đạo kiếm quang, hướng về phía lão tổ Vương gia.
Cảm giác được kiếm quang, lão tổ Vương gia hừ lạnh một tiếng, “Đã giao thủ với Tử Tinh Thiên Hộ, còn muốn ngăn chặn ta, không khỏi quá ngây thơ đi!”
Hắn ta đưa tay đánh ra một chưởng về phía kiếm quang.
Kiếm chưởng ầm vang va chạm, kiếm quang phá nát!
Nhưng trong một cái chớp mắt tiếp theo, kiếm quang đã phá nát lại hóa thành vô số kiếm khí sắc bén, xen lẫn tạo thành một cái lồng giam kiếm khí trong hư không!
Lão tổ Vương gia bị giam ở trong đó, sắc mặt thay đổi.
Hắn ta đánh một chưởng lên lồng giam kiếm khí.
Nhưng bịch một tiếng, chưởng khí tán loạn, kiếm khí lại lông tóc không tổn hao gì!
“Đây là chiêu thức cổ quái gì? !”
Lão tổ Vương gia trầm giọng nói.
“Lão tổ Vương gia, ngươi cứ thành thật đợi trong kiếm khí đi.
” Thần Nguyệt Đạo Chủ cười lạnh một tiếng nói.
Lồng giam kiếm khí, đây là một trong mấy kiếm quyết cường đại nhất của hắn ta.
Mặc dù lực sát thương của kiếm quyến không cao, nhưng am hiểu nhất là vây khốn người, cho dù là tu sĩ cùng cảnh giới với hắn ta, trong thời gian ngắn cũng rất khó tránh thoát.
“Hừ, chỉ là kiếm khí, ngươi cho rằng có thể vây nhốt ta bao lâu?”
Lão tổ Vương gia hừ lạnh nói.
Hắn ta đưa tay, không ngừng đánh ra từng chưởng.
Mỗi chưởng đánh ra, kiếm khí vây nhốt hắn ta lại yếu đi một phần.
Lúc đám Thiên Đạo Chủ thi triển thủ đoạn, các Đạo Chủ còn lại cũng giao thủ, ba động năng lượng khủng bố liên tiếp bạo phát.
Hàng ngũ đứng đầu của Tử Tinh Tử Tiêu đứng lơ lửng trên không, sắc mặt lạnh lùng.
Đối với Thiên Đạo chủ chi chiến, hắn ta không có cách nào nhúng tay, chỉ huy chiến thuyền sau lưng không ngừng phát ra chùm sáng năng lượng, oanh kích đại trận cổ thành Thần Nguyệt.
“Bắt giặc phải bắt vua trước! !”
“Tử Tiêu là hàng ngũ đứng đầu, địa vị vô cùng quan trọng trong Tử Tinh, chỉ cần chế phục hắn, sẽ có thẻ bạc đàm phán với Tử Tinh.
”
Trong mắt một đại hán lóe ra tinh quang.
Chỉ thấy bóng người hắn ta lóe lên, hóa thành một đạo lưu quang, tránh thoát mấy tên Đại Đạo Chủ giáp công, bay về phía Tử Tiêu.
Tốc độ của hắn ta cực nhanh, trong chớp mắt đã đến trước mặt Tử Tiêu.
“Cúi đầu cho ta! !”
Đại hán quát lạnh một tiếng.
Tu vi Đại Đạo Chủ hậu kỳ hoàn toàn bạo phát, Đế khí kinh khủng bao phủ ra, hóa thành một đại thủ vàng óng, chộp về phía Tử Tiêu.
“Ngu xuẩn!”
Tử Tiêu hừ lạnh một tiếng.
Chỉ thấy trên người hắn ta có vô tận tinh quang lưu chuyển, đại thủ vàng óng rơi trên tinh quang, lại không có cách nào tới gần nửa bước.
“Tinh Hà Diệt Thế!”
Tử Tiêu đưa tay thôi động tiên pháp.
Ngàn vạn tinh quang hội tụ trên bàn tay hắn ta, tạo thành một vòng xoáy tinh quang, mà trong vòng xoáy, dường như có một đầu tinh hà dâng trào mà ra!
Bàn tay lớn màu vàng óng ầm vang phá nát dưới tinh hà này! !
Đại hán trực tiếp bị đánh thổ huyết bay ngược ra ngoài.
“Làm sao lại mạnh như vậy? !”
Đại hán biến sắc, không chờ hắn ta từ trong rung động lấy lại tinh thần, một bóng người như quỷ mị bay đến trên đỉnh đầu đại hán.
Là Tử Tiêu.
Hắn ta nhẹ nhàng nâng tay, trong lòng bàn tay có sao sáng rực rỡ.
Một chưởng rơi xuống, giống như một ngôi sao lớn từ trên không trung rơi xuống với tốc độ cực nhanh, ầm vang một tiếng, nện trên đầu đại hán Đại Đạo Chủ.
Phịch một tiếng!
Đầu đại hán nổ tung, máu me tung tóe!
Tình cảnh này, khiến các cường giả trong cổ thành Thần Nguyệt âm thầm kinh thán.
“Đây chính là hàng ngũ đứng đầu Tử Tiêu sao, thực lực thật cường.
Trong lúc giơ tay nhấc chân đã chém giết Đại Đạo Chủ, quá kinh khủng.
”
“Không hổ là một trong song cường của tinh hệ Tử Kim!”
“Dưới Thiên Đạo Chủ, sợ rằng không ai có thể thương tổn hắn.
”
Mọi người vô cùng kiêng kị.
Cho dù là đám tiên chủng của Tử Tiêu cũng âm thầm líu lưỡi.
“Thật mạnh, đây chính là chiến lực cường đại của hàng ngũ đứng đầu!”
“Mấy trăm năm trước, hắn vừa bước vào Đại Đạo Chủ đã có thể tuỳ tiện chém giết cùng cảnh, hiện tại, thực lực của hắn tiến bộ rất nhiều.
”
“Hàng ngũ thứ hai còn lâu mới là đối thủ của hắn.
”
Tử Tiêu đứng lơ lửng trên không, thần thái ngạo nghễ.
Ánh mắt hắn ta lấp lánh nhìn phủ thành chủ trong cổ thành Thần Nguyệt, “Thi Kiếm Tiên Sở Cuồng Nhân, ngươi muốn tránh tới khi nào? Còn không ra sao?”
Không có người trả lời hắn ta.
“Đáng tiếc, những người này đến đây ra sức bảo vệ ngươi, nhưng ngươi lại là một kẻ hèn nhát, không dám đi ra đánh một trận.
”
Tử Tiêu tiếp tục cười nhạo.
Trong phủ thành chủ, vẫn một mảnh lặng im.
Oanh, oanh.
.
.
Chỉ có chùm sáng năng lượng không ngừng đánh vào đại trận tạo ra tiếng nổ ầm ầm.
Lúc này, cuối cùng đại trận trên cổ thành Thần Nguyệt cũng không chống đỡ nổi, xuất hiện từng đạo vết rách, một tiếng ầm vang, đại trận, phá nát! !
Từng đạo chùm sáng năng lượng nện vào cổ thành.
Vô số kiến trúc lập tức bị hủy hoại!
“Khóa chặt phủ thành chủ cho ta!”
Tử Tiêu cười lạnh nói.
Họng pháo trên chiến thuyền thay đổi phương hướng, nhắm ngay phủ thành chủ, từng đạo chùm sáng năng lượng đánh xuống, khiến phủ thành chủ nổ thành một mảnh hỗn độn.
Nếu không phải lúc trước Thần Nguyệt Đạo Chủ đã an bài đám người Đường Hải Đường đến nơi an toàn, chỉ sợ cũng đã tử thương vô số.
Mà trong những kiến trúc chưa bị phá hủy của phủ thành chủ, có một gian phòng lại bình yên vô sự, bốn phía căn phòng kia có từng đạo đạo văn huyền diệu lưu chuyển, ngăn chặn tất cả chùm sáng năng lượng ở bên ngoài.
“Há, đó chính là nơi ngươi dựa vào sao?”