“Bản nguyên hỏa diễm, xong rồi.”
Sở Cuồng Nhân mở tay ra, trong tay có một đoàn hỏa diễm màu vàng đỏ đang thiêu đốt, đây là bản nguyên hỏa diễm hắn căn cứ theo Thần Hoàng thể tìm hiểu ra.
Khác với bản nguyên hỏa diễm bình thường chính là, bản nguyên chi lực của đạo hỏa diễm này vô cùng cuồng dã, càng có tính xâm lược, đây là hỏa diễm của Thần Hoàng!
Có lẽ gọi là bản nguyên hỏa diễm của Thần Hoàng sẽ càng chuẩn xác hơn.
Cho dù cùng một loại bản nguyên, nhưng bởi vì tu hành pháp, người, đạo hoặc là những điều kiện khác khác nhau, cho nên sẽ sinh ra sự khác biệt.
Rõ ràng bản nguyên hỏa diễm của Thần Hoàng thể mạnh hơn bản nguyên hỏa diễm mà tu sĩ bình thường tìm hiểu ra.
“Cộng thêm trước đó lĩnh hội bản nguyên ánh trăng, bản nguyên hàn đạo, bản nguyên thôn phệ, trên người ta đã có bốn đạo bản nguyên chi lực.”
Sở Cuồng Nhân thầm nói, sau đó hài lòng cười.
“Thể chất có thể so với Tiên Thể, còn lại chỉ có Bất Tử chi thân, không bao lâu nữa ta sẽ tìm hiểu ra bản nguyên bất tử, đáng tiếc, các thể chất khác không phải Tiên Thể, muốn thông qua những thể chất này tham ngộ bản nguyên, còn khó hơn thông qua tiên pháp tham ngộ bản nguyên gấp trăm ngàn lần.” Sở Cuồng Nhân lắc đầu.
Có lẽ, hắn tìm tới ra tiên pháp tương ứng với những Đạo Thể đối này, sau đó kết hợp tiên pháp chi lực, có thể lại tìm hiểu ra bản nguyên chi lực tương ứng.
Nhưng không phải hiện tại.
“Thông qua thể chất tham ngộ bản nguyên chi lực, có lẽ, đây cũng là chỗ huyền diệu của Thể Chất Chi Thư.
.
.” Sở Cuồng Nhân thầm nghĩ.
Ngoài Toàn Tri Chi Linh, Vận Hạnh Quang Hoàng không nói, còn hai vật cấp Siêu Thần nữa là Thể Chất Chi Thư và Thời Không Bảo Giám, có rất nhiều huyền diệu, hắn còn chưa hoàn toàn hiểu rõ, hắn có thể tiếp tục nghiên cứu.
Oanh, oanh.
.
.
Lúc này, cách đó không xa có mấy chùm sáng năng lượng oanh tới.
Chùm sáng đánh vào lồng sáng phòng ngự trên chiến thuyền, hai mắt Sở Cuồng Nhân khẽ híp một cái, sau đó nhìn về nơi phát ra chùm sáng năng lượng.
Chỉ thấy mấy chiếc chiến thuyền đang nhanh chóng lướt đến.
Trên chiến thuyền, là tu sĩ của các chủng tộc khác nhau.
Có Yêu tộc, cũng có Nhân tộc.
“Cường đạo tinh thể?”
Sở Cuồng Nhân đoán ra thân phận của những người này.
Xem ra, hắn đã tiến nhập phạm vi của Hỗn Loạn Tinh Hải.
“Tiểu tử, nơi này là địa bản của Cuồng Sa Đạo ta, muốn sống, thì ngoan ngoãn lưu lại những thứ đáng giá đi.”
Trong đó, một tên cường đạo trên một chiếc chiến thuyền lớn tiếng nói.
Sở Cuồng Nhân không trả lời.
Niệm lực của hắn khẽ động, ngàn vạn linh lực binh phong hội tụ, lơ lửng trong tinh không, sau đó oanh một tiếng bay về phía đám người.
Phanh phanh phanh.
.
.
Linh lực binh phong đánh xuống, từng chiếc chiến thuyền ầm vang nổ tung, một đám cường đạo tinh tế còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì.
“Móa! Đụng tới cọng rơm cứng!”
“Chạy mau, trở về thông báo với lão đại.”
Sắc mặt đám hải tặc đại biến.
Ngay sau đó, có mấy chiếc chiến thuyền quay đầu rời đi, Sở Cuồng Nhân cũng không tiếp tục đuổi giết, mà bắt mấy tên cường đạo.
“Đại nhân tha mạng!”
“Chúng ta có mắt như mù, đại nhân tha mạng, ngươi coi chúng ta là cái rắm, thả chúng ta đi.”
Mấy tên cường đạo quỳ gối trước mặt Sở Cuồng Nhân, dập đầu cầu xin.
“Muốn ta bỏ qua cho các ngươi cũng không phải không được, nói cho ta nghe tình huống trên Hỗn Loạn Tinh Hải trước, xem có những thế lực nào.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Mấy tên cường đạo hai mặt nhìn nhau, sau đó nói hết những chuyện mình biết ra, đổi lấy cơ hội sống sót.
Trong Hỗn Loạn Tinh Hải, trộm cướp vô số, nhưng chân chính chỉ có ba thế lực chiếm vị trí chủ đạo, theo thứ tự là Thiên Phong đạo, Cuồng Sa đạo, Hỏa Ma đạo.
Mà lần này đến đây cướp bóc Sở Cuồng Nhân chính là Cuồng Sa đạo.
Nhưng chỉ là đám trộm cướp bình thường trong Cuồng Sa đạo.
Trong ba thế lực trộm cướp này, thực lực của Thiên Phong đạo mạnh nhất, mà lão đại của Thiên Phong đạo là Thiên Phong đạo vương, được xưng là trộm cướp chi vương.
Hai thế lực trộm cướp còn lại liên thủ mới có thể đối phó đối phương.
“Có/ nghe nói đến Hắc Huyết lâu chủ không?”
Sở Cuồng Nhân hỏi.
“Có nghe nói qua, sát thủ chi vương, danh khí rất lớn, nghe nói là một vị Thiên Đạo Chủ đỉnh phong.” Một tên cường đạo nói.
“Gần đây hắn đã đến Hỗn Loạn Tinh Hải, các ngươi biết không?”
“Chuyện này chúng ta không rõ ràng.”
Sở Cuồng Nhân nhìn đám cường đạo âm thần bất an trước mặt, trong mắt lộ ra vẻ suy tư, giống như đang tính toán cái gì.
“Tiểu tử, thả người của ta ra, ngoan ngoãn giao tiền tài lên, ta có thể để ngươi chết thống khoái một chút.”
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng bỗng nhiên vang lên.
Chỉ thấy một người mặc khải giáp, cầm một thanh trường thương, dẫn theo đám trộm cướp vọt lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân.
“Tam đương gia!”
“Là Tam đương gia tới.”
Mấy tên trộm cướp bị Sở Cuồng Nhân bắt được vui vẻ.
Sở Cuồng Nhân thấy thế, quét mắt nhìn qua Tam đương gia, tu vi coi như không tệ, Đại Đạo Chủ đỉnh phong, nhưng chiến lực không thể so với hắn.
“Tam đương gia, ngươi, có lẽ có chút phân lượng.”
Sở Cuồng Nhân thầm nói.
Tam đương gia cau mày, không biết Sở Cuồng Nhân nóicó ý gì, hắn ta hừ lạnh một tiếng, cầm trường thương xông ra ngoài.
Trường thương đâm một cái, lượng lớn Đế khí và đạo văn dâng trào ra.
Sở Cuồng Nhân nhẹ nhàng nâng tay.
Oanh!
Trong nháy mắt Đế khí và đạo văn bị oanh thành mảnh nhỏ.
Thanh trường thương kia cũng bị Sở Cuồng Nhân chộp vào trong tay, sau đó dùng lực kéo một cái, Tam đương gia lập tức không khống chế được thân thể bay về phía trước.
Lực lượng thật kinh khủng! !
Tam đương gia biến sắc.
Một giây sau, một nắm đấm phóng đại trước mặt hắn ta.
Chỉ nghe phịch một tiếng, Tam đương gia bị một quyền này nện trúng mặt, cả khuôn mặt suýt nữa lõm xuống.
Không kịp phát ra tiếng kêu thảm, Tam đương gia đã ngã trên mặt đất, hai mắt trợn trắng, triệt để ngất đi.
Đám cường đạo đều mộng.
Đây chính là Tam đương gia của Cuồng Sa đạo bọn họ a!
Là Đại Đạo Chủ đỉnh phong, vậy mà lại bị một quyền của người này quật ngã?
Chẳng lẽ bọn họ đang nằm mơ?
Sở Cuồng Nhân đánh ra một quyền khiến Tam đương gia ngất xỉu, chân đạp lên đầu đối phương, nói với mấy tên cường đạo còn lại: “Trở về nói với lão đại của các ngươi, nếu muốn giữ mạng hắn, thì đến đây tìm ta.”
Mấy tên cường đạo hai mặt nhìn nhau.
Đây là tình huống gì?
Không chạy, còn muốn lão đại bọn họ tới tìm hắn?
Nhưng Sở Cuồng Nhân đã nói như vậy, đương nhiên bọn họ sẽ không buông tha cơ hội sống sót này, lộn nhào rời khỏi nơi đây.
.
.
Trong địa bàn Cuồng Sa đạo.
Lão đại của Cuồng Sa đạo, Cuồng Sa đạo vương đang ôm mấy mỹ nhân dáng người có lồi có lõm trêu chọc.
Mà trước mặt hắn ta bày biện từng rương linh tủy bảo vật.
Những thứ này, đều là đồ hắn ta vừa cướp về.
“Lão đại, lão đại, không xong, Tam đương gia xảy ra chuyện rồi.”
Giờ phút này, một tên cường đạo vọt vào, lo lắng nói.
Cuồng Sa đạo vương nhướng mày, “Đã xảy ra chuyện gì?”
Tên cường đạo kể lại rõ ràng chuyện của Sở Cuồng Nhân.
“Há, đả thương lão tam, còn muốn ta đi tìm hắn, người này có lai lịch gì?” Cuồng Sa đạo vương hơi nghi hoặc.
Bên cạnh, một nam tử vác một thanh búa lớn cười lạnh nói: “Có lẽ lại là thiên kiêu trẻ tuổi không biết từ nơi nào đến đây lịch luyện, lấy danh trừ hại cho dân, muốn đạp lên chúng ta thượng vị đi.”
Người này là Nhị đương gia của Cuồng Sa đạo.
Chuyện hắn ta nói cũng không phải chuyện hiếm lạ gì..
Trong Hỗn Loạn Tinh Hải trộm cướp hoành hành, vô cùng hung hiểm, bình thường sẽ có một số thiên kiêu mới xuất thế đến đây lịch luyện.
Mà trong đó, một số thiên kiêu cuồng ngạo sẽ muốn giết mấy tên cường đạo ở đây, dương danh cho mình, nhưng đáng tiếc, những người này phần lớn là rau hẹ, Cuồng Sa đạo có thể cắt từng lứa một.
“Nhưng lần này ngay cả lão tam cũng không phải đối thủ, xem ra người tới không phải thiên kiêu bình thường, mà là tiên chủng.”
“Vậy càng tốt hơn, trói hắn, nhưng vậy có thể đổi không ít linh tủy với thế lực sau lưng hắn.” Nhị đương gia cười nói.
Trong Hỗn Loạn Tinh Hải, bọn họ không sợ bất cứ ai, cho dù là thế lực như Tử Tinh Kim Tinh đến đây, bọn họ cũng không nhượng bộ lui binh.
“Được, vậy thì đi xem một chút, ta ngược lại muốn nhìn xem, người nào to gan như vậy!” Cuồng Sa Đạo Vương gật đầu.