Trong Hắc Huyết Lâu.
Vô số sát thủ hô nhau xông về phía Sở Cuồng Nhân.
Kiếm khí, đao quang, chưởng kình...!Vô số chiêu thức bạo phát, những thứ này, đều là sát chiêu đám sát thủ tu luyện ra để giết người!
Bên cạnh Sở Cuồng Nhân, tâm thần Đoan Mộc Hồng không nhịn được run rẩy.
Đối mặt với thế công này, nàng chỉ có một suy nghĩ.
Đó chính là.
.
.
Đáng sợ! !
Nàng không nhịn được tới gần Sở Cuồng Nhân hai bước, giống như muốn hấp thu cảm giác an toàn từ trên người nam nhân này.
“Một người?”
“Mọi người luôn có ảo giác, nhiều còn tốt hơn ít, nhiều là mạnh hơn ít, a, thế nhân ngu muội, các ngươi cũng như vậy.”
Sở Cuồng Nhân xòe bàn tay ra.
Chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn, một đóa hỏa liên màu vàng đỏ đang chập chờn, cánh hỏa liên nở rộ, lộng lẫy, cảnh đẹp ý vui.
Đoan Mộc Hồng nhìn có chút ngây dại.
Nhưng trong một cái chớp mắt tiếp theo.
Đóa hỏa liên tuyệt mỹ này oanh một tiếng nổ tung.
Sóng lửa đếm mãi không hết, mạnh mẽ đến gần như không thể tin được lập tức dâng trào ra bốn phương tám hướng, vọt về phía đám sát thủ.
Nương theo từng tiếng nổ kinh thiên.
Không ít sát thủ bị sóng lửa thiêu thành tro tàn.
Lấy Sở Cuồng Nhân làm trung tâm, từng cơn sóng lửa liên tiếp càn quét ra ngoài, chỗ đi đến, hư không vặn vẹo, vạn vật thiêu huỷ!
Ngay cả Đế giả Thiên Tôn, cũng khó mà cản được kì uy của nó.
Dưới một chiêu này, toàn bộ Hắc Huyết Lâu hóa thành tro tàn.
Mấy vạn sát thủ, có đến 99% bị thiêu chết.
Còn lại, phần lớn là sát thủ mặt nạ vàng Đạo Chủ cảnh.
Bọn họ nhìn Sở Cuồng Nhân, ánh mắt vô cùng kinh hãi.
Một chiêu? !
Chỉ một chiêu!
Mấy vạn sát thủ đã bị một chiêu của đối phương diệt gần hết!
Đây là thực lực bực nào a!
“Ta đã nói, giết các ngươi chỉ là chuyện thả một mồi lửa mà.”
Sở Cuồng Nhân nhìn đám người trước mặt, từ tốn nói.
“Rốt cuộc ngươi là ai?”
Một tên sát thủ đeo mặt nạ màu vàng không nhịn được chất vấn.
“Chuyện này không quan trọng.”
Sở Cuồng Nhân mở tay ra, hỏa liên màu vàng đỏ lại chập chờn trong lòng bàn tay hắn.
Nhìn thấy đóa hỏa liên này, sắt mặt đám sát thủ đại biến, theo bản năng lùi lại mấy bước, Hỏa Liên, quá kinh khủng!
Một tên sát thủ đeo mặt nạ màu vàng cấp cao nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, trong mắt lộ ra kinh nghi bất định, “Bạch bào, Hoàng Hỏa, bên hông còn có thanh bạch ngọc chi kiếm, ngươi, ngươi là.
.
.
Thi Kiếm Tiên! !”
Ba chữ Thi Kiếm Tiên vừa ra, mọi người hít vào một ngụm khí lạnh.
Thi Kiếm Tiên, Sở Cuồng Nhân!
Bây giờ, trong tinh hệ Tử Kim, có thể nói không ai không biết, không người không hay cái tên này, quá mức nổi danh.
Trận chiến tại cổ thành Thần Nguyệt, càng khiến đối phương trực tiếp Phong Thần!
“Thi Kiếm Tiên Sở Cuồng Nhân, lại là hắn!”
“Trời ạ.
.
.”
Đám sát thủ chấn động không gì sánh nổi.
Không nghĩ tới, Thi Kiếm Tiên Sở Cuồng Nhân lại đích thân tới!
Đoan Mộc Hồng bên cạnh Sở Cuồng Nhân cũng trợn mắt há mồm, không ngờ người giúp mình, lại là người này.
Sau đó, trong mắt nàng lộ ra vẻ cuồng nhiệt sùng bái.
Đương nhiên nàng biết Sở Cuồng Nhân.
Không chỉ biết.
Hơn nữa, sau khi biết đối phương, còn xem hắn như thần tượng, một mực mơ ước có một ngày gặp mặt đối phương.
Hiện tại, nàng có cảm giác mộng tưởng thành sự thật.
“Đời này ta không tiếc.”
Thậm chí Đoan Mộc Hồng còn sinh ra cảm giác nhân sinh viên mãn.
“Há, bị nhận ra rồi.”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, tán đi linh quang trên mặt, một khuôn mặt tuấn dật tuyệt luân rõ ràng hiện lên trước mặt mọi người.
Bên cạnh, trong mắt Đoan Mộc Hồng liên tục lóe lên dị sắc.
“Quả nhiên là hắn!”
Đồng tử mọi người co rụt lại.
“Xem ra các ngươi biết rất rõ tin tức về ta, Hắc Huyết Lâu là tổ chức sát thủ, Tử Tinh lại hạ lệnh truy sát ta, làm sao, các ngươi có cảm thấy hứng thú không?” Sở Cuồng Nhân nghiền ngẫm cười một tiếng nói.
Nghe thấy lời hắn nói, trong mắt mọi người lóe lên ánh sáng tối nghĩa.
Đúng vậy.
Hắc Huyết Lâu quả thật cảm thấy hứng thú với phần treo thưởng của Tử Tinh, không nói đến cái khác, chỉ mười tỷ linh tủy đã khiến vô số sát thủ tâm động rồi.
Nhưng không ngờ, bọn họ còn chưa làm gì, Sở Cuồng Nhân đã tìm tới cửa.
“Thi Kiếm Tiên, Sở Cuồng Nhân, rất tốt! Để ta tới lãnh giáo thực lực của ngươi đi.” Một giọng nói cuồng ngạo bỗng nhiên vang lên.
Chỉ thấy một thanh niên mặc áo trắng đi ra, Đế khí lưu chuyển trên người, đạo văn xen lẫn, nhất là tay phải, đạo văn càng thêm sáng chói.
Uy áp to loớ khuếch tán, khiến một đám sát thủ chấn kinh.
“Là thiếu chủ!”
“Chờ một chút, khí tức của thiếu chủ mạnh lên rất nhiều, chẳng lẽ hắn đã luyện hóa tiên gân kia sao? !”
“Nhất định là như vậy, nếu không thực lực của thiếu chủ sẽ không tăng lên nhiều như vậy, a, quá tốt rồi, thiếu chủ đã dung hợp tiên gân, chiến lực gia tăng trên diện rộng, có lẽ hắn có thể đối phó Sở Cuồng Nhân.”
Trong lòng đám sát thủ vui vẻ.
Sở Cuồng Nhân nhìn thanh niên áo trắng, Toàn Tri Chi Linh Tiểu Ái mở ra, phân tích từng tin tức về đối phương.
Nhất là tay phải của đối phương, khiến hắn rất để ý.
Tiên gân mà hắn muốn tìm, đang ở trong cánh tay kia.
“Sở Cuồng Nhân, ta vừa luyện hóa tiên gân xong, hôm nay liền bắt ngươi thử uy lực của nó đi.” Thanh niên áo trắng lạnh lùng nói.
Hắn ta xuất thủ trước.
Tay phải nâng lên, Đế khí dồi dào được tiên gân gia trì, uy lực càng thêm khủng bố, mờ hồ còn có tiên quang sáng chói.
Một quyền đánh ra, quyền kình khủng bố như giang hà trút xuống.
Uy lực một kích này đã có thể so với Đại Đạo Chủ đỉnh phong.
Sở Cuồng Nhân thấy thế, cũng đánh ra một quyền.
Tinh Thần Bất Diệt Thể chi lực bạo phát!
Ầm vang một tiếng, quyền kình dồi dào do thanh niên áo trắng phát ra bị một quyền của Sở Cuồng Nhân đánh nát, không chỉ như thế, quyền kình cuốn ngược mà ra, cứ thế đánh bay thanh niên áo trắng ra ngoài mấy trăm trượng.
“Làm sao có thể? !”
Thanh niên áo trắng có chút không dám tin tưởng.
Vì sao?
Hắn ta rõ ràng đã dung hợp tiên gân, chiến lực đại tăng, cho dù đối mặt với hàng ngũ đứng đầu, hắn cũng nên có lực đánh một trận mới đúng.
Nhưng vì sao, hắn ta lại không chặn được một quyền của Sở Cuồng Nhân? !
Chênh lệch này, thật sự quá lớn!
“Đúng là, quá yếu.”
“Đầu tiên gân này ở trong tay ngươi, thật lãng phí.”
Sở Cuồng Nhân lắc đầu.
Hắn vừa sải bước ra, đi tới trước mặt thanh niên áo trắng.
Đối phương rống giận, lại lần nữa oanh ra một quyền, Đế khí bạo phát, tiên quang sáng chói nở rộ, nhưng một quyền này, lại bị Sở Cuồng Nhân cứ thế chộp vào lòng bàn tay.
“Ám Ảnh Đao!”
Thanh niên khó áo trắng thấy thế, tay trái bỗng nhiên lấy ra một thanh trường đao màu đen, đột nhiên chém về phía Sở Cuồng Nhân.
Lưỡi đao lưu chuyển hắc quang, lộ ra một loại tĩnh mịch.
Nhưng Sở Cuồng Nhân chậm rãi duỗi hai ngón tay ra.
Thanh đao kia lại bị hắn kẹp lại!
“Làm sao có thể!”
Thanh niên áo trắng càng khiếp sợ.
Thanh đao này, là Đại Đạo khí đỉnh phong a.
Sở Cuồng Nhân kẹp chặt thanh đao kia, sau đó cổ tay rung lên, một cỗ cự lực bành trướng, trực tiếp chấn khai bàn tay cầm đao của thanh niên áo trắng.
Ngay sau đó, ngón tay hắn bắn lên trường đao, trường đao xoay tròn trên không trung, sau đó cứ thế chém cánh tay phải của thanh niên áo trắng xuống!
“A a!”
Một tiếng hét thảm vang lên, thanh niên áo trắng nhanh chóng lùi lại.
Đối diện, Sở Cuồng Nhân cầm cánh tay gãy của hắn, Đế khí lưu chuyển đánh nát, chỉ thấy trong một trận huyết vụ, một đạo tiên gân dài một mét, trong suốt như ngọc, tràn ngập từng đạo tiên quang sáng chói hiện lên.
“Đầu tiên gân này, cũng không tệ lắm.”
Sở Cuồng Nhân cầm tiên gân quan sát một chút, cười nhạt nói.
Hắn ném tiên gân vào trong Càn Khôn giới.
Sau đó, đầu ngón tay hắn có hỏa quang lưu chuyển, Hoàng Hỏa gào thét, trong nháy mắt gào thét về phía thanh niên áo trắng, thiêu đốt đối phương thành tro bụi.
Không có tiên gân, trước mặt Sở Cuồng Nhân, đối phương còn không có cơ hội xuất thủ, chênh lệch giữa bọn họ, quá lớn.