Thực lực của Đao Quan còn mạnh hơn Yêu Tiên mà Sở Cuồng Nhân chém giết nhiều, hắn ta muốn đi, cho dù Kiếm Quan có lòng muốn lưu cũng không lưu được.
Kiếm Quan nhìn về phía Đao Quan rời đi, như có điều suy nghĩ, “Thực lực của hắn càng cường đại hơn năm đó.”
Bóng người ông ta lóe lên, trở lại chiến thuyền, Sở Cuồng Nhân nhìn ông ta, từ tốn nói: “Ngươi bị thương.”
“Vết thương nhỏ thôi.”
Sở Cuồng Nhân đưa tay thôi động Xuân Phong Hóa Vũ Thuật, linh khí trong thiên địa xen lẫn với bản nguyên chi lực, dũng mãnh lao về phía Kiếm Quan.
Hắn đã tăng môn đế thuật này lên Chí Tiên pháp, cho dù là tiên nhân, hiệu quả trị liệu cũng không tệ.
Rất nhanh thương thế trên người Kiếm Quan đã khôi phục, “Đa tạ công tử.”
“Trận chiến năm đó giữa ngươi và Đao Quan, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Sở Cuồng Nhân có chút hứng thú hỏi.
Nghe thấy vậy, Kiếm Quan lộ ra vẻ nhớ lại, “Đều là chuyện cũ năm xưa, năm đó, ta và Đao Quan hẹn nhau đánh một trận.
.
.”
Nhiều năm trước, uy danh của Thất Quan vang vọng Thanh Lan Tiên giới, danh tiếng của ông ta rất thịnh, không người có thể so, hơn nữa Đao Quan muốn tranh giành vị trí đứng đầu Thất Quan, cũng để chứng minh đạo lý đao đạo có thể đánh bại kiếm khách khắp thiên hạ mà ước chiến Kiếm Quan.
Khi đó Kiếm Quan hăng hái, đương nhiên là đồng ý.
Nhưng trước thời gian ước chiến, Kiếm Quan gặp một nữ tử, đều nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân, ngay cả Kiếm Quan cũng giống vậy.
Trong khoảng thời gian sớm chiều ở chung với nữ tử, ông ta đã dần yêu mến nữ tử này, ông ta và nữ tử này đi du lịch đại giang nam bắc, vượt qua quãng thời gian vui vẻ nhất trong đời.
Từ đó trong sinh mệnh của Kiếm Quan, ngoài kiếm ra đã có thêm lo lắng khác.
Sau đó, Kiếm Quan tiến đến nơi ước chiến, lại phát hiện, nữ tử mình yêu mến lại là vị hôn thể của Đao Quan!
Chuyện này khiến tâm thần Kiếm Quan đại loạn, cuối cùng bại bởi Đao Quan, sau đó trở thành một tên phế vật, lưu luyến tại quán rượu.
“Ha, tên Đao Quan này chơi rất hăng nha, thế mà lại phái vị hôn thê của mình ra câu dẫn ngươi, đến lúc quyết đấu lại nhiễu loạn tinh thần ngươi, tự tìm mũ xanh cho mình, đúng là lần đầu tiên ta nghe nói đấy.”
Sở Cuồng Nhân tấm tắc nói.
“Ngươi có hận nữ tử kia không?”
Bên cạnh, Tuyết Cầm Tâm tò mò hỏi.
“Mới đầu hận, nhưng sau đó đã tiêu tan, gia tộc của nàng phụ thuộc vào Táng Kiếm Hải, nàng căn bản không có lựa chọn nào khác, cũng là một kẻ đáng thương.” Kiếm Quan lắc đầu cười nói.
“Lòng dạ ngươi còn rất rộng lớn.”
Sở Cuồng Nhân trêu đùa một tiếng, cũng không hỏi thêm nữa.
Mấy người tiếp tục tiến về Bách Gia thư viện.
Sở Cuồng Nhân cũng tiếp tục bế quan, thăng cấp Đạo Thể, để nắm giữ càng nhiều bản nguyên chi lực hơn.
Hiện tại, vây quanh hắn toàn là địch nhân, một vị Kiếm Quan đã không đủ cam đoan an toàn của hắn.
Hắn cần, thực lực mạnh hơn.
Lại hai tháng trôi qua.
Cuối cùng mấy người Sở Cuồng Nhân đã đi tới Bách Gia thư viện, thư viện này ở trong một dãy núi, phạm vi rất lớn, thâu tóm một triệu dặm.
Mà trong thư viện, quần phong liên miên, thác nước trút xuống, kỳ trân dị thú rong đuổi khắp nơi, bay lượn tại chân trời, còn có từng tòa đảo lơ lửng trên không, tiên huy sáng chói, đúng là một nơi tiên gia phúc địa.
Ngoài ra, trong thư viện này, Sở Cuồng Nhân cảm giác được mấy cỗ khí tức hoàn toàn khác biệt, có Yêu tộc, Nhân tộc, kẻ ngoại lai.
.
.
Những khí tức này hỗn tạp với nhau, lại cùng tồn tại ở đây.
“Nghe đồn thư viện hữu giáo vô loại, xem ra đúng là như thế.”
Sở Cuồng Nhân thầm nói.
“Có bằng hữu từ phương xa tới, bằng hữu, không biết có thể đến Thiên Nhất các một chuyện không?” Một giọng nói từ nơi xa truyền vào tai Sở Cuồng Nhân.
Đây là cao tầng thư viện muốn gặp mặt Sở Cuồng Nhân.
Hắn cũng không ngoài ý muốn.
Bây giờ tại Thanh Lan Tiên giới, tên tuổi của hắn không nhỏ, liên tiếp đắc tội các đại thế lực, bên người còn có Kiếm Quan đi theo, hắn tới thăm Bách Gia thư viện, những người này không thể tuỳ tiện ngồi nhìn mặc kệ được.
“Tuyết cô nương, ta đi gặp chư vị tiên sinh trước.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Trong một cái chớp mắt tiếp theo, hắn và Kiếm Quan đồng thời biến mất tại chỗ.
.
.
Thiên Nhất các.
Nơi nghị sự của Bách Gia thư viện, cũng là nơi tiếp khách.
Hôm nay, trong mười hai vị tiên sinh của Bách Gia thư viện, có hơn phân nửa người tụ tập ở đây, ngay cả đại tiên sinh cũng có mặt.
Có thể nói, ngoại trừ viện trưởng, đám cao tầng của Bách Gia thư viện đều ở nơi này, mà bọn họ tụ tập, chỉ vì tiếp kiến một người.
Sau đó không lâu.
Bên ngoài Thiên Nhất các, một thanh niên áo trắng dẫn theo một lão giả đi tới.
Ánh mắt các tiên sinh trong Thiên Nhất các nhất thời ngưng tụ, nhìn thanh niên áo trắng đang chậm rãi đi đến kia, tỉ mỉ quan sát phương.
“Đây chính là Sở Cuồng Nhân gần đây thanh danh rất vang dội sao, trên người hắn không có khí tức lôi kiếp tẩy lễ, hắn còn chưa đặt chân vào đường thành tiên.”
“Nhưng, sao hắn có thể làm được chuyện nghịch thiên phạt tiên?”
“Thật kỳ quái, khí tức hỗn loạn, ta không có cách nào cảm giác được hắn chính tu đạo gì, bản nguyên gì.
.
.”
Mọi người nhìn người thanh niên chậm rãi đi tới này, càng nhìn càng ngạc nhiên.
Mà Sở Cuồng Nhân dẫn Kiếm Quan cũng tiến nhập Thiên Nhất các, gặp mấy vị tiên sinh, có nam có nữ, có già có trẻ.
.
.
Trong đó tu vi kém nhất cũng là Bán Tiên đứng đầu, hai vị ngồi chính giữa, đã là tiên nhân.
Hơn nữa không phải tiên nhân bình thường, mà chính là tiên nhân phía trên tam phẩm!
Cùng một cấp bậc với Thất Quan.
Sở Cuồng Nhân mở Toàn Tri Chi Linh ra, sau một trận phân tích, lập tức phân tích đám tiên sinh này đến bảy tám phần.
“Tại hạ Sở Cuồng Nhân, bái kiến chư vị.”
Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm.
“Sở đạo hữu không cần khách khí, không biết Sở đạo hữu tới Bách Gia thư viện ta, là vì chuyện gì?” Một nam tử trung niên nho nhã cười nói, người này mặc thanh sam, khí tức kéo dài, là đại tiên sinh của thư viện.
Sở Cuồng Nhân cũng không vòng vèo, nói ngay mục tiêu: “Nghe nói thư viện có một biển sách, giấu điển tịch trăm nhà, ta muốn tiến vào quan sát.”
“Phàm là đệ tử thư viện, đều có thể đi vào biển sách, yêu cầu này của Sở đạo hữu cũng không khó.” Đại tiên sinh cười nhạt một tiếng nói.
“Điều kiện?” Sở Cuồng Nhân nói, đối phương đáp ứng gọn gàng linh hoạt như thế, hắn sẽ không cho rằng đối phương không có mưu đồ gì.
Đại tiên sinh cười nhạt một tiếng nói: “Sở đạo hữu đúng là người sảng khoái nói chuyện sảng khoái, vậy ta cũng nói thẳng, kiếm đạo của Kiếm Quan siêu quần, mà Sở đạo hữu lại có y thuật thông thiên, hai người là đại tài, ta muốn hai vị dạy học trong thư viện.”
“Há, làm sao ngươi biết ta có y thuật thông thiên?”
“Chẳng lẽ không phải bởi vì Sở đạo hữu chữa khỏi thương thế cho Kiếm Quan, hắn mới đi theo ngươi sao?” Đại tiên sinh cười hỏi ngược lại một câu.
Muốn tra được chuyện này, đối với bọn họ mà nói cũng không khó.
“Làm lão sư sao, đúng là trải nghiệm mới lạ, được, nhưng ta nói trước, đệ tử thư viện nhiều như vậy, ta không có khả năng dạy tất cả, muốn ta dạy người nào, các ngươi chỉ định, còn dạy thế nào, là do ta quyết định.”
Sở Cuồng Nhân nói.
“Được, vậy nghe theo Sở đạo hữu.”
Sau một phen nói chuyện.
Sở Cuồng Nhân tạm thời lưu lại thư viện, sau đó không lâu, chuyện có hai giáo viên mới tới thư viện cũng nhanh chóng truyền ra.
Kiếm Quan, Sở Cuồng Nhân.
Hai cái tên này, gây nên oanh động cực lớn trong thư viện.
“Kiếm Quan muốn tới thư viện dạy học?”
“Trời ạ, thư viện uy vũ! Ngay cả Kiếm Quan đại danh đỉnh đỉnh cũng có thể mời, đây chính là nhân vật đứng trên đỉnh kiếm đạo đó, nếu được hắn chỉ điểm, tuyệt đối sẽ được lợi rất nhiều.”
“Chờ một chút, Sở Cuồng Nhân.
.
.
Đây không phải vị tuyệt thế tiên chủng nghịch thiên phạt sao? Hắn cũng tới thư viện dạy học.”
“Chậc chậc, hai vị này đều là nhân vật không tầm thường a.”
“Thư viện sắp náo nhiệt rồi.”