Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch


“Công tử.

.

.”
Lam Vũ nhìn lên không trung.
Chỉ thấy một bóng người mặc bạch y vô cùng quen thuộc, đã nhiều lần quấy nhiễu giấc mộng của nàng từ trên trời giáng xuống, vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt lạnh như băng.
Chỉ khi nhìn về phía nàng, mới lộ ra mấy phần nhu tình.
Nhu tình kia, khiến trái tim Lam Vũ mềm nhũn.
Nàng cảm giác, trong khoảng thời gian này, mình chịu khổ đều đáng giá.
Sở Cuồng Nhân đi đến bên cạnh Lam Vũ, nhìn thương thế trên người nàng, trong mắt lộ ra vẻ đau lòng, lập tức thôi động Đế khí, ngưng tụ hơi nước rót vào cơ thể nàng, chữa trị thương thế trên người nàng.
Hắn không biết tại sao Lam Vũ lại xuất hiện ở đây?
Cũng không lập tức hỏi thăm.
“Ta đã đến, còn lại, giao cho ta đi.”
Sở Cuồng Nhân hít sâu một hơi nói.
“Vâng.” Lam Vũ khẽ vuốt cằm, nàng có nhiều chuyện muốn nói với Sở Cuồng Nhân, nhưng bây giờ không phải lúc để ôn chuyện.
“Ngươi là ai? Dám nhúng tay vào chuyện của Thần Hỏa Minh Giáo ta?”
Thiếu chủ Liệp Thú tinh lạnh giọng nói.
Hiện tại, hắn ta đã coi mình là người của Thần Hỏa Minh Giáo.
Sở Cuồng Nhân nghe thấy hắn ta nói vậy, ánh mắt lạnh lẽo, sát ý băng lãnh đổ xuống, “Tạp chủng! Ngươi muốn chết thế nào? !”
Thiếu chủ Liệp Thú tinh sầm mặt lại, “Dám không nể mặt Thần Hỏa Minh Giáo, ngươi mới đang tìm cái chết, lên cho ta!”

Đám Yêu thú không được khống chế ở xung quanh hô nhau mà lên, hắn ta muốn dùng đám Yêu thú này thăm dò thực lực của Sở Cuồng Nhân.
“Há, Liệp Thú tinh, còn gia nhập Thần Hỏa Minh Giáo, đúng là oan gia ngõ hẹp.” Sát ý trong mắt Sở Cuồng Nhân càng đậm hơn.
Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng nâng tay.
Nhất thời, bốn phía xuất hiện từng đoá liên hoa màu tím, Tử Liên bay lên không trung, vô cùng lộng lẫy, sau đó rơi lên người đám Yêu thú kia.
Chỉ một cái chớp mắt, Tử Liên hóa thành kiếm khí nổ tung!
Trong nháy mắt, Yêu thú hóa thành một đống chân cụt tay đứt.
Một cái chớp mắt, bốn phía dường như hóa thành địa ngục.
Đồng tử thiếu chủ Liệp Thú tinh đột nhiên co rụt lại, “Loại kiếm khí này, tuyệt đối không phải tiên chủng cự bá bình thường, rốt cuộc ngươi là ai? !”
“Quyết định.” Sở Cuồng Nhân không trả lời đối phương, lẩm bẩm nói: “Cái chết của ngươi, là.

.

.

Lăng trì! !”
Lời nói rơi xuống.
Tử Liên bay lên không trung, vờn quanh người thiếu chủ Liệp Thú tinh.
Tử Liên tản ra, vô số cánh hoa rơi xuống.
Một cánh hoa chính là một đạo kiếm khí.
Kiếm khí bay múa tàn phá bừa bãi trên không trung, liên tiếp rơi lên người thiếu chủ Liệp Thú tinh, một đạo kiếm khí sẽ lấy đi một mảnh huyết nhục.
“Đáng chết, đáng chết!”

“Cút ngay cho ta!”
Vẻ mặt thiếu chủ Liệp Thú tinh trở nên vô cùng hoảng sợ.
Hắn ta điên cuồng thôi động Đế khí xen lẫn với đạo văn, hóa thành từng đầu mãnh thú, không ngừng đập về phía kiếm khí hoa sen.
Nhưng không có bất kỳ tác dụng gì.
Thiên Liên kiếm ý, không gì phá nổi, dựa vào thực lực bây giờ của Sở Cuồng Nhân thi triển ra, cho dù mười tên tiên chủng cự bá cũng không thể đột phá.
Tử Liên nở rộ, hóa thành cánh hoa đầy trời rơi xuống.
Tình cảnh này, tuyệt mỹ!
Cánh hoa hóa kiếm khí, xé rách thân thể thiếu chủ Liệp Thú tinh, từng mảnh huyết nhục bị xé mở, tình cảnh này, hung tàn!
Tuyệt mỹ mà hung tàn!
Đan dệt ra một tuyệt cảnh quỷ quyệt sát lục!
Tu sĩ bốn phía nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
“Kẻ ngoại lai, ngươi không thể làm càn ở đây!”
Lúc này, tên tướng lĩnh trung niên của quân bảo vệ thành lớn tiếng nói: “Người này là thần tử dự bị của Thần Hỏa Minh Giáo, là khách nhân của thành Thiên La ta, nếu không dừng tay, ngươi tuyệt đối sẽ không thể đi ra thành Thiên La nửa bước! !”
“Suýt nữa quên mất, còn các ngươi nữa.”
Sở Cuồng Nhân nhìn về phía quân bảo vệ thành, vừa rồi hắn nhìn thấy rất rõ ràng, những người này hiệp trợ thiếu chủ Liệp Thú tinh, phong tỏa đường sống của Lam Vũ.
“Ngươi muốn làm gì?”
Đồng tử tên tướng lĩnh trung niên kia co rụt lại.
Một cỗ đại khủng bố không hiểu bao phủ trên người hắn ta.
“Chết đi.”
Sở Cuồng Nhân phất tay áo lên, từng đoá Tử Liên nở rộ, bao phủ quân phòng thành, trong chốc lát, lại tạo ra sát lục chi cảnh.

Kiếm khí lưu chuyển, huyết nhục văng tung tóe!
“Đây là Thiên Liên kiếm ý, người này chính là tiên chủng Vương giả Sở Cuồng Nhân gần đây thanh danh rất vang dội! !” Có người nhận ra Sở Cuồng Nhân.
Trong lúc nhất thời, tiếng tiếng kinh hô liên tiếp vang lên.
Tiên chủng Vương giả hiếm gặp.
Đừng nói đến chuyện Sở Cuồng Nhân là tiên chủng Vương giả trong đám ngoại lai.
Lúc Kiếm Quan, tiểu hồ ly, Thanh Phong đuổi tới hiện trường, quân phòng thành kia đã chết đến mức không thể chết hơn, trên đất tràn đầy huyết tinh.
Còn tên thiếu chủ Liệp Thú tinh, càng thêm thảm liệt.
Cơ hồ, chỉ còn lại một bộ khung xương.
Nhưng, khí tức vẫn chưa hoàn toàn đoạn tuyệt.
Cực hình cùng cực như vậy, khiến Kiếm Quan không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, “Thiên Liên kiếm ý còn có thể dùng như thế sao? !”
Tiểu hồ ly cũng mộng.
“Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy đại lão tức giận như vậy.”
“Là bởi vì, nữ tử kia sao?”
Thanh Phong nhìn về phía Lam Vũ bên cạnh Sở Cuồng Nhân.
Mặc dù tư sắc của nàng hơn người, nhưng trong mắt cũng không nhịn được lướt qua một vệt kinh diễm, khí chất thần thánh quang minh kia, đúng là rất hấp dẫn người ta.
“Người kia, rất trọng yếu với đại lão đi.”
Tiểu hồ ly thầm nói nói.
Sở Cuồng Nhân tiện tay oanh ra một chưởng, trực tiếp oanh thiếu chủ Liệp Thú tinh chỉ còn một bộ khung xương thành bột mịn.
Sau đó, hắn nhìn về phía phủ thành chủ phía xa.
Chỉ thấy ở nơi đó, có mấy đạo lưu quang bay lượn mà đến, khí tức kinh khủng bao phủ phương thiên địa này, hoàn toàn khóa chặt Sở Cuồng Nhân.
Mấy người kia, là mấy nam tử thanh niên.
Còn có một lão giả mặc hoa bào.
“Là mấy vị tiên chủng cự bá của Thần Hỏa Minh Giáo, còn có Thiên La thành chủ, quả nhiên, Sở Cuồng Nhân vừa xuất hiện, bọn họ liền không ngồi yên.”
“Chậc chậc, có trò hay để xem rồi.”
Kiếm Quan đi đến bên cạnh Sở Cuồng Nhân, cười khổ lắc đầu.

Ông ta đã sớm nghĩ tới, mặc dù nói chỉ cần bọn họ không làm chuyện quá giới hạn, sẽ không có người chú ý tới bọn họ.
Nhưng dựa vào tính tình của Sở Cuồng Nhân, làm sao có thể?
Ông ta cảm giác, Sở Cuồng Nhân có thể chất tai họa, mặc kệ đi tới đâu, tuyệt đối sẽ có phiền phức tìm đến.
“Sở Cuồng Nhân, không ngờ ngươi lại dám quang minh chính đại hiện thân trong thành Thiên La, còn giết thần tử dự bị của Thần Hỏa Minh Giáo.”
Thiên La thành chủ lạnh giọng nói.
“Thiên hạ này to lớn, có nơi nào ta không thể đến? Một cái thành Thiên La nho nhỏ, ta không cần giấu đầu lộ đuôi, còn thần tử dự bị của Thần Hỏa Minh Giáo, nhân vật không có ý nghĩa như vậy, giết thì giết thôi.”
Sở Cuồng Nhân bình tĩnh nói.
“Ngươi, làm càn! !”
Bên cạnh Thiên La thành chủ, một tên thần tử của Thần Hỏa Minh Giáo hừ lạnh một tiếng, trong mắt lộ ra sát ý lạnh như băng.
Hắn ta đưa tay, hỏa diễm đỏ thẫm lập tức hiện lên, dịch nóng giữa thiên địa tụ đến, hóa thành quyền kình hỏa diễm to lớn.
Sở Cuồng Nhân đứng bất động tại chỗ, không thèm nhìn quyền kình hỏa diễm kia, trong cái chớp mắt tiếp theo, trên người hắn có hỏa quang màu vàng đỏ lấp lóe.
Hoàng Hỏa, bạo phát!
Hoảng hỏa vô cùng hung mãnh bao phủ, trong nháy mắt đã nuốt sống hỏa diễm của tên thần tử kia, lấy tư thái càng thêm cuồng bạo nuốt sống đối phương.
Thậm chí tên thần tử kia chỉ kịp hét thảm một tiếng, thân thể đã bị đốt thành một đoạn than cốc, không hề có lực hoàn thủ.
“Thế mà lại có nhân loại có thể sử dụng Hoàng Hỏa? !”
Thanh Phong ở sau lưng nhìn mà trợn mắt há mồm.
“Cái gì? !”
“Hoàng Hỏa của người này, lại khủng bố như thế!”
“Đoán chừng chỉ có Hỏa Thần Hoàng mới có thể tương luận với hắn.”
Sắc mặt mấy tên thần tử của Thần Hỏa Minh Giáo thay đổi.
Ở bên cạnh, sắc mặt Thiên La thành chủ cũng vô cùng ngưng trọng, “Sở Cuồng Nhân, chắc hẳn ngươi cũng đến thăm dò chiến trường Tiên Cổ, đã như vậy cũng đừng gây chuyện nữa, xin ngươi an phận một chút.”
Mọi người tấm tắc kỳ lạ.
Sau khi được chứng kiến thực lực của Sở Cuồng Nhân, mấy người kia đã sợ rồi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận