“Nghe nói không? Thư viện chúng ta mới có một danh sư đến, nghe nói chỉ dăm ba câu của người này đã có thể giải hoặc cho người khác.”
“Móa nó, thật hay giả, ngươi đừng gạt ta.”
“Ta lừa ngươi làm gì, biết Tuyết Cầm Tâm không?”
“Biết chứ, là một trong những nữ thần của thư viện chúng ta, nữ nhi của Cầm Quan a, đại danh đỉnh đỉnh, có người nào không biết.”
“Nghe nói lần này Tuyết Cầm Tâm khảo hạch không thể hợp cách được, nhưng được đối phương chỉ điểm, trực tiếp tăng lên, đứng đầu trong lần khảo hạch lần này của thư viện, hơn nữa vị danh sư kia chỉ chỉ điểm vài câu thôi.”
“Lợi hại quá, ai vậy?”
“Nghịch thiên phạt tiên Sở Cuồng Nhân!”
“Tê.
.
.”
Từng tiếng nghị luận như thế nhanh chóng truyền khắp Bách Gia thư viện.
Danh khí của Sở Cuồng Nhân vốn đã lớn, dù sao chuyện nghịch thiên phạt tiên, trừ hắn ra, toàn bộ Thanh Lan Tiên giới không ai có thể làm được, hiện tại hắn lại có thêm cái danh danh sư nữa...
Toàn bộ thư viện đều vô cùng hiếu kì về người này.
Mặc kệ tin hay không, đều muốn nhìn thấy diện mạo chân thực của hắn.
Bên ngoài nơi ở của Sở Cuồng Nhân.
Đệ tử đến đây xin chỉ điểm xếp hàng xếp thành hàng dài.
“A, không phải ngươi đang ở đan viện sao? Sao ngươi lại tới đây?”
“Không phải ngươi ở phù viện sao? Sao ngươi cũng tới?”
“Tìm đến Sở danh sư a, nghe nói đan đạo của hắn vô song, trong viện ta có một vị Đan Sư được hắn chỉ điểm, đã luyện ra một khỏa Chuẩn tiên đan.”
“Sở danh sư còn biết luyện đan?”
“Chậc chậc, ta nghe nói Sở danh sư là toàn tài, phù văn, đan dược, luyện khí...!Cái gì cũng hiểu.
.
.”
Trong đội ngũ, tiếng nghị luận không ngừng.
Ngay lúc này.
Trong chỗ ở của Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên bạo phát ra một cỗ ba động bản nguyên vô cùng cường đại, giữa thiên địa, lập tức có tiên huy nở rộ, sáng chói loá mắt, tất cả mọi người đều bị cỗ ba động bản nguyên kinh khủng này làm cho rung động.
Ba động bản nguyên càng ngày càng mạnh, cho đến.
.
.
Hoàn chỉnh!
Bản nguyên hoàn chỉnh hiển hóa, là một đạo lôi đình màu tím!
Lôi đình lấp lóe trong hư không, uy năng cuồn cuộn bao phủ thư viện!
“Là tiên nguyên! !”
“Có người thành tiên! !”
“Đây là bản nguyên lôi đình hóa thành tiên nguyên, trong thư viện chỉ có Thất tiên sinh tu hành bản nguyên lôi đình, hơn nữa còn là Bán Tiên đỉnh phong, là Thất tiên sinh thành tiên sao? Nhưng, tại sao lại ở chỗ này? ?”
Trong lúc mọi người khiếp sợ, một tiếng kinh hô bỗng nhiên vang lên.
“Thất tiên sinh được Sở danh sư chỉ điểm, chứng đạo thành tiên! !”
Lời vừa nói ra, toàn trường yên tĩnh!
Tất cả mọi người, dường như đồng thời bị tắt tiếng.
Mà trong một cái chớp mắt tiếp theo, tiếng kinh hô giống như bài sơn đảo hải bạo phát, toàn trường, sôi trào! !
“Cái gì? !”
“Sở danh sư lại chỉ điểm cho Thất tiên sinh chứng đạo thành tiên? !”
“Có lầm hay không, làm sao Sở danh sư lại khủng bố như thế? Có thể chỉ điểm người khác thành tiên, không được, ta nhất định phải tiến vào thỉnh giáo Sở danh sư mới được.”
“Ai cũng đừng ngăn cản ta, ta muốn bái Sở danh sư làm vi sư.”
“Cút, là ta tới trước.”
Chỉ điểm người khác thành tiên, loại chuyện này, trong Thanh Lan Tiên giới quá mức hiếm thấy, thậm chí có thể nói là lần đầu tiên xuất hiện.
Chưa nghe nói có danh sư nào có năng lực như vậy.
Dù sao, đạo của mỗi người cũng không giống nhau, tu hành thành tiên, phần lớn phải dựa vào lĩnh hội của mình.
Người khác chỉ điểm, nhiều nhất chỉ có tác dụng tham khảo, nếu hoàn toàn sử dụng, cuối cùng sẽ chỉ hại người hại mình.
Nhưng nếu thật sự có người có thể chỉ điểm người khác thành tiên, vậy người này sẽ có cảnh giới cỡ nào? Cảm ngộ với đạo, sẽ khoa trương cỡ nào a!
Trong chỗ ở của Sở Cuồng Nhân.
Một nam tử trung niên vóc người to lớn chậm rãi thu liễm ba động tiên nguyên của mình, người này, chính là Thất tiên sinh của thư viện.
Hắn ta nhìn Sở Cuồng Nhân vẻ mặt lạnh nhạt trước mặt, trịnh trọng cúi đầu, nói: “Đa tạ Sở tiên sinh chỉ điểm sai lầm.”
Hắn ta không gọi Sở Cuồng Nhân là đạo hữu.
Mà chính là tiên sinh.
Có thể thấy được hắn ta vô cùng kính trọng Sở Cuồng Nhân.
Sưu, sưu.
.
.
Mấy đạo lưu quang bay lượn tới.
Những người này, chính là mấy vị tiên sinh trong thư viện, lúc bọn họ đi vào đúng lúc nhìn thấy Thất tiên sinh đang cúi đầu với Sở Cuồng Nhân.
Trong lúc nhất thời, mọi người có chút mộng.
Tình huống gì vậy?
“Chẳng lẽ đám đệ tử bên ngoài nói là thật, Sở Cuồng Nhân thật sự chỉ điểm lão Thất thành tiên? ! Chuyện này thật không thể tin được.”
Đôi mắt đẹp của Tứ tiên sinh trừng lớn, không khỏi sợ hãi nói.
“Lão Thất, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Đại tiên sinh cau mày hỏi.
“Chuyện là như thế này.
.
.”
Thất tiên sinh hít sâu một hơi, êm tai nói ra.
Thì ra lúc trước Thất tiên sinh từng đạt được một bản tiên kinh, hắn ta dựa vào bản tiên kinh này mới có thể tu hành đến trình độ hôm nay.
Nhưng sau đó, hắn ta phát hiện bản tiên kinh này có thiếu hụt, mặc dù có thể khiến người ta nhanh chóng tiến bộ, nhưng phương diện ngộ đạo sẽ có hạn chế nhất định, khiến Thất tiên sinh muốn thành tiên còn khó khăn hơn những người khác.
Đây cũng là nguyên nhân nhiều năm qua hắn ta không có tiến bộ, hắn ta cũng từng nghĩ từ bỏ bộ tiên kinh này, nhưng chuyện này không khác nào tự phế tu vi.
Mấy ngày nay, danh tiếng danh sư của Sở Cuồng Nhân bắt đầu lưu truyền.
Hắn ta ôm suy nghĩ lấy ngựa chết làm ngựa sống, tới nơi này thử một lần, thuận tiện thăm dò năng lực của đối phương, muốn nhìn xem Sở Cuồng Nhân có biện pháp nào giải quyết nghi nan nhiều năm nay của hắn ta không.
“Kết quả các ngươi đều thấy được, Sở tiên sinh tu bổ tiên kinh thiếu hụt cho ta, cũng bởi vậy ta đã trở thành thành tiên!”
Thất tiên sinh vô cùng hưng phấn nói.
Hắn ta nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt mang theo sùng bái.
Các tiên sinh khác nghe vậy, sững sờ nhìn Sở Cuồng Nhân, trên mặt tràn đầy rung động.
“Thất tiên sinh nói quá rồi, hắn có thể thành tiên, chủ nếu là vì hắn tích lũy nhiều năm, nội tình không phải Bán Tiên bình thường có thể so sánh, sau khi tu bổ tiên kinh thiếu hụt, là có thể hậu tích bạc phát, nhảy lên thành tiên.”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
Về phần vì sao hắn có thể giúp đối phương tu bổ tiên kinh, là dựa vào ngộ tính cường đại của hắn và phân tích của Toàn Tri Chi Linh.
Cộng thêm, thời gian trước hắn đã nhận được kiến thức uyên bác trong Biển sách, cho nên lý giới với tiên pháp điển tịch có bước tiến dài.
Vì các điều kiện này, hắn mới có thể tu bổ tiên kinh.
Mặc dù hắn nói như vậy, nhưng chư vị tiên sinh ở đây vẫn vô cùng kinh thán, thậm chí trong mắt một vị tiên sinh còn mang theo vẻ nóng lòng muốn thử.
“Sở đạo hữu, ta đã đình trệ rất lâu trên y thuật rồi, có thể lĩnh giáo ngươi một chút không?” Tứ tiên sinh dẫn đầu nói.
“Nghe nói Sở đạo hữu có tạo nghệ bất phàm trên phương diện đan đạo, tại hạ cả gan, cũng muốn luận đạo với ngươi một phen.” Thập tiên sinh nói.
“Ta cũng muốn nghiên cứu thảo luận ảo diệu phù văn với đạo hữu.”
“Này này, các ngươi đứng quá đáng, Sở đạo hữu chỉ có một mình mà thôi, ta tới trước, đương nhiên là ta trước.”
Tứ tiên sinh bất mãn nói.
“Tứ sư tỷ, nếu nói người nào tới trước, vậy khẳng định là ta, tiên kinh của ta còn một số vấn đề nhỏ muốn mời Sở tiên sinh chỉ điểm đây.”
Thất tiên sinh nói.
Mấy vị tiên sinh nhao nhao loạn thành một đoàn.
Lại thêm bên ngoài có một nhóm lớn đệ tử.
Hiện tại Bách Gia thư viện, từ tiên sinh, cho tới học sinh, đều vô cùng tôn sùng Sở Cuồng Nhân.
Bên cạnh, Kiếm Quan âm thầm líu lưỡi, “Đây chính là năng lực của công tử sao? Thật sự khiến người ta phải sợ hãi.”
Lúc này, nơi xa có một trận tường quang vọt tới, chỉ thấy một đầu tiên hạc bay tới, rơi xuống trước mặt Sở Cuồng Nhân.
“Là tiên hạc của viện trưởng.”
Đám tiên sinh nghiêm mặt, trong Bách Gia thư viện, theo một trình độ nào đó, tiên hạc này đại biểu cho viện trưởng.
“Phụng viện trưởng chi mệnh, mời Sở đạo hữu trở thành kim bài giảng sư thứ mười ba cho thư viện, không biết Sở đạo hữu có nguyện ý không?” Tiên hạc nói, giọng nói giống như hài đồng bảy, tám tuổi, có chút ngây thơ.
Sở Cuồng Nhân trầm ngâm một chút, “Được.”