Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


Tàn Tiên giới hiện thế.
Thăng tiên đạo mở ra.
Tất cả tu sĩ nhìn thấy cảnh này, không có ai là không động tâm.
Bao quát tinh hệ Tử Kim, mấy chục tinh hệ đều đang chạy đến thăng tiên đạo, muốn đi vào Tàn Tiên giới, tìm kiếm cơ duyên.
Mà tình huống này cũng gây ra các chuyện hỗn loạn.
Tu sĩ của mấy chục tinh hệ đều chạy tới cùng một nơi, càng đến gần đích đến, va chạm cũng càng ngày càng nhiều.
Nhất là phần lớn những tu sĩ này đều là thiên kiêu, thậm chí là tiên chủng, tâm cao khí ngạo, càng dễ phát sinh xung đột.
Có người vì đoạt bảo, có người vì muốn so cao thấp.
Càng hoang đường hơn, chỉ vì một ánh mắt mà ra tay đánh nhau.
Ngươi nhìn ta làm gì?
Nhìn ngươi thì thế nào?
Ngươi lại nhìn thử xem?
Đại khái chính là như vậy.

.

.
Trong tinh không, một chiếc chiến thuyền đang di chuyển.
Sở Cuồng Nhân nhìn thăng tiên đạo càng ngày càng gần, cảm xúc nóng lòng muốn thử, chờ mong, hưng phấn lúc trước, bây giờ đã hóa thành bình tĩnh.
Nhưng dọc đường đi, hắn đã gặp phải một số người gây chuyện.
Phần lớn là người của những tinh hệ khác, đây là lần đầu tiên Sở Cuồng Nhân gặp người của những tinh hệ khác, mặc dù thực lực của đối phương kém xa mình, nhưng sau khi so sánh một phen, hắn cảm thấy tổng thể lực lượng của tinh hệ Tử Kim so với những tinh hệ này cũng không cao minh bao nhiêu, chỉ có thể coi là trình độ bậc trung hạ mà thôi.
Hiển nhiên, giữa tinh hệ với tinh hệ cũng có chênh lệch.

Hắn còn nghe nói, trong mấy tinh hệ còn có mấy khỏa, thậm chí là mười mấy khỏa hằng tinh làm nguồn năng lượng chèo chống, để duy trì phát triển văn minh.
Oanh.

.

.
Lúc này, nơi xa truyền đến một trận ba động năng lượng.
Giống như có hai đội ngũ đang đánh nhau.
Đối với chuyện này, Sở Cuồng Nhân sớm đã không cảm thấy kinh ngạc, trên đường đi, hắn đã nhìn thấy, thậm chí là bản thân hắn đã gặp không ít chuyện như vây rồi.
Hắn cũng không muốn xen vào việc của người khác.
Nhưng lúc hắn đi ngang qua, có mấy chiếc chiến thuyền cách đó không xa bay lượn đến, trong đó một chiếc chiến thuyền tỏa ra hỏa quang, trực tiếp đánh về phía hắn, xem ra, là không kiểm soát được.
“A a, trước mặt, cẩn thận a!”
Trên chiến thuyền truyền tới một tiếng thét chói tai.
Sở Cuồng Nhân cau mày.
Nếu bị chiến thuyền này đụng vào, chiến thuyền của hắn sẽ bị hỏng, niệm lực của hắn khẽ động, hóa thành một đạo bích chướng vô hình, chặn lại chiếc chiến thuyền kia, ngăn cản bên ngoài chiến thuyền của hắn.
Ngay sau đó, trong chiếc chiến thuyền kia có một thiếu nữ cao khoảng mét năm mét sáu, mọc ra hai cái tai hồ ly, mà trên trán thiếu nữ có một cái ấn kí hình mặt trăng nhàn nhạt.
Thiếu nữ này rơi về phía Sở Cuồng Nhân, vẻ mặt kinh hoảng, cho nên chuyện đơn giản như bay lên không trung cũng không làm được, giống như không có tu vi.
Sở Cuồng Nhân cũng không để ý tới đối phương.
Tâm niệm khẽ động, mở ra trận pháp phòng ngự trên chiến thuyền, trong nháy mắt một màn ánh sáng hình thành, đoán chừng thiếu nữ này sẽ trực tiếp đập lên màn sáng.
Nhưng khiến Sở Cuồng Nhân ngoài ý muốn chính là, thiếu nữ nhìn như không có chút tu vi nào này lại trực tiếp xuyên qua trận pháp phòng ngự trên chiến thuyền.
Không chỉ như thế, trận pháp lại không có bất kỳ phản ứng gì, trong khoảnh khắc đó, Sở Cuồng Nhân phát giác dường như từ ấn ký mặt trăng trên trán thiếu nữ lộ ra một tia ba động kì lạ.
“Há, có ý tứ.”

Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hơi cong lên.
Ầm!
“Đau quá!” Thiếu nữ tai hồ ly xuyên thấu qua trận pháp phòng ngự trên chiến thuyền, trực tiếp ngã trên boong tàu, phát ra một tiếng gào đau đớn.
Nàng đứng dậy vuốt cái mông, có chút u oán nhìn thoáng qua Sở Cuồng Nhân, nhìn thấy mỹ thiếu nữ như mình rơi xuống lại thờ ơ như thế, tên nhân loại này cũng quá máu lạnh đi.

.

.
Nàng cẩn thận quan sát Sở Cuồng Nhân, hai mắt lập tức tỏa sáng.
Tên nhân loại này lớn lên rất khá a.
Vậy thì tha thứ cho hắn.
Thiếu nữ tai hồ ly hào phóng nghĩ.
Nhưng lúc này.
Mấy chiếc thuyền cách đó không xa đã tới gần.
“Tiểu yêu, ngươi trốn đi đâu?”
Một tiếng quát lạnh vang lên.
Nghe thấy giọng nói này, trên mặt thiếu nữ tai hồ ly lập tức lộ ra vẻ bối rối, vô thức muốn tìm kiếm bảo hộ.
Nhưng nàng nhìn khắp chiến thuyền một vòng, cũng không tìm được nơi nào có thể che chở nàng, chỉ có một người duy nhất là Sở Cuồng Nhân.
“Vị đạo hữu nhân loại này, ở đây chỉ có một mình ngươi sao?”
Thiếu nữ tai hồ ly vội vàng hỏi.

“Đúng vậy.”
Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm.
Hắn đã mở ra Toàn Tri Chi Linh, phân tích tin tức của thiếu nữ tai hồ ly trước mặt này, càng nhìn càng cảm thấy có ý tứ.
“Xong rồi.”
Thiếu nữ tai hồ ly nghe thấy Sở Cuồng Nhân trả lời, trên mặt lộ ra vẻ sa sút, sau đó giống như nhận mệnh đặt mông ngồi dưới đất.
“Không may, không may rồi.”
“Thật sự xong rồi, ta còn chưa tìm được lão cha không chịu trách nhiệm kia, không ngờ lại bỏ mạng ở đây.”
“Hu hu, đừng như vậy a.”
Nghĩ đến chuyện thương tâm, thiếu nữ tai hồ ly lại khóc lên, nước mắt to như hạt đậu rơi xuống, từng giọt từng giọt nối tiếp nhau.
Nước mắt như mưa, khiến người ta đau lòng.
Sở Cuồng Nhân ở một bên nhìn, vẻ mặt bình tĩnh.
Thiếu nữ tai hồ ly nhìn thấy một màn này, trong lòng càng thấy Sở Cuồng Nhân máu lạnh, nàng đã khóc đến thảm như vậy, hắn lại không an ủi một chút.
Hơn nữa, sau khi nàng bị bắt còn thảm hại hơn.
Nghĩ đến đây, nàng càng khóc mãnh liệt hơn.
“Đừng ầm ĩ.”
Sở Cuồng Nhân đạm mạc nói.
Nhưng thiếu nữ tai hồ ly
 không thèm để ý, tiếp tục khóc.
Cách đó không xa, mấy chiếc chiến thuyền đã bao vây chiến thuyền của Sở Cuồng Nhân, thông qua tính năng của chiến thuyền, Sở Cuồng Nhân có thể phán đoán ra những người này tuyệt đối tới từ một văn minh hoặc thế lực cường đại.
Ít nhất, kĩ thuật của Tử Tinh không thể tạo ra mấy chiếc chiến thuyền như vậy.
“Chiến thuyền trước mặt, giao con hồ ly kia ra!”
Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Chỉ thấy trong một chiếc chiến thuyền có một nam tử trung niên đi ra, dưới thân nam tử trung niên này còn cưỡi một con sư tử hai đầu.
Bên cạnh có rất nhiều tu sĩ, trên người mỗi người ít nhiều đều dắt theo một vài con yêu thú, bọn họ đang.

.


.

Nô dịch Yêu thú!
Chuyện này khơi dậy một đoạn kí ức trong đầu Sở Cuồng Nhân.
Trong Thương Khung tinh, cũng từng có một thế lực tên là Sơn Hải Khuyết, dựa vào nô dịch Yêu thú, nô dịch thú hồn mà đặt chân tại thế.
Sau đó, đắc tội hắn, bị hắn diệt.
Xem ra, những người này có cách làm khác Sơn Hải Khuyết, nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.
“Tiểu hồ ly, cho ngươi hai lựa chọn.”
Lúc này, Sở Cuồng Nhân nói chuyện.
Không phải nói với chiến thuyền đối diện, mà nói với thiếu nữ tai hồ ly bên cạnh.
Thiếu nữ tai hồ ly nghe vậy, giống như chưa kịp phản ứng, nhìn Sở Cuồng Nhân nức nở, đôi mắt khóc đến sưng đỏ lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Có ý gì?”
“Một, thần phục với ta, phụng ta làm chủ, ta giúp ngươi đánh bại đám người này, hai, sau khi ta đánh bại đám người này, lại đánh ngươi thuần phục.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Thiếu nữ tai hồ ly có chút mộng, “Có gì khác biệt sao?”
“Cái trước, là ngươi chủ động, không cần chịu khổ, cái sau, ngươi không tránh được một trận đau khổ da thịt.” Sở Cuồng Nhân nói.
Mà cách đó không xa, các tu sĩ nghe thấy lời nói của Sở Cuồng Nhân, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, Sở Cuồng Nhân đưa ra hai lựa chọn, không hề có ý giao thiếu nữ tai hồ ly ra.
“Gia hỏa này, muốn độc chiếm Nguyệt Quang Hồ.”
“Đáng chết, Nguyệt Quang Hồ vô cùng hiếm thấy, nhất định phải do Liệp Thú chúng ta chưởng khống, tuyệt không cho phép người khác nhúng chàm.”
Đám tu sĩ nghị luận ầm ĩ.
Bọn họ nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt lộ ra vẻ không tốt.
Mà trên chiến thuyền, thiếu nữ tai hồ ly vừa khóc nức nở, vừa suy nghĩ lời nói của Sở Cuồng Nhân.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận