“Rút ra.”
Sở Cuồng Nhân rút Thần Liên ra, nhất thời, trong cơ thể hắn xuất hiện một đóa sen ánh vàng rực rỡ, giăng đầy đạo văn huyền diệu.
“Vật có thể trợ giúp người diễn hóa tiên pháp sao, không tệ.”
Sở Cuồng Nhân hài lòng cười một tiếng.
Ngộ Thần Tửu của mình còn chưa luyện tốt, hắn vốn cho rằng chuyện diễn hóa tiên pháp phải mất một đoạn thời gian nữa, nhưng bây giờ tốt rồi, Vạn Pháp Thần Liên Chủng này, có thể đưa vào danh sách những vật quan trọng.
Diễn hóa tự sáng tạo ra tiên pháp, nắm giữ Chứng Pháp Chi Ấn.
Đây là suy nghĩ khi Sở Cuồng Nhân còn chưa tiến vào Tiên giới đã có.
Trước khi hắn tự sáng tạo ra bản nguyên, chuyện này quan trọng giống như chuyện hắn phải tận khả năng lĩnh hội nhiều loại bản nguyên, đây là hai phương hướng tư hành của hắn.
Bản nguyên chi lực, Chứng Pháp Chi Ấn.
.
.
Đây đều là thứ có thể khiến hắn tăng thực lực lên.
“Vạn Pháp Thần Liên Chủng đã ở trong cơ thể, còn lại, chính là thu thập Thủy Mộc chi tinh hoa tưới nước cho nó.” Sở Cuồng Nhân thầm nói.
Vạn Pháp Thần Liên Chủng muốn trưởng thành, chỉ dựa vào Đế khí tẩm bổ thì còn thiếu rất nhiều, phải có lượng lớn tinh hoa thủy mộc mới được.
Giống như hoa cỏ cần tưới nước vậy.
Trên bản chất, tiên thực và hoa cỏ cũng không có khác biệt lớn.
“Lam Vũ đã thích ứng không sai biệt lắm đi, ta cũng phải xuất quan, thuận tiện phân tích Quang Minh Chiến Tiên Thể trên người nàng, tìm ra phương pháp thăng cấp Đạo Thể.” Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ.
Hắn đi ra sơn động.
Ngoài động, bầu trời vẫn là dáng vẻ u ám, thân ở trong chiến trường Tiên Cổ, oán khí vờn quanh, cũng không có thời tiết tốt.
Hắn lắc đầu, “Ở lại đây một thời gian nữa, nếu không có gì đáng giá thì tranh thủ tìm thêm một vài cơ duyên nữa rồi rời đi.”
Ngoài động, Lam Vũ đã xuất quan trước hắn một bước.
Nàng đứng dưới tàng cây, dáng người cao gầy, đùi ngọc thon dài, vẫn mặc áo giáp màu trắng bạc, mái tóc dài màu trắng bạc tùy ý rối tung trên vai, ngũ quan tinh xảo, tròng mắt màu xanh lam giống như hải dương, sạch sẽ linh động.
Khí chất thanh lãnh uy vũ.
Giống như một vị nữ võ thần lẫm liệt không thể xâm phạm.
“Công tử, ngươi xuất quan rồi.”
Lam Vũ phát giác được Sở Cuồng Nhân, quay người cười một tiếng.
Trong tròng mắt màu lam, nổi lên gợn sóng, giống như có vô hạn nhu tình.
“Ừm, ngươi thích ứng với Chiến Tiên Thể thế nào rồi?”
Sở Cuồng Nhân hỏi.
“Đã thích ứng đại khái rồi, tu vi cũng đột phá đến Đại Đạo Chủ, đồng thời nắm giữ quang minh chiến đâu bản nguyên chi lực.”
“Quang minh là đạo của ta, chiến đấu, là chức trách của ta, quang minh chiến đấu bản nguyên, là bản nguyên thích hợp với ta nhất.”
Lam Vũ cười nhạt nói.
“Công tử, chúc mừng xuất quan, nhìn dáng vẻ của ngươi, giống như lại có tâm đắc.” Kiếm Quan đi tới, cười nói.
“Tạm được.”
Sở Cuồng Nhân nói: “Gần đây có xảy ra chuyện gì không?”
“Có có.”
Kiếm Quan còn chưa nói gì, bên cạnh tiểu hồ ly đã trực tiếp nhảy lên nói: “Đại lão, trước mấy ngày, tại chiến trường Tiên Cổ xuất hiện Thăng Tiên Trì, rất nhiều người đã đến đó, chúng ta cũng đi tham gia náo nhiệt đi.”
“Há, Thăng Tiên Trì?”
Sở Cuồng Nhân có chút hứng thú.
“Đúng vậy, đó là một nơi địa bảo do thiên địa tạo hóa, có lợi ích rất lớn đối với tiên chủng.” Kiếm Quan nói.
“Đã như vậy, thì đi xem một chút.”
Sở Cuồng Nhân cũng không cự tuyệt.
Rất nhanh, mấy người đã xuất phát về phía Thăng Tiên Trì.
Mà bên ngoài Thăng Tiên Trì phía xa, đông đảo tiên chủng còn đang tranh đoạt danh ngạch tiến vào Thăng Tiên Trì, vẫn không biết mình sắp nghênh đón tồn tại cỡ nào!
…
Chỗ sâu trong chiến trường Tiên Cổ, một đỉnh núi.
Trong chiến trường Tiên Cổ khắp nơi tràn ngập oán khí, đỉnh núi này lại lộ ra rất đặc thù, bởi vì nơi đây tiên huy sáng chói, oán khí bốn phía đều không thể đến gần, khiến nơi đây trở nên không hợp với chiến trường Tiên Cổ.
Trên đỉnh núi, có một hồ nước bao trùm phạm vi mười dặm.
Hơi nước trong hồ bốc lên, tiên huy quanh quẩn.
Chính là Thăng Tiên Trì mà vô số tiên chủng hướng tới!
Nước trong Thăng Tiên Trì đều là linh khí vô cùng tinh thuần ngưng tụ mà thành, một giọt nước, tương đương với một triệu linh tủy.
Hồ nước mười dặm này, giá trị khó có thể đoán được.
Nhưng giá trị lớn hơn là tiên huy quanh quẩn trong hồ nước, những tiên huy này quấn quanh với nước hồ, hình thành một cỗ huyền diệu chi lực, vì có tiên huy này, nước hồ mới có năng lực cường đại gột rửa thân thể, tẩy cân dịch tủy, đủ khiến tiên chủng càng thêm thông thuận trên đường thành tiên.
Bên ngoài Thăng Tiên Trì có vô số cấm chế vờn quanh, mà những cấm chế này, chính là do các tiên nhân tiến vào chỗ sâu trong chiến trường Tiên Cổ lần này bố trí ra.
Mục đích là để phòng ngừa người khác thăm dò Thăng Tiên Trì.
Những tiên nhân này đã sớm thương lượng xong, chỉ có tiên chủng của đạo thống Tiên cấp mới có tư cách tiến vào Thăng Tiên Trì tiến hành tẩy lễ.
Nhưng không muốn người ta nói là bá đạo, đám tiên nhân này quyết định cho đám tiên chủng ngoài đạo thống Tiên cấp mười danh ngạch.
Còn là mười người nào, cũng chỉ có thể nhìn thực lực của bọn họ.
…
Bên ngoài Thăng Tiên Trì, rất nhiều tiên chủng đang tranh đấu.
Bọn họ đều đang tranh đoạt mười tấm lệnh bài.
Điều này đại biểu cho danh ngạch tiến vào Thăng Tiên Trì.
Lệnh bài đã vài lần đổi chủ, một tên tiên chủng cướp được lệnh bài, nhưng một giây sau đã bị người ta hô nhau lên cướp.
“Ha ha, cảnh tượng này thật hiếm thấy.”
Trên bầu trời, một vị tiên chủng nhìn cảnh tượnghỗn loạn phía dưới, khẽ cười nói, người này là một vị tiên chủng của Thánh thành, hắn ta nhìn đám tiên chủng đang tranh đoạt lệnh bên bên dưới, lộ ra vẻ khinh thường.
Đám tiên chủng của các đạo thống Tiên cấp khác cũng lộ ra vẻ mặt không sai biệt lắm.
So với đám tiên chủng liều sống liều chết cướp đoạt lệnh bài này, bọn họ tốt hơn rất nhiều, ngay từ đầu đã được dự định ra.
Đây chính là chứng minh tốt nhất cho câu nói lưng tựa đại thụ hưởng bóng mát.
“Các ngươi nói, mười danh ngạch này sẽ rơi vào tay những ai?”
“Không biết, dù sao ai cầm cũng không quan trọng.”
“Không cần để ý đến bọn họ, chúng ta rút thăm trước đi, quyết định người nào đi vào Thăng Tiên Trì trước.”
Một nam tử mặc trường bào màu vàng nhàn nhạt nói.
Nam tử này dáng người vĩ ngạn, khuôn mặt uy nghiêm, đứng ở nơi đó giống như một vị Vương giả cao cao tại thượng, khiến người ta không nhịn được thần phục, người này là một trong thập nhị vương, thái tử của Đại Nguyên hoàng triều.
.
.
Nguyên Võ!
Còn chuyện rút thăm mà hắn nói, là quy củ lần này tiến vào Thăng Tiên Trì tiến hành tẩy lễ.
Năng lượng trong Thăng Tiên Trì to lớn, chịu đựng được tất cả tiên chủng của đạo thống Tiên cấp đến hoàn thành tẩy lễ.
Nhưng lúc tiên chủng đang tiến hành tẩy lễ, trong lòng không được suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, vì phòng ngừa có người quấy rầy, hoặc là phát sinh chuyện ngoài ý muốn, đám tiên quyết định dùng phương thức rút thăm, quyết định trình tự tiến vào, một để tiên chủng của từng đạo thống tiến vào Thăng Tiên Trì tẩy lễ.
“Vậy thì bắt đầu đi.”
Một nữ tử xinh đẹp mặc váy dài màu trắng nói.
Nữ tử này, cũng là một trong tiên chủng thập nhị vương.
Chỉ thấy ở trước mặt mọi người có mười bốn chùm sáng, đại biểu cho muốn bốn đạo thống Tiên cấp đi vào chiến trường Tiên Cổ lần này.
“Từ một đến mười bốn, sắp xếp theo con số, đạo thống rút được đầu tiên có thể đi vào.” Nguyên Võ nói.
Nói xong, hắn ta liền muốn bắt đầu rút thăm.
“Các ngươi nhìn.”
Nhưng đột nhiên, tiên chủng bốn phía bỗng nhiên hét lên kinh ngạc.
Chỉ thấy đám tiên chủng đang tranh đoạt danh ngạch tiến vào Thăng Tiên Trì lần này đồng thời ngừng tay, hoảng sợ nhìn về phía xa.
Bọn họ cảm giác được, có một cỗ khí tức mạnh mẽ mà bọn họ khó có thể với tới đang đến gần.
Phóng tầm mắt ra, chỉ thấy phía cuối ánh mắt, có một bóng người bạch y tuyệt thế chậm rãi đi tới, phía sau dẫn theo ba ngươi, theo thứ tự là hai nữ tử và một lão giả tóc mai điểm bạc.
Chính là mấy người Sở Cuồng Nhân.
Sở Cuồng Nhân đi vào, không hề che đậy khí tức của mình, hoàn toàn triển lộ uy áp, chấn nhiếp tất cả tiên chủng.
Hắn nhìn về phía Thăng Tiên Trì, mỉm cười nói: “Dụ hoặc của Thăng Tiên Trì thật lớn, đưa tới nhiều người như vậy.”
“Là hắn, Sở Cuồng Nhân!”
“Tên quái vật liên tiếp trảm giết tiên chủng Vương giả kia sao? Quả nhiên hắn cũng tới.”
Mọi người nghị luận ầm ĩ, nhìn Sở Cuồng Nhân, ánh mắt mang theo nồng đậm kiêng kị.
Mà đám tiên chủng của các đạo thống Tiên cấp trên bầu trời cũng đang nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt mang theo hiếu kỳ.
Trong đó, một tên tiên chủng lạnh lùng nói: “Sở Cuồng Nhân, cho dù là ngươi, muốn đi vào Thăng Tiên Trì, cũng phải dựa theo quy củ, nhất định phải tranh đoạt danh ngạch tiến vào Thăng Tiên Trì mới được.”
Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua tiên chủng bốn phía, nhìn thấy lệnh bài trong tay họ, lập tức hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Hắn cười xùy một tiếng, sau đó nhìn đám tiên chủng trên hư không, “Tranh giành? Ta cần tranh giành sao?”