Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


“Gia hỏa này.

.

.

Là quái vật sao? !”
Bạch Dạ Nguyệt nhìn Sở Cuồng Nhân, trên mặt tràn đầy hoảng sợ.
Trong lòng hắn ta có chút dao động.
Bạch gia bọn họ có thể tính toán loại quái vật này sao? !
“Không, cho dù mạnh hơn cũng chỉ là một tên tiên chủng mà thôi, nhất định thực lực có hạn, Bạch gia ta còn có hư tiên tọa trấn.”
Bạch Dạ Nguyệt âm thầm an ủi bản thân.
Đám tiên chủng bị Sở Cuồng Nhân đánh bại cũng lộ ra vẻ đờ dẫn nhìn Sở Cuồng Nhân, có cảm giác như đang nằm mơ.
Nhưng đau đớn trên người lại nói cho bọn họ biết, đây là sự thật!
Hơn trăm vị tiên chủng xuất thủ, thế mà lại bị một người một chiêu đánh bại, hơn nữa đối phương có thể còn chưa xuất toàn lực.
“Quái vật, gia hỏa này thật sự là một kẻ ngoại lai sao? ! Trong đám ngoại lai, lại có người khủng bố như vậy? !”
“Thực lực của người này, không khỏi có chút biến thái đi.”
“Cho dù là tiên chủng cự bá cũng không được như vậy.”

Tất cả mọi người sợ hãi thực lực của Sở Cuồng Nhân.
Mà cách đó không xa, tiểu hồ ly hưng phấn, khua tay khua chân.
“Đại lão giỏi quá! !”
Bóng người Sở Cuồng Nhân lóe lên, đi đến bên cạnh tiểu hồ ly, sờ đầu nàng từ tốn nói: “Ở đây chờ ta.”
Lời nói rơi xuống, bóng người hắn lóe lên, biến mất tại chỗ.
Thời điểm xuất hiện, hắn đã đi tới chỗ sâu trong bảo khố, cũng chính là nơi vô tận Tử Thiên Hoàng Diễm đang thiêu đốt.
Hắn đi bộ đến nơi Tử Thiên Hoàng Diễm thiêu đốt, toàn thân áo trắng như tuyết, chỗ đi qua, hỏa diễm lại tự động cách ra.
“A, lại có người tới gần Tử Thiên Hoàng Diễm?”
Hỏa Thần Khiếu đã tới rất gần đan lô nhận ra Sở Cuồng Nhân tới gần, trong mắt không khỏi lộ ra một vệt dị sắc.
“Không cần biết ngươi là ai, lập tức rời đi cho ta!”
Hỏa Thần Khiếu quát lạnh một tiếng nói.
“Hỏa chủng này, ta muốn.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
“Ngươi làm càn! !”
Sắc mặt Hỏa Thần Khiếu lạnh lẽo, quay người đột nhiên đánh một chưởng về phía Sở Cuồng Nhân, hỏa diễm màu vàng hóa thành sóng lửa to lớn gào thét.
Nhưng đáng tiếc là, đối với người khác, Hỏa Thần Khiếu là một vị tiên chủng cự bá cường đại, thực lực kinh người, nhưng đối với Sở Cuồng Nhân mà nói, thực lực của hắn ta không khác đám tiên chủng còn lại là bao.
Hắn nhẹ nhàng nâng tay, Đế khí như sóng to bao phủ ra.
Oanh!
Sóng lửa bị Đế khí đánh nát, sau đó hung hăng nện lên người Hỏa Thần Khiếu, lực lượng cường đại khiến hắn ta muốn thổ huyết.

“Thật mạnh! Tiên chủng cự bá!”
“Không ngờ trong số kẻ ngoại lai đến đây còn có thiên kiêu như vậy!”
Hỏa Thần Khiếu biến sắc, sau đó, hắn ta gầm nhẹ một tiếng, thôi động Đế khí trên người đến cực hạn, ba động tiên pháp bạo phát.
“Thần Hỏa Nộ Thiên Kích! !”
Nương theo một tiếng gầm lên giận dữ, Hỏa Thần Khiếu nắm hai tay lại, đánh ra một cái quyết ấn huyền diệu, sóng lửa bàng bạc từ trên người hắn ta bao phủ mà ra, hóa thành một đạo vòi rồng hỏa diễm, nuốt Sở Cuồng Nhân vào bên trong.
“Hừ, bị hỏa diễm thiêu đốt thành tro bụi đi.”
Hỏa Thần Khiếu cười lạnh nói.
“Ngọn lửa này của ngươi, nhiệt độ không đủ a.”
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, trong biển lửa truyền ra một giọng nói đạm mạc, ngay sau đó, một cỗ khí tức kỳ lạ từ trong hỏa diễm khuếch tán ra.
Trong ngọn lửa màu vàng đột nhiên xuất hiện một đạo hỏa quang màu vàng đỏ, hỏa quang chập chờn, trong giây lát đã nuốt chửng ngọn lửa màu vàng.
Hỏa Thần Khiếu dường như nhìn thấy một chuyện không thể tin được, đồng tử run rẩy một cách điên cuồng, “Đây, khí tức này, làm sao có thể!”
Sở Cuồng Nhân từ trong hỏa diễm đi ra.
Quanh người hắn có hỏa diễm màu vàng đỏ vờn quanh, Hỏa Thần Khiếu phát ra ngọn lửa màu vàng hay là ngọn lửa màu tím lam ở bốn phía đều phải nhượng bộ lui binh trước mặt ngọn lửa màu vàng đỏ này, ngay cả hỏa chủng Tử Thiên Hoàng Diễm trong đan lô cũng không ngừng run rẩy.
Mơ hồ, trong ngọn lửa màu vàng đỏ có một đầu Thần Hoàng xoay quanh.
Uy thế khủng bố, chấn thiên hám địa!
“Hoàng, Hoàng Hỏa! !”
“Không có khả năng, tại sao trên người ngươi lại có Hoàng Hỏa, tại sao lại có nhân loại nắm giữ hỏa diễm của Thần Hoàng được! !”

Hỏa Thần Khiếu hoảng sợ nói.
Hoàng Hỏa, đó là hỏa diễm chỉ Thần Hoàng mới có thể chưởng khống, mà Hoàng Hỏa được vinh dự gọi là Vạn Hỏa Chi Tinh, đứng thứ ba trên bảng Thần Hỏa! !
Còn mạnh hơn Tử Thiên Hoàng Diễm không biết bao nhiêu lần.
Đương nhiên, dựa vào tu vi hiện tại của Sở Cuồng Nhân, còn chưa đủ triệt để phát huy uy lực của Hoàng Hỏa, đạt đến cấp bậc thần hỏa xếp thứ ba.
Nhưng càng khiến Hỏa Thần Khiếu khiếp sợ là, Sở Cuồng Nhân là một tên nhân loại! Lại có nhân loại chưởng khống Thần Hoàng chi hỏa! !
Chuyện này hoàn toàn không giống ghi chép của Thần Hỏa Minh Giáo!
“Đáng chết, rốt cuộc ngươi là ai? !”
Hỏa Thần Khiếu chất vấn.
“Ta không cần trả lời ngươi.”
Sở Cuồng Nhân nhẹ nhàng nâng tay.
Đầu ngón tay, có một đoàn hoàng hỏa màu vàng đỏ đang lưu chuyển.
Sưu.

.

.
Hoàng hỏa màu vàng đỏ bắn ra!
Đối với tu sĩ tu hành Hỏa Diễm chi đạo mà nói, Hoàng Hỏa có lực áp chế quá lớn đối với bọn họ, Hỏa Thần Khiếu biến sắc, thôi động Đế khí toàn thân đánh ra một đạo hỏa diễm, nhưng vẫn bị tuỳ tiện đánh bay ra ngoài.
“Không được, người này nắm giữ Hoàng Hỏa, dựa vào thực lực của ta không đủ chống lại, nhất định phải nhanh chóng rời đi mới được! !”
Hỏa Thần Khiếu nghiêm túc nói.
Chỉ thấy hắn ta thét dài một tiếng, cưỡng ép hấp thu Tử Thiên Hoàng Diễm tản mát ra bốn phía vào cơ thể, “Tiếp ta một chiêu, Thần Hỏa phân thân! !”
Tử Thiên Hoàng Diễm bị Hỏa Thần Khiếu hút nhập vào cơ thể phun ra ngoài, hóa thành một cái phân thân, công kích về phía Sở Cuồng Nhân.

Bóng người hắn ta lóe lên, bay về phía xa.
Sở Cuồng Nhân thôi động Hoàng Hỏa bao trùm quyền kình, sau đó đánh về phía Hỏa Diễm Phân Thân, lập tức đánh nó thành vô số tia lửa.
Hỏa Thần Khiếu đã nhân cơ hội này, cấp tốc trốn xa.
“A, hôm nay buông tha ngươi, hi vọng ngươi có thể tìm niềm vui đến cho ta.” Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng nói.
Hắn muốn giết Hỏa Thần Khiếu không phải việc gì khó, dựa vào thực lực hôm nay của hắn, nếu hắn muốn lưu, mười người như Hỏa Thần Khiếu, cũng không đi được.
Nhưng loại tiên chủng tiện tay có thể giết không có gì hay cả, chờ bọn họ cường đại lên, mới càng có giá trị bị hắn giết, giết bọn họ sẽ lấy được thu hoạch càng lớn hơn.
Sau đó, Sở Cuồng Nhân nhìn về phía hỏa chủng Tử Thiên Hoàng Diễm trong đan lô, trực tiếp bắt tới.
Phải biết, đây chính là hỏa chủng của thần hỏa, nếu là tu sĩ không tu hành Hỏa Diễm chi đạo, không có pháp môn đặc biệt, trực tiếp đưa tay bắt, sợ là trong nháy mắt sẽ bị đốt thành tro bụi.
Nhưng nhục thân của Sở Cuồng Nhân cường đại, cộng thêm có Hoàng Hỏa hộ thể, với hắn mà nói, Tử Thiên Hoàng Diễm không hề có lực uy hiếp gì.
Hắn cầm hỏa chủng, thậm chí còn tìm được mấy khỏa tiên đan trong đan lô, mặc dù dược tính bị mài mòn nghiêm trọng, nhưng cũng là thu hoạch không tệ.
“Hoàng Hỏa có thể thôn phệ vạn hỏa, lớn mạnh đặc tính của mình, thần hỏa này, đúng lúc có thể làm lương thực tốt nhất cho Hoàng Hỏa.” Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hơi cong lên, dùng Hoàng Hỏa bao trùm hỏa chủng, sau đó trực tiếp hút nhập vào cơ thể.
Sau đó, hắn thu thập một phen trong bảo khố.
Bên ngoài bảo khố.
Tiểu hồ ly thu mọi chuyện trong bảo khố vào mắt, “Đại lão đúng là đại lão, tiên chủng cự bá cái gì, hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.”
Nàng vô cùng hưng phấn, cảm thấy mình đã ôm bắp đùi lớn.
Nhưng nàng lại không phát hiện, sau lưng, có một đôi mắt không có ý tốt đang nhìn nàng, người kia chính là thiếu thành chủ thành Cổ Tước.
“Con hổ ly này, là Nguyệt Quang Hồ!”
“Ngày ấy, người kia có thể dẫn theo con hồ ly này tự do đi lại trong cấm chế, nhất định là mượn năng lực thần thông của Nguyệt Quang Hồ!”
Trong mắt thiếu thành chủ thành Cổ Tước hiện lên vẻ nhiệt huyết, “Còn hồ ly này chỉ là Tiểu Đạo Chủ cảnh, dựa vào thực lực của ta, nhất định có thể trong nháy mắt chế phục nàng, hiện tại tên quái vật kia đang tìm kiếm bảo vật trong bảo khố, chỉ cần ta đủ nhanh, có thể thừa dịp hắn chưa kịp phản ứng, dẫn Nguyệt Quang Hồ rời khỏi nơi này! !”
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận