“Phù.
.
.
Được cứu.”
Nữ tử mặt rỗ thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, ánh mắt lộ ra vẻ cảm kích, “Đa tạ đạo hữu cứu giúp.”
Nàng vừa nhìn thấy rất rõ ràng, mấy người Đao Vương đều có năng lực xuất thủ.
Nhưng cứu nàng, chỉ có Sở Cuồng Nhân.
“Không sao, tiện tay mà thôi.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, hắn cứu nữ tử mặt rỗ, chỉ tiện tay mà thôi, chuyện này giống như trên đường nhìn thấy một vài con chó con mèo đáng thương, hắn tiện tay ném ra một hai khối xương, hoàn toàn dựa vào bản tâm.
“Đối với đạo hữu là tiện tay, nhưng đối với ta là ân cứu mạng, phần ân tình này, ta nhớ kỹ.” Nữ tử mặt rỗ trịnh trọng nói.
Sở Cuồng Nhân nhìn đối phương một cái.
Dáng người nữ tử này cao gầy, đùi ngọc thon dài, ngũ quan tinh xảo, nếu trên mặt không bị rỗ, cũng là một đại mỹ nhân.
“Tùy ngươi.”
Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Hắn tiện tay làm, cũng không yêu cầu người ta hồi báo.
“Ừm.”
Nữ tử mặt rỗ đứng ở một bên, không nói thêm gì nữa, bỗng nhiên, nàng phát hiện cách đó không xa có mấy người bị oán linh vây công, lâm vào hiểm cảnh, nàng chần chờ một chút, nhưng vẫn gia nhập vòng chiến, đến tương trợ.
“Đúng là người thiện tâm, trong thế giới tu hành cá lớn nuốt cá bé này, rất ít gặp.” Kiếm Quan cười một tiếng nói.
Vừa rồi không ai xuất thủ tương trợ nữ tử mặt rỗ, nhưng nữ tử này lại không oán hận thế nhân, còn trở tay tương trợ tu sĩ khác đang lâm nguy, tấm lòng son này, đúng là hiếm thấy.
“Biết vì sao lại hiếm thấy không?”
“Bởi vì chết sớm.”
Kiếm Quan trào phúng cười một tiếng.
Không biết cười là người, hay là cười thế giới tu hành này.
Sở Cuồng Nhân im lặng.
“A.”
Bỗng nhiên, Kiếm Quan khẽ ồ lên một tiếng, nhìn mấy tu sĩ bị oán linh vây công, “Bọn họ dùng kiếm pháp là.
.
.
Long Ngâm Kiếm Quyết.”
Mấy tu sĩ bị vây công vung trường kiếm lên, kiếm khí tung hoành, kiếm khí xen lẫn thành long ảnh, tiếng rồng ngâm vang vọng.
Long Ngâm Kiếm Quyết, đây là tuyệt học của Long Ngâm Kiếm Phái, chính là đạo thống tu hành của Kiếm Quan.
“Đúng là trùng hợp, muốn xuất thủ không?” Sở Cuồng Nhân nói.
“Không cần, ta chỉ muốn cẩn thận quan sát đám tu sĩ trẻ tuổi của Long Ngâm Kiếm Phái này có trình độ gì mà thôi.” Kiếm Quan cười nhạt nói.
Chỉ chốc lát, mấy tu sĩ của Long Ngâm Kiếm Phái và nữ tử mặt rỗ hợp lực, vượt qua nguy hiểm, giải quyết oán linh vây công bọn họ.
“Ừm, tạm được.”
Kiếm Quan khẽ vuốt cằm, không tính hài lòng, nhưng cũng không thất vọng.
“Đa tạ đạo hữu.”
Tu sĩ của Long Ngâm Kiếm Phái nói cảm ơn nữ tử mặt rỗ.
“Khách khí.”
Rất nhanh, những người còn lại cũng dần giải quyết hết oán linh, bắt đầu thu thập một số bảo vật ở nơi này,
Lúc này, Đao Vương đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, thấy thấy kiếm bên hông hắn, thản nhiên nói: “Ngươi là kiếm khách?”
“Xem như vậy đi.”
“Kiếm khách, thực lực của ngươi không kém, xuất kiếm đi, để ta xem kiếm pháp của ngươi thế nào.”
Đao Vương đạm mạc nói, khí tức trên thân nghiền ép mà ra.
Sở Cuồng Nhân vẫn không nói gì, nữ tử mặt rỗ bên cạnh đã nói trước: “Hiện tại chúng ta đang ở trong Quỷ Khốc Lĩnh, mọi người cùng chung mối thù, đối phó oán linh mới đúng, thiếu chủ Táng Kiếm Hải, xin nghĩ lại.”
Nghe thấy nữ tử mặt rỗ nói, ánh mắt Đao Vương trầm xuống, lạnh lùng nói: “Há, ngươi đang dạy ta làm việc?”
Nữ tử mặt rỗ cau mày, “Tuyệt không có ý này.”
“Hừ, vậy thì cút!”
Đao Vương hừ lạnh một tiếng.
Người của Long Ngâm Kiếm Phái cũng đi tới, nói: “Thực lực của vị đạo hữu này cao cường, Đao Vương nhìn thấy sinh ra chiến ý cũng bình thường, nhưng bây giờ chúng ta đang ở trong Quỷ Khốc Lĩnh, xin Đao Vương lấy đại cục làm trọng.”
“Long Ngâm Kiếm Phái, nếu Đại sư huynh của các ngươi ở đây, có lẽ ta sẽ suy tính một chút, nhưng hôm nay, ta nhất định phải đánh bại người này, nếu các ngươi muốn ngăn cản, ta không ngại bắt các ngươi khai đao trước.”
Đao Vương lãnh đạm nói.
Người của Long Ngâm Kiếm Phái không ngờ Đao Vương cường thế như vậy.
Trong truyền thuyết, Đao Vương lấy đánh bại kiếm khách làm vui, nhất là kiếm khách cường đại, khi nhìn thấy thực lực Sở Cuồng Nhân thi triển cứu nữ tử mặt rỗ, hắn ta đã biết này người tuyệt đối là địch thủ, có giá trị bị hắn ta đánh bại.
Bên cạnh, Tuệ Pháp đang dùng tượng phật thu thập oán khí.
Tượng phật kia đã từ từ nhiễm một tầng huyết sắc.
Hắn ta nhìn thoáng qua Sở Cuồng Nhân, cũng không có ý ngăn cản, hắn ta cũng muốn nhìn một chút, rốt cuộc thực lực của người thần bí này đã đạt đến trình độ nào, có uy hiếp gì đến mình hay không?
Hỏa Thần Khiếu ở một bên, vui vẻ nhìn một màn này.
Hắn ta không muốn phát sinh xung đột với Sở Cuồng Nhân, nhưng nếu người khác và Sở Cuồng Nhân đánh lên, hắn ta vẫn rất vui vẻ.
Nếu có thể đánh bại Sở Cuồng Nhân, vậy thì càng tốt hơn.
“A.”
Lúc này, Sở Cuồng Nhân không nhịn được khẽ cười một tiếng, nhìn Đao Vương nói: “Ngươi muốn ta xuất kiếm sao, ta sợ ngươi không có tư cách này.”
Lời vừa nói ra, mọi người xôn xao.
Người này, còn dám khiêu khích Đao Vương? !
Không muốn sống nữa sao?
“Hắn chết chắc rồi.”
“Đúng vậy, có lẽ Đao Vương chỉ muốn đánh bại hắn, để thành tích đánh bại kiếm khách trong thiên hạ tiến thêm một bước mà thôi, nhưng bây giờ hắn lại dám khiêu khích Đao Vương như thế, Đao Vương tuyệt đối sẽ giết hắn.”
“Gia hỏa này, ngu không ai bằng.”
Không ngoài dự đoán của đám người, nghe thấy lời nói của Sở Cuồng Nhân, ánh mắt Đao Vương ngưng tụ, trong mắt bắn ra một đạo sát ý băng lãnh.
“Muốn chết! !”
Thanh đao phía sau Đao Vương đã run lên nhè nhẹ.
Uy áp bá đạo tỏa ra, khiến mọi người ở đây cảm thấy vô cùng trầm trọng.
Nữ tử mặt rỗ nhìn thấy Đao Vương cứng rắn như thế, cắn răng, nói: “Ta chính là Cầm Quan chi nữ, vị đạo hữu này có ân cứu mạng với ta, Đao Vương, chỉ cần ta có mặt ở đây, thì không cho phép ngươi xuất thủ!”
Mọi người nghe thấy lời nữ tử mặt rỗ nói, không khỏi sửng sốt một chút.
Sau đó ồn ào cười to.
“Ha ha, ta có nghe lầm hay không, nữ tử mặt rỗ này nói mình là nữ nhi của Cầm Quan, đầu của nàng bị nước vào rồi sao.”
“Cầm Quan là nhân vật bậc nào, một trong Thất Quan, là một trong những tiên nhân đỉnh phong trên Thanh Lan Tiên giới, nàng lại dám nói mình là nữ nhi của nhân vật như vậy? Quá buồn cười, không được, cười chết ta rồi.”
“Ta nghe nói, nữ nhi của Cầm Quan lớn lên quốc sắc thiên hương, ngọc cốt băng cơ, nàng chỉ là một người quái dị cũng dám nói mình là con gái Cầm Quan, cũng không biết lấy gương soi diện mạo của mình đi.”
Đối mặt với trào phúng và nghi vấn của mọi người, chỉ thấy nữ tử mặt rỗ lấy ra một cái khăn tay nhúng nước, xoa lên mặt mình, mấy cái chấm đen trên mặt đã bị lau đi hết.
Nữ tử mặt rỗ lộ ra khuôn mặt vốn có, đó là một khuôn mặt tinh xảo, mắt sáng mày ngài, mũi ngọc cao thẳng, da như mỡ đông, so với dáng vẻ vừa rồi, giống như là hai người khác nhau vậy.
Tất cả mọi người nhìn mộng, không khỏi trợn mắt há mồm.
“Móa nó, nàng lại xinh đẹp như vậy.”
Sau đó, nữ tử mặt rỗ lấy ra một khối ngọc lệnh, phía trên có tiên huy tươi sáng, khắc một chứ ‘Cầm’.
Ngọc lệnh ra, trong hư không bỗng nhiên có đàn âm hiện lên.
“Đây là ngọc lệnh đại diện cho thiếu chủ của Cửu Tiêu Hoàn Bội Trang, đủ để chứng minh ta là nữ nhi của Cầm Quan.” Nữ tử nói.
Mọi người nhìn thấy ngọc lệnh, nghe cầm âm bên tai, đột nhiên có lại có chút hối hận.
Móa nó!
Nữ tử này thật sự là nữ nhi của Cầm Quan!
Vừa rồi bọn họ lại bỏ lỡ cơ hội kết giao với Cầm Quan, anh hùng cứu mỹ nhân, cơ hội thật tốt a! !
Nghĩ đến đây, một số người hối hận đến phát điên.
Ngay cả Đao Vương cũng không nhịn được có chút ảo não, nếu vừa rồi hắn ta xuất thủ, có lẽ có thể bắt được trái tim của vị tuyệt đại giai nhân này làm tù binh.
Bây giờ tội gì phải đối chọi gay gắt với đối phương vì Sở Cuồng Nhân chứ?