Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Nghe thấy câu này, khóe miệng của Thành Ca giật giật, không có sức lực để chửi bậy.

 
Lão đầu, ngươi cũng muốn chiếm hời từ ta sao?
 
Chẳng lẽ Ca có cái mặt đồ đệ sao?
 
Nhưng mà cũng không cần hắn tự từ chối, Lư Vương và Dực Vương đã đồng loạt đứng dậy.

 
“Thiên Lâm Đạo Tôn, chuyện này không hợp quy củ!”
 
“Không sai, Thiên cung có điều luật thiên quy, có thể truyền thụ tài nghệ, nhưng bất kì kẻ nào cũng không được chính thức thu nhận đồ đệ.


 
Đồ đệ thu đồ tôn, đồ tôn thu càng nhiều đệ tử, truyền thêm mấy đời thì sẽ xuất hiện một cái tông môn có tất cả đều là hậu bối dòng chính.

 
Năm đó Thập Thiên Đế đã thấy nhiều tông môn thế gia ức hiếp tán tu, vì đề phòng Thiên cung cũng xuất hiện một đám đoàn thể lợi ích, cho nên nghiêm cấm thu nhận đồ đệ.

 
Điểm xuất phát thật ra cũng tốt.

 
Chẳng qua Thiên cung cũng không phải không tồn tại mối quan hệ sư đồ.

 
Ví dụ như những đồ tử đồ tôn của Dịch Nguyên Đạo Tôn.

 
Đó là ở trước khi Thiên cung thành lập, thì đã kết thành mối quan hệ sư đồ, tự nhiên sẽ kéo dài đến nay.

 
“Quy củ cũng do người định ra mà thôi!”
 
Thiên Lâm Đạo Tôn phẫn nộ.

 
“Ta chỉ thu một người, một người cũng không được sao, các ngươi châm chước cho ta một chút!”
 
Trong lòng Thủ tịch Lư Vương của Chấp Luật Tư thầm nói nếu là kẻ khác, ta còn có thể châm chước cho ngươi một chút.

 
Nhưng Khương Thành thì tuyệt đối không được.

 
Tiểu tử này chỉ là một người có liên quan đến đánh cược, hơn nữa còn không có Thiên Tâm.

 
Một trăm nghìn năm sau, nếu hắn vẫn không có Thiên Tâm, nhất định sẽ bị đuổi khỏi Thiên cung, thậm chí bị giết chết.

 
Sao có thể để ngươi và hắn trở thành sư đồ chứ?
 
Đến lúc đó bọn ta muốn động hắn, chẳng phải là còn bị “chỗ dựa vững chắc” như ngươi đây ngăn cản?
 
“Khương Thành là Cổ Đan Lưu, không cùng một trường phái với các ngươi!”
 
Dịch Nguyên Đạo Tôn ở một bên bĩu môi, giễu cợt nói: “Ngươi bị mắt mờ sao, thu đồ đệ cũng không nhìn người?”
 
Là lão tổ của Dịch Đan Lưu, hắn và Thiên Lâm Đạo Tôn là mối quan hệ đối địch đã nhiều năm.

 
Gặp nhau đương nhiên sẽ không có lời hay.

 
“Cổ Đan Lưu?”
 
Thiên Lâm Đạo Tôn vốn dĩ còn mang theo ánh mắt nóng như lửa nhìn Thành Ca, nghe thấy câu này thì lập tức lạnh xuống.

 
Gương mặt già nua của hắn cũng lập tức tràn đầy vẻ thất vọng và phản cảm.

 
“Hừ, làm cả nửa ngày hóa ra là một kẻ đi sai đường!”
 
Bắc Hà Đạo Tôn ở bên cạnh hắn, cũng thu lại nụ cười nhiệt tình.

 
“Đan Đạo chính đạo ngươi không đi, mà lại chọn Cổ Đan Lưu gì đó, thật sự là lãng phí!”
 
Bọn họ đối với việc phân chia môn phái trường phái này, dường như là cực kỳ coi trọng.

 
Quả thực chính là chính tà không thể cùng tồn tại.

 
Thái Hành Đạo Tôn bất mãn rồi.

 
“Ăn nói kiểu gì vậy?”
 
“Cái gì gọi là Đan Đạo chính đạo, Tịnh Đan Lưu các ngươi chính rồi? Ta thấy chẳng qua cũng chỉ là đi sai đường mà thôi! ”
 
Bắc Hà Đạo Tôn cao giọng nói: “Tịnh Đan Lưu bọn ta đường đường chính chính, không đi đường tắt, không đi con đường tà đạo, tỉ lệ thành đan cao nhất, sao có thể không phải là chính đạo?”
 
Dịch Nguyên Đạo Tôn cũng gia nhập vào.

 
“Cổ Đan Lưu các ngươi cao không tới thấp không phải, không có tiền đồ nhất!”
 
“Còn Tịnh Đan Lưu các ngươi, chỉ có tỉ lệ thành đan thì có tác dụng gì, các ngươi luyện một lò, bọn ta đã có thể luyện mười lò! ”
 
“Phì, những thứ có phẩm chất thấp kém mà Dịch Đan Lưu các ngươi luyện ra, cũng xứng! ”
 
Mấy người này vậy mà lại cãi nhau chí chóe.

 
Còn những Chí Tôn, Thiên Tôn và Tôn giả mà bọn hắn mang đến, tất cả tỏ vẻ bất lực và bình thản.

 
Hiển nhiên, đã sớm quen với sự tranh cãi bất đồng giữa các trường phái này.

 
Thậm chí đến ngay cả mấy vị Thần Quân cũng hết cách.

 
Nhưng Thành Ca lại không có kiên nhẫn để nghe.

 
Đối với loại tranh đấu giữa các trường phái này, hắn không hề có hứng thú.

 
Hắn để ý chính là đèn chiếu trên người một diễn viên chính như hắn, bị người khác dời đi rồi.

 
Đám người này tất cả toàn chuyển chủ đề có được không?
 
Có biết cái gì gọi là trung tâm, cái gì gọi là trọng điểm hay không?
 
“Được rồi được rồi, có cái gì đáng để cãi nhau chứ, Ca chỉ thông qua một khảo nghiệm nho nhỏ, các ngươi đã kích động thành như vậy?”
 
“Có thể có chút tiền đồ được hay không?”
 
“Các ngươi còn là đại sư, thật sự là mất mặt!”
 
Hắn vừa lên tiếng, bốn tên Đế đan sư bát phẩm lập tức trở nên im lặng.

 
Thái Hành còn tốt, ba tên còn lại thì tràn đầy vẻ khó chịu.

 
“Ngươi vừa nói cái gì?”
 
“Tiểu tử, khẩu khí của ngươi lớn như vậy?”
 
Thiên Lâm Đạo Tôn vừa nãy còn muốn thu Thành Ca làm đồ đệ, lúc này tràn đầy bất mãn, nhíu mày không thôi.

 
“Mặc dù ngươi trở thành Đan chủ, nhưng ngươi sẽ không thật sự có được sự tán thành của bọn ta.


 
“Không sai, ngươi sa chân vào con đường sai lầm, thông qua khảo hạch nhất định cũng chỉ là trùng hợp mà thôi.


 
Bọn hắn vừa nói như vậy, Dịch Nguyên Đạo Tôn rốt cuộc cũng lấy lại được tinh thần.

 
“Đúng rồi, tiểu tử này có thể thông qua khảo nghiệm thật không bình thường!”
 
“Hắn mới đi vào có bao lâu? Còn chưa đến một phút, vậy mà đã thông qua khảo hạch?”
 
Kim Phi Chí Tôn ở phía sau cũng lập tức nghi ngờ theo.

 
“Một khoảng thời gian ngắn như vậy, đừng nói là Cổ Đan Lưu bọn hắn, cho dù là Dịch Đan Lưu bọn ta cũng không thể luyện ra một lò Đế đan lục phẩm.


 
Chính Hư Đạo Tôn cũng lớn tiếng nói: “Há chỉ là Đế đan lục phẩm, khoảng thời gian ngắn như vậy, cho dù là Đế đan nhất phẩm cũng không thể luyện ra!”
 
“Trong chuyện này nhất định có quỷ!”
 
Bọn hắn nói như vậy, đám người Tịnh Đan Lưu vừa tới cũng nổ tung lên.

 
“Khảo nghiệm của hắn vậy mà chỉ dùng khoảng thời gian ngắn như vậy?”
 
“Chuyện này tuyệt đối có vấn đề!”
 
Thiên Lâm Đạo Tôn và Bắc Hà Đạo Tôn cũng bắt đầu nghi nghi.

 
Hai lão dùng ánh mắt tra hỏi nhìn về phía Khương chưởng môn cùng lúc.

 
“Có phải ngươi đã gian lận hay không?”
 
“Còn không mau nói ra sự thật?”
 
Khóe miệng của Khương chưởng môn khẽ nhếch lên, trong mắt tràn đầy sự nghiền ngẫm quét qua bọn hắn một vòng.

 
“Không phải lúc trước các ngươi đã nói, Tiên lô khảo nghiệm nổi tiếng công bằng công chính, ai cũng không thể gian lận được sao?”
 
“Có hai giám thị là Thiên Đạo và căn nguyên đan, trừ khi các ngươi không tin vào Thiên Đạo và căn nguyên?”
 
Chuyện này!
 
Là Tiên quan của Thiên cung, ai dám nói chính mình không tin tưởng Thiên Đạo?
 
Đó chính là người dựng nên Thiên cung!
 
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều chết lặng.

 
Nhưng trong lòng nghĩ như thế nào, thì chỉ có bản thân bọn hắn mới biết.

 
Ai cũng đều cảm thấy Khương Thành nhất định đã gian lận.

 
Thành Ca cũng lười tự chứng minh, lúc này hắn đã mở ra bảng kỹ năng của hệ thống.

 
Chứng nhận Đế đan sư lục phẩm này của căn nguyên, ở trong mắt người khác thì đó là vô cùng vinh quang, nhưng hắn lại không coi ra gì.

 
Nói đùa sao, ít nhất cũng phải làm một cái chứng nhận bát phẩm nhỉ?
 
Nếu không thì làm sao xứng với thân phận người năm giữ hệ thống?
 
Mở ra hệ thống luyện đan thuật, tăng lên tới tiếp cấp tiếp theo ước chừng cần phải có ba trăm triệu điểm tiên nguyên.

 
Vì thể diện, hắn cắn chặt răng, nhấn xuống.

 
Thế là ngay sau đó, luyện đan thuật của hắn đạt tới cấp mười ba, một lượng lớn kiến thức về luyện đan xuất hiện trong đầu hắn.

 
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, hắn đã thành công từ Đế đan sư lục phẩm, lột xác thành Đế đan sư bát phẩm.

 
Về phần hệ thống luyện đan thuật cấp mười bốn của Đế đan sư cửu phẩm, số điểm tiên nguyên cần có vượt hơn chục tỷ, trước mắt hắn cũng chỉ có thể nhìn xem.

 
“Dù sao thì cấp bậc cao nhất hiện nay của Thiên Đan Tư cũng chỉ là bát phẩm, cũng đã đủ tư cách để làm màu rồi.


 
Nghĩ đến đây, hắn cất giọng trong veo.

 
“Cái gì đó, tiếp tục tiến hành Tiên lô khảo nghiệm tiếp theo thì không cần cách ngày đúng không?”
 
“Hả?”
 
Thái Hành Đạo Tôn sửng sốt, không hiểu rõ ý của hắn.

 
“Không cần, hễ là khảo nghiệm, lúc nào cũng đều có thể đi vào.


 
Khương Thành hài lòng gật gật đầu.

 
“Vậy thì tốt.


 
Ánh mắt của hắn tập trung vào cái lỗ thứ tám.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui