Thành công tạo ra pháp tắc không gian, Thành ca cảm thấy mình dã được thăng hoa.
Hắn lại một lần nữa khai thông căn nguyên băng và căn nguyên đan với lòng tự tin tràn đầy.
Lần này, quả nhiên hắn đã huy động được hai đạo căn nguyên một cách linh hoạt.
Giống như cánh tay điều khiển, không có bất cứ trở ngại gì.
Nhìn thấy hai đạo căn nguyên vững chắc xoay liên tục quanh người mình, làm ra các loại phong cách với độ khó cao, Thành ca đắc ý vô cùng.
Đây chính là cường độ của căn nguyên cấp độ Đạo Tôn!
Hắn biết, bây giờ mình cần phải ở cấp độ Chí Tôn vô địch rồi.
“Ôi, khó mà thăng cấp đến Thiên Tôn, mới chỉ ở cấp độ Chí Tôn vô địch.
”
Vẻ mặt hắn u buồn thở dài.
“Xem ra vẫn cần phải nỗ lực hơn!”
Sau một lúc thuần thục, hắn quyết định chơi “bản tiến giai” của phương thức sử dụng căn nguyên.
Sau khi một tên Tiên nhân đạt tới cảnh giới Đạo Tôn, chiến đấu sẽ không còn là phá bỏ căn nguyên lẫn nhau, ném đạn hạt nhân vào nhau như Chí Tôn ban đầu nữa.
Bởi vì bọn họ có được pháp tắc không gian.
So với việc đánh trực tiếp, đưa căn nguyên dung nhập vào bên trong pháp tắc không gian, có thể làm cho phương thức công kích trở nên “đa dạng về nhiều mặt” hơn.
Căn nguyên Chí Tôn cũng rất mạnh, nhưng các cuộc công kích khác của bọn họ, ví dụ như kiếm pháp, tiên pháp vẫn bình thường.
Hai thứ không liên quan đến nhau.
Và sau khi căn nguyên được dung nhập vào pháp tắc không gian của cá nhân, sẽ sinh ra biến hoá đặc biệt, có thể thêm vào các đòn công kích đặc biệt như kiếm pháp, tiên thuật.
Khiến cho uy lực của những đòn công kích này tăng lên gấp mười gấp trăm lần so với tính toán!
Đây mới là phương thức chiến đấu của pháp tắc không gian thông thường nhất.
Còn như thời đại của Tiên giới trước đây, các Tiên Đế tạo ra pháp tắc không gian, hai bên đối chiến chỉ có thể dùng một loại phương thức quy tắc, ngược lại rất hiếm thấy.
Loại đó phần lớn chỉ xảy ra ở cảnh giới có khoảng cách áp đảo quá lớn.
Khương Thành học xong “Vũ Cực Cửu Tiên Quyết”, có được cảm ngộ công pháp của cấp độ Đạo Tôn, đương nhiên là hắn biết loại đấu pháp này.
Vì thế, hắn cũng tế ra pháp tắc không gian, điều động căn nguyên đan và căn nguyên băng dung hợp vào trong pháp tắc không gian.
Sau đó, pháp tắc không gian của hắn bùng nổ ngay tại chỗ.
Bùm!
Một âm thanh vang lên, hơi thở làm màu bao phủ bốn phía xung quanh ở phía trước đã tan biến hết sạch.
Bởi vì sự tan biến của pháp tắc không gian, đã tạo thành phản ứng ngược lại với hắn.
Mặc dù sau khi pháp cảnh tan biến, chờ cho trạng thái của hắn khôi phục lại, thì có thể ngưng kết một lần nữa, nhưng thử nghiệm lần này cũng đang chính thức tuyên bố thất bại.
Điều này có nghĩa là hắn không thể sử dụng pháp tắc không gian, đưa uy lực của căn nguyên thêm vào trong công kích thông thường của mình được.
“Sao lại như vậy?”
“Lẽ nào pháp tắc không gian của ca đây không đủ ưu tú sao?”
“Địa vị không đủ? Không xứng để căn nguyên tiến vào chiếm giữ sao?”
Lời này của hắn nếu như để người khác nghe được, nhất định sẽ cảm động mà chửi ầm lên.
Pháp tắc không gian làm căn cơ cho ba nghìn quy tắc của ngươi, nếu như vẫn không ưu tú, vậy thì pháp tắc không gian của toàn bộ Đạo Tôn khác trên thế gian cũng chỉ được xem như là đồ bỏ đi mà thôi.
Thành ca ấn vào bảng kỹ năng của hệ thống, sau khi nhìn thấy cấp bậc ở phía sau, cuối cùng cũng hiểu được vấn đề xảy ra nằm ở đâu.
Cường độ pháp tắc không gian của hắn không đủ.
Nói thẳng ra là, bản thân pháp cảnh cũng phải thăng cấp.
Năm đó pháp cảnh của nhóm Tiên Đế ở Tiên giới, cũng xem như là trạng thái ban đầu.
Đó chẳng qua là pháp tắc vừa mới thành hình, vừa mới bắt đầu mà thôi.
Khương Thành hiện giờ, chính là ở bước này.
Pháp tắc đằng sau nếu muốn trở nên mạnh mẽ, còn phải có quá trình bồi dưỡng rất dài.
Pháp cảnh vừa mới thành hình, ở Nguyên Tiên giới được gọi là sơ cảnh.
Và sau đó còn có mấy cảnh giới như nhập cảnh, phồn cảnh, cực cảnh, chân cảnh, thiên cảnh.
Mà trong quá trình thăng cấp này, cảm ngộ được cấp độ của ý cảnh là điều quan trọng nhất.
Rất mờ mịt, rất thử thách tâm trạng, cần phải mất nhiều thời gian!
Đây cũng là điểm yếu của Khương chưởng môn.
Nhưng may mà hắn có hệ thống thăng cấp kỹ năng cho.
Thêm 5 mươi ngàn điểm tiên nguyên, pháp tắc không gian của hắn sẽ thuận lợi đến nhập cảnh.
7 triệu điểm tiên nguyên tiếp theo, pháp tắc không gian của hắn đạt tới phồn cảnh.
Một cú nhấp vào 350 triệu điểm tiên nguyên, pháp tắc không gian của hắn đạt tới cực cảnh, đây gần như là trình độ trung bình của các Đạo Tôn pháp cảnh.
Mà lần này, khi hắn ngưng tụ pháp tắc không gian một lần nữa, Thiên Đan Tư to lớn như vậy cũng bao phủ dưới pháp tắc làm màu.
Cho dù là Thiên Lâm Đạo Tôn hay là Thái Hành Đạo Tôn, tất cả không ai bảo ai cùng ngẩng đầu lên.
Vẻ mặt ngạc nhiên đầy nghi ngờ nhìn lên bầu trời.
“Kẻ nào tự ý thi triển pháp cảnh?”
“Dám giương oai ở Thiên Đan Tư của ta sao?”
“Pháp cảnh của người này dường như rất trống rỗng, nhưng cấp độ còn cao hơn chúng ta!”
Ba vị Đạo Tôn bọn họ mặc dù đã sống trên 100 tỷ năm, cảm ngộ trong lòng rất sâu đậm, nhưng cấp độ của pháp tắc không gian trước mắt cũng vẫn đang ở cấp độ phồn cảnh.
Hết cách, Đan sư vốn dĩ không giỏi về sức chiến đấu.
Thành ca điều động căn nguyên băng và căn nguyên đan một lần nữa, lần này thuận lợi dung nhập vào bên trong pháp cảnh.
Rồi sau đó hắn rút ra một thanh Đạo kiếm ngũ giai.
Ngũ Hành Kiếm Tâm “bình thường” lao về phía hư không ở đằng xa.
Cách thức này được đặt ở Nguyên Tiên giới để củng cố Thiên Đạo, mặc dù cũng có thể tạo nên hiệu quả nổ tung liên tục tiểu thế giới Ngũ Hành, nhưng ngay cả Chí Tôn thượng đẳng yếu nhất cũng không lay động được.
Mà lần này, sau khi thêm uy lực của căn nguyên băng và căn nguyên đan vào, tất cả đều không giống nhau nữa.
Tất cả mọi người phía dưới Thiên Đan Tư giống như nhìn thấy cảnh thế giới bị huỷ diệt vậy.
Cả bầu trời đều ngập tràn pháo hoa rực rỡ, sự huỷ diệt vô tận và những vụ nổ liên tục không dứt, đại trận và kết giới ở phía dưới Thiên Đan Tư cũng hơi dao động.
Uy lực công kích của Kiếm Tâm so với lúc trước đã thăng cấp ít nhất 40 đến 50 lần!
Nếu như nhắm thẳng Chí Tôn, e rằng đối phương ngay cả cơ hội bị thương cũng không có, trực tiếp bị giết trong nháy mắt.
Khương chưởng môn thu kiếm trong lòng cảm thấy thoả mãn vô cùng.
Sau đó liền nhìn thấy các Đan sư ở phía dưới đang kết bè kết đội, giống như đàn chim trong rừng rậm bị hoảng sợ nên bay tản đi khắp nơi.
“Địch đột kích!”
“Có kẻ địch đột kích!”
“Mau mau mau, báo cáo cho các Thần Quân!”
“Chẳng lẽ là Tà Tiên giới đột phá tới sao?”
“Liệu có phải Thần Lôi Tư tới giết để trả thù Khương Thủ tọa không?”
Bọn họ nhanh chóng nhìn thấy Khương Thành.
“A, Khương Thủ tọa, mau lên, mau tới trốn sau lưng ta.
”
“Cẩn thận đừng để kẻ địch lợi dụng!”
Nhìn thấy dáng vẻ luống cuống tay chân của bọn họ, khoé miệng Thành ca giật giật.
Không đến mức đấy chứ?
Ca chỉ là khua kiếm mà thôi, các ngươi làm như kẻ địch muốn ồ ạt tiến công vậy?
Kẻ địch là ai cũng không biết, còn muốn chạy trốn tập thể?
Hết cách, hơn nửa Đan sư của Thiên Đan Tư không am hiểu chiến đấu.
Càng khỏi bàn đến việc trải qua trăm trận chiến.
Bọn họ gặp phải chiến đấu và mối nguy, hoảng loạn là điều không thể tránh được.
Nhìn thấy hiện trường càng ngày càng loạn, Khương Thành được một phen nhức đầu.
Có ý muốn tuyên bố đó là do mình làm, nhưng phía sau khẳng định còn có một đống vấn đề phiền toái.
Lại suy nghĩ đến Thần Lôi Tư bên kia, nếu như tương lai phát hiện ra giá trị thực sự của những điếu thuốc đó, chưa biết chừng sẽ đến chặn cửa để trả hàng và hoàn tiền!
Hắn cảm thấy mình vẫn nên rời khỏi Thiên Đan Tư, tránh đầu sóng ngọn gió là được.
“Khụ, lần trước ta được một Đế Kiếm Phù, định sẽ lập tức đi Đế Kiếm Tinh để tu luyện.
”
Hắn vừa nới ra câu này, các Đan sư hoảng loạn vẻ mặt kinh ngạc.
“Hả, Khương Thủ tọa phải rời đi sao?”
“Đi ngay lập tức? Đột ngột như vậy sao?”
“Ngươi chính là thiên tài Đế Đan sư độc nhất vô nhị, cần gì phải đi tu luyện kiếm đạo gì đó?”