Nói thật, trước đây Khương Thành không có ác cảm gì với Nam Chước.
Dù sao sự chênh lệch sức mạnh quá lớn, ai lại quan tâm một chiếc lá rơi từ trên người bay đi chứ.
Nàng ta đứng về phía người khác thì cứ đứng thôi.
Nhưng vào khoảnh khắc này, hắn lại có một chút phản cảm hiếm có.
Hắn đang suy nghĩ nữ nhân này có phải là ra sức quá rồi không?
Nếu như nhớ không nhầm, chúng ta có lẽ là không có thù hận gì cả?
“Phải, bọn ta có nhân chứng!”
Việc Nam Chước đứng ra làm chứng này, khiến cho Thần Lôi Tư lập tức bắt đầu kiểu cây ngay không sợ chết đứng.
“Nhiều nhân chứng như vậy, chứng cứ vô cùng xác thực!”
“Chấp Luật Tư các người dựa vào cái gì nói bọn ta vu khống?”
“Hừ, chuyện này bọn ta nhất định phải đưa lên phía Thần Quân, đòi một lời giải thích!”
“Đúng, không thể cứ như vậy mà cho qua được.
”
“Bây giờ các ngươi muốn thả người, bọn ta cũng sẽ không ta cho các ngươi, chưa xong với các ngươi đâu!”
Điệu bộ này của bọn họ, khiến cho những Tiên quan của Chấp Luật Tư bảo gồm cả Thương La Chí Tôn trong đó, tất cả đều hết sức đau đầu.
Chuyện bắt người bừa bãi này không dễ thu dọn!
Thế nhưng Phong Lẫm Đạo Tôn lại không hề lo lắng chút nào.
Hắn chỉ là vẻ mặt chế giễu nhìn Nam Chước lắc đầu.
“Cùng nhau nói xằng nói bậy!”
“Ngươi nói Khương Thành giết chết Thương Liễm Chí Tôn?”
“Hắn mới Đế cảnh cửu trọng, sao có thể giết chết một tên Đạo Tôn chứ? Ngươi nói cho ta nghe xem?”
Đây!
Trước đây lúc Khương Thành chủ động nhận tội danh, Hắc Đình Đạo Tôn còn chê cười hắn không xứng cơ mà, bởi vì hắn căn bản không tin Khương Thành có thể làm được.
Nhưng hiện tại, hắn lại chủ động hét lớn lên.
“Là hắn tự nói mà!”
“Hắn đã thừa nhận rồi, rõ ràng chính là hắn giết chết!”
Nam Chước cũng vội vàng phụ họa theo.
“Đúng thế, người này sức mạnh cực cao, căn bản không đơn giản như cảnh giới bên ngoài, giết chết Thương Liễm Chí Tôn, chỉ dùng không đến thời gian của nửa cái hít thở.
”
Hắn nói như vậy, những Chí Tôn của Thần Lôi Tư và Chấp Luật Tư đều trề môi ra.
Sao có thể chứ?
Tên tiểu tử này cho dù có thể khiêu chiến vượt cấp, cũng không đến mức giết chết Chí Tôn nhẹ nhàng như vậy chứ?
Bọn họ cũng có chút nghi ngờ Nam Chước có phải là đang nói dối không.
“Không đến nửa cái hít thở?”
“Một tên Tôn giả giết chết Chí Tôn?”
Phong Lẫm Đạo Tôn cười lạnh lùng: “Việc này có thể sao? Ngươi xem bọn ta đều là lũ ngốc sao, có thể bị ngươi tùy ý lừa gạt?”
Nam Chước không ngừng biện bạch.
“Nhưng Thương Liễm Chí Tôn rõ ràng là hắn giết chết mà!”
“Đúng rồi, hắn có căn nguyên, hơn nữa căn nguyên của hắn còn lớn mạnh hơn căn nguyên của Chí Tôn! ”
Phong Lẫm Đạo Tôn lạnh giọng cắt ngang nàng.
“Ngươi đùa sao?”
“Một tên Đạo Tôn cỏn con, căn nguyên ở đâu ra?”
“Hơn nữa còn lớn mạnh hơn căn nguyên của Chí Tôn, lẽ nào ngươi muốn nói hắn là Đạo Tôn?”
“Ngươi xem bọn ta là người mù sao?”
Nói đến mức này, ngay cả đám người Hắc Đình Đạo Tôn cũng có chút lung lay.
Bọn họ cũng có chút nghi ngờ Nam Chước này có phải là điên rồi không, nói năng lung tung cũng cần phải có mức độ chứ?
Khiêu chiến vượt cấp cũng cần tuân thủ luật cơ bản đúng không?
Một tên Tôn giả có căn nguyên còn lớn mạnh hơn Chí Tôn, đây không phải là nói linh tinh sao?
“Quả thật chính là cùng nhau nói xằng nói bậy, hết sức hoang đường!”
Thật ra trong lòng Phong Lẫm Đạo Tôn tin những gì Nam Chước nói đều là sự thật.
Giống như năm đó Khương Thành dựa vào cảnh giới Đế cảnh lục trọng, đã giết chết Minh Quyết thiên tôn một cách khó tin vậy.
Nhưng để che đậy cho “Băng thần tương lai”, dù là đổi trắng thay đen chỉ hươu bảo ngựa cũng sẽ không tiếc.
“Thương Liễm Chí Tôn! căn bản không phải là Khương Thành giết chết!”
Khi hắn nói xong câu này, không kìm được mà nhìn Khương Băng chủ một cái, muốn nhận được sự khen ngợi và cảm kích của lão nhân gia hắn.
Nhìn xem, để giúp ngươi thoát tội, ta dốc sức chừng nào chứ?
Sau này thật sự trở thành Băng thần rồi, nhất định đừng quên nâng đỡ ta đó!
Sau đó hắn liền nghe thấy truyền âm của Khương chưởng môn.
Đem theo tràn đầy sự bất mãn.
“Chuyện gì đây, tên đó rõ ràng chính là ta giết chết, ngươi cũng muốn cướp công lao của ta sao?”
“Cái làm màu này là ta làm, ai cũng đừng hòng dây máu ăn phần!”
Phong Lẫm Đạo Tôn suýt chút nôn ra máu.
Lão huynh, tại sao suy nghĩ của ngươi lại khác người như vậy chứ?
Loại tội danh này người khác tránh còn không kịp, ngươi lại còn vội vàng đổ hết lên đầu mình.
Hắn chỉ có thể tiếp tục truyền âm tận tình khuyên bảo.
“Cái tội danh này quá nghiêm trọng, thật sự không thể nhận!”
“Cứ xem như là xa cách lâu ngày mới gặp lại, nể mặt người quen như ta một lần, chuyện lớn của chúng ta hóa nhỏ có được không, đừng quậy lớn như vậy!”
“Nếu thật sự nhận định là do ngươi làm, vậy thì đừng nói là ta, cho dù là người đứng đầu Chấp Luật Tư cấp trên của ta cũng không thể che giấu được.
”
“Đến lúc đó Thần Quân hỏi đến, thì không đơn giản như vậy nữa! ”
Thành ca nói trong lòng cho dù là Thần Quân thì đã làm sao, ca đây không lâu trước đây mới vừa nói điều kiện với mấy tên Thần Quân.
“Tội vu khống cỏn con, có thể giết chết mấy người này sao?”
Phong Lẫm vẻ mặt cạn lời: “Đương nhiên là không giết chết được, tội danh này của bọn họ vốn không giữ chân được, sau khi cấp cao của Thần Lôi Tư nhúng tay vào sẽ phải thả người! ”
Thành ca bĩu môi: “Cho nên ngươi làm như vậy không được.
”
Phong Lẫm suýt chút bị hắn làm cho tức chết.
“Ngươi! ”
Nhìn thấy hắn đã rất sốt ruột rồi, suy nghĩ cho tấm lòng của đối phương, Khương Thành cũng quyết định thu lại sự làm màu của mình một chút.
“Bỏ đi, vậy thì nể mặt ngươi một lần.
”
“Ta thật sự cảm ơn ngươi!”
Phong Lẫm Đạo Tôn nói trong lòng đây gọi là chuyện gì chứ.
Rõ ràng ta giúp ngươi giải quyết phiền phức, cuối cùng lại làm như ta còn nợ ngươi một ân tình vậy.
“Nếu Thương Liễm Chí Tôn đã không phải là do Khương Thành giết, vậy Thần Lôi Tư chính là đang vu khống!”
“Tội vu khống, chứng cứ xác thực!”
Hắn thản nhiên quét qua Hắc Đình Đạo Tôn một cái, tưởng rằng chỉ có các ngươi mới biết nói bốn chữ chứng cứ xác thực này sao?
Ngay sau đó, ánh mắt của hắn lại rơi trên người Nam Chước.
“Còn về ngươi, vô cớ gây chuyện, xúi giục Thương Liễm Chí Tôn, đáng phải trừng trị!”
“Ta rất nghi ngờ phía sau chuyện này có bóng dáng của Thiên Vi Quân các ngươi!”
Phong Lẫm đương nhiên biết phía sau đây không có Thiên Vi Quân nhúng tay, nhưng hắn hiện tại chính là muốn khuấy đục nước.
Chỉ có như vậy, mới có thể thuận lợi gỡ Khương Thành ra.
Nam Chước thay đổi sắc mặt.
Nàng có nằm mơ cũng không ngờ tội danh của mình lại lớn như vậy.
“Không, ta không phục, Thương Liễm Chí Tôn rõ ràng là hắn giết chết mà!”
“Đúng rồi, còn có bọn họ! ”
Nàng giống như túm được cọng rơm cứu mạng, nhìn về phía những Tiên nhân vây xem ở phía xa kia.
“Bọn họ lúc đó cũng có mặt, cũng nhìn thấy hết tất cả!”
“Tất cả bọn họ đều là nhân chứng!”
Những Tiên quan vây xem bị nàng nhìn chăm chú, ánh mắt của tất cả mọi người đều trở nên không tự nhiên.
Nhưng còn chưa đợi đám người Hắc Đình Đạo Tôn mở miệng, Phong Lẫm Đạo Tôn đã gặng hỏi những tiên nhân vây xem kia trước.
“Sao nào, các ngươi cũng muốn vu khống Khương Thành?”
Đối diện với ánh mắt uy nghiêm gần như muốn tuyên án kia của hắn, những Tiên quan vây xem đều tỏ ra không dám không dám.
Làm gì có ai hỏi nhân chứng như ngươi, vừa bắt đầu đã cho một cái tội danh “vu khống”.
Đây bảo bọn ta làm sao trả lời?
Còn có sự lựa chọn sao?
“Không có không có.
”
“Nữ nhân này ăn nói bậy bạ, lúc đó bọn ta không nhìn thấy gì cả.
”
“Đúng thế, bọn ta căn bản không nhìn thấy Khương Thành đánh chết Thương Liễm Chí Tôn, tất cả đều là nàng ta nói bừa.
”
Kết cục của Nam Chước đã bày ra trước mắt.
Những người có thể trở thành Tiên quan như bọn họ, đầu óc cũng không ngốc, đương nhiên biết nên trả lời như thế nào.
Đến mức này, bọn họ cũng hoàn toàn nhìn ra rồi.
Phong Lẫm Đạo Tôn này rất có thể có giao tình với Khương Thành.
Hơn nữa giao tình còn rất sâu đậm, không chỉ là giao tình kiểu gật đầu như Thần Lôi Tư kia.
Nếu không thì, hắn cũng không thể cố ý đổi trắng thay đen như vậy để thiên vị Khương Thành.
Việc này khiến trong lòng bọn họ cùng lúc cảm khái, cũng không ngừng kinh ngạc.
Thần Lôi Tư cao cao tại thượng, ở phương diện quan hệ, lại có thể thua một tên Tôn giả?