Tiểu hồ ly đến từ một văn minh tu hành cao cấp trong tinh hệ Thanh Hoàng, văn minh kia lấy Yêu tộc làm chủ đạo.
Mà tiểu hồ ly chính là thánh nữ của tộc hồ yêu, nhưng nàng không phải xuất thân từ văn minh kia, mà là ngoại lai.
“Lúc ta còn rất nhỏ, từng cùng lão cha đến bái phỏng đám người Tam Nương, nhưng sau đó, lão cha đã ném ta đến nơi đó, vừa ném đã mấy trăm năm, lần này ta đi ra là muốn tìm lão cha không chịu trách nhiệm kia, ta nghe nói hình như hắn đã đến Tiên giới gì đó.
.
.”
Tiểu hồ ly ngồi trên chiến thuyền kể lại chuyện của mình.
Sở Cuồng Nhân nghe xong, lộ ra vẻ suy tư, “Làm sao ngươi xác định phụ thân ngươi đến Tiên giới chính là Tiên giới này?”
Trong vũ trụ này, sớm đã không có Tiên giới hoàn chỉnh, phân tán tại các nơi trong vũ trụ, đều là mảnh vỡ Tiên giới, cũng chính là Tàn Tiên giới.
Có lẽ, phụ thân của tiểu hồ ly đã đến một Tàn Tiên giới khác.
“Ta cũng không biết, nhưng ta nghĩ, đều là Tiên giới, có lẽ sẽ có đầu mối gì đó, cho nên mới tới đây.”
“Cứ như vậy?”
“Đúng.
.
.”
Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua tiểu hồ ly, tu vi Tiểu Đạo Chủ, cảnh giới này cũng coi như không tệ, khó trách dám ra ngoài xông xáo.
Nhưng vận khí của nàng không tốt, mới đi ra không lâu đã đụng phải người của Liệp Thú tinh, suýt chút nữa bị chộp tới nô dịch.
“Đại lão, mau nhìn, chúng ta sắp đến thăng tiên đạo.”
Tiểu hồ ly bỗng nhiên đứng dậy kinh hô một tiếng, chỉ vào nơi bị tiên quang sáng chói bao phủ cách đó không xa, chỗ đó, chính là thăng tiên đạo.
Trong thăng tiên đạo có vô số tu sĩ.
Rất nhiều tu sĩ dừng chân trước mặt những cây thạch trụ màu trắng, nhìn đồ văn trên cột, giống như muốn lĩnh hội cái gì.
Tiểu hồ ly nhìn thấy không khỏi có chút kỳ quái.
“Đại lão, bọn họ đang nhìn cái gì vậy?”
“Hẳn là đang lĩnh hội những thạch trụ này.”
Tiểu hồ ly nghe vậy không khỏi có điều suy nghĩ, “Ta nghe đám người Tam Nương nói qua, thăng tiên đạo của Tiên giới rất thần kỳ, nghe nói lúc có tiên nhân cường đại đi qua, thăng tiên đạo sẽ xuất hiện dị tượng, biểu thị cung nghênh tiên nhân, không biết là thật hay giả.”
“Lời đồn cổ lão, khó phân thật giả.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Trong vũ trụ, lưu truyền rất nhiều lời đồn liên quan tới Tiên giới.
Nhưng những tin đồn này có mấy phần thật mấy phần giả thì không ai biết được, nhất là đối với loại tu sĩ trẻ như Sở Cuồng Nhân, thời đại Tiên giới bị vỡ ra kia quá cổ lão, cũng không biết là chuyện của bao nhiêu nguyên niên trước.
Thậm chí có thể ngược dòng tìm hiểu kỷ nguyên trước.
Một trăm hai mươi chín nghìn sáu trăm năm là một nguyên niên, mà một trăm hai mươi chín nghìn sáu trăm nguyên niên chính là một kỷ nguyên vũ trụ.
Một kỷ nguyên vũ trụ, đối tiên nhân mà nói là chuyện vô cùng xa xưa, mà tiên có thể sống qua một kỷ nguyên.
.
.
Rất ít.
Sở Cuồng Nhân điều khiển chiến thuyền tới gần thăng tiên đạo.
Lúc này
Trong thăng tiên đạo có một thanh niên chậm rãi bước vào, thanh niên này đi lại trầm ổn, trên trán lộ ra một vệt ngạo khí.
Lúc hắn ta bước vào thăng tiên đạo, thạch trụ màu trắng hai bên bỗng nhiên chấn động một cái, một đầu hư ảnh rồng, một đầu hư ảnh phượng lượn vòng trên đỉnh đầu hắn ta, điềm lành tràn ngập, khiến rất nhiều người líu lưỡi.
“Đây là một vị tuyệt đỉnh tiên chủng a.”
“Không sai, thăng tiên đạo này, chỉ khi cung nghênh tiên nhân mới có phản ứng, nhưng nếu gặp được một số tiên chủng có thành tiên chi tư cũng sẽ có phản ứng, thanh niên này, không đơn giản a.”
“Ta nghe nói trước đó không lâu, một vị tiên chủng của tinh hệ Thanh Hoàng đi qua thăng tiên đạo, có mười đầu hư ảnh long mười đầu hư ảnh phượng xoay quanh, cảnh tượng kia vô cùng hùng vĩ, chắc chắn là một vị tiên chủng cự bá!”
“Tiên chủng cấp bậc kia, chỉ cần không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, ít nhất có hai thành tỷ lệ thành tiên, mạnh hơn chúng ta nhiều lắm.”
“Đúng vậy, không so được.
.
.”
Vô số người nghị luận ầm ĩ, nhìn thanh niên trên đỉnh đầu xuất hiện dị tượng Long Phượng trình tường kia, trong mắt tràn đầy hâm mộ.
Trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, thanh niên kia đi đến cuối thăng tiên đạo, đến cánh cửa thông hướng đến Tàn Tiên giới.
“Nói theo một ý nghĩa nào đó, thăng tiên đạo này, cũng là một loại công cụ khảo nghiệm tư chất của tiên chủng.” Sở Cuồng Nhân thầm nói.
Bên cạnh, tiểu hồ ly gật đầu, “Mới một long một phượng, nếu đại lão ngươi đi lên, ít nhất cũng phải mười long mười phượng.”
“Vậy thì nhờ lời chúc của ngươi.”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
Lúc này, cách đó không xa lại có mấy chiếc chiến thuyền đi tới, mà trong đó có một chiếc chiến thuyền đang không ngừng tới gần Sở Cuồng Nhân.
“Sở đạo hữu!”
Trong chiến thuyền truyền đến một giọng nói kinh hỉ.
Sở Cuồng Nhân nhìn qua, thấy đám thiên kiêu tiên chủng của tinh hệ Tử Kim như Kiếm Tam Tuyệt, Đoan Mộc Hồng, Thủy Thiên Hoa và hàng ngũ của Kim Tinh.
Hiển nhiên, những người này dự định tiến vào Tàn Tiên giới xông xáo.
Mà lên tiếng gọi Sở Cuồng Nhân, chính là Kiếm Tam Tuyệt.
Hắn ta nhìn Sở Cuồng Nhân, “Sở đạo hữu, quả nhiên ngươi cũng tới.”
“Xin chào chư vị.”
Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, hắn phát giác được, ngoại trừ tiên chủng của tinh hệ Tử Kim, còn có tiên chủng của một số tinh hệ khác.
“Sở đạo hữu, ta giới thiệu cho ngươi một chút, bọn họ đều là tiên chủng đến từ tinh hệ Phong Vân, vị này là Hồng Huyết, hắn là Vân Thiên Lưu.
.
.”
Kiếm Tam Tuyệt giới thiệu mấy người cho Sở Cuồng Nhân.
Sở Cuồng Nhân gật đầu đáp lại.
Mà mấy vị tiên chủng đến từ tinh hệ Phong Vân đều đang âm thầm đánh giá Sở Cuồng Nhân, dọc đường đi, bọn họ đã nghe mấy người Kiếm Tam Tuyệt nói không ít chuyện liên quan tới Sở Cuồng Nhân, vô cùng tò mò về người này..
“Ngoại trừ lớn lên đẹp mắt ra, cũng không có gì đặc biệt.”
Thanh niên tiên chủng Vân Thiên Lưu âm thầm nhếch miệng.
Bây giờ Sở Cuồng Nhân đã tấn cấp lên Thiên Đạo Chủ, hơn nữa khí tức nội liễm, tu sĩ tầm thường rất khó nhìn ra tu vi của hắn.
Nhưng một số tu sĩ cao minh lại có thể phát hiện hắn sâu không lường được.
Hiển nhiên, mặc dù Vân Thiên Lưu là tiên chủng, nhưng không mạnh hơn mấy người Kiếm Tam Tuyệt, không phát hiện Sở Cuồng Nhân cao minh.
Chỉ có một vị tiên chủng tên Hồng Huyết, hắn ta nhìn Sở Cuồng Nhân trong mắt mang theo từng tia ngưng trọng, giống như gặp kình địch.
“Khí tức này.
.
.
Thâm thúy khiến người ta không cách nào phỏng đoán, cảnh giới của người này đã đạt đén mức nào chứ?” Trong lòng Hồng Huyết âm thầm ngạc nhiên nói.
“A.
.
.
Hồng đại ca, ngươi nhìn.”
Bỗng nhiên, Vân Thiên Lưu phát hiện cái gì, nhìn tiểu hồ ly sau lưng Sở Cuồng Nhân, ánh mắt nhìn chằm chằm ấn ký mặt trăng màu trắng bạc nhàn nhạt trên trán đối phương, “Chẳng lẽ nàng chính Nguyệt Quang Hồ trong truyền thuyết sao?”
Nguyệt Quang Hồ, là Yêu thú cường đại có thể so với Thần Thú.
Thiên phú thần thông khiến người ta chạy theo như vịt.
“Hình như là vậy.”
“Yêu khí, tai hồ, ấn kí mặt trăng, chậc chậc, những thứ này đều phù hợp với đặc điểm của Nguyệt Quang Hồ, rất có thể chính là Nguyệt Quang Hồ.”
“Cơ duyên a!”
Đế niệm của một đám tiên chủng Hồng Huyết, Vân Thiên Lưu giao hội, nhìn tiểu hồ ly, ánh mắt dần dần trở nên hỏa nhiệt, chỉ thiếu trực tiếp xuất thủ tranh đoạt.
“Sở đạo hữu, đây là Yêu thú ngươi nuôi dưỡng sao?”
Vân Thiên Lưu ra vẻ bình tĩnh nói với Sở Cuồng Nhân.
Sở Cuồng Nhân nghe vậy, khẽ vuốt cằm, “Đúng.”
“Tiểu hồ ly này, ta thấy rất nhu thuận, đường thành tiên dài dằng dặc, dưỡng sủng vật cùng đi cũng tốt, không biết Sở đạo hữu có nguyện ý bỏ thứ yêu thích không?”
Vân Thiên Lưu nói.
“Ngại quá, tiểu hồ ly này là ta nuôi chơi, không có ý bán ra.” Sở Cuồng Nhân nói xong, vươn tay vuốt cái đầu nhỏ của tiểu hồ ly, cảm giác rất tốt a.
Cái tai của tiểu hồ ly vốn có màu hồng, lúc này càng hồng hơn, đỏ bừng cả khuôn mặt, nhưng nàng cũng không cự tuyệt, ngoan ngoãn đứng bất động.