Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Đám người ồ lên một tràng.

 
Bất kể là Dịch Nguyên Đạo Tôn của Dịch Đan Lưu, đám người Kim Phi Chí Tôn, hay là những Tiên quan đi theo Thần Lôi Tư và Chấp Luật Tư.

 
Tất cả đều vô cùng kinh ngạc!
 
Đó là Phạm Lôi Đạo Tôn đó.

 
Vậy mà lại bị một tên Đế cảnh cửu trọng đánh lui?
 
Không!
 
Người này vừa mới sử dụng căn nguyên, hắn tuyệt đối không phải Đế cảnh cửu trọng.

 
Đến ngay cả đám Thần Quân Thích Vương và Lưu Vương cũng đều không tự kiềm chế được mà nheo nheo mắt lại.

 
Sở dĩ trước kia Khương Thành rơi tầm mắt của bọn họ, ngoại trừ đánh cược với Tà Tiên giới ra, nguyên nhân khác chính là hắn đã giết chết Cô Phàm Chí Tôn, giành được chiến tích đứng đầu trên tiền tuyến.

 
Nhưng mà trong quá trình tiếp xúc với Khương Thành, bọn họ thật sự vẫn chưa nhìn ra hắn có được sức chiến đấu đó.

 
Nhìn thế nào cũng là Đế cảnh cửu trọng thật.

 
Mà bây giờ, bọn họ cuối cùng cũng “hiểu ra” chiến tích đó của hắn sao lại có rồi.

 
“Cường độ căn nguyên băng kia của hắn, không hề thua kém gì Đạo Tôn!”
 
Lư Vương bình tĩnh phân tích nói: “Vừa nãy Phạm Lôi sơ ý rồi, không hề dùng căn nguyên, bị căn nguyên băng của hắn đánh trở tay không kịp.


 
“Nếu như hai người thật sự đối đầu với nhau, Khương Thành chắc chắn sẽ thua không nghi ngờ gì, tiên lực chênh lực quá nhiều rồi.


 
Dực Vương vẻ mặt nghiêm trọng lắc lắc đầu.

 
“Hắn như thế này đã đủ kinh người rồi.


 
“Bây giờ ta đã tin Thương Liễm Chí Tôn là bị hắn giết chết rồi, tiên lực tu vi của hắn còn không bằng Chí Tôn, nhưng mà cường độ căn nguyên của hắn mạnh hơn rất nhiều so với Chí Tôn.


 
“Mà Chí Tôn, liều mình cũng chính là căn nguyên.


 
“Cảnh giới của người này cao nhất cũng sẽ không vượt qua Thiên Tôn hậu kỳ, nhưng hắn có thể giết chết Chí Tôn, đánh lui Đạo Tôn!”
 
“Cái tên quái thai này! ”
 
Thích Vương, người gần đây nhìn không vừa mắt Khương Thành nhất, sắc mặt dần dần trở nên phức tạp hơn.

 
“Có lẽ, hắn thật sự có tư cách áp chế Thu Vũ Tuyền.


 
Lời này của hắn vừa được nói ra, mấy vị Thần Quân khác đều lộ ra dị sắc.

 
Thiên phú của Thu Vũ Tuyền, đó là siêu trác mà toàn bộ Nguyên Tiên giới đều công nhận.

 
Đặc biệt là gần đây sau khi gia nhập Thiên Cung Kiếm Các, càng có được thêm một bước nghiệm chứng nữa - Thực ra nàng còn xuất sắc hơn rất nhiều lần so với tưởng tượng của ngoại giới.

 
Đã vượt qua cả ba vị thiên tài tuyệt thế xông qua bí cảnh Đăng Thiên trước đó.

 
Thậm chí đã được ngầm coi là Thần Quân tiếp theo để bồi dưỡng.

 
Mà câu nói này của Thích Vương, có ý là thiên phú của Khương Thành rất có thể còn xuất sắc hơn cả nàng.

 
Trên đời làm sao lại có thể tồn tại loại người đó?
 
Đám người Thích Vương và Lư Vương theo bản năng muốn phản bác.

 
Nhưng mà lời mới đến bên miệng, lại phát hiện căn bản không thể phản bác.

 
Lúc Thu Vũ Tuyền là Đế cảnh cửu trọng, có thể dùng loại tiên lực dồi dào vượt xa cảnh giới của bản thân không, có thể dùng căn nguyên tương đương với Đạo Tôn không?
 
Vừa rồi trước khi Khương Thành ra tay, bọn họ nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới trên đời sẽ có nhân vật yêu nghiệt như vậy.

 
Mấy vị Thần Quân lén lút nói chuyện, đều bắt đầu cảm khái.

 
“Thật đáng tiếc.


 
“Sớm biết như vậy, thì đã không nên coi hắn là một phần của cuộc đánh cược, mà nên được bồi dưỡng thật tốt.


 
“Hắn có giá trị hơn Thu Vũ Tuyền, đặc biệt là hắn có kinh nghiệm chiến đấu thực tế trên tiền tuyến! ”
 
“Hắn không có Thiên Tâm.

” Lư Vương đột nhiên nói.

 
Năm chữ này vừa được thốt ra, Dực Vương và Thích Vương vốn dĩ còn than thở không thôi bỗng đồng thời im lặng.

 
Không có Thiên Tâm, căn bản không được coi là người của Thiên Cung mình.

 
Xuất sắc hơn nữa thì có tác dụng gì?
 
Thậm chí có thể nói, hắn càng xuất sắc ngược lại càng gây bất lợi cho Thiên Cung.

 
Sau một kích này của Khương Thành, những người còn giữ được bình tĩnh chỉ còn những Đan sư của Cổ Đan Lưu.

 
Trong mắt bọn họ, Khương chưởng môn chính là không gì là không thể làm được.

 
Đánh lui một Đạo Tôn thì có gì kỳ lạ đâu?
 
Đây không phải là điều đương nhiên sao?.

 
Mà đương sự là Phạm Lôi Đạo Tôn thì rất ngạc nhiên nghi ngờ.

 
Nhưng mà ngay sau đó, hắn lại lần nữa xông đến giết.

 
Mà lần này, hắn vung ra đủ sáu đạo căn nguyên! 
 
Mỗi một đạo đều không hề thua kém so với căn nguyên băng của Khương Thành.

 
Mà mức độ kiểm soát của mỗi một đạo đều không hề kém hơn so với Khương Thành!
 
“Chết!”
 
Là Chủ quan của Thần Lôi Tư, hắn nhất định phải ra mặt cho những những Tiên quan bị giết của Thần Lôi Tư.

 
Cho nên đối với hắn mà nói, cái tên hung thủ Khương Thành này nhất định phải chết!
 
Nhưng mà lần này không cần Khương Thành ra tay, Lư Vương phất phất tay, pháp cảnh chợt lóe rồi biến mất, sáu đạo căn nguyên đều cuộn ngược trở lại.

 
Công kích đó vốn dĩ đủ để phá hủy trời đất, liền biến mất trong vô hình như vậy.

 
“Dừng tay!”
 
Vị Thủ tịch Tiên quan của Chấp Luật Tư này, đồng thời cũng là Thần Quân cường giả hàng đầu có sắc mặt tái mét.

 
“Ở trước mặt ta, ra tay với một Tiên quan khác!”
 
“Ngươi coi Chấp Luật Tư bọn ta thành cái gì rồi?”
 
“Coi quy luật của trời thành cái gì rồi?”
 
Thời hạn trăm ngàn năm còn sớm, bây giờ Khương Thành chưa thể chết được.

 
Dù sao chăng nữa cũng không thể để Phạm Lôi Đạo Tôn giết hắn như thế được.

 
“Hừ!”
 
Ở trước mặt Thần Quân, Phạm Lôi Đạo Tôn cũng không dám không kiêng nể, chỉ có thể mặt đầy u ám nhìn chằm chằm Khương Thành, giống như rắn độc vậy.

 
Tính toán xem lần sau nghĩ cách gì để giết chết tên tiểu tử này.

 
Không ngờ rằng, Thành ca thật ra còn tiếc nuối hơn cả hắn.

 
“Haizz, thế là không đánh nữa rồi à?”
 
Công lao của hắn trước mắt cao nhất cũng chỉ là Chí Tôn, còn chưa đến Đạo Tôn.

 
Vốn dĩ còn tưởng rằng lần này có thể khai trương nữa chứ.

 
Lư Vương không cảm tình liếc Thành ca một cái.

 
“Ngươi đừng có được lợi rồi còn khoe mẽ, cứ phách lối như vậy, trăm ngàn năm sau ngươi phải chịu đấy!”
 
Hắn không nói thì không sao, nói rồi Thành ca lại nghĩ ra một chuyện.

 
Vốn dĩ tâm trạng còn khá tốt, ngay lập tức liền trở nên không còn đẹp nữa.

 
“Mấy người các ngươi làm ăn cái gì kiểu gì? Sao lại không chuyên nghiệp như vậy?”
 
Hắn giống như lãnh đạo không hài lòng với cách làm việc của cấp dưới vậy, giáo huấn như đương nhiên.

 
Lư Vương xuýt chút nữa bị hắn giáo huấn.

 
“Cái gì, ngươi nói cái gì?”
 
“Ta là Ẩn Hoàng không sai chứ?”
 
Dực Vương đứng bên cạnh bĩu môi, khinh thường nói: “Thì làm sao?”
 
Cái Ẩn Hoàng đó của ngươi chỉ là hàm không, bọn ta từ trước đến nay chẳng hề xem trọng.

 
“Phải là được rồi, quan ấn của ta đâu?”
 
Khương Thành coi như điều đương nhiên đưa tay ra về phía bọn họ, còn nhân tiện chất vấn một câu.

 
“Ta thấy người khác đều có, tại sao ta lại không có?”
 
Mấy vị Thần Quân đưa mắt nhìn nhau, suýt chút nữa là bị tên nhóc này chọc cho cười rồi.

 
Ngươi mới giết Tiên quan không lâu trước đó, chưa trị tội ngươi ngươi đã nên thắp nhang cảm tạ rồi, ngược lại còn có mặt mũi tới hỏi bọn ta lấy quan ấn?
 
Ai cho ngươi can đảm với tự tin này vậy?
 
“Phẩm giai là phẩm giai, chức vị là chức vị, không có chức vị thì lấy đâu ra quan ấn?”
 
“Muốn có quan ấn, ngươi phải có bộ môn, có chức quan thực tế.


 
Thích Vương lạnh lùng chế giễu nói: “Trước kia đã nói rõ rồi, ngươi chỉ có hàm không, không có thực quyền, không hề giữ chức vụ gì ở bất cứ bộ môn nào của Thiên Cung, đương nhiên không có quan ấn.


 
“Mà Phân Lại Tư cũng đã có được ý chỉ, không thể phân cho ngươi bất kỳ chức quan nào, ngươi nên từ bỏ ý định này đi.


 
Thành ca nhíu mày nói: “Ta đường đường là Ẩn Hoàng, dù sao cũng phải có một tín vật thân phận để làm tin chứ, nếu không thì Thiên Cung há chẳng phải hổ thẹn sao?”
 
“Muốn có chức vị cũng không phải là không có cách, ngươi có thể tìm Thủ tịch Tiên quan của các Tư, bọn họ cũng có quyền trực tiếp tuyển người vào đó.


 
Dực Vương ở bên cạnh liền trở nên kỳ quái.

 
“Ngươi không phải là rất lợi hại sao, bất kể là Tư nào, chỉ cần ngươi có thể thành công đi vào, đều có thể lập tức có được chức vị thực quyền thật sự, đến lúc đó ngươi sẽ không còn là hàm không rồi.


 
“Dù gì phẩm giai Ẩn Hoàng này của ngươi đủ cao, bất cứ chức quan nào cũng đủ tư cách tương xứng.


 
“Chỉ sợ là không có ai bằng lòng chiêu mộ ngươi, ha ha ha!”
 
Thành ca sửng sốt: “Còn có loại thao tác này nữa?”
 
Thích Vương thản nhiên nói: “Lần trước Thu Vũ Tuyền không phải cũng được tuyển đi như vậy sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui