“Tranh giành? Ta cần tranh giành sao?”
Sở Cuồng Nhân đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn về phía hư không nơi xa.
Hắn có thể cảm giác được, ở nơi đó, có mười mấy cỗ khí tức vô cùng cường đại đang lưu chuyển, khí tức còn mạnh hơn hư tiên rất nhiều.
Là.
.
.
Tiên! !
Sở Cuồng Nhân vừa dứt lời, trên người Kiếm Quan phía sau hắn đột nhiên bộc phát ra một cỗ ba động tiên nguyên mạnh mẽ tuyệt luân.
Một cỗ kiếm ý kinh thiên, vụt lên từ mặt đất, đâm thẳng vào mây trời! !
“Công tử nhà ta hỏi, các ngươi không nghe thấy sao?”
Kiếm Quan từ tốn nói.
Lời vừa nói ra, mọi người không khỏi điên cuồng nuốt nước miếng.
Công tử?
Người này lại là tùy tùng của Sở Cuồng Nhân? !
Móa nó!
Khí tức kinh khủng như vậy, là tiên nhân!
Sở Cuồng Nhân, lại có một vị tiên nhân làm tùy tùng? !
Chuyện này cần bối cảnh kinh khủng đến bực nào! !
“Người nào nói cho ta biết, hắn chỉ là một kẻ ngoại lai không có bất kỳ bối cảnh nào đi? Có tiên nhân làm tùy tùng, lại không có bối cảnh? Đùa ta à?”
“Tiên nhân làm tùy tùng? Trời ạ.
.
.”
Rung động không chỉ đám tiên chủng.
Càng rung động hơn là đám hư tiên ẩn trong hư không phía xa.
Bọn họ nhìn Kiếm Quan, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được, cảm thấy mình đã nghe nhầm rồi hoặc là đang nằm mơ, nếu không tại sao lại có chuyện như vậy?
Đường đường là Kiếm Quan, tuyệt đại Kiếm Tiên trấn áp một thời đại lại làm tùy tùng cho một kẻ ngoại lai? ?
Đây là đang đùa bọn họ phải không? !
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Trên mặt một vị tiên tràn đầy vẻ khó hiểu nói, nhưng không ai có thể trả lời hắn ta, bởi vì những người khác cũng đều chấn kinh, không hiểu.
“Sở Cuồng Nhân, ngươi có thể không tranh đoạt danh ngạch với người khác, nhưng muốn đi vào Thăng Tiên Trì, còn phải tiến hành rút thăm.”
Trong hư không, truyền tới một giọng nói đạm mạc.
Tiên nhân mở miệng.
Hiển nhiên, bọn họ không muốn nhấc lên xung đột mãnh liệt với Kiếm Quan, mà Sở Cuồng Nhân có thể thu phục Kiếm Quan, việc này khiến đám người rất khiếp sợ.
Trước khi chưa điều tra rõ ràng, bọn họ không dám tùy tiện ngăn cản đối phương.
“Há, còn muốn rút thăm sao? Thật là phiền phức, tất cả mọi người là tiên chủng, dùng phương thức trực tiếp nhất giải quyết là tốt rồi.”
Sở Cuồng Nhân đứng chắp tay, đạm mạc nói: “Ta muốn là người đầu tiên đi vào, nếu người nào không đồng ý, có thể xuất thủ với ta, hoặc là, các ngươi cùng tiến lên, ta cũng không quan trọng.”
Lời vừa nói ra, một mảnh xôn xao.
Đông đảo tiên chủng nhìn Sở Cuồng Nhân, trên mặt hiện lên vẻ không thể tin được.
“Hắn vừa nói cái gì? Hắn muốn khiêu chiến tất cả tiên chủng đạo thống Tiên ở đây? Chẳng lẽ hắn điên rồi sao? !”
“Không thể tin được, làm sao hắn dám làm như thế?”
“Cho dù hắn là Sở Cuồng Nhân, cho dù năng lực của hắn mạnh hơn, nhưng khiêu chiến tất cả tiên chủng ở đây cũng quá cuồng vọng đi.”
Tiên chủng bình thường liên tục kinh hô, mà đám tiên chủng đạo thống Tiên cấp bị Sở Cuồng Nhân khiêu chiến lại vừa sợ vừa giận!
Phải biết, bọn họ là tiên chủng xuất sắc nhất tại phương Tiên giới này, từ xưa tới nay chưa có ai dám nói những lời này trước mặt bọn họ.
Nhất là nhân vật cấp bậc tiên chủng Vương giả, nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, trong mắt muốn phun ra lửa giận.
“Rất tốt, nhiều năm như vậy, ngươi là tiên chủng ngoại lai cuồng ngạo nhất mà ta đã gặp, ta đúng là muốn thử một chút, có phải thực lực của ngươi phải cường đại như trong truyền thuyết không?” Tiên chủng Vương giả Nguyên Võ lạnh giọng nói.
Hắn ta sải bước ra, Đế khí dồi dào như hồng thủy đổ xuống, ba động bản nguyên vô cùng nồng đậm bạo phát, nghiền ép hư không bốn phỉa, “Chỉ cần ngươi có thể thắng ta, ngươi muốn là người đầu tiên vào Thăng Tiên Trì, ta sẽ không có bất kỳ ý kiến gì.”
Trong hư không, các tiên nhân cũng không nói gì, đã ngầm chấp nhận việc này, bọn họ cũng rất muốn nhìn xem năng lực của Sở Cuồng Nhân.
Sở Cuồng Nhân thấy thế, ngoắc ngón tay, “Tới đi.”
Nguyên Võ xuất thủ, một quyền đánh ra, Đế khí dồi dào và ba động bản nguyên tập hợp lại một chỗ, hóa thành một đạo quyền ảnh màu vàng.
Sở Cuồng Nhân đứng bất động, nhẹ nhàng nâng tay, Đế khí và ba động bản nguyên đồng thời bạo phát, cứ thế đánh nát một quyền kia.
“Thái tử Đại Nguyên thần triều, chỉ có như thế thôi sao?”
Sở Cuồng Nhân vẫn đứng tại chỗ, đạm mạc nói.
“Bàn Nguyên Thần Quyết, Chấn Thiên Lôi! !”
Chỉ thấy Nguyên Võ khẽ quát một tiếng, Đế khí và đạo văn xen lẫn, hóa thành từng đạo lôi quang màu xanh thẳm, một quyền đánh ra, bản nguyên chi lực gia trì, lôi đình tho to giống như Giao Long đánh về phía Sở Cuồng Nhân.
“Tôn Hoàng Kiếm Quyết!”
Đế khí sau lưng Sở Cuồng Nhân phun trào, hóa thành một cái đế vương pháp tướng màu vàng, ngay sau đó, trong lòng bàn tay đế vương pháp tướng có kiếm khí xen lẫn, hóa thành một đạo kiếm ảnh màu vàng rực, hoành không chém ra, uy thế có thể phá nát hư không!
Kiếm ảnh và lôi đình ầm vang va chạm.
Chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn.
Lôi đình ầm vang sụp đổ, mà kiếm khí thế như chẻ tre, chém về phía Nguyên Võ, trực tiếp đánh bay hắn ta ra ngoài!
Uy lực một kích này khiến đồng tử mọi người đột nhiên co rụt lại.
Một kiếm bại tiên chủng Vương giả? !
“Chiến lực của người này không kém hơn trong truyền thuyết chút nào!”
“Thậm chí.
.
.
Càng mạnh hơn!”
Sở Cuồng Nhân đứng chắp tay, hắn nhìn trước đám Vương giả của các đạo thống Tiên cấp, thản nhiên nói: “Ta đã nói, ta cho phép các ngươi cùng tiến lên, hiện tại còn không nắm chắc cơ hội sao?”
Lời hắn nói, khiến sắc mặt đám tiên chủng tái xanh.
“Lên!”
“Ta không tin một mình hắn thật sự có thể đánh bại tất cả chúng ta!”
Đám tiên chủng này đến từ những thế lực, đạo thống Tiên cấp khác nhau, quan hệ của bọn họ vốn là đối chọi gay gắt.
Nhưng bây giờ bởi vì một mình Sở Cuồng Nhân mà có chung mối thù, không thể không nói, hành động của Sở Cuồng Nhân coi như một hành động vĩ đại.
“Thiên Phong chỉ!”
“Vô Huyền Kiếm Trảm!”
“Viêm Long Nộ Khiếu Thiên Sơn!”
Các loại ba động tiên pháp cường hãn đồng thời bạo phát, quang mang tiên pháp vô cùng lộng lẫy, liên tiếp nở rộ trong hư không.
Mà Sở Cuồng Nhân ở trong công kích tiên pháp, bóng người bất động như núi, đứng chắp tay, thân hình thẳng tắp, chỉ thấy tử liên nở rộ quanh người hắn, hóa thành kiếm khí Thiên Liên, ngăn lại tất cả công kích tiên pháp.
Oanh, oanh, oanh.
.
.
Nương theo từng đợt ầm vang kinh hãi, cả vùng lâm đều bị chấn động, từng vết rách khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Bụi mù cuồn cuộn, che khuất bầu trời.
Mọi người nhìn chằm chằm bụi mù kia, ở nơi đó, có ba động tiên pháp cuồng bạo lưu chuyển, tất cả mọi người cảm thấy, không một vị tiên chủng nào có thể sống sót trong công kích tiên pháp kinh khủng như vậy.
“Thành công không?”
“Gia hỏa này, đã bị đánh bại sao?”
Trong đám người, có mấy tên tiên chủng không xuất thủ, trong đó bao gồm hai người Cổ Vô Tình, Cố Lưu Phương.
Bọn họ nhìn bụi mù, khóe miệng cong lên, Cố Lưu Phương cười nhạt một tiếng nói: “Người kia, sẽ không dễ dàng bị đánh bại như thế.”
Lúc mọi người nín thở ngưng thần, chỉ thấy một trận Đế khí như sóng to bao phủ, tán đi bụi mù đầy trời.
Một bóng người bạch y tuyệt thế xuất hiện.
Sở Cuồng Nhân ngạo nghễ mà đứng, ánh mắt bễ nghễ, nhìn mọi người, từ tốn nói: “Hiện tại đến lượt các ngươi tiếp ta một chiêu.”
Hắn vừa dứt lời, linh khí bốn phía cứng lại, phong vân đứng im, trong nháy mắt thiên địa như ngừng hoạt động.
Chiêu thức chưa ra, mọi người đã cảm giác được một cỗ áp lực cường đại trước nay chưa từng có, khiến hô hấp của bọn họ khó khăn.
“Nhất Niệm Khởi, Thiên Địa Thương!”
Một giọng nói đạm mạc quanh quẩn, vang vọng!
Ngay sau đó, từng vòng sóng ánh sáng màu đỏ tía khuếch tán ra, đánh về phía mọi người, phàm là người bị sóng ánh sáng oanh trúng, ào ào thổ huyết bay ngược ra ngoài, ngay cả tiên chủng Vương giả, cũng không nhịn được sắc mặt trắng xám.
Ngắn ngủi hai cái hô hấp, đám tiên chủng đã nằm ngổn ngang trên mặt đất, kêu rên liên tục.
Giữa thiên địa, chỉ có một bộ bạch y ngạo nghễ mà đứng, giống như quân vương bễ nghễ trong gầm trời!.